Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1086: Chết Thật Rồi À? Đùa Nhau Chắc!

Chương 1086: Chết Thật Rồi À? Đùa Nhau Chắc!
Tia kiếp lôi biến dị này dung hợp với lực lượng thiên kiếp do Huyền Nữ Môn Vân Tước Tử và Ngân Phiếu đạo hữu dẫn xuống. Hai loại đại kiếp với thuộc tính hoàn toàn bất đồng, rồi lại như thái cực âm dương quấn quýt lấy nhau, hòa làm một thể.
Đồng thời, sau khi hai loại thiên kiếp bất đồng dung hợp, vậy mà lại hiển hóa ra hình thức ban đầu của kiếm.
Loại thủ đoạn tấn công này hơi giống với dị tượng thiên địa lúc đại năng giảng pháp dẫn tới. Tia kiếp lôi kiếm biến dị kia chính là đòn tấn công hợp tác của ma kiếp và thiên kiếp, cũng là thiên địa đang giảng pháp. Dù là với tà ma Cửu U hay đối với tu luyện giả nhân loại mà nói thì loại ‘thiên kiếp’ kết hợp kiểu này đều càng chí mạng hơn.
[Thế nhưng có ta ở đây, uy lực ma kiếp đừng hòng tăng lên được bao nhiêu. Tiếp tục cho con cá mặn này của ta độ ma kiếp xong, tiến vào trạng thái bát phẩm đi.] Quả cầu kim loại thể lỏng đang lén lút chú ý ở bên cạnh thầm nghĩ trong lòng.
Thế giới ma kiếp là địa bàn của nó, vị Vân Tước Tử này có lăn qua lăn lại thế nào cũng đừng mong làm ra việc lớn gì được.
Quả cầu kim loại thể lỏng ra tay điều chỉnh trong nháy mắt, trước khi ma kiếp kiếm biến dị chém trên người Vân Tước Tử thì nhanh chóng điều chỉnh uy lực của nó xuống mức thấp nhất.


Đối mặt với ma kiếp kiếm biến dị, Huyền Nữ Môn Vân Tước Tử đang bị thương nặng lại sáng rực cả mắt lên.
Cô ngửi được cảm giác kích thích từ trong tia ma kiếp kiếm biến dị này.
Tuy rằng loại này còn có chút chênh lệch với thiên kiếp đạn đạo, thiên kiếp đạn hạt nhân khi Bạch đạo hữu độ kiếp, nhưng ma kiếp kiếm biến dị kia quả là một mở đầu tốt đẹp.
Vân Tước Tử cảm thấy chỉ cần mình thao tác tốt, tiếp tục sử dụng một ít thủ đoạn khiêu khích ma kiếp thì nhất định có thể khiến màn ma kiếp nhàm chán này trở nên kích thích hơn.
Ma kiếp kiếm biến dị vừa nhanh vừa mạnh, ngay lập tức đã tới gần người.
Vân Tước Tử cũng không lựa chọn phòng ngự, trước tiên cô nhanh chóng thu mảnh ‘bộ phận thân thể của Ngân Phiếu’ kia vào trong pháp khí không gian của mình. Cô là người biết giữ lời, trở về còn phải trả bộ phận thân thể này cho Ngân Phiếu đạo hữu nên cố gắng hết sức không để nó bị hủy.
Về phần uy lực của ma kiếp kiếm, để cô tự mình cảm nhận một chút đi vậy.
Trong nháy mắt khi cô vừa thu hồi bộ phận thân thể của Ngân Phiếu xong, tia ma kiếp kiếm biến dị kia đã chém lên người cô.
Lúc này, tất cả phòng ngự trên người Vân Tước Tử đều đã bị triệt đi. Vì vậy, tia ma lôi kiếm kia trực tiếp đâm tới vị trí bả vai, phá mở thân xác cô, thân kiếm đâm vào hơn phân nửa.
Ngay sau đó, lực lượng của hai loại đại kiếp là thiên kiếp và ma kiếp trút vào trong cơ thể Vân Tước Tử, điên cuồng bạo phát.
Một kiếm này chỉ ẩn chứa lực lượng lôi kiếp, nhưng lực lượng càng thuần túy, cảm thụ khi bùng nổ cũng đặc biệt thuần túy, lực lượng đủ mạnh.
“Đánh giá thấp rồi ~~”
Vân Tước Tử đột nhiên la lên.
Cô ta đánh giá thấp cái gì? Uy lực của ma kiếp biến dị, hay là thứ gì khác?
“A a a a… Tiêu đời rồi… Lại ~~ chơi quá trớn rồi ~~”
Vân Tước Tử kêu thảm, ngẹo đầu, chậm rãi ngã xuống đất.
Lúc ngã xuống, Vân Tước Tử còn dùng chút ý thức cuối cùng khiến tư thế ngã xuống của mình trở nên duyên dáng một ít.
Ầm ~
Cuối cùng, Vân Tước Tử chuyển thành hình dáng cuộn mình ngã xuống đất.
Trong nháy mắt khi cô ngã xuống, ma kiếp trên bầu trời cũng dừng lại, đã không còn ma kiếp hạ xuống.
Quả cầu kim loại thể lỏng sững sờ, vì sao ma kiếp lại ngừng chứ? Vừa rồi nó không có nhúng tay vào đình chỉ hoạt động của ma kiếp mà.
Nếu đã như vậy, chỉ cần người độ kiếp không chết, ma kiếp đang bổ xuống hẳn là không dừng lại mới đúng.
Lúc quả cầu kim loại thể lỏng nghĩ tới đây, trong lòng đột nhiên dâng lên một loại cảm giác bất an.
Ánh mắt nó nhìn chằm chằm trạng thái nằm chết của kẻ bị ô nhiễm kia.
Lại thấy khí tức sinh mệnh trên người Vân Tước Tử bắt đầu tiêu tán từng chút một. Thân thể vết thương chồng chất cũng dần mất đi nhiệt độ cơ thể.
Chết… Chết rồi ư?
[? ? ? ? ?] Trong toàn bộ quá trình đều duy trì sự chú ý, quả cầu kim loại thể lỏng trưng ra vẻ mặt ngu người trong nháy mắt.
Đậu xanh rau má làm sao có thể!
Uy lực của tia ma kiếp kiếm này đã bị ta áp chế đến mức độ thấp nhất, hơn nữa ta đã nhiều lần tính toán trạng thái của vị ‘bị ô nhiễm’ kia, uy lực của tia ma kiếp kiếm này tối đa cũng chỉ tăng thêm chút thương thế cho cô ta thôi, tuyệt đối không có khả năng chết mới đúng chứ!
Nhưng người này đã xảy ra chuyện gì?
Chết rồi ư?
Gặp quỷ, vì sao người này lại chết được chứ!
[Phạm sai lầm chỗ nào? Trình tự nào đã xảy ra vấn đề? Ta xem nhẹ cái gì sao?] Lúc này nội tâm quả cầu kim loại thể lỏng hoàn toàn không biết phải dùng từ gì để hình dung.
Trong nháy mắt như thế, nội tâm của hắn cứ như vũ trụ bị nổ tanh bành vậy.
[Không thể nào, dù uy lực một kiếm vừa rồi có phóng đại thêm mấy lần thì cũng tuyệt đối không có khả năng chết được] Quả cầu kim loại thể lỏng không dám tin, nó cẩn thận cảm ứng vị ‘bị ô nhiễm’ trước mắt này.
Lúc này toàn bộ sức sống của Vân Tước Tử đã tiêu tán, thân thể cô giờ đây đã là một thi thể lạnh lẽo.
Vậy mà lại thật sự chết, không phải giả chết hoặc ngất đi.
Quả cầu kim loại thể lỏng chính là chúa tể giả Cửu U, bên trong thế giới ma kiếp này cũng chỉ có Bạch tiền bối two là có thể ngáng chân nó chút. Thế nhưng dù là Bạch tiền bối two cũng chỉ là quan hệ cùng cấp. Ở trước mặt quả cầu kim loại thể lỏng, hắn muốn ngáng chân cũng có mức độ. Tuyệt đối không có khả năng khiến nó ngay cả ‘người chết, người sống’ cũng phân biệt sai được.
Quả cầu kim loại thể lỏng không cam lòng, nó sử dụng quyền hành chúa tể giả của mình tác dụng lên thi thể Vân Tước Tử.
Lực lượng thuộc về chúa tể giả quét qua người Vân Tước Tử một lượt nhưng kết quả lấy được vẫn không thay đổi.
Vân Tước Tử chết rồi.
Cứ tạch thẳng cẳng như thế đấy.
Quả cầu kim loại thể lỏng rơi vào trạng thái lặng ngắt như tờ.
[Nếu như… Nếu như lúc trước ta không dốc sức áp chế ma kiếp. Thậm chí khiến ma kiếp và thiên kiếp ngoài hiện thế duy trì sự đổi mới đồng bộ thì nói không chừng ‘ẻm’ sẽ nghiêm túc độ kiếp, đồng thời tấn chức bát phẩm đúng không?] Trong lòng quả cầu kim loại thể lỏng đột nhiên tuôn ra một ý tưởng như vậy.
Loại cảm giác này là hối hận sao?
Nói thật, nó đã thấy hơi hối hận rồi đấy.
Nhưng ngoại trừ hối hận ra, trong lòng quả cầu kim loại thể lỏng lại càng có một loại cảm giác nghẹn khuất không nói nên lời.
Thế giới này rốt cuộc là sao thế?
Vì lý do dở hơi như uy lực ma kiếp quá yếu, không hài lòng, không thích, không kích thích nên đâm đầu tìm chết, quẳng gánh buông bỏ phòng ngự và trị liệu, cuối cùng… bị thiên kiếp sida chỉ có thất phẩm sơ đẳng đánh chết.
Đùa nhau à!
Rốt cuộc trong đầu kẻ này nghĩ cái gì thế hả?
Điểm chung cực trên hành trình của nhóm tu luyện giả là trường sinh bất hủ, mỗi một vị tu luyện giả đều có mộng trường sinh của riêng mình. Nhưng người này muốn gì đây, điểm chung cực trên hành trình của cô ta là gì? Là muốn chết sao?
Vất vả cực khổ tu luyện đến cảnh giới thất phẩm đỉnh phong, khổ tu mấy nghìn năm lại vì loại lý do như ‘thiên kiếp không hợp ý’ nên cứ vứt bỏ toàn bộ, hùng hồn chịu chết như thế ư?
Trước kia cô ta làm sao mà sống được vậy trời?
Chẳng lẽ trước kia thiên kiếp đều trùng hợp thuận theo tâm ý của cô ta mà đến ư?
Chẳng lẽ lại không xuất hiện loại tình huống như [A, thiên kiếp tam phẩm tấn cấp tứ phẩm lại có hỏa kiếp, hôm nay cung Xử Nữ không dễ tiếp xúc với thứ liên quan đến hỏa, cho nên ta cứ chết quách đi cho rồi.] ư?
Bạn cần đăng nhập để bình luận