Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1399: So Tài Hữu Nghị, Đến Lúc Nên Dừng Thì Dừng

Chương 1399: So Tài Hữu Nghị, Đến Lúc Nên Dừng Thì Dừng
Tam Lãng vừa vươn tay ra vừa la to:
“A Thất chờ một chút, ta cũng có một vấn đề muốn hỏi Bá Tống!”
Sau đó hắn chóng gửi tin lên nhóm Cửu Châu số 1.
Cuồng Đao Tứ Lãng:
“Bá Tống đạo hữu, nếu ngươi đã biết hậu bối của A Thất, vậy ngươi có biết một vị tiên tử khiến ta quyến luyến không thôi không? Ta cảm thấy hình như ta cũng quên mất một vị tiên tử, cô ấy là một người rất quan trọng đối với ta nhưng dù ta có cố gắng thế nào cũng không nhớ ra cô ấy là ai.”
“Là Vân Tước Tử tiên tử đúng không?”
Tống Thư Hàng trả lời.
Mấy năm trước Vân Tước Tử tiên tử xem việc trêu chọc Tam Lãng làm thú vui, cảm thấy Tam Lãng rất hợp gout của cô. Đàn ông mà không biết tự tìm đường chết thì có khác gì cá khô đâu chứ?
Cuồng Đao Tứ Lãng:
“Ta cũng không biết người ta quên có phải là Vân Tước Tử tiên tử hay không nữa, bây giờ cô ấy đang ở đâu? Bá Tống đạo hữu có tin tức gì không?”
“Vân Tước Tử tiên tử đi ra sớm hơn bọn ta, có khi cô ấy đã đi tìm ngươi rồi ấy chứ.”
Tống Thư Hàng trả lời.
Hiện tại Huyền Nữ Môn Vân Tước Tử một chia thanh hai.
Vân Tước Tử cũ mang theo xương bất hủ bị quả cầu kim loại thể lỏng phiên bản Cửu U chiếm giữ, vẫn đang bị nhốt trong phòng tối Thiên Đạo.
Về phần Vân Tước Tử sinh mạng mới thì đã trở về hiện thế sau khi sự kiện trong thế giới ma kiếp kết thúc. Với tính cách của cô ấy, mấy ngày nay hẳn là đang chuẩn bị cho việc độ thiên kiếp, sau đó sẽ đi tìm Tam Lãng tiền bối.
Nhưng có một vấn đề là Vân Tước Tử tiên tử sinh mạng mới ở dạng thu nhỏ. Sau khi Tam Lãng nhìn thấy cô ấy, với tính cách tự tìm đường chết của hắn, có trời mới biết sẽ xảy ra chuyện gì.
“Vậy thì ta yên tâm rồi.”
Cuồng Đao Tam Lãng đáp.
...
Sau khi Cuồng Đao Tam Lãng hỏi chuyện xong, các thành viên trong nhóm Cửu Châu số 1 lại tiếp tục bàn về đề tài Thực Tiên yến.
Thực Tiên yến lần này chỉ sợ sẽ không yên bình giống như trước.
“A Thất đâu? Lúc nãy hắn nói muốn gọi điện hỏi thăm tình hình mà?”
Bắc Hà Chân Quân hiếu kỳ hỏi.
Tô thị A Thất:
“Chờ chút, ta đang bồi luyện với Tam Lãng.”
“Đang bồi luyện mà ngươi còn chat?”
Bắc Hà Chân Quân dở khóc dở cười.
Tô thị A Thất:
“[Icon mỉm cười] Ta đã tấn thăng Chân Quân rồi mà, chỉ dùng một tay là có thể ngược Tam Lãng. Chờ chút, ta gọi điện về nhà.”
Tài khoản có biệt danh trống:
“À... vừa rồi quên hỏi, Bạch tiền bối xuất quan chưa vậy?”
Trong nhóm Cửu Châu số 1 im lặng như tờ, hồi lâu không ai đáp lời.
Chừng nửa phút sau.
Tô thị A Thất:
“Nhận được tin rồi, vốn dĩ Thực Tiên yến lần này chỉ có tu luyện giả trên trái đất tham dự, nhưng sau đó lại tăng thêm mấy bàn là chuẩn bị cho tu luyện giả khác trong chư thiên vạn giới. Nói cách khác sẽ có người của những thế giới khác trong chư thiên vạn giới đến tham dự. Đến lúc đó chắc chắn sẽ có màn so tài trong lúc Thực Tiên yến diễn ra, vừa nghĩ đến đã thấy kích thích rồi.”
So tài chiến đấu là sở thích mà Tô thị A Thất thích nhất.
Tô thị A Thất lại nói tiếp:
“Đến lúc đó có thể sẽ có hai loại phương thức so tài, một loại là tiến hành so tài theo cấp bậc cảnh giới. Dù sao cũng đều là khách đến tham dự Thực Tiên yến, so tài hữu nghị, đến lúc nên dừng thì dừng. Sau đó sẽ đến phần so tài giữa các thiên tài có cảnh giới khá thấp, lúc này sẽ áp dụng loại hình so tài chia theo tuổi. Ví dụ như những tu luyện giả từ hai mươi tuổi trở xuống sẽ được xếp vào một tổ lớn, trong tổ lớn này lại chia thành ba tổ nhỏ tiến hành so tài với nhau. Tổ thứ nhất gồm những tu luyện giả từ mười tuổi trở xuống, tổ thứ hai từ mười một đến mười lăm tuổi, tổ thứ ba từ mười sáu đến hai mươi tuổi. Những tu luyện giả có tuổi trên hai mươi đến bốn mươi sẽ được xếp vào một tổ lớn, trong tổ này cũng chia ra thành mấy tổ nhỏ. Như vậy mới thấy được sự chênh lệch giữa các thiên tài.”
Có thể đến tham dự Thực Tiên yến đều là tu luyện giả có cảnh giới từ ngũ phẩm trở lên, đối với nhóm cường giả này sẽ áp dụng cách thức so tài theo cấp bậc cảnh giới.
Ngoài ra cũng sẽ có một số đệ tử thiên tài trẻ tuổi được trưởng bối dẫn đến tham dự Thực Tiên yến. Những đệ tử thiên tài này đa số chỉ có cảnh giới nhị phẩm, tam phẩm. Bởi vì đều là thiên tài có độ tuổi giống nhau, chênh lệch giữa bọn họ cũng không quá lớn, vậy nên có thể áp dụng cách thức so tài chia tổ theo tuổi.
Tống Thư Hàng xoa cằm suy tư.
Nếu muốn so tài, hắn sẽ được xếp vào nhóm nào nhỉ?
“Ừ, chắc là sẽ được xếp vào nhóm chia tổ so tài theo tuổi, dù sao ta chỉ mới tròn mười tám tuổi thôi mà.”
Tống Thư Hàng nghĩ thầm
Tuy nghĩ là nghĩ vậy nhưng hắn cứ có cảm giác mình ăn hiếp các bạn nhỏ.
Không biết ở những thế giới khác trong chư thiên vạn giới, tu luyện giả dưới hai mươi tuổi mạnh cỡ nào nhỉ?
Đến lúc đó mong là thánh hào Bá Tống Huyền Thánh và Bá Nho Huyền Ma trên người hắn sẽ không hù dọa bọn họ... Nếu thật sự không được, hắn có thể nghĩ cách thu liễm ảnh hưởng của thánh ấn lại.
So tài hữu nghị, đến lúc nên dừng thì dừng.
Ngoài ra... hình như hắn lại bị các tiền bối trong nhóm quên mất rồi.
Đắng lòng quá.
...
“Gọi điện hỏi thẳng Hoàng Sơn tiền bối luôn cho rồi.”
Tống Thư Hàng mở điện thoại, tìm số trong danh bạ.
“Đau quá!”
Lúc này, trên chiến xa Hà Long Thần Hành ở sau lưng bỗng truyền đến một tiếng hô nhỏ.
Tống Thư Hàng vội xoay đầu lại, phát hiện Vũ Nhu Tử đang ôm đầu ngồi dậy.
“Vũ Nhu Tử, cuối cùng cô cũng tỉnh rồi.”
Tống Thư Hàng thở phào nhẹ nhõm.
Sau khi ra khỏi bí cảnh thí luyện, Vũ Nhu Tử vẫn luôn hôn mê cho đến giờ, Tống Thư Hàng lo lắng cho trạng thái tinh thần của cô ấy, dù sao Vũ Nhu Tử đã từng bị Thiên Đế phụ thể.
“Ừ, Tống tiền bối, ta ngủ lâu lắm hả?”
Vũ Nhu Tử khó chịu vò đầu:
“Đã xảy ra chuyện gì vậy? Ta thấy đầu mình đau như muốn nứt ra ấy.”
“Sau khi chúng ta ra khỏi bí cảnh thí luyện, cô bị một vị đại lão viễn cổ phụ thân.”
Tống Thư Hàng đáp.
Vũ Nhu Tử:
“Gì cơ?”
Tống Thư Hàng kể lại những chuyện đã xảy ra trong vùng đất thí luyện cho Vũ Nhu Tử nghe.
“Thiên Đế của Thiên Đình Viễn cổ phụ thân trên người ta ư? Vậy sau đó thì sao?”
Vũ Nhu Tử vội kiểm tra thân thể, sợ trên người xuất hiện dị biến khác thường.
Tống Thư Hàng:
“Sau đó chúng ta đi theo sự chỉ dẫn của bạch long tiền bối, ra khỏi không gian loạn lưu thì phát hiện cô đang hôn mê tại chỗ, Thiên Đế đã rời khỏi thân thể cô. Cô kiểm tra thử xem bản thân có biến hóa gì không?”
Thường thì sau khi bị đại lão viễn cổ phụ thể, sẽ nhận được các loại phúc lợi như tinh thần lực tăng vọt chẳng hạn, loại trường hợp này cũng không ít.
Nhưng di chứng để lại cũng nhiều, tệ hơn nữa là không ai có thể bảo đảm Thiên Đế có để lại cửa sau gì đó trong cơ thể Vũ Nhu Tử hay không, nói không chừng lúc nào đó tâm tình tốt lại đến phụ thể nữa thì sao.
“Hình như thân thể của ta không có gì bất thường hết, nhưng... linh quỷ của ta biến mất rồi.”
Vũ Nhu Tử ngẩng đầu lên, mắt to nhìn chằm chằm Tống Thư Hàng.
Tống Thư Hàng:
“Linh quỷ ư?”
“Ừ, chính là linh quỷ mà chúng ta bắt cùng nhau ấy, nó biến mất rồi.”
Vũ Nhu Tử điểm vào vị trí tâm khiếu trên người:
“Khế ước linh quỷ vẫn còn nhưng ta không thể liên lạc với linh quỷ, dường như có một loại lực lượng nào đó đang ngăn chặn cảm ứng giữa bọn ta.”
Tình tiết này sao nghe quen thế nhỉ?
Hình như lúc Thư Sinh Thủy Tinh mượn linh quỷ số 1 đi cũng thế này thì phải?
Kết hợp với chuyện xảy ra trong bí cảnh thí luyện, Tống Thư Hàng đã đoán ra được nguyên nhân.
“Vũ Nhu Tử, có thể linh quỷ của cô đã bị Thiên Đế mượn đi rồi.”
Tống Thư Hàng chậm rãi nói.
Vũ Nhu Tử:
“???”
“Trạng thái của cô giống như ta lúc trước, khi đó linh quỷ của ta cũng bị Thư Sinh Thủy Tinh, một trong mười ba vị Kiếp Tiên của Nho gia mượn đi. Chuyện sau đó các cô cũng biết đấy, linh quỷ của ta bị mất, đến giờ vẫn chưa tìm về được.”
Tống Thư Hàng nói.
Vũ Nhu Tử ngẩng đầu nhìn trời:
“Tống tiền bối, linh quỷ của hai chúng ta thật bất hạnh.”
Hai con linh quỷ bị bắt cùng một ngày, sau đó bị người ta khế ước trong cùng một tháng, lại lần lượt bị hai vị đại lão cưỡng ép mượn đi trong cùng một năm.
“Nhưng chỉ cần khế ước còn đó thì vẫn có hy vọng tìm được linh quỷ về.”
Tống Thư Hàng đáp.
Đầu vẫn còn đau như muốn nứt ra, Vũ Nhu Tử vừa xoa đầu vừa nói:
“Ừ, chúng ta nhất định có thể tìm linh quỷ về, cả linh quỷ của ta và Tống tiền bối đều phải tìm về!”
Vừa nói xong, Vũ Nhu Tử bỗng cảm ứng được khế ước linh quỷ trong cơ thể biến hóa.
Rắc rắc~
Khế ước linh quỷ vỡ thành bốn phần.
Khế ước cũng không biến mất, chỉ là vỡ ra mà thôi.
“Tống tiền bối.”
Vũ Nhu Tử ngẩng đầu nhìn Tống Thư Hàng:
“Quả nhiên không thể tùy tiện mạnh miệng được, nói trước bước không qua.”
Tống Thư Hàng:
“???”
“Khế ước linh quỷ của ta vỡ rồi.”
Vũ Nhu Tử nói.
Tống Thư Hàng:
“...”
“Nhưng khế ước linh quỷ của ta không biến mất, chỉ là vỡ thành bốn phần thôi.”
Vũ Nhu Tử lại nói.
Tống Thư Hàng ngẩng đầu nhìn trời.
Đối với linh quỷ, điều này bất hạnh biết bao.
Khế ước linh quỷ của hắn không trọn vẹn, khế ước linh quỷ của Vũ Nhu Tử vỡ thành bốn phần.
Không hổ là quỷ mệnh khổ sống trong cùng một mộ phần.
“Nhưng tại sao khế ước linh quỷ của Vũ Nhu Tử lại đột nhiên vỡ thành bốn phần chứ? Linh quỷ đã bị Thiên Đế chiếm giữ, với tu vi của Thiên Đế, cho dù ở trạng thái suy yếu, trong chư thiên vạn giới cũng không có bao nhiêu người có thể giữ chân cô ấy mới đúng?”
Tống Thư Hàng chau mày.
Hay là Thiên Đế thi pháp cắt đứt mối liên hệ giữa linh quỷ và Vũ Nhu Tử?
Trong lúc đang suy nghĩ, tiếng của Bạch tiền bối two vang lên trong đầu hắn:
[Thư Hàng, ngươi ra khỏi phòng tối rồi à? Ở hiện thế xảy ra chuyện gì vậy?]
Giọng điệu của Bạch tiền bối two có chút nôn nóng.
[Hiện thế ư? Bây giờ vẫn bình thường, theo thời khắc biến thiên sắp tới, đường hầm giữa chư thiên vạn giới mở ra, linh lực triều tịch lại sắp kéo đến. Ngoài những chuyện này ra thì ở hiện thế không có biến hóa gì lớn cả.]
Tống Thư Hàng trả lời.
[Không xảy ra biến hóa gì ư? Vậy tại sao quá trình trình tự hóa trên người Thiên Đạo lại dừng lại chứ?]
Bạch tiền bối two thắc mắc.
Thiên Đạo không trọn vẹn, trình tự hóa trên người Thiên Đạo thay đổi, hơn nữa tốc độ của quá trình trình tự hóa vẫn đang tăng nhanh.
Nhưng vừa rồi tốc độ của quá trình trình tự hóa trên người Thiên Đạo lại dừng lại.
Tống Thư Hàng chợt nghĩ đến một chuyện.
[Chẳng lẽ là do dự án Thiên Đình, kế hoạch lấp đầy?]
Tống Thư Hàng nói.
Vừa rồi khế ước linh quỷ của Vũ Nhu Tử vỡ thành bốn phần, mà linh quỷ của Vũ Nhu Tử đã bị Thiên Đế mang đi.
Thiên Đế lại là chủ thể trong dự án Thiên Đình và kế hoạch bổ toàn Thiên Đạo.
Bạch tiền bối two:
[Dự án Thiên Đình? Chuyện này thì có liên quan gì đến Thiên Đình viễn cổ à?]
[Dự án Thiên Đình là dự án nằm trong kế hoạch lấp đầy do vị đương nhiệm kia lập ra.]
Tống Thư Hàng trả lời.
Hắn bắt đầu kể lại cặn kẽ những chuyện đã trải qua trong lúc nhập mộng cho Bạch tiền bối two nghe.
[Chậc, nhân vật có thể trở thành Thiên Đạo quả nhiên chẳng có tên nào là đèn cạn dầu, nhưng bây giờ nó muốn xoay chuyển tình thế cũng đã muộn. Thư Hàng, gần đây khiêm tốn một chút, đừng gây ra chuyện lớn gì. Bây giờ ngươi cũng sắp bước vào giai đoạn khắc họa diễn đồ kim đan, hãy tìm một chỗ ở tạm trong một thời gian ngắn, làm việc khiêm tốn, khắc họa đồ án kim đan của ngươi đi. Sắp tới ở hiện thế chắc chắn sẽ xảy ra chuyện lớn đấy.]
Bạch tiền bối two cười gian nhắc nhở.
Bạn cần đăng nhập để bình luận