Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1378: Xin Trân Trọng Giới Thiệu Với Mọi Người “Phi Kiếm Phá Phòng Tối Dùng Một Lần Bản 001”

Chương 1378: Xin Trân Trọng Giới Thiệu Với Mọi Người “Phi Kiếm Phá Phòng Tối Dùng Một Lần Bản 001”
Không ngờ vị đại lão cái gì cũng có thể bán lại cảm thấy áp lực khi đối mặt với vị “Bạch đạo hữu” này. Rõ ràng thực lực của đối phương chỉ có Huyền Thánh bát phẩm mà thôi... Nhưng lại có một loại cảm giác khí phách ngùn ngụt tỏa ra, hoàn toàn không liên quan gì tới cảnh giới cả.
"Sáu mươi viên linh thạch cửu phẩm, giá tiền này già trẻ không gạt, rất là hợp lý hợp tình đấy nhé."
Vị đại lão cái gì cũng có thể bán nói.
Bạch tiền bối gật đầu, đáp cái roẹt:
"Được, thành giao."
Vị đại lão cái gì cũng có thể bán sững sờ.
Xong rồi ư? Nhanh gọn dứt khoát vậy sao?
Không cò kè mặc cả chút nào luôn à?
Ta ra một cái giá hơi cao, sau đó ngươi lại trả giá đôi chút, rồi ta lại cố hạ giá xuống một chút nữa. Sau khi lặp đi lặp lại mấy lần, cuối cùng là ra một cái giá mà ai cũng hài lòng... Đây mới là điểm hấp dẫn của làm ăn mua bán mà.
Ngươi hào phóng như vậy làm cho ta ngại lắm đấy biết không.
Vị đại lão cái gì cũng có thể bán lấy “Việt Giới Thủy Tinh, Không Gian Chi Tinh, Thời Gian Long Lân, phù văn bảo thạch cưỡng chế dịch chuyển không gian” ra rồi nói:
"Hàng đây."
Bạch tiền bối đưa sáu mươi viên linh thạch cửu phẩm qua:
"Linh thạch đây."
Một tay đưa tiền, một tay giao hàng.
Sau khi vị đại lão cái gì cũng có thể bán lấy được Linh thạch thì nở một nụ cười chuyên nghiệp, nói:
"Xin hãy kiểm tra lại hàng, sau khi giao dịch xong sẽ không được trả lại hàng. Sau khi hàng hóa đã rời quầy thì ta sẽ không chịu trách nhiệm nữa."
"Không thành vấn đề."
Sau khi kiểm tra lại bốn loại tài liệu thì Bạch tiền bối gật đầu nói.
Vị đại lão cái gì cũng có thể bán gật nhẹ đầu, sau khi xác định sáu mươi viên linh thạch cửu phẩm trong tay mình không vấn đề gì bèn nở một nụ cười thỏa mãn.
Sau mỗi lần làm ăn mua bán, hắn luôn có cảm giác như mình được sống lại vậy, cho dù có mệt mỏi, cực khổ thế nào đi chăng nữa cũng đáng giá cả.
Quan trọng hơn chính là sau khi xong vụ làm ăn này, hắn coi như đã chặt chém được vị “Bạch đạo hữu” này một khoản nhỏ.
Vị Bạch đạo hữu này quả thật rất hào phóng, không thèm trả giá gì cả, hắn thích nhất là loại khách hàng kiểu này.
"Bạch đạo hữu, khách hàng như ngươi thật sự làm cho người ta quý mến. Chỗ này của ta có một tấm ‘Vạn Giới Triệu Hoán Phù’, nếu như lần tới ngươi còn cần món gì thì có thể liên lạc với ta thông qua tấm ‘Vạn Giới Triệu Hoán Phù’ này. Tấm phù văn này có thể dùng được hai lần. Coi như là đãi ngộ của khách VIP đấy."
Vị đại lão cái gì cũng có thể bán đưa một tấm thẻ màu vàng cho Bạch Thánh.
Bạch tiền bối cất tấm thẻ màu vàng này đi, gật đầu:
"Được, ta cũng thích những người cái gì cũng có bán như ngươi lắm."
Cái gì cũng có thể bán nở một nụ cười chuyên nghiệp:
"Hợp tác vui vẻ."
"Hợp tác vui vẻ."
Bạch tiền bối gật đầu đáp.
Sau đó, Bạch tiền bối lấy “Việt Giới Thủy Tinh” ra rồi vỗ nhẹ lên nó.
Việt Giới Thủy Tinh trông hơi giống “Sao Thủy”, là một loài sinh vật sống.
Lúc Bạch tiền bối vươn tay ra vỗ lên người nó, con “Việt Giới Thủy Tinh” này bắt đầu phân tách ra làm năm, biến thành năm con Việt Giới Thủy Tinh.
Vị đại lão cái gì cũng có thể bán: ⊙_⊙
Đây là thao tác làm cho người ta nghẹt thở gì thế này?
"Con 'Việt Giới Thủy Tinh' này đang trong thời kỳ sinh sản, bọn chúng là sinh vật sinh sản vô tính."
Bạch tiền bối bình tĩnh giải thích.
Mua một tặng bốn, Bạch tiền bối rất chi là hài lòng.
Vị đại lão cái gì cũng có thể bán:
"..."
Định mệnh, sao lúc ta bán lại không phát hiện ra con “Việt Giới Thủy Tinh” này đang trong thời kỳ sinh sản chứ!
Hắn thu một con “Việt Giới Thủy Tinh”lại, sau đó bỏ bốn con kia vào một cái thùng nước rồi đưa cho Tống Thư Hàng:
"Giữ lại cái đã, rảnh thì nuôi trong thế giới của ngươi đi, nói không chừng sau này sẽ có tác dụng lớn đấy."
Tống Thư Hàng gật đầu một cái.
Tiếp theo, Bạch tiền bối lại lấy Không Gian Chi Tinh, Thời Gian Long Lân và phù văn bảo thạch cưỡng chế dịch chuyển không gian ra.
"Ừm, cái Không Gian Chi Tinh này chỉ là hàng bình thường mà thôi, chẳng có gì đặc biệt. Thời Gian Long Lân cũng chỉ là hàng bình thường. Nhưng tấm Phù văn bảo thạch cưỡng chế dịch chuyển không gian này lại có chút đặc sắc."
Bạch tiền bối giơ tấm phù văn này lên rồi gõ nhẹ một cái.
Bình thường thì “phù văn bảo thạch cưỡng chế dịch chuyển không gian” sẽ được dùng để định vị không gian trong những trận pháp không gian thời viễn cổ. Là một loại bảo thạch không gian được Kiếp Tiên cửu phẩm chế thành.
Mà có vẻ tấm phù văn dịch chuyển không gian này không hề tầm thường chút nào.
Bạch tiền bối gõ lên nó thêm lần nữa.
Răng rắc ~~
Lớp ngoài của viên bảo thạch nứt ra, lộ ra một thứ trông giống như kim cương.
"Thì ra là Phù văn kim cương dịch chuyển không gian, thứ nàycao cấp hơn bảo thạch một chút. Bảo sao ta cảm thấy khí tức của nó hơi kỳ lạ."
Bạch tiền bối hài lòng chà viên kim cương rồi nói:
"Như vậy ta càng nắm chắc khi thử nghiệm ‘Phi kiếm dùng một lần’ phiên bản mới rồi."
Vị đại lão cái gì cũng có thể bán: ⊙_⊙
Gặp quỷ rồi, mỗi lúc ta lấy hàng đều sẽ cẩn thận kiểm tra qua một lần mà.
Tại sao tấm “Phù văn bảo thạch dịch chuyển không gian” này lại lọt qua được pháp nhãn của hắn nhỉ, với lạiai mà ngờ trong đó lại chứa thứ cao cấp hơn là “Phù văn kim cương dịch chuyển không gian” chứ?
Lỗ rồi, lỗ to rồi. Riêng tấm “Phù văn kim cương dịch chuyển không gian” này thôi đã có giá sáu mươi viên linh thạch cửu phẩm rồi, nếu hắn mà động tay một chút thậm chí còn bán được với giá một trăm viên linh thạch cửu phẩm ấy chứ.
Mà bây giờ, viên kim cương này + năm con Việt Giới Thủy Tinh + Thời Gian Long Lân + Không Gian Chi Tinh cộng lại mới bán được có sáu mươi viên linh thạch cửu phẩm thôi.
Vị đại lão cái gì cũng có thể bán không khỏi quấn chặt tấm chăn trên người mình, nhưng vẫn cảm thấy lạnh lẽo. Sự lạnh lẽo đến từ ý chí của thế giới này, ngay cả tấm chăn trên người cũng không thể mang lại ấm áp cho hắn.
"Bạch đạo hữu..."
Vị đại lão cái gì cũng có thể bán kêu đến là khẩn thiết.
"Hàng hóa đã rời quầy rồi sẽ không trả hàng lại."
Bạch tiền bối vươn tay ra che lại những tài liệu của mình, nghiêm túc nói:
"Ngươi vừa mới nói xong."
"Không, ta không có ý này. Hàng đã bán rồi thì thuộc về khách, sao có thể lấy lại được cơ chứ."
Vị đại lão cái gì cũng có thể bán nói.
Đau lòng quá, đau tim quá. Mỗi một câu của Bạch đạo hữu giống như mũi tên đâm vào tim hắn vậy.
"Vậy ngươi nói đi."
Bạch tiền bối nói.
"Bạch đạo hữu, làm sao ngươi biết ‘Việt Giới Thủy Tinh’ đang trong thời kỳ sinh sản vậy, với lại bên trong ‘Phù văn bảo thạch dịch chuyển không gian’ có chứa ‘Kim cương’ nữa?"
Vị đại lão cái gì cũng có thể bán khiêm tốn thỉnh giáo.
Lần này là nhìn lầm, nhưng hắn sẽ rút kinh nghiệm cho lần sau.
Bạch tiền bối suy nghĩ một chút rồi đáp:
"Ngươi muốn biết à?"
"Đúng vậy."
Vị đại lão cái gì cũng có thể bán gật đầu cái rụp.
Bạch tiền bối uyển chuyển nói:
"Tri thức là vô giá đấy nhé."
"Đạo hữu, ta ra giá một viên linh thạch cửu phẩm!"
Vị đại lão cái gì cũng có thể bán cắn răng nói.
Bạch tiền bối:
"Thành giao."
Vị đại lão cái gì cũng có thể bán trả lại một viên linh thạch cửu phẩm mà lòng quặn thắt từng cơn.
Sau khi Bạch tiền bối lấy lại linh thạch thì mới khoan thai đáp:
"Ta cũng giống với ngươi, hàng đã bán rồi thì không được trả lại."
"Ta hiểu, ta hiểu mà."
Vị đại lão cái gì cũng có thể bán nói.
Bạch tiền bối nhẹ gật đầu rồi nói:
"Dù sao Việt Giới Thủy Tinh cũng là một loài sinh vật, khi sắp sinh sản thì bọn chúng sẽ phát ra một tiếng kêu khe khẽ. Chỉ cần nghe kỹ là sẽ phân biệt được. MàViệt Giới Thủy Tinh lúc bình thường sẽ không phát ra âm thanh gì hết."
"Tăng thêm kiến thức rồi."
Vị đại lão cái gì cũng có thể bán gật đầu.
"Còn ‘Phù văn bảo thạch dịch chuyển không gian’ này thì chủ yếu là dựa vào trực giác."
Bạch tiền bối nói.
"Hở?"
Vị đại lão cái gì cũng có thể bán trợn mắt hốc mồm.
Bạch tiền bối nói:
"Không sai đâu, cái này giống với đổ thạch của người bình thường, chỉ có thể dựa vào trực giác mà thôi. Lúc ta cầm khối “Bảo thạch” này lên là đã thấy khác thường rồi. Sau đó gõ cho vỏ nó nứt ra thì thấy được viên kim cương bên trong."
Vị đại lão cái gì cũng có thể bán:
"..."
Bạch tiền bối nói:
"Không được trả hàng đâu nhé."
Cái gì cũng có thể bán lập tức cảm thấy nhói tim.
Vũ Nhu Tử ở một bên sắp cười đến mức chảy cả nước mắt rồi.
Tống Thư Hàng cũng rất muốn cười, nhưng lại ngại cười thành tiếng, nên chỉ có thể nhịn xuống.
"Được rồi, Bá Tống đạo hữu, tiếp theo đến chủ đề của chúng ta rồi."
Vị đại lão cái gì cũng có thể bán nghiến răng nghiến lợi nói:
"Tiểu hữu ngươi biết người đuổi theo ta là ai sao?"
Tống Thư Hàng xoa mặt rồi nói:
“Tin tức cũng có giá đó."
Phải áp dụng ngay thứ vừa học được từ Bạch tiền bối chứ.
Vị đại lão cái gì cũng có thể bán cảm thấy thật mệt tim.
"Nể mặt tiền bối là người quen, có cần ta giảm giá cho ngươi không nhỉ?"
Tống Thư Hàng giơ ngón tay cái lên.
"Cút!"
Vị đại lão cái gì cũng có thể bán nói.
Hắn biết rõ kẻ vẫn luôn đuổi theo hắn chính là “Đại lão của Cửu U”, thế nhưng tại sao tên đại lão Cửu U đó có thể thoát ra khỏi “Thế giới Cửu U” mà đuổi theo hắn cơ chứ?!
Đáng lý thì tên đại lão đó phải bị nhốt ở trong thế giới Cửu U mới đúng chứ.
"Xong rồi!"
Lúc này, Bạch tiền bối ở một bên đột nhiên lên tiếng.
Tống Thư Hàng kinh ngạc quay đầu lại hỏi:
"Nhanh tới vậy ư?"
Bạch tiền bối vừa mới lấy được bốn loại tài liệu thôi mà nhỉ? Hắn mới trao đổi đôi lời với vị đại lão này thôi mà Bạch tiền bối đã chế tạo xong phi kiếm dùng một lần phiên bản mới rồi sao?
"Không thể nói là nhanh được, bởi vì ta đã suy nghĩ về ‘cấu tạo’ của thanh phi kiếm phiên bản mới này rất lâu rồi. Vả lại ta cũng đã thiết kế được đại khái, chỉ cần gắn bốn loại tài liệu vào vị trí thích hợp là được. Giống như gắn pin vào thôi ấy mà."
Bạch tiền bối nói.
Dứt lời, hắn trưng tác phẩm mới của mình ra cho đám người Tống Thư Hàng xem.
Là một pháp khí trông giống như cái túi bằng vải.
"Không phải Bạch tiền bối ngươi muốn chế tạo ‘Phi kiếm dùng một lần’ sao?"
Tống Thư Hàng ngu người.
Túi vải cũng là một loại của phi kiếm sao?
"Đây là khung của pháp khí."
Bạch tiền bối vừa nói xong, tâm niệm lóe lên, cây công đức xuất hiện sau lưng hắn.
Bạch tiền bối tiện tay hái một chùm dương mai công đức xuống, nhét cho mỗi người Tống Thư Hàng, Vũ Nhu Tử, Tô Thị A Thập Lục và vị đại lão “Cái gì cũng có thể bán” một chút.
Mấy thứ này mọc nhanh lắm.
Sau khi chia xong, Bạch tiền bối lại vươn tay ra bẻ một cành cây công đức xuống.
Gọt gọt gọt.
Vẽ trận pháp.
Khắc phù văn.
Từ khi có “Cây công đức”, liễu thụ yêu Khinh Vũ cuối cùng cũng được giải phóng, cô không cần phải cung cấp những cành liễu tươi non của cô cho Bạch tiền bối nữa.
Sau mấy hơi thở, Bạch tiền bối giũ tay một cái, một thanh “Phi kiếm công đức dùng một lần” đã được chế tạo xong.
"Bước cuối cùng."
Bạch tiền bối nhét thanh “Phi kiếm công đức dùng một lần” vào trong túi vải.
"Mười, chín, tám... năm... hai, một!"
Sau đó, Bạch tiền bối rút “Phi kiếm công đức dùng một lần” từ trong túi vải ra.
Lúc phi kiếm công đức được rút ra, trên thân phi kiếm có ánh sáng bảy màu lấp lánh, còn có khí tức của “Rùa tai ương khổng lồ” nữa.
"Xin trân trọng giới thiệu với mọi người, loại phi kiếm dùng một lần mới của ta... Phi kiếm phá phòng tối dùng một lần phiên bản 001. Được thiết kế để phá phòng tối thiên đạo."
Bạch tiền bối mỉm cười giới thiệu
"Thứ này thật sự có thể ra khỏi phòng tối thiên đạo sao?"
Vị đại lão cái gì cũng có thể bán ở một bên hỏi lại với vẻ không dám tin.
"Hãy tin vào kỹ thuật của ta."
Bạch tiền bối đáp đầy tự tin, sau đó hắn quay sang hỏi Tống Thư Hàng, Vũ Nhu Tử và Tô Thị A Thập Lục:
"Ai muốn thử trước nào?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận