Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 3133: Đây chính là Thiên Đạo Bá Bá!

Chương 3133: Đây chính là Thiên Đạo Bá Bá!
Cật Qua Thánh Quân bình tĩnh suy tư trong chốc lát.
Sau đó nó ngưng tụ ra một móng vuốt công đức, đấm cho mình một quyền thật mạnh.
Đau, đau quá đi mất.
Không phải hoang tưởng.
“Lượng tin tức quá lớn, ta nghĩ ta phải tốn chút thời gian để tải, giải nén, sắp xếp, tiếp nhận tin tức.”
Cật Qua Thánh Quân ngẩng đầu nhìn trời, nó cảm thấy mình giống như một quần chúng hóng chuyện không biết chân tướng vậy.
Rõ ràng mấy tháng trước, Bá Tống vẫn còn được nó bảo vệ, vất vả chống đỡ với thiên kiếp cửu phẩm.
Thế mà chỉ chớp mắt hắn đã thành Thiên Đạo rồi á?
“Khi còn nhỏ dù có tưởng tượng tương lai mình sẽ trở thành Thiên Đạo, ta cũng phải đi theo lần lượt từng bước… Tu luyện ngàn năm, trường sinh vạn năm, tranh đoạt bất hủ với các tiền bối Trường Sinh Giả trong Chư Thiên Vạn Giới, từng bước đi lên đỉnh Kim Tự Tháp.”
Quả nhiên hiện thực còn ly kỳ hơn cả tưởng tượng.
Trong khi nói chuyện, dường như thiên kiếp trên bầu trời cũng bị ảnh hưởng, bắt đầu đẩy nhanh tiết tấu, rút ngắn quá trình.
Thực ra là vì Cật Qua Thánh Quân là một tồn tại rất đặc thù.
Nó không chỉ có quan hệ tốt với hai vị Thiên Đạo mà quan trọng hơn là, nó từng bị hai vị Thiên Đạo ăn. Trong công đức trên người hai vị Thiên Đạo có một phần nhân quả của Cật Qua… Điều này rất quan trọng, nó dẫn tới cộng minh cực lớn với thiên kiếp.
Do tác dụng của nhân quả rắc rối dây dưa + những người cùng khổ, thiên kiếp liên tục giảm giá giảm giá lại giảm giá cho Cật Qua.
Sau khi giảm giá điên cuồng, thiên kiếp cửu phẩm nổ đùng đùng một trận, nhìn có vẻ uy lực lớn đấy nhưng thực ra sát thương yếu đến đáng thương.
Sau khi nổ tung xong, theo như giảm giá rồi lại giảm giá, chỉ vài phút sau Cật Qua Thánh Quân độ xong thiên kiếp cửu phẩm lần này.
Đám thiên kiếp cuối cùng quật cường tự nổ thành tro bụi, đến bã cũng không còn, quyết không để kẻ khác có cơ hôi thu thập nguyên liệu nấu nướng.
Ngay sau đó, Cật Qua Thánh Quân bị đá ra khỏi không gian thiên kiếp cửu phẩm, với gương mặt còn vương nét ngơ ngác, nó trở thành Kiếp Tiên mà mình mong ước đã lâu.
Hơn nữa còn lấy được thành tựu “Kiếp Tiên đầu tiên trong kỷ nguyên tân Thiên Đạo”.
Cật Qua Kiếp Tiên lại ngẩng đầu nhìn trời, đầu óc vẫn đang trong trạng thái chết máy.
Khi nhìn trời, nó lờ mờ thấy được trên các tầng mây, Bá Tống và Bạch đang nói chuyện, mỉm cười với nó.
Cật Qua Kiếp Tiên nghĩ hồi lâu, móc ra một quyển sổ, viết vào một tiêu đề: [Cật Qua tự truyện… đạo hữu của ta đột nhiên trở thành Thiên Đạo, chăm sóc ta mọi lúc mọi nơi, ta hoảng hốt vô cùng.]
Sau khi cất sổ đi, Cật Qua Kiếp Tiên tiếp tục nhìn trời.
Khi đang nhìn trời, nó lại có phát hiện mới:
“Chỉ trong thời gian độ thiên kiếp cửu phẩm, ta lại trải qua ba đời Thiên Đạo liền à?”
Thiên Đạo Cầu thoái vị, Thiên Đạo Đạo Tử lên ngôi, Đạo Tử xuống, Bá Tống và Bạch lên ngôi, hình như còn có một Thiên Đạo vụt qua xen ngang nữa thì phải?
Vì thế có lẽ không chỉ ba đời mà có khi đến bốn đời Thiên Đạo cũng nên?
Thế giới này điên cuồng quá.
Nhân dân Trung Quốc biết phấn đấu lắm!

Trong chiều không gian Thiên Đạo.
“Có một số việc trước khi chứng đạo, chúng ta không thể làm được. Cuối cùng sau khi chứng đạo có thể giải quyết chúng rồi.”
Tống Thư Hàng mỉm cười nhìn tình hình của hiện thế.
Bạch tiền bối đã ra hạn thời gian cho hắn, một tháng sau thử siêu thoát bất hủ.
Tuy rằng Tống Thư Hàng không tự tin mấy nhưng nếu như Bạch tiền bối đã lên tiếng, hắn vẫn cứ phải chuẩn bị để “sau này siêu thoát”.
Về mặt lý thuyết, sau khi siêu thoát bất hủ hắn sẽ có được đại tự do… nhưng không biết có còn được dùng quyền hạn Thiên Đạo để muốn làm gì thì làm không.
Vì thế trước khi siêu thoát, hắn phải trải đường trước cho một số việc trong hiện thế, tận dụng quyền hạn Thiên Đạo, không để mình tiếc nuối.
“Bây giờ còn ai nữa?”
Bạch tiền bối rất thích thú với quyền hạn Thiên Đạo mới vào tay này.
“Ừm, các tiền bối trong nhóm Cửu Châu số 1, tuy rằng đã gửi chúc phúc nhưng lát nữa vẫn phải cường hóa cho mỗi một vị tiền bối. Ít nhất, bổ sung cho tất cả đến chín long văn nhé?”
Tống Thư Hàng đề nghị.
Trước kia là Bạch tiền bối two bổ sung cho đủ chín long văn cho hắn, đặt nền móng vững chắc cho việc tu luyện sau này của hắn.
Bây giờ hắn đã chứng đạo Thiên Đạo rồi, tất nhiên sẽ không bỏ lỡ mấy chuyện như bổ sung long văn này.
“Còn cả đệ tử của ngươi nữa.”
Bạch tiền bối nhắc nhở.
“Tất nhiên ta sẽ không quên họ… Kẻ làm sư phụ như ta chẳng dạy họ được gì nhiều, cũng chỉ có thể đặt một nền móng vững chắc cho họ thôi.”
Tống Thư Hàng nói.
Ngón tay của hắn vạch một đường, kéo màn hình hiện thế trái đất đến trước mặt mình và Bạch tiền bối.
Lúc này mấy đệ tử của hắn vẫn đang ở thành phố Văn Châu với ba mẹ Tống.
Tước yêu Tiểu Thải quý trọng thời gian, tu luyện đao pháp, đao ý tung hoành.
Sở Sở đã kết hợp đạo của mình với “tiên trù”, tiến độ tu luyện vô cùng nhanh.
Đến cả Joseph cũng ở đây, hắn cầm một lưỡi dao thánh quang bát phẩm đang ở trạng thái phong ấn, đang ngồi minh tưởng… Minh tưởng pháp của hắn là minh tưởng pháp hệ thánh quang mà mấy hôm trước Bạch Hạc Chân Quân đi ngang qua, tâm trạng tốt nên thưởng cho.
“Thực ra thiên phú tu chân hệ thánh quang của tên này rất tốt… thậm chí có thể nói là trác tuyệt. Chỉ tiếc là đã qua thời gian tu luyện tốt nhất quá lâu, đã gần năm mươi tuổi rồi.”
Các Trường Sinh Giả đang âm thầm quan sát nhà của Bá Tống nói.
Bá Tống chứng đạo bất hủ, vậy trong tương lai không xa, nơi ở của hắn cũng sẽ trở thành thánh địa mới.
Vì thế có ý chí Trường Sinh Giả vượt không gian mà theo dõi nơi đây, muốn biết thánh địa này bao giờ mới thành hình.
Đối với các Trường Sinh Giả đỉnh tiêm, quan sát quá trình hình thành thánh địa cũng rất hữu ích.
“Đã năm mươi tuổi mà còn có thể luyện ra thánh quang trong thời gian ngắn như thế, lúc trước hạt giống này không được phát hiện, quả thật quá đáng tiếc… Có đạo hữu hệ thánh quang nào quan sát con của hắn không? Với tư chất của hắn, chắc thiên phú của con hắn cũng không kém được đâu.”
Có người lên tiếng.
“Đã có người liên hệ với con gái hắn từ lâu rồi, bây giờ các ngươi mới nghĩ đến thì đã chậm một bước rồi.”
“Mà các ngươi tiếc cái quái gì chứ… Các ngươi đừng quên tên này là đệ tử của Bá Tống đấy nhé. Cho dù bỏ lỡ thời gian tu luyện tốt nhất thì đã sao? Bây giờ sư phụ của hắn là Thiên Đạo, đối với Thiên Đạo, chuyện bỏ lỡ thời gian tu luyện tốt nhất cỏn con có đáng là gì đâu? Chúng ta hâm mộ vẫn còn kịp đấy.”
Cuối cùng cũng có người không nhịn được mà nhắc nhở.
“Sư phụ của ta là Bá Tống”, bây giờ mà nói câu này ra thì đúng thật là một câu phá vạn pháp.
Trong lúc các Trường Sinh Giả nói chuyện, trong không trung có ý chí giáng lâm, một giọng nói to rõ vang lên:
[Tiểu Thải, Sở Sở… Joseph.]
“Có đệ tử.”
Sở Sở buông trù đao ra, vui vẻ đáp.
“Có đệ tử.”
Tiểu Thải và Joseph học theo Sở Sở, cung kính nói.
[Ta và Bạch tiền bối chứng đạo bất hủ, thân là đệ tử của ta, ba người các ngươi đều được Chư Thiên Vạn Giới chúc phúc. Bây giờ, ta sắp xếp chín tầng tôi luyện cho các ngươi… Đợi các ngươi vượt qua chín tầng tôi luyện, ta sẽ ở đầu bên kia đợi các ngươi.]
Tống Thư Hàng không trực tiếp sửa lại số liệu của đệ tử mà chọn cách tôi luyện họ, để các cô và Joseph đều thăng cấp đến cực hạn.
Chỉ có trải qua tôi luyện, ý chí của họ mới xứng với thiên phú.
Tống Thư Hàng hiểu rất rõ chí quan trọng thế nào với người tu luyện, … Hắn là người đàn ông chịu hết mọi đau đớn trong Chư Thiên Vạn Giới đấy nhé.
“Vâng, sư phụ.”
Sở Sở nghiêm túc đáp.
Thân phận đệ tử của Thiên Đạo này nặng đến mức khiến người ta không thể hít thở được.
Mà các cô cũng không thể làm xấu mặt thân phận này được.
Sau đó, trong Chư Thiên Vạn Giới có ánh sáng rực rỡ giáng xuống, rơi vào người cả ba.
Đó là chúc phúc của Bạch tiền bối.
Cơ thể của Sở Sở hồi phục trong ánh sáng, hóa thành dáng người nóng bỏng.
Cơ thể của tước yêu Tiểu Thải thì to hơn một chút.
Joseph thì càng rõ ràng hơn, hắn biến lại hình dáng khi còn thanh niên, tuy rằng không tiến thẳng vào “độ tuổi thích hợp để tu luyện” nhưng đã đủ để hắn tham gia vào thí luyện của Tống Thư Hàng rồi.
Cuối cùng những người tu luyện xung quanh cũng không nhịn được mà chảy nước mắt hâm mộ.
Đây chính là Thiên Đạo Bá Bá!
Bạn cần đăng nhập để bình luận