Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 376: Bật tool hack rồi

Chương 376: Bật tool hack rồi
Tại sao sư tỷ lại cười như vậy chứ, mặc dù vẫn dịu dàng như nước, nhưng lại mang theo một chút bất đắc dĩ, một chút thương cảm của bậc thánh nhân, hơn nữa lại còn bao hàm cả lòng tin hết sức kiên định!
Chỉ một thoáng, đám đệ tử Sở gia yên tĩnh trở lại, trong lòng rất nhiều đệ tử dâng lên nỗi đau xót... Bởi vì bọn hắn thua thầy kém bạn, sư tỷ Sở Sở bị thương nặng như thế, lại còn phải kích thích tiềm lực tham gia Đoạn Tiên đài này!
—— Trí tưởng tượng của con người quá mức mạnh mẽ, rõ ràng chỉ là nụ cười gượng mà thôi, đám đệ tử Sở gia lại có thể liên tưởng ra quá nhiều nội dung như vậy đấy.
Sau khi Sở Sở nở nụ cười, lại tiếp tục đi từng bước lên Đoạn Tiên đài.
Người hộ đài quan sát Sở Sở, sau đó âm thầm thi triển một loại pháp thuật, phỏng chừng đây là pháp thuật xem xét huyết mạch, kiểm tra thân phận thực sự của Sở Sở.
Hào quang pháp thuật chợt lóe lên trên người Sở Sở, không có bất kỳ vấn đề gì, đây rõ ràng là Sở Sở hàng thật giá thật.
Sau khi đặt chân lên Đoạn Tiên đài, Sở Sở nâng những người trong tộc bị thương lên, vươn tay vỗ nhẹ, dùng nhu kình đưa hắn trở về tay người Sở gia.
Người Sở gia bên dưới đã chuẩn bị sẵn sàng từ sớm, họ tiếp nhận người bị thương thật cẩn thận, đưa hắn vào lều sau để tiến hành trị liệu khẩn cấp.
Trên Đoạn Tiên đài.
Sở Sở hơi ngẩng đầu, ánh mắt trông sang người khổng lồ cao ba mét nọ.
Người khổng lồ trẻ tuổi cũng nhìn về phía Sở Sở, sau một lát, hắn đột nhiên tỏ vẻ hưng phấn:
“Thực lực của ngươi chỉ khôi phục đến cảnh giới Dược Long Môn thôi à? Ha ha ha ha, ngươi không thể khôi phục lại thực lực nhị phẩm!”
Đối với hắn, đây chính là chuyện vui sướng cực lớn đó.
Có thể nói, tu sĩ nhị phẩm hoàn toàn có thể đè ép tu sĩ nhất phẩm, nhưng mà... Hiện tại đối phương chỉ có thực lực nhất phẩm, vậy thì hắn có thể dựa vào huyết mạch đặc thù của bản thân, có thể chiến đấu một trận! Không, thậm chí nói không chừng có thể giết chết luôn thiên tài Sở gia!
Sở Sở ngẩng đầu, mỉm cười nhìn người khổng lồ, không trả lời.
“Tiếp tục cuộc chiến Đoạn Tiên đài.”
Giọng điệu người bảo vệ đài chiến vô cùng nghiêm túc.


Phía sau, tại lều.
Vũ Nhu Tử nhìn vào trong lều, thực sự rất kỳ lạ, vì sao Tống tiền bối và Bạch Tôn Giả còn chưa đi ra khỏi lều nữa?
Nếu bọn họ không ra, cô tìm ai để mượn chiếc ghim cài áo biến hình dạng đây?
Cô cũng muốn tham gia cuộc chiến Đoạn Tiên đài màaaaa!
Vị tộc lão Sở gia lại đang suy nghĩ, đột nhiên hắn biến sắc. Khoan đã nào, vừa rồi lúc Sở Sở đi ra, trên người cô tỏa ra... khí huyết chi lực, phải không?
Không phải chân khí?!
Sở Sở kích hoạt tiềm lực, tạm thời khôi phục vết thương nhưng chỉ khôi phục đến cảnh giới Dược Long Môn?
Nếu thế, đối mặt với đệ tử Hư Kiếm phái dự thi, cô cũng không có ưu thế bao nhiêu, hơn nữa thân thể còn mang nhiều vết thương...
Không được, hắn không thể để Sở Sở dự thi.
Tộc lão Sở gia nhanh chóng chạy tới Đoạn Tiên đài.
—— thế nhưng mọi chuyện đã muộn, cuộc chiến Đoạn Tiên đài đã bắt đầu!


Trên Đoạn Tiên đài.
Người khổng lồ trẻ tuổi quát khẽ, tỏ vẻ bản thân cường tráng mạnh mẽ:
“Con ranh kia, không cần biết ngươi là thiên tài thế nào, hiện tại, nhận lấy cái chết cho ta!”
Hắn gầm rú, lao ra từng bước dài, vung quả đấm to lớn xé gió, đánh vào đầu Sở Sở.
Đệ tử Sở gia đều hồi hộp siết chặt nắm tay —— không phải vì lo cho Sở Sở, mà là mong chờ cô xuất kiếm trong nháy mắt, vận dụng kiếm quyết bí ẩn vô thượng kia của Sở gia!
Người Sở gia đều biết, bộ kiếm quyết của Sở Sở có uy lực cực lớn.
Cho dù hiện tại cảnh giới của cô bị giảm xuống, nhưng cùng cảnh giới thì sao chứ? Chỉ cần vận dụng kiếm quyết, tên khổng lồ kia nhất định phải thua!
Nhưng mà... trên Đoạn Tiên đài, Sở Sở không vươn tay rút chuôi kiếm ngắn trên đùi mình.
Cô thi triển một thế quyền, không nhúc nhích. Xem ra, dường như cô muốn cứng chọi cứng với nắm đấm của người khổng lồ kia?
“Ha ha ha ha.”
Người khổng lồ cười điên cuồng.
“Đi chết đi, Thông Tâm Chưởng!”
Thực ra, Thông Tâm Chưởng gì đó cũng chỉ là lực khí huyết của tên khổng lồ trong ngũ đại khiếu huyệt lớn dồn vào nắm tay, làm nắm tay tỏa ra ánh sáng đỏ mờ mờ. Rõ ràng đây chính là một chiêu quyền pháp cứng rắn có thể phá đá.
Trong chiến đấu, tu sĩ hay gọi tên chiêu thức dữ dằn hổ báo... thế nhưng nghe cho vui thôi, nếu đi tin sái cổ thì ngươi thua chắc.
Nắm đấm tên khổng lồ trẻ tuổi nện xuống mạnh mẽ. Trời sinh cho hắn thần lực, hơn nữa cho dù một Chân Sư nhị phẩm chân chính tiếp nhận trực diện quyền pháp bá đạo cứng rắn thế này cũng không chịu nổi. Con quỷ nhỏ trước mắt hắn lại mơ mộng nghênh tiếp quả đấm của hắn, vậy thì để cho cô ta nếm thử sự lợi hại của nó đi!
Sở Sở đứng trước mặt hắn, vẻ mặt bình tĩnh.
Bỗng nhiên, hai tay mềm yếu của cô giao nhau, nghênh đón nắm đấm của người khổng lồ.
Keng!
Quả đấm to lớn của người khổng lồ và Sở Sở chạm vào nhau, phát ra âm thanh như kim loại va chạm, dường như hai thứ vừa tiếp xúc với nhau không phải là nắm đấm và bàn tay, mà là hai khối kim loại!
Tiếp đó, hai tay Sở Sở hơi hạ xuống, mượn thế vận dụng nhu kình tiêu trừ sức mạnh cứng rắn từ quyền pháp của người khổng lồ.
Ngăn được! Thế mà lại ngăn được? Người khổng lồ hơi sững sờ.
Không chỉ có hắn, ngay cả người phe Sở gia cũng hơi ngỡ ngàng. Bọn họ biết rõ kiếm thuật của sư tỷ Sở Sở rất mạnh, nhưng không ngờ rằng quyền pháp của sư tỷ cũng mạnh mẽ đến mức này cơ à?
Tình hình chiến đấu trên Đoạn Tiên đài thay đổi trong nháy mắt.
Bên công và bên thủ lập tức đổi chỗ cho nhau.
Sở Sở đỡ được nắm đấm người khổng lồ, hai tay đẩy mạnh, bộc phát sức mạnh khổng lồ, đánh bay nắm đấm của tên khổng lồ trẻ tuổi. Sau một chốc, thân thể Sở Sở căng chặt, dồn sức đánh về phía lồng ngực người khổng lồ.
Ầm~~
Sau va chạm, tên khổng lồ gần ba mét bị đánh bay ra ngoài!
Lần va chạm này không còn vận dụng kình lực xảo diệu hóa giải nữa, mà dùng sức mạnh thuần túy, nguyên thủy không văn minh nhất!
Lúc tên khổng lồ bị đụng bay ra ngoài, một lúc thật lâu sau cũng không ngồi dậy nổi, ngực hắn giống như bị đầu xe lửa đụng trúng, đau đến mức không thở được. Hắn mở mắt thật to nhìn trừng trừng Sở Sở đứng phía trước.
Sức mạnh thân thể của con quỷ nhỏ này còn lớn hơn cả hắn.


Lúc này...
Ban đầu các vị tiền bối nhóm Cửu Châu số 1 còn đang cảm thấy hơi nhàm chán, giờ có mấy vị mở mắt trừng trừng.
Không phải vì chiến đấu trên bục cao siêu thế nào... trong mắt bọn họ, cấp độ chiến đấu trên Đoạn Tiên đài còn hơi thấp.
Nhưng điều quan trọng là, vị cô nương Sở Sở này lại dùng quyền pháp!
“Nếu bản tọa không nhìn lầm, đây chính là kim cương căn bản quyền pháp đúng chứ? Bản tọa từng nhìn thấy đệ tử của Thông Huyền đại sư luyện tập rồi.”
Cuồng Đao Tam Lãng sờ sờ cằm, xoay đầu hỏi vị đạo hữu ngồi cạnh.
“Chính xác, đây là kim cương căn bản quyền pháp, chiêu pháp thứ sáu dùng trong phòng ngự, thức thứ năm dùng trong công kích đối kháng.
Hoàng Sơn Chân Quân lên tiếng xác nhận, tuy rằng Chân Quân không tu luyện qua kim cương căn bản quyền pháp nhưng hắn cũng có hơi hiểu rõ về bộ quyền pháp này.
Kim cương căn bản quyền pháp không phải là quyền pháp thông thường, nó chính là tuyệt học trấn môn của Kim Cương Tự năm đó. Ít nhất... thế gia họ Sở không thể nào có được quyền pháp này.
Bắc Hà Tán Nhân suy tư, dường như nghĩ đến điều gì đó, hắn thở dài nặng nề:
“Chính là kim cương căn bản quyền pháp!”
Tuyết Lang Động Chủ gật đầu thật nhẹ:
“Đúng vậy, chính là kim cương căn bản quyền pháp.”
Tạo Hóa Pháp Vương cũng tiếp lời:
“Hóa ra là kim cương căn bản quyền pháp.”
Lệ Chi Tiên Tử không biết được sự thật, vẻ mặt đầy khó hiểu. Cô hoàn toàn không rõ mấy vị đạo hữu này đang cảm thán vì cái gì?
“Đợi một chút, nếu đó thực sự là kim cương căn bản quyền pháp, ta không thể không nhắc trước một vấn đề.”
Bỗng dưng Cổ Hồ Quan Chân Quân nghĩ đến đều gì đó, hắn chỉ chỉ Sở Sở đứng trên Đoạn Tiên đài:
“Các ngươi cảm ứng cảnh giới cẩn thận một chút!”
Nhiều đạo hữu nhìn về phía Sở Sở trên đài với ánh mắt tò mò.
Sau một lát, Cuồng Đao Tam Lãng lên tiếng đầu tiên:
“Mẹ kiếp, Dược Long Môn nhất phẩm!”
Bắc Hà Tán Nhân:
“Mẹ kiếp, quả thật chính là Dược Long Môn nhất phẩm!”
Hoàng Sơn Chân Quân:
“... Hơn nữa còn là Dược Long Môn sắp tấn thăng lên nhị phẩm!”
Lệ Chi Tiên Tử ngày càng không hiểu gì, cô nương kia chỉ đạt cảnh giới Dược Long Môn nhất phẩm thôi mà, rốt cuộc thì có điều gì đáng giá khiến mấy vị đạo hữu này phản ứng mạnh đến thế?”
Cổ Hồ Quan Chân Quân lại hỏi tiếp:
“Có ai còn nhớ rõ người nào đó tu luyện được bao lâu rồi không?”
Bắc Hà Tán Nhân đáp lời:
“Sau tháng 6 có mấy ngày.”
Hắn nhớ kỹ mốc thời gian này, vì đây cũng chính là lúc hắn với bói bịp xác định thời gian đại chiến đỉnh Tử Cấm.
“Vậy, hôm nay là ngày mấy?”
Cổ Hồ Quan Chân Quân lại hỏi tiếp.
Cuồng Đao Tam Lãng nhìn đồng hồ xem ngày:
“21 tháng 7 năm 2019, nếu tính ra thì cũng chưa được hai tháng.”
Tuyết Lang Động Chủ:
“...”
Bắc Hà Tán Nhân:
“...”
Lạc Trần Chân Quân:
“Hack à?
Đông Phương Tiên Tử:
“Bật hack rồi, không thể sai được.”
Tạo Hóa Pháp Vương cảm thán:
“Theo ta thấy, đấy không phải là hack đâu mà là bật luôn cả máy gian lận ấy chứ!”
“Ta còn nhớ kiếp sống tán nhân của mình năm đó... cực kỳ gian khổ, thậm chí chỉ một phần thối thể dịch thôi cũng đủ giày vò ta chết đi sống lại rồi. Không biết vì sao, đột nhiên ta cảm thấy tim gan quặn thắt.”
Bắc Hà Tán Nhân nói.
“Ít nhất thì ngươi vẫn còn là một tán nhân, ta còn thảm hại hơn ngươi ấy chứ, ta chỉ là một con sói tuyết nho nhỏ bình thường thôi.”
Tuyết Lang Động Chủ kể khổ.
Trong nháy mắt, chủ đề nhanh chóng bị bóp méo, trở thành đại hội bán than.
Trong đầu Lệ Chi Tiên Tử đầy dấu chấm hỏi:
“Cái gì vậy, cuối cùng thì các ngươi đang cảm thán điều gì thế?”
Đột nhiên cô cảm thấy mình bị cách biệt với cả đám đạo hữu, không thể tìm ra một đề tài chung để nói chuyện.
Cô bị nhóm đạo hữu bài xích rồi à?


Trên Đoạn Tiên đài, tên khổng lồ bò dậy lần nữa. Lúc hắn ngã xuống, Sở Sở không thừa thắng xông lên, vẻ mặt lại cực kỳ bình tĩnh chờ hắn đứng dậy, cho hắn có thời gian thở dốc.
Chẳng khác nào cô ta đang bày tỏ sự khinh miệt đến cực điểm!
“Đáng chết!”
Tên khổng lồ gào thét, hắn vung nắm đấm vọt tới Sở Sở lần nữa.
Chiêu quyền lần này vẫn là quyền pháp phá đá như cũ.
Sở Sở đứng đối diện, tiếp tục bày ra tư thế ra quyền, hai tay hơi giao nhau, nghênh đón nắm đấm của người khổng lồ.
Ngay lúc hai bên chuẩn bị tiếp xúc với nhau, đáy mắt tên khổng lồ hiện ra chút đắc ý.
Hắn bất thình lình lấy ra một thanh kiếm ngắn trong tay áo.
Hư Kiếm phái chính là môn phái về kiếm đấy!
Đương nhiên tên khổng lồ am hiểu kiếm thuật nhất, đừng nhìn thân thể hắn quá khổ mà lầm, hắn am hiểu phương pháp dùng đoản kiếm nhất.
Đoản kiếm trong tay hắn linh hoạt không thua gì khi sử dụng dao găm.
Cùng lúc đó, hắn thi triển ra kiếm thuật mạnh nhất trong nháy mắt: "Xà Hành Nhị Thập Nhất Kiếm" trong kiếm thuật đoản kiếm của Hư Kiếm phái!
Nhìn thấy đoản kiếm đâm tới chẳng khác nào con rắn độc, Sở Sở nhíu mày, cảm thán thành tiếng.
Sau đó, thân hình cô đột ngột chuyển động, chỉ trong nháy mắt đã biến mất khỏi tầm mắt tên khổng lồ.
Lúc cô xuất hiện trở lại thì đã ở ngay sau lưng tên khổng lồ rồi.
Đùng đùng đùng, tiếng điện nổ vang lên liên tiếp.
Trên lòng bàn tay Sở Sở có một luồng sấm chớp đang nổ vang.
Đạo pháp, chưởng tâm lôi!
Chỉ một chốc, bàn tay nàng vỗ nhẹ lên lưng tên khổng lồ.
Tên đó lập tức rú lên chuỗi âm thanh đầy thảm thiết, toàn thân run rẩy điên cuồng. Sau đó, thân thể to lớn ngã xuống đất ầm ầm.
Lần này, hắn không thể tiếp tục ngồi dậy, hôn mê bất tỉnh rồi.
Sở Sở xoay người, mỉm cười nhìn về phía Hư Kiếm phái.
Bạn cần đăng nhập để bình luận