Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1556: Dối Trá Kiểu Đậu Đậu

Chương 1556: Dối Trá Kiểu Đậu Đậu
Từ từ rồi khoai cũng nhừ, đừng làm bậy!
Đây là một trong những giấy thông hành đáng tin đi đến thắng lợi. Nhưng đôi lúc trong lòng mọi người cứ rục rịch muốn làm bậy một lần.
Cũng giống như rõ ràng đã thấy trên báo đăng có rất nhiều người nuốt bóng đèn điện sau đó không lấy ra được, cuối cùng phải đến bệnh viện nhờ bác sĩ lấy bóng đèn ra, vậy mà vẫn có rất nhiều người cảm thấy miệng mình đủ to, không lý gì nhét vào lại không lấy ra được? Thế nên dưới sự ảnh hưởng của một loại xúc động có tên là rục rịch muốn thử, có người đã nhét bóng đèn vào trong miệng...
Có lúc con người chính là sinh vật thú vị vậy đấy.
Lúc này trong lòng Tống Thư Hàng cũng sinh ra con quái vật tên rục rịch muốn thử.
“Về mặt lý thuyết, máy tinh lọc năng lượng có thể lấy năng lượng trong lò phản ứng hạch tâm ra, hai thứ này chỉ cần kết hợp một chút là có thể hợp thành một bộ, sau đó lắp vào thuyền tiên. Tiếp theo là hạch tâm hóa thân mà Tối Bổng Cư Sĩ tặng cho ta, sau khi lắp vào thuyền tiên, không chừng có thể biến thuyền tiên thành hóa thân của ta, nghĩ thôi đã thấy thích rồi.”
Tống Thư Hàng nói.
Đậu Đậu cười to:
“Gâu... Về mặt lý thuyết, ngươi sẽ không tự bạo, thế nhưng ngươi vẫn có tỷ lệ phát động tự bạo đấy thôi?”
Tống Thư Hàng:
“...”
Đậu Đậu, ngươi thay đổi rồi. Trước kia ngươi chỉ biết liều mạng gây phiền toái, mà bây giờ ngươi lại học thói cứa dao vào tim người ta, hơn nữa còn cứa vừa ác lại vừa chuẩn.
“Nhưng dù sao bây giờ chúng ta cũng đang rảnh rỗi, làm thử cũng được.”
Đậu Đậu lại nói tiếp.
Vả lại đối với một tu luyện giả có cảnh giới gần đạt đến cấp ngũ phẩm như Đậu Đậu, vũ trụ cũng không phải nơi nguy hiểm gì. Dù thuyền tiên của Tống Thư Hàng có nổ, cùng lắm nó sẽ dựa vào phong hỏa luân của bản thân bay đến động phủ của Hoàng Sơn trên mặt trăng, ở đó chờ Hoàng Sơn tới đón nó.
“Vậy chúng ta thử luôn nhé?”
Tống Thư Hàng cầm lấy lò phản ứng hạch tâm và máy tinh lọc năng lượng so sánh với nhau.
“Nhưng còn một vấn đề... Hai thứ này không đồng bộ, muốn dung hợp chúng cần phải tiến hành gia công trước. Ngươi biết gia công cải tạo pháp khí không?”
Đậu Đậu nói.
Tống Thư Hàng:
“...”
Hắn chưa điểm kỹ năng gia công pháp khí, ngay cả pháp khí bản mệnh cũng là nhờ Lục Tu Tiên Tử ra tay chế tạo, hắn chỉ phụ trách bước lắp ráp cuối cùng.
“Thôi bỏ đi, chúng ta đi về trước sau đó lại hỏi thăm các tiền bối trong nhóm.”
Tống Thư Hàng đáp.
Chuyện trong nhà không biết thì hỏi mẹ, chuyện bên ngoài không rõ thì hỏi bác google, chuyện tu tiên không hiểu thì hỏi các tiền bối trong nhóm Cửu Châu số 1.
Có kim đan năm hạt nhân của hắn bổ sung năng lượng cho thuyền tiên, bay chậm một chút có lẽ sẽ đủ năng lượng bay về trái đất.
Chờ sau khi trở về, hắn định hỏi Tam Lãng tiền bối về nguyên lý của thuật sạc điện, xem thử có thể tăng cường thăng cấp thuật sạc điện để nó sạc điện cho thuyền tiên hay không.
...
Ngay lúc Tống Thư Hàng định khởi động lại thuyền tiên bay từ từ về thì ở phía trước thuyền tiên hình thoi bỗng xuất hiện một nam tử mặc đồ thợ mỏ.
Vị nam tử này chân đạp cuốc chim bay đến phía trước thuyền tiên của Tống Thư Hàng, gõ lên thuyền tiên rồi truyền âm hỏi:
“Đạo hữu, sao các ngươi lại dừng ở đây?”
Hắn thấy thuyền tiên của Tống Thư Hàng dừng trong hư không, ngay cả lồng phòng ngự cũng không mở nên tò mò đi tới hỏi thử.
“Không sao, chỉ là năng lượng trên thuyền tiên cạn sạch nên biện pháp khẩn cấp khởi động, tạm thời dừng lại thôi.”
Tống Thư Hàng trả lời.
“Thì ra là vậy, nhìn phương hướng mà các đạo hữu đi thì chắc là muốn tới mặt trăng đúng không? Vậy để bần đạo giúp đạo hữu một tay~~ Bần đạo là Chu Sơn Nhàn Nhân, chuyên mua bán khoáng thạch luyện khí. Nếu đạo hữu có như cầu, sau này có thể đến chỗ bần đạo trên mặt trăng để mua. Đi nào!”
Nói xong, Chu Sơn Nhàn Nhân nhấc chân đá một cước vào thuyền tiên của Tống Thư Hàng.
Một cước này hắn đá vô cùng thành thạo, có vẻ như đã làm động tác này không ít lần.
Hơn nữa hắn khống chế sức mạnh cực chuẩn. Một cước này đá vào thuyền tiên của Tống Thư Hàng, lực độ vừa đủ cung cấp động lực cho thuyền tiên tiến tới lại không hề gây tổn hại đến thuyền tiên.
Thuyền tiên hình thoi bay cực nhanh, phóng thẳng về phía mặt trăng.
Tống Thư Hàng:
“...”
Ở đằng xa, Chu Sơn Nhàn Nhân vừa cười vừa vẫy tay chào, mặt mày tươi roi rói.
“Thật ra ta muốn về Trái Đất.”
Tống Thư Hàng nói.
“Thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng, nếu đã đi mặt trăng, ta dẫn ngươi đến động phủ của Hoàng Sơn ở trên mặt trăng. Chắc trong động phủ của hắn có linh thạch dự trữ, chúng ta trộm một ít để dùng, sau đó lái thuyền tiên trở về Trái Đất.”
Đậu Đậu đáp.
“Trộm đồ trong động phủ của Hoàng Sơn tiền bối á? Chuyện này nghe có vẻ rất kích thích nhưng... vẫn là thôi đi.”
Trong đầu Tống Thư Hàng lập tức nhớ đến Vân Vụ Đạo Nhân, người đã trộm đồ trong động phủ của Hoàng Sơn tiền bối sau đó bị trấn áp nhiều năm, còn bị Hoàng Sơn tiền bối lập acc con đùa bỡn.
Hắn không muốn trở thành Vân Vụ Đạo Nhân two đâu.
Có một số việc nếu làm sẽ rất kích thích nhưng cái giá phải trả quá đắt.
“Hừ, quả nhiên chỉ có Tam Lãng chịu phối hợp với ta. Lần trước ta lén rủ Tam Lang đi trộm tiên nhưỡng của Hoàng Sơn đại ngốc, Tam Lãng đồng ý ngay.”
Đậu Đậu cười khà khà.
Tống Thư Hàng:
“Sau đó thì sao?”
Đậu Đậu ngẩng đầu ưỡn ngực:
“Không có sau đó, bản gâu sống cực kỳ nghĩa khí. Sau khi Hoàng Sơn đại ngốc phát hiện tiên nhưỡng ít đi, bản gâu lập tức đứng ra gánh tội, nhận hết mọi trách nhiệm về mình. Thế nên chúng ta đi trộm linh thạch của Hoàng Sơn đi, nếu Hoàng Sơn phát hiện ra, ta sẽ nhận hết mọi tội danh về mình.”
“Đậu Đậu, bệnh chỉ biết nghĩ cho người ngoài của ngươi nặng quá rồi đấy. Nếu ngươi là chó cái, lúc ngươi lấy chồng, chắc của cải của Hoàng Sơn tiền bối đều bị ngươi dọn sạch mất.”
Tống Thư Hàng cười nói.
“Gâu, đừng nhắc đến chuyện lấy chồng nữa.”
Vừa nhắc tới chuyện này, Đậu Đậu lại lập tức xù lông.
Chuyện lấy chồng lần trước làm nó bị đả kích lớn vậy à?
“Cũng đừng nhắc tới hai chữ chó cái trước mặt ta, gần đây ta đang điều chỉnh tâm lý.”
Đậu Đậu lại bổ sung.
Tống Thư Hàng:
“???”
Cứ có cảm giác Đậu Đậu đang giấu chuyện gì đó.
“Đậu Đậu, chẳng lẽ... ngươi là chó cái thật à?”
Tống Thư Hàng tò mò hỏi.
“Ngươi mới là chó cái... Xí, ngươi mới là nữ, cả nhà ngươi đều là nữ!”
Đậu Đậu xù lông mắng.
Tống Thư Hàng:
“...”
Ánh mắt hắn bất giác nhìn về phía đuôi của Đậu Đậu.
“Tiểu Đậu Đậu của ta vẫn còn nhé, không được nhìn, còn nhìn nữa ta trở mặt cắn ngươi đấy.”
Đậu Đậu nghiến răng nói:
“Lần sau ra ngoài ta phải nhớ mặc quần mới được.”
“Ha ha ha.”
Tống Thư Hàng cười rồi quay đầu đi.
Sau đó hắn bắt đầu lục lọi trong vòng tay pháp khí và thế giới hạch tâm, xem thử có thứ gì có thể thay thế linh thạch, bổ sung năng lượng cho thuyền tiên để hắn trở về trái đất không.
Trong lúc tìm tòi, hai mắt Tống Thư Hàng đột nhiên sáng lên, hắn tìm được không ít linh thạch từ trong vòng tay pháp khí và thế giới hạch tâm.
“Ơ? Chẳng phải ngươi nói đã dùng hết linh thạch rồi sao?”
Đậu Đậu hỏi.
“Số linh thạch này là chiến lợi phẩm ta mò được từ trên người đám thiên nhân sau khi cày bọn họ, nhưng vì ta để chiến lợi phẩm lung tung quá nên suýt quên mất.”
Tống Thư Hàng trả lời.
Đám thiên nhân ra ngoài đi săn, trên người cũng không mang theo nhiều linh thạch lắm. Nhưng số lượng thiên nhân mà Tống Thư Hàng cày được rất nhiều, đợt thứ nhất cày được năm mươi mấy thiên nhân, hôm nay lại cày thêm một đợt.
Tiếc là trong số những linh thạch này đa số đều là linh thạch tứ phẩm và ngũ phẩm.
Hắn chưa lục soát tên thiên nhân lục phẩm kia, chắc hẳn trên người tên đó có linh thạch lục phẩm. Có điều thiên nhân lục phẩm vẫn đang ở trạng thái hóa đá, phải chờ nó khôi phục lại mới lục soát lấy chiến lợi phẩm được.
Tống Thư Hàng nhét tất cả linh thạch vào trong thuyền tiên.
Sau khi thuyền tiên được bổ sung đủ năng lượng, giao diện điều khiển lại sáng lên.
“Đi!”
Tống Thư Hàng điều khiển thuyền tiên quay đầu lại, khóa vị trí của trái đất một lần nữa.
Trận pháp phòng ngự trên thuyền tiên sáng lên.
Tống Thư Hàng đưa tay quẹt ngang, ngoài hình của thuyền tiên bắt đầu biến đổi, hóa thành hình thái cơ giáp. Ở hình thái này, thuyền tiên có thể sử dụng chế độ chạy trốn điên cuồng.
Hắn muốn nếm trải cảm giác kích thích cực tốc kia lần nữa.
“Coi chừng... Phía trước có người.”
Ngay lúc này, Đậu Đậu bỗng la lên.
Sau khi thuyền tiên quay đầu lại, vừa lúc có một vị tiên tử ngồi trên pháp khí hình quyển sách màu vàng lướt qua trước mặt Tống Thư Hàng.
Lúc này vị tiên tử kia trợn to hai mắt nhìn thuyền tiên của Tống Thư Hàng. Một chiếc thuyền tiên hình thoi đột nhiên biến thân thành cơ giáp lập tức hấp dẫn ánh mắt của cô.
“Thuyền tiên của đạo hữu rất thú vị.”
Tiên tử che miệng cười, truyền âm nhập mật nói.
Tống Thư Hàng:
“Cảm ơn.”
Nói xong, tiên tử đứng lên trên pháp khí kim thư:
“Đạo hữu muốn về trái đất à?”
“Đúng vậy.”
Tống Thư Hàng trả lời.
“Vậy tiện thể cho ta quá giang được không?”
Tiên tử lại hỏi.
Trên người cô mặc váy dài màu tím nhạt, mái tóc dài màu nâu được tỉ mỉ tết thành bím thả bên vai trái, tóc mái dài che khuất ánh mắt, nhìn cô rất đoan trang nhã nhặn.
Bình thường dù đối phương có là tiên tử xinh đẹp như hoa, nhưng lần đầu gặp mặt đã muốn đi nhờ xe, Tống Thư Hàng sẽ có sự cảnh giác.
Song khi nhìn thấy vị tiên tử tết bím tóc dài này, rõ ràng không quen biết nhưng Tống Thư Hàng lại cảm thấy rất thân thiết, đồng thời còn có cảm giác quen mặt một cách khó hiểu.
“Đương nhiên là được, giúp người làm vui là gốc rễ của hạnh phúc mà.”
Tống Thư Hàng lại ấn một cái, chuyển đổi hình thái cơ giáp thành hình thái xe MPV.
“Còn chuyển đổi được nữa à? Có thể chuyển đối thành ba hình thái?”
Tiên tử bím tóc dài truyền âm hỏi.
“Ừ, tạm thời có ba hình thái.”
Tống Thư Hàng mở cửa xe. Nhờ có lồng phòng ngự ở bên ngoài, dù thuyền tiên có mở cửa thì không gian bên trong cũng không rơi vào trạng thái chân không.
Tiên tử thu hồi bản mệnh kim thư, tiến vào trong xe.
“Tiên tử tỷ tỷ, ngươi tên gì thế?”
Đậu Đậu xoay đầu lại hỏi.
“Tùy tiện.”
Tiên tử cầm bản mệnh kim thư thu nhỏ cười đáp.
Đậu Đậu:
“???”
“Cứ gọi là Tĩnh Dạ đi.”
Tiên tử nghiêm túc nói.
“Tĩnh Dạ tiên tử? Nghe rất nên thơ.”
Đậu Đậu dối trá khen, sau đó không thèm để ý đến vị tiên tử kia nữa. Không phải Sở Sở, nó không có hứng thú.
“Đúng rồi, Thư Hàng à, cho ta lái thuyền tiên được không?”
Đậu Đậu lại thấy hứng thú với việc lái thuyền tiên.
“Ngươi lái được không?”
Tống Thư Hàng nhìn Đậu Đậu hình thái yêu khuyển.
“Lái được, thật ra ta đã lén lái nhiều lần rồi, Hoàng Sơn đại ngốc cũng không biết.”
Đậu Đậu cười khà khà.
...
Một lát sau.
Đậu Đậu ngồi vào ghế lái.
Ở phía sau, toàn bộ ghế sau trong xe MPV bị gập xuống, một chiếc giường khí được mở ra.
Năng lực hành động của vị tiên tử này cũng rất mạnh, giỏi tìm tòi các loại cơ quan ẩn.
Tống Thư Hàng và vị tiên tử kia nằm trên giường khí, ngắm cảnh vũ trụ thông qua cửa sổ thủy tinh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận