Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2790: Đạo hữu ngươi là muội muội hay là ca ca

Chương 2790: Đạo hữu ngươi là muội muội hay là ca ca
Lúc trước, sau khi Tống cầu béo vì ‘bản thể Bá Tống’ nghênh chiến cường giả chư thiên vạn giới trên sao hỏa, giả ngầu lâu như vậy + mọi người tận mắt thấy Bá Tống chém giết Thiên Đế, cũng khiến cô thần hình câu diệt. Thời gian ngắn, nhóm đại lão đứng đầu trong chư thiên vạn giới đều âm thầm vặt đi ý niệm khiêu chiến Bá Tống.
Lúc đầu, dựa theo kịch bản của Tống cầu béo, nhóm đại lão Trường Sinh Giả chư thiên vạn giới bị uy thế ‘Bá Tống chém giết Thiên Đế’ áp chế, ít nhất phải yên ổn mười ngày nửa tháng, không tìm bản thể gây phiền toái nữa.
Nhưng không ngờ lần đó, có một vị Trường Sinh Giả đặc thù nhảy ra, cũng phát động kỹ năng ‘cổ vũ khoác lác’.
Chính là dưới lời cổ vũ của vị Trường Sinh Giả kia ‘Ta từng bị Thánh Nhân Nho gia đè đầu, từng bị Thiên Đế đè đầu, cùng lắm thì lại bị Bá Tống đè đầu một lần nữa thôi, có gì ghê gớm đâu’, một bộ phận Trường Sinh Giả lại bắt đầu rục rịch trong lòng sau mấy ngày yên ổn.
Bá Tống chém giết Thiên Đế… nhưng Thiên Đình chi đạo của Thiên Đế đã tan vỡ, trạng thái suy yếu, điểm ấy ai trong chư thiên vạn giới cũng biết cả. Cho nên, có lẽ thực lực của Bá Tống còn kém cảnh giới ‘cấp thống trị’ kia của Thánh Nhân một đường?
Kể từ đó, cùng lắm thì bị Bá Tống dí xuống đất ma sát một lần thôi nhỉ?
Lùi một bước mà nói, dù cho không có lòng tin khiêu chiến Bá Tống bản thể, cũng có thể cân nhắc đến việc khiêu chiến Bá Tống phân thân trước.
Dưới tiền đề như vậy, trong lòng một bộ phận Trường Sinh Giả lại thiêu đốt chiến ý khiêu chiến Bá Tống.
Đúng dịp là, lúc này vừa hay có một vị ‘Trường Sinh Giả mới tấn chức’ chủ động ra mặt, tìm kiếm Bá Tống, cũng có ý đồ luận đạo với Bá Tống.
Vì thế, một nhóm Trường Sinh Giả âm thầm theo tới, chuẩn bị xem luận bàn giữa vị ‘Trường Sinh Giả mới tấn chức này và Bá Tống trước.
Nếu như Bá Tống tâm tình tốt, không hạ sát thủ như đối với Thiên Đế. Hoặc là, Bá Tống bản thể cũng không biểu hiện sức chiến đấu cấp thống trị, vậy bọn họ cũng không ngại tiến lên luận bàn với Bá Tống… cùng lắm là bị đè xuống đất ma sát thôi.


Sau khi Tống Thư Hàng nhận được tin tức phân thân bọc thép truyền tới thì xoa huyệt thái dương.
Lại có đại lão Trường Sinh Giả muốn khiêu chiến hắn?
Đám đại lão các ngươi rảnh ruồi vậy ư? Không thể đi đánh người khác ư? Cả ngày đi đánh tên ma mới tu chân như ta thì thú vị ư? Vui vẻ lắm ư?
Sớm biết vậy đã không đày Tống cầu béo đi lấy mẫu điều tra ‘hằng tinh hiện thế’ rồi, như vậy chí ít có thể lôi Tống cầu béo ra trấn áp tràng diện.
Kế sách hiện thời, chỉ đành lợi dụng lực lượng của thiếu niên tiền bối ba mắt thôi!
Tống Thư Hàng duỗi tay sờ nhẹ lên trán mình.
Trước đó, thiếu niên tiền bối ba mắt rót ba luồng pháp thuật vào trong mắt thần thứ ba của hắn.
Ánh mắt tỏa tiên, ánh mắt hòa tan, cùng một lần cơ hội ‘triệu hoán lực lượng của tiền bối ba mắt, mượn dùng lực lượng chúa tể Cửu U’.
Mặc dù ván cược thứ hai đã kết thúc, nhưng thiếu niên tiền bối ba mắt vẫn chưa thu hồi lực lượng này lại. Thậm chí ngay cả ‘tiên thuyền mai rùa’ vẫn còn trên người Tống Thư Hàng.
Ngoài ra, ngoại trừ mượn dùng lực lượng của thiếu niên tiền bối ba mắt, hắn còn có thể suy xét việc dẫn nhóm Trường Sinh Giả khiêu chiến hắn vào thế giới Cửu U, cũng để Thiên Đế ra mặt trấn áp tràng diện ở đó. Tống four có được lực lượng người đàn ông đích thực ba phút + quyền hạn chúa tể Cửu U gia trì. Tại thế giới Cửu U cũng có thể phát huy ra sức chiến đấu cấp thống trị.
Sau khi nghĩ như vậy, trong lòng Tống Thư Hàng bình tĩnh không ít.
[Bản thể, vị khách mang theo linh thạch tới cửa đã đến sao hỏa rồi.] Lúc này, phân thân bọc thép lại gửi tin tới.
[Để người nọ chờ chút, ta chọn tọa độ mớ cánh cửa không gian trên sao hỏa đã.] Tống Thư Hàng trả lời.
Sau đó, hắn quay đầu nói với thiếu niên tiền bối ba mắt: “Tiền bối ba mắt, vị đạo hữu không biết giới tính kia đã đến sao hỏa rồi, bắt đầu ván thứ tư của chúng ta đi! Cược giới tính đối phương, là nam, là nữ, là vô tính, hay là song tính.”
“Ai chọn trước?” Thiếu niên tiền bối ba mắt nói.
“Bởi vì ‘đạo hữu’ tới cửa trong ván này là ta triệu hoán qua, vậy để cho công bằng, tiền bối ba mắt ngươi chọn giới tính trước đi.” Tống Thư Hàng trả lời.
“Ngươi cũng đừng hối hận!” Thiếu niên tiền bối ba mắt nói.
Tống Thư Hàng lộ ra nụ cười xán lạn: “Hối hận thì không có khả năng hối hận rồi, dù sao mỗi lần sau khi tiền bối ba mắt ngươi chọn giới tính trước, xác suất cược đúng của ta ngược lại có thể tăng lên không ít.”
Thiếu niên tiền bối ba mắt: “…”
“Ngoài ra, Phượng Nghi Cầm Chủ tiên tử, có thể làm phiền cô che đậy giác quan không. Bởi vì vị đạo hữu sắp tới này rất có thể có quan hệ với Thiên Đình viễn cổ. Sự tồn tại của cô sẽ có khả năng tiết lộ đề thi… Vì công bằng của ván cược, tiên tử có thể phối hợp với bọn ta một chút hay không. Lát nữa sau khi kết thúc đánh cược, ta sẽ dẫn vị đạo hữu kia đến gặp tiên tử.” Tống Thư Hàng đột nhiên cơ trí nói.
Lát nữa, lúc đối mặt với đạo hữu chư thiên vạn giới, thân phận ‘Bá Tống’ của hắn chắc chắn sẽ bị tiết lộ. Cho nên, trước tiên phải ngăn che phượng trảo tiên tử mới được.
Về phần đạo hữu sắp tới có quan hệ với Thiên Đình viễn cổ hay không… Hoàn toàn là do Tống Thư Hàng đoán mò, trong lòng hắn có chút suy đoán, nhưng cũng không xác định được rốt cuộc người tới là ai.
Dù sao chủ yếu hắn muốn tạm thời ngăn che phượng trảo tiên tử.
“Hiểu được, vậy ta che đậy giác quan trước, sau khi kết thúc nhớ gọi ta.” Phượng Nghi Cầm Chủ gật đầu nói. Nghe được có thể gặp thành viên Thiên Đình viễn cổ mới, cô rất vui vẻ. Chút chuyện nhỏ này, cô đương nhiên bằng lòng phối hợp.
Bên cạnh, thiếu niên tiền bối ba mắt búng tay một cái. Hắn tự mình ra tay, che đậy toàn bộ giác quan của phượng trảo tiên tử, tránh cho cô thật sự không cẩn thận làm lộ đề.
“Xin tiền bối lựa chọn đi, ta đã chuẩn bị mở cửa không gian trên sao hỏa rồi.” Tống Thư Hàng duỗi tay, xuyên lực lượng không gian qua cửa ra của ‘không gian tán tài’, vượt qua thế giới Thiên Đế, định vị vị trí sao hỏa.
“Như vậy, ta cược đối phương là song tính!” Thiếu niên tiền bối ba mắt thong dong nói: “Ta có dự cảm, đối phương tuyệt đối sẽ không đơn thuần là nam hoặc nữ đơn giản như vậy.”
“Nếu tiền bối đã nói như vậy, vậy ta có thể loại trừ hai khả năng song tính và vô tính.” Tống Thư Hàng thừa cơ đâm tim nói: “Vậy ta cược… nữ!”
“Bắt đầu đánh cược, mở cửa không gian!” Thiếu niên tiền bối ba mắt nắm chặt tay nói: “Lần này ta có trực giác, ngươi thua chắc rồi, Tiểu Hàng!”
“Ta cũng có trực giác giống vậy, ngươi thua chắc rồi, tiền bối ba mắt!” Tống Thư Hàng vẫy tay một cái, phát động năng lực không gian.
Hai gà mổ nhau!


Ngay sau đó.
Trên sao hỏa nơi xa, có một cánh cửa không gian mở ra.
Tống Thư Hàng và thiếu niên tiền bối ba mắt đứng dậy, đi tới cửa tán tài vương tọa, tiến hành kết nối với cửa không gian.
Đồng thời, Tống Thư Hàng gửi tọa độ cánh cửa không gian cho phân thân bọc thép, phân thân bọc thép lại chuyển cho vị Trường Sinh Giả tới cửa kia, để vị Trường Sinh Giả kia trực tiếp mang linh thạch tới chỗ cửa không gian này.
Đồng thời, một nơi khác trên sao hỏa.
Một Trường Sinh Giả mặc áo bào trắng, mặt đeo nửa tấm mặt nạ, trong ngực ôm một con thỏ đang đứng yên trong hư không.
“Lần đầu gặp vị Tống tiền bối này… mang linh thạch thật sự không có vấn đề chứ? Có thể quá quê mùa hay không, có nên đổi thành bảo bối khác không?” Người nọ thầm nghĩ trong lòng.
Nhưng khi đó Thiên Đế đã dặn đi dặn lại, bảo lúc mình đi gặp Tống tiền bối thì nhất định đừng ngại quê mùa, trực tiếp mang linh thạch theo. Tuyệt đối đừng tự cho mình là thông minh, đi đổi linh thạch thành bảo vật trân quý khác.
Vị ‘Tống tiền bối’ kia thật sự sẽ thích linh thạch ư? Tồn tại đẳng cấp như hắn còn có thể thiếu linh thạch ư?
Cũng không phải mỗi một Trường Sinh Giả đều là đạo hữu ‘cái gì cũng có thể bán’.
Cứ cảm thấy Thiên Đế đang hố ta.
Bóng dáng áo bào trắng sờ nhẹ bé thỏ trong ngực, có chút khẩn trương.
Trong lúc đang suy tư, bộ đàm Thiên Đế lưu lại cho người nọ truyền đến một tọa độ không gian của ‘Tống tiền bối’.
Chính là thông qua ‘bộ đàm’ của Thiên Đế, người nọ mới liên lạc được với vị Tống tiền bối thần bí kia.
“Nhận được, ta lập tức tới đó.” Bóng dáng áo bào trắng trả lời.
Sau đó thân hình người nọ khẽ động, mang theo khoản linh thạch kếch xúc độn vào hư không, đi đến tọa độ đã hẹn.


Roẹt ~
Không gian chấn động, bóng dáng áo bào trắng bước vào ‘khu vực hẹn sẵn’.
Người nọ vừa ngẩng đầu bèn nhìn thấy hai bóng người đang nhìn mình chằm chằm.
Trong hai bóng người này, một vị đeo mặt nạ, không biết thân phận, nhìn không ra thực lực sâu hay cạn.
Một bóng dáng khác chính là thiếu niên ba mắt. Từ trên người thiếu niên này, có khí tức vô cùng khủng bố tuôn ra. Đó là lực lượng tàn bạo nhất, tà ác nhất, tối tăm nhất thế gian.
Chúa… chúa tể Cửu U!
Vì sao chúa tể Cửu U lại xuất hiện ở hiện thế?
[Chờ chút, trước đó từng nghe Thiên Đế nhắc qua, Tống tiền bối lấy thân thể phàm nhân chấp chưởng Cửu U. Chẳng lẽ vị này chính là Tống tiền bối?] Trong lòng bóng dáng áo bào trắng khẽ động.
Người nọ thi lễ với vị thiếu niên ba mắt này một cái, đang định mở miệng.
Nhưng không đợi người nọ mở miệng, thiếu niên ba mắt ‘Tống tiền bối’ và người đeo mặt nạ ở đối diện đồng thời lên tiếng.
“Là nam hay là nữ?”
“Song tính hay vô tính?”
Hai người sáu mắt khóa chặt bóng dáng áo bào trắng.
Ánh mắt sắc bén kia, dường như muốn nhìn thấu quần áo người nọ, thấu thị thân thể người nọ, nhìn trộm nơi riêng tư của người nọ.
Bóng dáng áo bào trắng không khỏi rụt người, ôm chặt bé thỏ trong ngực: “? ? ?”
Vì sao cứ cảm thấy mình giống như bé thỏ trắng đáng thương bất lực bị hai con sói xám để mắt tới?
“Tống tiền bối, ngươi muốn hỏi cái gì?” Sau khi bóng dáng áo bào trắng rụt người lại thì nhìn thiếu niên ba mắt hỏi.
“Tống tiền bối? Không phải ta.” Thiếu niên ba mắt khoát tay áo.
Bên cạnh, Tống Thư Hàng tháo chiếc nhẫn áp chế ‘thánh hào’ Bạch tiền bối two cho hắn xuống. Trên người hắn không ngừng bắn ra mấy thánh hào.
Bá Tống, Bá Nho, Bá Ma, Bá Long, Bá Diệt, Bá U, Bá Đao… cùng với một danh hiệu giới chủ Bá Giới!
Tám cái Bá.
“Tám Bá?” Bóng dáng áo bào trắng nhìn đến ngây người.
Vị này mới là Tống tiền bối?
Quả nhiên như Thiên Đế nói, quá đáng sợ.
Đồng thời, ánh mắt người nọ đột nhiên nhìn thấy một cái móng vuốt trên vai của ‘Tám Bá Tống tiền bối’, cứ cảm thấy dường như từng quen biết với móng vuốt này.
“Vãn bối ra mắt Tống tiền bối.” Bóng dáng áo bào trắng thi lễ với Tống Thư Hàng một cái.
Đối diện…
Tống Thư Hàng cũng nhận ra thân phận của bóng dáng áo bào trắng này.
Căn cứ mảnh vỡ ký ức trong đầu hắn, vị này không phải đảo chủ tiền bối của đảo thần bí ư? Túi hình thỏ ‘thu nhỏ một tấc’ của hắn là do vị tiền bối này chế tác cho hắn.
Ổn rồi ổn rồi, ván này ta thắng chắc rồi.
Biết chế tác túi thu nhỏ một tấc đáng yêu như vậy, vị đại tiền bối áo bào trắng này nhất định là một tiên tử.
“Đạo hữu, giữa chúng ta không cần phải lấy ‘tiền bối, hậu bối’ để xưng hô. Ngươi trực tiếp gọi ta Bá Tống là được.” Tống Thư Hàng mỉm cười nói: “Hiện tại, bọn ta có một vấn đề vô cùng quan trọng muốn hỏi ngươi. Đạo hữu, ngươi là ca ca hay là muội muội! Việc này thật sự rất quan trọng, có thể trả lời bọn ta không?”
“Ca ca? Muội muội?” Đại tiền bối áo bào trắng co rút khóe miệng, người nọ không ngờ thế mà Tống tiền bối lại hỏi mình loại vấn đề này.
“Hồi Tống tiền bối, tại hạ là nam.” Đại tiền bối áo bào trắng trả lời.
Tống Thư Hàng: “! ! “
Thiếu niên tiền bối ba mắt: “! ! !”
Bạn cần đăng nhập để bình luận