Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 3058: Đây là bí pháp “bá chiếm” của ngươi ư? Nhưng hiện tại, nó là của ta rồi nạ!

Chương 3058: Đây là bí pháp “bá chiếm” của ngươi ư? Nhưng hiện tại, nó là của ta rồi nạ!
“Chưa từng thấy quyết chiến Thiên Đạo cuối cùng nào lại đánh lâu đến thế.” Cự lão màu đen triệt để tuyệt vọng.
Nó đã không cách nào đợi tiếp nữa rồi.
Thời hạn của nó đã đến.
“Vô phương rồi, chỉ có thể ra tay thôi.” Cự lão màu đen nói.
Nếu không ra tay, nó sẽ bị tống ra khỏi hiện thế, chỉ có thể chờ đợi lần luân hồi Thiên Đạo tiếp theo mở ra.
Nó không muốn đợi đến lần luân hồi kế tiếp nữa!
“Cũng may, ta đã tiến hành một ít cải tiến với “Bá Chiếm bí pháp”… Bây giờ vừa hay có thể phát huy được tác dụng.” Cự lão màu đen dứt lời, tay bắt đầu thúc giục “bí pháp” vô cùng quý giá, cần ngàn vạn năm mới có thể ngưng tụ ra kia.
[Bí pháp này tên là “Bá Chiếm bí pháp”? Đặt tên lộ liễu lại thẳng thừng như vậy ư?] Lực chú ý của Tống Thư Hàng rời khỏi người Thánh Nhân Nho Gia và đại lão quả cầu béo, rơi trên người cự lão màu đen.
Phàm là bí pháp có chữ “bá” trong tên đều khiến hắn cảm thấy thân thiết đến lạ.
Mặc dù “Bá Chiếm bí pháp” này nghe rất lộ liễu, nhưng Tống Thư Hàng cảm thấy bí pháp này có duyên với hắn, cho nên theo bản năng bèn muốn nhìn nhiều hơn.
Trùng hợp là, “tầm mắt” của cự lão màu đen cũng từ trên người Thánh Nhân Nho Gia quay lại chỗ bản thân nó.
Một đôi bàn tay cát sỏi đen nhánh được ngưng tụ, bắt đầu chậm rãi bấm pháp ấn. Đây là pháp ấn bản cải tiến, cũng là lần đầu tiên bản thân cự lão màu đen thi triển, cho nên khá là cẩn thận.
Cẩn thận của nó, vừa hay cho Bá Tống cơ hội học tập.
Trong xương Tống Thư Hàng kỳ thật là một nhân vật cấp học bá chân chính…
Sở dĩ trong môn học “tri thức tu chân căn bản”, trông hắn như một học sinh dốt nát, chủ yếu là do thời gian hạn chế.
Nếu như hắn giống đại lão Trường Sinh Giả bình thường, vài năm một tiểu cảnh giới, vài mươi năm một đại cảnh giới, vài trăm năm ngưng tụ nguyên anh, vài ngàn năm chứng đạo Huyền Thánh, vạn năm chứng đạo Kiếp Tiên, vậy tri thức tu chân của hắn tuyệt đối sẽ là cấp “học bá, đại tiền bối đáng tin” xứng với cảnh giới của bản thân.
Trên thực tế, dù chỉ tu luyện gần một năm, tri thức tu chân và lý luận pháp thuật, kỹ năng chiến đấu mà Tống Thư Hàng nắm giữ đã phong phú hơn xa bất kỳ tu sĩ nào tu luyện tròn một năm!
Tống Thư Hàng nhìn hai tay cát sỏi đen nhánh này chằm chằm, nhìn một chuỗi pháp ấn rồi nhớ kỹ chúng nó.
[Ừm, trở về ta sẽ đi tìm Bạch tiền bối, xem có thể phân tích Bá Chiếm bí pháp này hay không, sau đó tốt nhất là đơn giản hóa thành độ khó của ba phù văn, có cảm giác sẽ khá thích hợp với ta.] Bá Tống tổng kết như thế.
Từ sau khi có đông đảo các vật trang sức tiền bối, Bạch tiền bối, Đạo Tử tiền bối, tiền bối ba mắt, cha Cẩu Đản, vân vân, “thuộc tính học bá” của Tống Thư Hàng càng ngày càng không có đất dụng võ.

Bá Chiếm bí pháp vô cùng quý giá của cự lão màu đen được ngưng tụ thành công, ánh mắt lại bắt đầu khóa chặt Thánh Nhân Nho Gia.
Mặc dù chiến đấu trì hoãn thời gian dài như vậy vẫn chưa kết thúc, nhưng nhìn từ tràng cảnh thì toàn bộ chiến cuộc đã nằm trong khống chế của Thánh Nhân Nho Gia.
Thánh Nhân luôn có thể không ngừng tìm ra nhược điểm của quả cầu béo, tiến hành đả kích nó liên tục.
Mặc dù quả cầu béo còn có thể dây dưa phòng ngự, nhưng hiệu quả phòng ngự của nó càng ngày càng kém với Thánh Nhân. Thánh Nhân đã tìm ra quy luật, luôn có thể phá vỡ phòng ngự, đánh thẳng vào bản chất của quả cầu béo dễ như trở bàn tay.
Cứ tiếp tục như vậy, dù thời gian có kéo lâu thêm chút nữa thì cuối cùng bên thắng tuyệt đối là Thánh Nhân Nho Gia!
Dù là tính trong chiến lực của các đời Thiên Đạo trước khi chứng đạo, biểu hiện của Thánh Nhân Nho Gia vẫn có thể xếp hàng top!
Loại tồn tại như vậy, không chứng Thiên Đạo thiên lý khó dung!
Cự lão màu đen tin tưởng ánh mắt của mình.
Cho nên, nó vẫn định cho Thánh Nhân một phát, thiết lập Thánh Nhân thành mục tiêu đầu tiên.
Vù ~
Bá Chiếm bí pháp đã qua cải tiến được tế ra, vọt về phía Thánh Nhân.
Bá Chiếm bí pháp quái dị này có cảm giác tồn tại cực thấp, căn bản không cách nào bị phát hiện.
Lần đầu tiên lúc trước, ngay cả Thiên Đạo Bạch cũng trực tiếp trúng đích.
Thánh Nhân Nho Gia cũng không ngoại lệ, giống như Thiên Đạo Bạch, tiếp thu toàn bộ hiệu quả của Bá Chiếm bí pháp này.
Sau khi nhìn thấy Thánh Nhân Nho Gia tiếp thu Bá Chiếm bí pháp, mặt trời màu đen phát ra tiếng cười vui vẻ.
“Rất tốt, chính là như vậy. Ta tin rằng cơ hội ngươi tranh được Thiên Đạo sẽ khá lớn… Nhưng mà, có vết xe đổ của tên đẹp mã quái dị kia, ta nhất định phải cải biến một chút.” Cự lão màu đen lại chà lên bí pháp lần nữa.
Nhưng lần này, nó không chà lên Bá Chiếm bí pháp.
Bá Chiếm bí pháp, cực kỳ bá đạo… ngàn vạn năm nó mới có thể ngưng tụ ra được một phát. Hơn nữa, lấy trạng thái thân thể của nó, cũng chỉ có thể tồn trữ một phát. Nếu muốn ngưng tụ phát thứ hai, năng lượng sẽ trực tiếp bị phát Bá Chiếm bí pháp tồn trữ đầu tiên cắn nuốt.
Bản thân nó là một loại quy tắc bí pháp rất bá đạo, rất mạnh.
Nếu không cách nào ngưng tụ phát thứ hai, vậy chỉ có thể cải tiến hiệu quả của phát thứ nhất.
Chà lên bí pháp xong, cự lão màu đen âm thầm điểm về phía quả cầu béo, lặng yên không tiếng động lưu lại một “ấn ký” trên người quả cầu béo.
Mặc dù tỉ lệ vô cùng vô cùng nhỏ, nhưng nếu lỡ như kẻ cuối cùng chứng đạo chính là quả cầu béo, vậy “ấn ký” này có thể lặng lẽ chuyển dời “Bá Chiếm bí pháp” từ trên người Thánh Nhân Nho Gia tới chỗ quả cầu béo lúc nó bắt đầu chứng đạo bất hủ.
Hiệu quả sau khi chuyển dời của Bá Chiếm bí pháp chắc chắn phải kém hơn một chút, nhưng dù sau có còn hơn không… Cùng lắm sau đó, cự lão lại đắp thêm miếng vá.
“Chuẩn bị hai tay, dù cuối cùng xuất hiện kịch bản Thánh Nhân này giao dịch vị trí Thiên Đạo cho quả cầu thì kế hoạch của ta cũng sẽ không thất bại.” Cự lão màu đen hài lòng nói.
Sau đó, tồn tại của nó bắt đầu bị Chư Thiên Vạn Giới bài xích, không thể không lặng lẽ rút lui.
“Lần này… ta trở về chờ nhận tin tức Bá Chiếm bí pháp thành công.” Cự lão màu đen tao nhã rời khỏi trận chiến.
Mà Tống Thư Hàng cũng ghi nhớ toàn bộ Bá Chiếm bí pháp và Bá Chiếm bí pháp ấn ký số 2.
Trở về, hắn sẽ tìm các vị tiền bối để nghiên cứu.
Bá Chiếm bí pháp của ngươi, ta rất vừa lòng ~ trở về, nó chính là của ta nạ.
Hơn nữa, ta không chỉ muốn chiếm lấy Bá Chiếm bí pháp của ngươi, còn muốn cải tiến nó. Ngàn vạn năm thực sự lâu lắm, nghẹn lâu như vậy, căn bản không phát huy được tác dụng. Cho nên, thời gian tụ khí nhất định phải cải tiến!
Nghĩ tới đây, Tống Thư Hàng cũng hài lòng rời khỏi trận chiến.
Có điều lần này hơi khác với mấy lần trước.
Mấy lần trước, sau khi rời đi cự lão màu đen sẽ ngủ say rơi vào bóng tối.
Nhưng lần này Tống Thư Hàng vẫn có thể nghe được giọng nó trong bóng tối.
“Ể? Còn chưa xong ư? Đã hơn một năm rồi.”
Bóng tối lại kéo dài thật lâu.
“Mười năm rồi, đã mười năm rồi!”
Bóng tối tiếp tục kéo dài.
“Hai mươi năm, đã tròn hai mươi năm rồi!”
Vẫn là bóng tối.
“Còn phải đánh bao lâu, ba mươi năm rồi đấy.” Cự lão màu đen có chút gắt gỏng.
Bóng tối làm tròn bổn phận quay tập tiếp theo.
Cự lão màu đen tựa như một lập trình viên, rõ ràng rất buồn ngủ lại phải cố gắng duy trì tỉnh táo.
“Đậu mè, xảy ra chuyện gì? Ba ngàn năm rồi, ba ngàn năm rồi đấy!”
Tống Thư Hàng: “? ? ?”
Ba ngàn năm?
Hắn nhớ mặc dù trận chiến có một không hai giữa Thánh Nhân Nho Gia và đại lão quả cầu béo đánh rất lâu, nhưng cũng chỉ có vài chục năm thôi mà? Tuyệt đối không lâu đến ba ngàn năm!
Bóng tối vẫn không có tình cảm như cũ.
“Một vạn năm, một vạn năm rồi? Một trận chiến tranh đoạt Thiên Đạo, một vạn năm?”
Tống Thư Hàng xoa cằm.
Chốc lát sau, hắn vui vẻ bật cười.
Ừm… tiếp tục chờ đi, cự lão.
Nếu không có gì bất ngờ, ngươi sẽ không đợi được đến ngày Bá Chiếm bí pháp có hiệu lực đâu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận