Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1284: Để Đệ Tử Phật Môn Làm Phù Rể Thì Xát Muối Vào Tim Nhau Lắm

Chương 1284: Để Đệ Tử Phật Môn Làm Phù Rể Thì Xát Muối Vào Tim Nhau Lắm
Nghỉ ngơi là chuyện mà người chết mới làm?
Tống Thư Hàng không khỏi nhìn Lưu Kiếm Nhất sư huynh ngồi ở hàng ghế thứ nhất một cái... Cho nên vị sư huynh này đã là một người chết rồi ư?
"Bắt đầu luôn đi sư phụ, tiếp theo chúng ta sẽ học đao pháp gì đây? Có phải ta cũng có thể bắt đầu học tầng thứ tư của Tam Thập Tam Thú Tiên Thiên Nhất Khí Công rồi không? À sư phụ này, ta có cảm giác Cương Thủ của ta sắp đại thành, có cần ta biểu diễn cho ngươi xem thử không?"
Tiểu Thải tung tăng trên đất, bộ dáng trông không thể rảnh rỗi nổi dù chỉ là một giây.
"Tống tiền bối, khai môn đệ tử của ngươi hâm đơ rồi."
Vũ Nhu Tử nói.
Tống Thư Hàng yên lặng gật đầu, sau đó hắn vươn tay vẫy Tiểu Thải.
Tiểu Thải bay đến đậu trên lòng bàn tay của Tống Thư Hàng, nói:
"Sư phụ muốn dạy công pháp cho ta à? Tới đi, chúng ta sẽ học gì trước đây?"
"Ngươi ngoan ngoãn củng cố cảnh giới cho ta, chỉ khi nào cảnh giới được củng cố thì ngươi mới có thể bước xa hơn trên con đường tu luyện."
Tống Thư Hàng nói.
Tiểu Thải: "Nhưng sư phụ ơi, bây giờ ta rất là hăng hái, không ngồi yên nổi."
"Củng cố cảnh giới cũng là một phần làm cho đạo tâm trở nên kiên định hơn đấy. Đi đi, vào trong thế giới của sư phụ mà minh tưởng cho thật tốt."
Tống Thư Hàng vươn tay ra ngoắc một cái, đưa Tiểu Thải vào trong thế giới hạch tâm, ngay bên cạnh điền viên.
Bây giờ Thông Nương đang ở đó, cô cắm rễ trên Ngộ Đạo thạch, mong tác dụng đặc thù của Ngộ Đạo thạch có thể làm cho Tiểu Thải tỉnh táo hơn một chút.
Tạo Hóa Pháp Vương sờ cằm, nói: "Thật ra có một người đệ tử siêng năng vẫn còn đáng yêu chán. Không nói cái này nữa, bây giờ ta có cần hát thêm một bài nữa không?"
Tống Thư Hàng: "Tiền bối, nếu như Tiểu Thải đã tỉnh rồi thì để lần sau hãy hát đi."
"Cũng đúng." Tạo Hóa Pháp Vương nói, nhưng trông hắn có vẻ vẫn chưa thỏa mãn.
"Tiền bối, những đạo hữu bên dưới nên xử lí thế nào đây?"
Tống Thư Hàng chỉ vào mấy đạo hữu nằm xụi lơ bên dưới, cất tiếng hỏi.
"Để đó đi, dù sao thì họ cũng tỉnh nhanh thôi."
Tạo Hóa Pháp Vương nói xong, lại nhìn về phía các vị đạo hữu vẫn còn đang bị kẹt trong tâm ma kiếp, thở dài một hơi.
Hắn đã cố gắng hết sức rồi, sợ rằng những vị đạo hữu kẹt trong tâm ma kiếp này phải tìm cơ hội độ kiếp khác thôi, hoặc là rất có thể sẽ lún sâu vào trong tâm ma... Thậm chí sẽ bị ma hỏa đốt đến chết.
Tâm ma kiếp cũng là thiên kiếp, là thiên kiếp thì sẽ có nguy cơ thân tử đạo tiêu.
Trong tay Tạo Hóa Pháp Vương xuất hiện một chuỗi tràng hạt, hắn dựng thẳng bàn tay đặt trước ngực, bắt đầu lặng lẽ niệm kinh, cầu nguyện cho những đạo hữu còn bị kẹt trong tâm ma kiép.
Tống Thư Hàng và Vũ Nhu Tử im lặng đứng phía sau không quấy rầy hắn.
Chừng nửa nén nhang sau.
Tống Thư Hàng đột nhiên dụi mắt, hắn thế mà lại cảm ứng được một loại khí tức của thư sinh từ trên người của Tạo Hóa Pháp Vương.
Rõ ràng là cao tăng của Phật môn, còn là cường giả trong hệ cơ bắp như “Đấu Chiến Phật Tông” của Phật môn, nhưng lúc này Tạo Hóa Pháp Vương lại tỏa ra một loại “khí tức thư sinh”.
Khóe mắt Tống Thư Hàng ươn ướt... Đạo diễn, kịch bản này có lộn không vậy?
...
...
"Tống tiền bối, tại sao ngươi lại đến nghe buổi hòa nhạc với Đậu Đậu thế?"
Lúc này, Vũ Nhu Tử ở bên cạnh thấy nhàm chán, bèn bắt chuyện với Tống Thư Hàng.
Tống Thư Hàng đáp:
"Ta mới gặp Đậu Đậu vào hôm nay, đúng lúc nó đang làm khách ở nhà ta. Sau đó, Đậu Đậu nhờ ta giúp nó tìm một đoàn phù rể. Nhưng ta lại đang vội tới buổi hòa nhạc của Tạo Hóa tiền bối, nên Tiểu Đậu Đậu cũng chỉ có thể tới buổi hòa nhạc của Tạo Hóa tiền bối với ta."
"Thì ra là vậy."
Vũ Nhu Tử gật đầu, nhưng đột nhiên cô lại nghĩ tới một việc:
"Không đúng, Tống tiền bối. Không phải Đậu Đậu được gả đi à? Tại sao lại lập một đoàn phù rể chứ? Không phải nên lập một đoàn phù dâu sao?"
Tống Thư Hàng giải thích:
"Dù sao Đậu Đậu cũng là đực rựa, cho dù là gả cho người ta đi nữa thì kéo một đoàn phù dâu đi cũng dị lắm, nên nó quyết định kiếm một đoàn phù rể."
Bởi vì buổi livestream của Tạo Hóa Pháp Vương và Vũ Nhu Tử đã kết thúc từ lâu, nên cũng không cần sợ khi nói về chuyện liên quan đến tu chân giới.
"Ra là vậy."
Vũ Nhu Tử gật đầu một cái, sau đó cô hỏi tiếp:
"Vậy Tống tiền bối đã tìm được ai làm phù rể chưa?"
Tống Thư Hàng nhún vai nói:
"Chưa có ai cả, hoa đồng thì có Tiểu Quả Quả."
"Vậy Tống tiền bối này ngươi xem ta có được không?"
Vũ Nhu Tử vui vẻ nói.
Tống Thư Hàng:
“Hở?”
"Nam giả nữ, không đúng... Là nữ giả nam nhé, ta cũng có thể trang điểm như một nam tu sĩ đẹp trai để làm phù rể cho Đậu Đậu mà." Vũ Nhu Tử nói.
Trong lòng cô còn có một câu không nói ra —— Lỡ như đoàn phù rể của Đậu Đậu không được Hoàng Sơn Chân Quân duyệt thì cô vẫn có thể làm phù dâu, thế chẳng phải tốt à?
"Góp cho đủ số như vậy có được không đấy?"
Tống Thư Hàng hỏi.
"Ổn mà ổn mà, bảo đảm không thành vấn đề luôn. Hơn nữa Tống tiền bối ngươi nhìn kỹ đi, thật ra ta lớn lên khá giống a cha ta, nếu mà ta hóa trang một chút thì sẽ lập tức trở thành một nam tu sĩ anh tuấn đấy."
Vũ Nhu Tử cuốn bộ tóc dài của mình lên, để khuôn mặt nhỏ nhắn ra rồi đi đến trước mặt Tống Thư Hàng.
Có một mùi hương ngọt ngào phát ra từ trên người Vũ Nhu Tử, khuôn mặt nhỏ nhắn của cô gần trong gang tấc.
Ngoài ra, những người nói Vũ Nhu Tử giống như Linh Điệp Tôn Giả nhất định là bị mù cả rồi!
"Được rồi, nếu như đến lúc đó đoàn phù rể vẫn chưa đủ thì sẽ thêm cô vào."
Tống Thư Hàng nói.
Nói xong hắn lại nghĩ tới một thứ, Tống Thư Hàng lấy ra một cái ghim cài áo từ trong vòng tay pháp khí, chính là cái ghim cài áo biến hình kia.
"Trả lại cho cô này, từ lúc mượn đến nay vẫn không có dịp trả lại cho cô."
Tống Thư Hàng cười nói.
Vũ Nhu Tử nhận lấy ghim cài áo, thè lưỡi đáp:
"Bản thân ta cũng suýt quên mất cái ghim cài áo này, nếu có cái ghim cài áo này, đến lúc đó ta giả nam thì sẽ hoàn mỹ hơn nữa."
"Các ngươi đang nói gì vậy?"
Sau khi tụng kinh xong, Tạo Hóa Pháp Vương bèn quay đầu cười hỏi.
Vũ Nhu Tử đáp: "Đang nói về chuyện tìm phù rể của Đậu Đậu."
"Ơ, đúng rồi, hôn lễ của Đậu Đậu có tiết mục biểu diễn âm nhạc không? Dẫu sao thì ta cũng là ngôi sao mới trong làng âm nhạc, đến lúc đó ta sẽ hát một bài cho Đậu Đậu và cô dâu chứ nhỉ?”
Tạo Hóa Pháp Vương sờ sờ cằm nói.
Tống Thư Hàng nói:
"Đậu Đậu mà nghe được lời đề nghị này của Tạo Hóa tiền bối thì nhất định sẽ rất vui lắm đấy."
Nếu như hôn lễ bị phá, với tư cách một con chó đực bị gả đi, Đậu Đậu nhất định rất rất là vui mừng.
"Ta đùa thôi, nếu như Đậu Đậu vui thì có nghĩa là Hoàng Sơn tiền bối sẽ bực bội rồi còn gì."
Tạo Hóa Pháp Vương cười nói:
"Ta tự biết lấy mình. Có được hai fan trung thành biết thưởng thức giọng hát của ta như Tống tiểu hữu và Vũ Nhu Tử là ta vui lắm rồi. Thư Hàng tiểu hữu, có những ai được chọn làm phù rể thế?"
"Ta ta ta! Ta muốn giả nam để làm phù rể."
Vũ Nhu Tử giơ tay lên nói.
Khóe miệng Tạo Hóa Pháp Vương co giật vài cái.
Tống Thư Hàng đáp:
"Ta vẫn còn đang tìm, lúc trước ta muốn nhờ Tam Nhật sư huynh đệ tử của Thông Huyền đại sư làm phù rể, nhưng sư huynh hắn từ chối rồi. Hắn nói chỉ muốn lặng lẽ tham gia hôn lễ của Đậu Đậu thôi chứ không muốn làm phù rể."
"Hết cách rồi, dù sao hắn cũng là đệ tử Phật môn. Thông thường đệ tử Phật môn đều là độc thân, trong số các đệ tử tục gia thì những người kết hôn cũng không nhiều. Ngươi bảo đệ tử Phật môn làm phù rể thì khác gì xát muối vào tim nhau."
Tạo Hóa Pháp Vương nói.
Tống Thư Hàng kinh ngạc!
Còn cả lý do này á?
Hắn lại hoàn toàn không nghĩ đến điều này!
"Trừ Tam Nhật ra, ngươi còn ứng cử viên nào không?"
Tạo Hóa Pháp Vương hỏi.
Tống Thư Hàng nói:
"Những đạo hữu ta biết thì cũng chỉ có người trong Nhóm Cửu Châu Số 1 thôi, còn lại đều là người bình thường, không thể tham gia hôn lễ của Đậu Đậu được."
"Nếu là những đạo hữu trong nhóm thì có rất nhiều người thích hợp làm phù rể đấy. Người làm phù rể tốt nhất là nam chưa kết hôn, dung mạo cân đối chút là được, phẩm chất khi uống rượu phải tốt. Để ta liệt những người còn độc thân trong nhóm cho ngươi nghe."
Tạo Hóa Pháp Vương nói.
Tống Thư Hàng vội vàng móc ra một sổ ghi chép.
Tạo Hóa Pháp Vương nói:
"Đầu tiên, nhóm đầu tiên trong đại quân FA của nhóm Cửu Châu Số 1, cơ bản số này toàn là những người không có hy vọng thoát kiếp Fa như Phật môn bọn ta. Ví dụ như ta, như Thông Huyền đại sư, còn có sư đệ Thôn Vân Tăng của ta. Tuy bọn ta đều độc thân, nhưng lại không thích hợp làm phù rể."
"Tiếp theo là Cuồng Đao Tam Lãng, Tô thị A Thất... Không đúng, nghe nói A Thất đã có bạn gái rồi, tuy rằng vẫn chỉ là tin đồn, thôi cứ gạch tên hắn ra trước đã. Tiếp đó là lão Bắc Hà, Diệt Phượng, Thiên Phủ Khí Tông Dương Huyền đều chưa lập gia đình."
Tạo Hóa Pháp Vương nói.
"Tam Lãng tiền bối không thích hợp lắm, hắn ở cùng với Đậu Đậu sẽ sinh ra phản ứng hoá học đấy. Bắc Hà tiền bối có thể cân nhắc một chút, Diệt Phượng tiền bối... thật ra cũng không thích hợp lắm, nhưng cũng có thể thêm vào. Tuy Dương Huyền tiền bối hay xuất hiện trong nhóm, nhưng ta vẫn chưa nói chuyện riêng với hắn bao giờ."
Tống Thư Hàng nói.
"Hết cách, Dương Huyền đạo hữu là một người mờ nhạt chỉ thua Túy Bá Cư Sĩ thôi.... Hắn ta mờ nhạt cũng do tính cách dở hơi ấy cả, hắn thì cứ để ta liên hệ đi."
Tạo Hóa Pháp Vương nói.
Vũ Nhu Tử phát biểu:
"Còn Bạch tiền bối nữa, Bạch tiền bối cũng độc thân mà?"
Tống Thư Hàng bất giác nói:
"Thật ra Bạch tiền bối đã từng được người ta cầu hôn rồi đấy."
"Ngươi đang nói Bạch Hạc à? Tên Bạch Hạc kia không tính, cái vụ cầu hôn kia của hắn rất phức tạp, cá nhân ta thấy hắn biết ơn Bạch đạo hữu hơn là yêu đấy."
Tạo Hóa Pháp Vương nói.
Tạo Hóa Pháp Vương có ánh mắt thấu đáo như vậy, chẳng lẽ hắn là một cảm tình thông* ư?
*Cái gì về tình cảm cũng biết hết.
Tống Thư Hàng nói:
"Người ta nói không phải Bạch Hạc tiền bối, là một người khác cơ. Chẳng qua thân phận cụ thể của người đó thì ta không rõ lắm."
"Vậy tên kia trông thế nào?"
Tạo Hóa Pháp Vương lấy làm thắc mắc.
Tống Thư Hàng nói:
"Ta không nói được, dù sao việc này liên quan đến việc riêng tư của Bạch tiền bối. Trừ phi Bạch tiền bối đồng ý, chứ chuyện riêng tư của người khác ở sau lưng chẳng tốt chút nào."
"Ngươi thế này là đang trêu ngươi người khác đấy."
Tạo Hóa Pháp Vương nói.
Tống Thư Hàng cười khổ:
"Ta chỉ là lỡ miệng thôi, nhưng ta thật sự không thể nói nữa, trừ phi được chính Bạch tiền bối đồng ý."
Vũ Nhu Tử nói:
"Vậy thì Tống tiền bối ngươi nói về kiểu tỏ tình của vị tiên tử kia đi? Kể đại khái màn cầu hôn đó cho bọn ta nghe cũng được mà? Ta cảm thấy người dám tỏ tình với Bạch tiền bối nhất định là một vị tiên tử như Nữ Đế vậy, phải có khí phách và thực lực hơn người mới được."
Tạo Hóa Pháp Vương gật đầu phụ họa:
"Ta cũng thấy vậy, vị nữ tu cầu hôn kia không chỉ có thực lực mạnh mẽ hơn, mà còn phải có lòng tin rất lớn, cảm thấy mình xứng với Bạch đạo hữu, có thể đứng bên cạnh hắn."
Tống Thư Hàng lắc đầu:
"Không thể nói, không thể nói."
Người thiếu niên áo xanh cưỡi ngựa trắng kia tỏ tình với Bạch tiền bối chỉ bằng có một câu thôi. Một câu đó lại là vảy ngược của hai vị Bạch tiền bối luôn, nếu nói ra sẽ chọc giận bọn họ mất.
Cho nên, không thể nói....
Trong đầu Tống Thư Hàng đang nhớ lại cảnh tượng mà mình thấy được trong “Thực tại ảo”.
Thiếu niên áo xanh ngồi bên cạnhBạch tiền bối.
"Tiểu Bạch, ngươi thật là đẹp."
"Tiểu Bạch, chờ khi tóc ngươi dài đến eo thì gả cho ta nhé?"
Lúc Tống Thư Hàng đang suy nghĩ, trước mặt đột nhiên có chấn động không gian.
Sau đó, Bạch tiền bối mang theo Tô Thị A Thập Lục bước ra.
"Bạch tiền bối, sao ngươi lại tới đây?"
Tống Thư Hàng hỏi ngay.
Lúc này, thánh ấn của hắn bỗng hiện lên.
Thánh ấn nhắm ngay vào Bạch tiền bối, phát ra một âm thanh uy nghiêm.
...
...
Bạn cần đăng nhập để bình luận