Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2036: Ác Ý Sâu Sắc Đến Từ Thế Giới

Chương 2036: Ác Ý Sâu Sắc Đến Từ Thế Giới
“Bạch long tỷ tỷ có cảm ứng được vị trí của A Thập Lục không?” Tống Thư Hàng hỏi.
“Để ta thử một chút.” Bạch long tỷ tỷ nhắm mắt tìm một chút rồi lắc đầu nói: “Thánh sơn Gars này quả nhiên có chút bản lĩnh. Ta chỉ cảm nhận được khí tức của A Thập Lục và một nửa khác của mình, nhưng vị trí chính xác của họ thay đổi liên tục nên không sao xác định được.”
Trong cảm ứng của bạch long tỷ tỷ, thánh sơn Gars tựa như được hình thành từ vô số không gian nhỏ hình lập phương, mà những không gian lập phương nhỏ này không ngừng di động theo từng giây một.
Vì tần suất biến hóa không gian quá nhanh, nên giây trước cô vừa mới xác định được khí tức của A Thập Lục, giây sau nó đã biến mất, làm cảm ứng bị đứt đoạn.
“Một nơi rất thú vị.” Bạch tiền bối cũng tán dương.
Hứng thú của hắn đã bị khơi lên rồi.
Tống Thư Hàng cười ha hả, nói: “Bạch tiền bối ơi, chúng ta chọn khoang nào đây?”
Nơi có thể hấp dẫn hứng thú của Bạch tiền bối thì sẽ tồn tại song song cả nguy cơ và kì ngộ. Tống Thư Hàng đã quyết định lần này phải ôm cho chặt đùi của Bạch tiền bối, tốt nhất là duy trì khoảng cách với Bạch tiền bối không quá một mét.
“Ừm, cái này đi.” Bạch tiền bối đưa tay, trông như tùy ý chỉ vào một khoang.
“Thế thì chọn nó, bạch long tỷ tỷ, chúng ta lên… ấy!” Tống Thư Hàng chỉ nói được nửa câu rồi ngưng bặt, bởi vì nơi mà Bạch tiền bối tùy ý chỉ là một khoang cỡ nhỏ dành cho một người.
Hơn nữa nó còn thuộc loại nhỏ trong số những khoang một người nữa chứ, cùng lắm chỉ nhét được A Thập Lục vào thôi. Thân thể bằng gỗ khổng lồ của Tống Thư Hàng bây giờ đừng có mơ mà chen vào được.
Nếu Bạch tiền bối vào đó thì hắn và bạch long tỷ tỷ phải làm sao?
Nếu cả nhóm bị tách ra hai nơi thì khoảng cách giữa hắn và Bạch tiền bối chắc chắn sẽ xa hơn một mét.
Đến lúc đó thì còn ôm đùi Bạch tiền bối thế nào được?
Không được, ta phải nỗ lực tranh thủ một chút.
“Bạch tiền bối, khoang này nhỏ quá, chúng ta thay cái khác được không?” Tống Thư Hàng thành khẩn đề nghị Bạch tiền bối.
Trong tình huống bình thường, Bạch tiền bối là người rất thấu tình đạt lý, nếu đề nghị của Tống Thư Hàng có lý thì Bạch tiền bối sẽ suy nghĩ một chút.
Nhưng lần này Bạch tiền bối đã chung tình với cái khoang nhỏ một người này rồi.
Hắn khẽ lắc đầu, mái tóc dài mượt đen óng theo gió tung bay.
“Ta đã chọn cái khoang một mình này rồi.” Bạch tiền bối chân thành nói: “Trực giác mách bảo ta khoang một mình này sẽ là nơi thú vị nhất, bất kì khoang nào khác đều không thú vị bằng nó đâu.”
“Nhưng khoang này quá nhỏ, cùng lắm chỉ đủ cho A Thập Lục vào thôi. Bạch tiền bối chen vào cũng vất vả lắm. Không gian quá nhỏ thì trải nghiệm chắc chắn cũng không quá tốt. Chúng ta đổi sang khoang lớn cho ba người đi.” Tống Thư Hàng khuyên nhủ.
Bạch tiền bối nhìn không gian hẹp trước mắt, như có điều suy nghĩ.
Chính xác, không gian quá nhỏ, hắn vào cũng sẽ bị chật.
“Đồ đần, đừng có lấy A Thập Lục ra làm đơn vị tính!” Bạch long tỷ tỷ bất mãn gõ đầu Tống Thư Hàng.
Lúc này, Xích Tiêu Kiếm tâm ma cũng tỉnh táo lại. Nó vội vàng bổ sung: “Đúng rồi, tốt nhất là Bạch đạo hữu chọn cái khoang ba người, có vậy thì Thư Hàng ôm đùi ngươi mới tiện. Ha ha.”
“Xích Tiêu Kiếm đạo hữu, ngươi thẳng thắn quá đấy.” Tóc ngố của Sở Các Chủ lên tiếng: “Tuy điều ngươi nói là sự thật, nhưng dù sao cũng phải chừa lại chút mặt mũi cho Thư Hàng chứ.”
Tống Thư Hàng: “…”
Xích Tiêu Kiếm tâm ma ho nhẹ một tiếng, sửa lời: “Bạch đạo hữu, Thư Hàng lo lắng cho an nguy của ngươi nên mưới hi vọng được ngồi chung một khoang thuyền với ngươi, để có gì còn hỗ trợ được cho nhau ấy mà.”
Cõi lòng Tống Thư Hàng đắng ngắt.
“Chính xác, đúng là chỗ này hơi nhỏ thật.” Bạch tiền bối gật đầu nói.
Nghe vậy, Tống Thư Hàng mỉm cười sung sướng.
Ngon rồi, sau khi hắn giải thích bằng lí lẽ và đả động bằng tình cảm, cuối cùng Bạch tiền bối cũng thay đổi quyết định rồi.
“Quyết định vậy đi.” Bạch tiền bối gật đầu nói: “Thư Hàng, lần này ta sẽ cho ngươi ôm đùi.”
“Vậy, Bạch tiền bối ơi, chúng ta chọn khoang nào ạ?” Tống Thư Hàng vui vẻ nói, sau đó tranh thủ cơ hội, nhanh chóng nhờ Bạch tiền bối chọn cho một khoang ba người.
“Không vội.” Bạch tiền bối mỉm cười.
Sau đó hắn nắm phần eo của mình, nhấc bổng lên.
Eo và chân cứ thế bị tách lìa.
Tống Thư Hàng: “!!!”
“Thế này đi, ta giao đùi cho ngươi ôm đấy, Thư Hàng.” Bạch tiền bối mỉm cười để lộ má lúm đồng tiền tuyệt đẹp, sau đó chân thân của hắn chui tọt vào khoang nhỏ dành cho một người kia.
Thế này thì kích thước vừa đủ, ngon nghẻ, thoải mái dễ chịu vô cùng.
Bạch tiền bối gật đầu hài lòng.
Làm thế này vừa có thể ngồi trong khoang một người, vừa thỏa mãn ý nguyện ôm đùi hắn cho Thư Hàng tiểu hữu, hoàn mỹ!
Tống Thư Hàng: Σ(°°|||)︴
Trong khoang một người, Bạch tiền bối giơ ngón tay cái lên với Tống Thư Hàng. Phân thân của hắn – cũng chính là hai cái chân, thì chậm rãi chạy đến bên cạnh Tống Thư Hàng.
Tống Thư Hàng ngây người như phỗng, cảm thấy ác ý thế gian ùn ùn kéo tới.
Mấy phút sau, Tống Thư Hàng và bạch long tỷ tỷ lên một khoang ba người sau khoang của Bạch tiền bối, hai chân của Bạch tiền bối phân thân ngồi bên cạnh Tống Thư Hàng, trông cứ như nửa người trên của hắn đang thi triển thuật ẩn thân.
Ôm đùi? Thật?
“Bạch long tỷ tỷ có biết xem bói không?” Tống Thư Hàng hỏi.
“Có biết một ít.” Bạch long tỷ tỷ vui vẻ nói. Dù sao cô cũng là thủy tổ kim long của Thiên Đình Viễn Cổ, dù ở trong nhóm Trường Sinh Giả cũng được coi là tồn tại đỉnh cao.
Tống Thư Hàng chỉ vào mình, nói: “Tỷ tỷ có muốn xem cho ta một quẻ không?”
“Yên tâm đi, không chết được.” Bạch long tỷ tỷ nhanh chóng đáp.
Tống Thư Hàng nghiêng đầu nhìn ra ngoài khoang thuyền, bỗng nhiên cảm thấy ngạt thở như nhồi máu cơ tim.
“Tập trung vào.” Bạch long tỷ tỷ nhắc nhở: “Phải liên tục duy trì liên hệ với Bạch đạo hữu, như vậy dù có biến cố gì xảy ra thì ngươi cũng nắm được tin tức trực tiếp để mà ứng đối.”
Tống Thư Hàng gật đầu nói: “Cũng chỉ đành như thế.”
Một thời gian ngắn sau.
Tất cả người tham gia thí luyện đã đi qua con đường phù văn đều leo lên khoang trên đại thụ.
Ánh trăng vàng kim phủ xuống.
Mọi người đều cảm thấy khoang của mình chấn động.
Tống Thư Hàng vỗ thức vươn tay sờ bên cạnh nhưng lại vồ hụt: “Thế mà lại không có dây an toàn!”
Không có dây an toàn, chẳng có cảm giác an toàn gì cả.
Bùm!
Bên ngoài truyền đến tiếng nổ đầu tiên.
Trong tiếng pháo vang, dường như có thể nghe thấy tiếng của Bạch tiền bối.
Tống Thư Hàng ngẩng đầu nhìn ra bên ngoài thì thấy khoang một người của Bạch tiền bối bị bắn ra như một chiếc phi thuyền nhỏ, sau đó bay về phía mặt trăng vàng kim với tốc độ cực nhanh.
Phi thuyền nhỏ phi hành với tốc độ cao và tư thế cực kì phong phú, thậm chí tướng bay của nó gần như còn sánh ngang với series phi kiếm dùng một lần của Bạch tiền bối.
“Đây chính là… khoang kích thích nhất mà Bạch tiền bối lựa chọn sao?” Tống Thư Hàng nuốt nước miếng.
Bùm bùm bùm!
Ngay sau đó là tiếng pháo lớn hơn.
“Lại có khoang bị bắn đi à?” Tống Thư Hàng hỏi.
“Không, là cả cây đại thụ bị bắn đi.” Bạch long tỷ tỷ đáp.
Tống Thư Hàng: “???”
Gốc đại thụ cắm rễ trên thánh sơn Gars bắn thẳng lên trời, phóng về phía mặt trăng vàng kim.
Thật luôn? Đậu má!
“Thì ra là thế, bí địa thí luyện nằm trên mặt trăng vàng kim kia.” Bạch long tỷ tỷ nói.
Tống Thư Hàng đột nhiên nhớ tới một chuyện: “Có khi nào quê cũ của Bạch tiền bối nằm trên mặt trăng không nhỉ?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận