Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1583: Bệnh Nghề Nghiệp Là Bệnh Nan Y

Chương 1583: Bệnh Nghề Nghiệp Là Bệnh Nan Y
Tống Thư Hàng xoa cằm, hắn phát hiện ra một điểm đáng nghi.
Tóc của hai vị Bạch tiền bối đều dài ngang lưng, còn một đoạn nữa mới đến eo.
Vốn dĩ tóc của Bạch tiền bối hiện thế đã sắp dài đến eo nhưng lại bị thiên kiếp đốt mất một đoạn trong lần độ Huyền Thánh kiếp lúc trước nên vẫn chỉ dài ngang lưng.
Sao tóc của Bạch tiền bối two Cửu U cũng chỉ dài ngang lưng chứ?
“Ngươi muốn hỏi chuyện gì?”
Bạch tiền bối two lên tiếng.
Bạch tiền bối gật đầu:
“Ta có quan hệ gì với Thiên Đạo tiền nhiệm?”
“Nếu ngươi đã hỏi vậy ta cũng không giấu ngươi nữa.”
Bạch tiền bối two ngẩng đầu thổn thức:
“Thật ra ngươi là huyết mạch ta lưu lại ở hiện thế lúc còn trẻ. Vốn dĩ ta không muốn nói chuyện này cho bất kỳ ai biết đâu, đây cũng là nguyên nhân ta không dám gặp ngươi.”
Tống Thư Hàng:
“...”
Không hổ là chúa tể Cửu U, kỹ năng chém gió max level. Chém gió trắng trợn như vậy mà mặt vẫn bình thường như không.
Bạch tiền bối xoa cằm, tiếp tục nói:
“Ta cảm giác được rất rõ ta không phải thể chuyển thế, cũng không phải thể hồi sinh, nhưng ta tìm được manh mối trong không gian khép kín cho thấy ta và Thiên Đạo tiền nhiệm có quan hệ nhân quả rất sâu.”
“Ngươi biết quá nhiều rồi.”
Bạch tiền bối two nói.
Bạch tiền bối tiếp tục trình bày:
“Tóm lại... ta rất tò mò về thân phận của mình, cảm thấy rất thú vị hệt như đang chơi game giải câu đố vậy. Song bây giờ ta cần nhiều manh mối hơn nữa để tiếp tục giải đề, vậy nên ta mới muốn gặp ngươi.”
“Tính cách của ngươi chẳng giống ta chút nào.”
Bạch tiền bối two:
“Đều là ‘Bạch’, ngươi nên tao nhã phóng khoáng giống như ta này, đừng chỉ nghĩ đến chuyện săn tin sốc suốt ngày như vậy. Người sống trên đời, quan trọng nhất là sống vui vẻ.”
Tống Thư Hàng:
“...”
Đại lão quả cầu béo Cửu U tỏ vẻ không phục!
“Đối với ta, chơi game giải đố chính là chuyện rất vui vẻ, ta rất thích, vậy nên ta muốn biết nhiều manh mối hơn nữa. Để trao đổi, ta có thể chia sẻ manh mối ta có với ngươi.”
Bạch tiền bối trả lời.
“Được rồi, ngươi thuyết phục được ta rồi đấy, giao dịch thành lập. Thật ra trong tay ta cũng không có nhiều manh mối lắm... Ngươi cũng biết, vị đối ứng với ta thật sự không đáng tin chút nào. Trong những năm hắn làm Thiên Đạo, có kế hoạch gì cũng không nói với ta. Hơn nữa có một lần tên ngốc kia còn âm thầm tới cắt mất một chân của ta, đến giờ ta vẫn chưa lắp lại được.”
Bạch tiền bối two đáp.
Tống Thư Hàng:
“Hay là Bạch tiền bối ngài cắt cái chân hiện tại đi trước, sau đó lại lắp cái chân vốn thuộc về ngài vào?”
“Ngươi tưởng ta chưa thử chắc? Ta đã cắt nhiều lần rồi. Mà nói chứ, cảm giác đó siêu đã, lần tới cho ngươi cảm nhận thử nhé?”
Bạch tiền bối two liếc mắt nhìn.
Tống Thư Hàng vội lắc đầu:
“Cảm ơn, ta không cần.”
Bạch tiền bối two tiếp tục nói:
“Nói về manh mối trong tay ta trước đi. Tên đối ứng với ta từng nói Bạch đạo hữu ngươi có thể là người kế nhiệm mà hắn để lại. Mới nghe thì thấy khả năng này có tính khả thi lớn nhất, nhưng thật ra ta lại cảm thấy có lẽ ngươi không phải ngươi kế nhiệm thật sự. Nếu là ta thì tuyệt đối sẽ không bố trí người kế nhiệm lồ lộ ra như vậy. Trừ khi người kế nhiệm này chỉ là bình phong đặt ngoài sáng để thu hút sự chú ý của người khác, còn người kế nhiệm thật thì nấp sau lưng người kế nhiệm giả. Mà người phù hợp với điều kiện này... đã rất rõ ràng rồi.”
Nói đến đây, Bạch two nhìn về phía Tống Thư Hàng:
“Không sai, chính là ngươi đấy Tống Thư Hàng. Nếu có người kế nhiệm bí mật, không phải ngươi thì còn ai vào đây nữa. Ta vẫn luôn âm thầm quan sát ngươi và Bạch đạo hữu, phát hiện hắn cực kỳ quan tâm chăm sóc ngươi, độ hảo cảm cứ tăng vùn vụt. Như vậy xem ra vị Bạch đạo hữu này là bình phong ở ngoài sáng để che mắt mọi người, mà Tống Thư Hàng ngươi mới là người kế nhiệm bí mật chân chính.”
“Ơ?”
Tống Thư Hàng chỉ vào mình, sao tự dựng lại kéo hắn vào rồi:
“Ưm, nếu nhắc đến chuyện quan tâm đặc biệt đến ta, ta lại cảm thấy vị tiền bối nào cũng rất quan tâm ta, chính Bạch two tiền bối ngài cũng giúp ta rất nhiều đấy thôi?”
Bạch tiền bối two:
“...”
Ý ngươi là ngươi rất được hoan nghênh, ai cũng rất quan tâm ngươi chứ gì?
Ta nói cho ngươi biết, đợi thời gian chờ hồi sinh vừa hết thì ngươi chết chắc rồi.
Lúc này, Xích Tiêu Kiếm vẫn cắm trên đỉnh đầu Tống Thư Hàng đột nhiên lên tiếng:
“Nếu dựa theo logic này để suy đoán, ta thấy Tống Thư Hàng tiểu hữu cũng rất biết gây họa, có lẽ hắn là bức bình phong thứ hai đặt ở ngoài sáng, còn người kế nhiệm thật thì lặng lẽ giấu mình bên cạnh Tống Thư Hàng. Ví dụ như... Ta nghĩ cọng hành tinh trong tay Thư Hàng tiểu hữu có khả năng là người kế nhiệm hơn. Dù sao thì cọng hành tinh kia vốn có tiềm chất trở thành Thiên Đạo mà.”
Xích Tiêu Kiếm phát hiện đi theo Tống Thư Hàng kích thích vô cùng. Hôm nay cắm trên đỉnh đầu Tống Thư Hàng, nó vô tình biết được tin cực sốc.
Thông Nương có tư chất Thiên Đạo? Đúng là một tin tức khiến người ta phải kinh hãi, ngay cả hai vị Bạch tiền bối cũng lộ ra vẻ không dám tin.
“Thông Nương có tiềm chất trở thành Thiên Đạo á?”
Tống Thư Hàng kinh ngạc không thôi.
Nếu những lời này không phải do Xích Tiêu Kiếm tiền bối nói, hắn nhất định sẽ cho rằng đây là truyện cười buồn cười nhất mà hắn nghe được trong đời.
“Ơ? Ngươi không biết à? Ta chưa nói chuyện này với ngươi sao?”
Xích Tiêu Kiếm nói:
“Năm đó lúc Xích Tiêu Tử trồng Thông Nương xuống, trong lòng đã từng có một linh cảm mãnh liệt. Hắn có cảm giác một ngày nào đó Thông Nương sẽ thống trị thiên hạ, trấn áp chư thiên vạn giới, leo lên chức vị Thiên Đạo, chứng đạo bất hủ. Vì vậy hắn tìm một nơi phong thủy bảo địa rồi trồng Thông Nương xuống, còn bố trí trận pháp tẩy tư chất cho Thông Nương. Thật ra tư chất tu luyện của Thông Nương cực kỳ nghịch thiên... Mặc dù đến giờ ta vẫn không rõ tại sao đã qua hơn ba trăm năm rồi mà Thông Nương vẫn chỉ là một cọng hành cùi bắp như thế.”
“Tư chất tu luyện của Thông Nương tốt đến mức nào?”
Tống Thư Hàng hỏi.
“Nếu chỉ xét về tư chất không nói đến khí vận, ước chừng một Thông Nương bằng 4,5 Tống Thư Hàng. Phải biết trên người Thông Nương hội tụ đủ các ưu thế chủng tộc của tu sĩ nhân loại, yêu tu, tinh linh, mới vừa thành tinh đã có thể ngưng tụ ra hình thái con người. Dưới bộ rễ của cô nàng có chôn hỏa tinh trân quý, lại còn ở trong trận pháp cường hóa kia mấy trăm năm. Xích Tiêu Tử đã dựa theo hình mẫu Thánh Nhân Nho gia trong truyền thuyết để đặt ra mục tiêu cho Thông Nương.”
Xích Tiêu Kiếm đáp.
Tống Thư Hàng trợn mắt há hốc mồm.
Ta vậy mà chỉ bằng một phần 4,5 Thông Nương thôi á?
Không được, tuyệt không thể để cọng hành ngu ngốc kia tiếp tục lãng phí thiên phú nữa.
Đây là cọng hành tinh có tư cách trở thành Thiên Đạo đấy!
Trở về phải bắt đầu đốc thúc Thông Nương tu luyện mới được.
...
“Còn manh mối gì nữa không?”
Bạch tiền bối hiện thế lại hỏi.
Khả năng người kế nhiệm này nghe có vẻ giống sự thật nhất, nhưng Bạch tiền bối lại có linh cảm chuyện này không chỉ đơn giản như vậy.
Chắc chắn câu đố này còn ẩn giấu nhiều điều thần bí khác.
“Còn một manh mối khác nhưng nghe có vẻ rất không đáng tin.”
Cửu U bạch two đáp:
“Một khả năng khác, ngươi là ‘Tiểu Bạch’.”
“Là tiểu Bạch đợi tóc ngươi dài đến eo ấy à?”
Tống Thư Hàng hỏi.
Lời vừa ra khỏi miệng, thân thể Tống Thư Hàng đã bay lên.
Mợ nó, nhanh mồm nhanh miệng đúng là một tật xấu.
Thân hình Tống Thư Hàng xoay tròn như mũi khoan, bị đưa vào sâu trong thế giới Tà Liên.
Tốc độ chuyển động quá nhanh, vượt qua cực hạn mà thân thể Tống Thư Hàng có thể tiếp nhận. Dù là Linh Hoàng ngũ phẩm năm hạt nhân năm sao, dù trên người mang hai thối thể pháp hàng đầu + thối thể pháp biến dị nhưng suy cho cùng thân thể hắn vẫn có cực hạn.
Nếu vượt qua cực hạn thân thể có thể tiếp nhận, hắn vẫn sẽ buồn nôn, chóng mặt hoa mắt.
“Còn sống chẳng phải tốt lắm ư?”
Xích Tiêu Kiếm tiền bối ở trên đỉnh đầu hắn lên tiếng.
Nó là thần binh Kiếp Tiên, xoay tròn cỡ này chỉ là chuyện nhỏ đối với nó.
“Ọe~~ thật ra chẳng qua ta cảm thấy bầu không khí giữa hai vị Bạch tiền bối căng thẳng quá nên muốn làm dịu đi một chút thôi.”
Tống Thư Hàng truyền âm nói.
Bây giờ hắn nói không ra tiếng, vừa há miệng chỉ phát ra được mấy tiếng kêu ‘ô ô ô’ kỳ quái.
Vù vù vù!!!
Cuối cùng Tống Thư Hàng đâm vào một vách núi.
Do Tống Thư Hàng đang xoay tròn với tốc độ cao, lại do trên đỉnh đầu hắn có cắm thêm Xích Tiêu Kiếm tiền bối, vậy nên Tống Thư Hàng mũi khoan đệ nhất thiên hạ dễ dàng khoan vách núi ra một cái động rồi chui vào.
Bên trong vách núi có một hang động, trong động có một người đang nghiêm mặt đứng trước gương, trên người hắn khoác một tấm chăn rất oai, lúc này cứ nhìn gương ngẩn người.
Sau khi nghe thấy tiếng chấn động lớn, người này xoay đầu lại nhìn ra sau.
Tiếp đó hắn phát hiện Xích Tiêu Kiếm trên đỉnh đầu Tống Thư Hàng xoay tròn đâm về phía eo của hắn.
“Đậu xanh!”
Người này giật nẩy mình.
Dù tu vi cực cao, thể chất cực mạnh, hắn cũng không cho rằng bản thân có thể đỡ được công kích như máy khoan điện của một thanh thần binh kiếp tiên.
Người khoác chăn nhảy lên thật cao.
Sau đó hắn đưa tay vỗ nhẹ một cái lên người Tống Thư Hàng đang xoay tròn như máy khoan điện, tán bớt lực xoay tròn trên người Tống Thư Hàng.
Ầm!
Tống Thư Hàng cắm đầu vào vách đá trong hang động.
“Xích Tiêu Kiếm tiền bối, ngài có sao không?”
Tống Thư Hàng hỏi.
“Ta là thần binh Kiếp Tiên đấy, đừng nghĩ ta yếu ớt như vậy.”
Xích Tiêu Kiếm tiền bối đắc ý nói.
Tống Thư Hàng:
“Nhưng ta có sao, hình như chuôi kiếm của ngài cắm vào trong vỏ não của ta rồi, đau quá.”
Xích Tiêu Kiếm:
“...”
Tống Thư Hàng mất rất nhiều công sức mới kéo đầu ra khỏi vách đá, sau đó xoay người nhìn vị tiền bối đã tán lực xoay tròn giúp hắn:
“Cảm ơn tiền bối ra tay tương trợ... Ơ? Đại lão cái gì cũng có thể bán?!”
“Ha ha.”
Cái gì cũng có thể bán liếc mắt nhìn Tống Thư Hàng, nhếch mép cười lạnh lùng tỏ vẻ chán ghét.
“Lâu rồi không gặp, đại lão cái gì cũng có thể bán ngài có khỏe không?”
Tống Thư Hàng ngượng ngùng chào hỏi.
“Ta rất không khỏe... Lúc trước chẳng phải đã giao hẹn là chỉ cần ta trốn qua ba ngày sẽ không bắt ta nữa mà? Nhưng giờ thì sao hả? Ta vẫn bị bắt.”
Đại lão cái gì cũng có thể bán nói.
Hắn cảm thấy bát tự của Bá Tống Huyền Thánh và hắn không hợp, hắn đã kéo Bá Tống Huyền Thánh vào danh sách đen rồi.
Tống Thư Hàng:
“Xin lỗi, à mà đại lão cái gì cũng có thể bán này, chỗ ngài còn pháp khí hồi sinh không?”
Mặc dù hắn có một bộ đồng vàng hồi sinh nhưng đang trong thời gian chờ.
Vậy nên Tống Thư Hàng hy vọng có thể mua một món pháp khí hồi sinh khác để dùng trong lúc đồng vàng hồi sinh đang trong thời gian chờ.
“Đương nhiên là còn, đủ loại đủ kiểu pháp khí hồi sinh, ta đều có hàng. Giúp khách hàng có được thứ mình cần, làm khách hàng hài lòng chính là mục tiêu của ta.”
Đại lão cái gì cũng có thể bán lập tức quay đầu cười tươi rói.
Nhưng ngay sau đó, nụ cười trên môi đại lão cái gì cũng có thể bán cứng đờ.
CMN, bệnh nghề nghiệp đáng chết!
Bạn cần đăng nhập để bình luận