Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2675: Cường đại đến không thể thở nổi

Chương 2675: Cường đại đến không thể thở nổi
Một khắc sau, con ngươi của Bạch Cốt Tiên Cơ bỗng co rụt lại.
Trên đỉnh đầu Bạch Thánh có đến mấy trăm luồng pháp thuật kinh khủng đang thành hình.
Tam xoa kích biến thành từ hỏa diễm, lôi long thét gào dữ dội, thần thương do cự mộc bện thành, nguyệt cung không cần ai khống chế đã tự kéo căng, kiếm khí tỏa ra ánh hào quang hủy diệt, đao ý bá đạo vô song, còn có cú đấm vô hình vừa tấn công cô và nhiều thứ khác…
Hơn một nửa vòm trời bị che kín bởi đòn công cấp bậc đại lão, mỗi một đòn đều mang uy lực không hề thua kém cú đấm vô hình. Ngần ấy công kích ập xuống, dù cô có thi triển người khổng lồ xương trắng + Thú Thần Vũ Trang cũng tuyệt không chịu nổi.
Dùng nhiều công kích như vậy để đối phó với Bạch Thánh, điên à?!
Theo lý thuyết, Bạch Cốt Tiên Cơ mới là Trường Sinh Giả cơ mà? Trong ba người rưỡi đang có mặt ở đây, cô mới là đứa cấn tay nhất chứ?
Nhưng nhìn hành động trước mắt của đại lão độc ác đang ẩn thân thì có vẻ Bạch Thánh mới là đối tượng mà hắn tập trung vào.
Đáy lòng bỗng thấy chơi vơi sao đó…
Ầm ầm ầm ầm ~
Tiếng nổ liên tiếp vang lên, công kích che kín bầu trời ập xuống Bạch Thánh như mưa rào vũ bão. Công kích đáng sợ còn chưa rơi xuống đất mà đã chấn động cả thiên địa.
“Gay rồi, Bạch Thánh!” Bạch Cốt Tiên Cơ kinh hoàng thét lên.
Tuy cô không ở bên Bạch Thánh lâu ngày, nhưng một người đẹp như vậy mà chết đi thì đúng là tổn thất lớn của chư thiên vạn giới. Nếu trong lòng cô không mang sẵn một bóng hình của người đã mất thì có khi đã động tâm với Bạch Thánh rồi.
“May mà uy lực của thiên kiếp cũng có giới hạn, chứ để ta đối mặt với thiên kiếp thế này, thì e rằng cường độ thân thể hiện tại của ta cũng không gánh nổi.” Lúc này, thần thức của Tống Thư Hàng trên túi hương bên hông Bạch Cốt Tiên Cơ lại nói với giọng điệu rất chi là bình tĩnh.
Bạch Cốt Tiên Cơ: “…”
Thiên kiếp không phải là tử kiếp, thiên kiếp có biến thái cỡ nào cũng sẽ cho người độ kiếp một tia hy vọng sống. Nếu thiên kiếp mà khủng bố như công kích trước mắt họ thì không còn là thiên kiếp nữa, mà là tử kiếp đủ để đè chết người tu luyện trong chư thiên vạn giới rồi!
Với lại… ngươi không lo lắng cho Bạch Thánh chút nào sao?
Dường như đoán được ý nghĩ trong lòng Bạch Cốt Tiên Cơ, thần thức của Tống Thư Hàng mỉm cười, truyền âm giải thích: “Không cần lo lắng, Bạch tiền bối nhà ta có một chiêu độn thuật chấp luôn phong tỏa không gian. Dù toàn bộ thế giới có bị phong tỏa, Bạch tiền bối vẫn có thể tùy ý đi lại tự nhiên trong Mộng Giới. Cho nên ngay từ đầu Bạch tiền bối đã đứng ở thế bất bại rồi. Đòn công kích của đại lão độc ác đang ẩn thân trông có vẻ uy mãnh, nhưng tuyệt đối không thể đả thương được Bạch tiền bối mảy may. Nắm đấm có cứng mà không trúng kẻ địch thì cũng chẳng làm ăn được gì! Ơ đệch…”
Giải thích được một nửa, Tống Thư Hàng bỗng phát hiện ra Bạch tiền bối không dùng không gian độn thuật bản phá phòng tối để rời đi, mà vẫn đứng ở chỗ cũ!
“Bạch tiền bối!” Tống Thư Hàng hốt hoảng kêu lên.
“Bạch Hoàng kinh.” Bạch tiền bối bình thản vung tay mà nói. Giọng nói của hắn rất nhỏ, nhưng âm thanh lại truyền thẳng vào bộ não của mỗi người.
Đồng thời kiếm trận dưới chân Bạch tiền bối phát ra… Chẳng biết từ khi nào, mảnh đất dưới chân hắn đã lặng lẽ hóa thành cát vàng.
Đó là cát vàng chân chính. Mỗi một hạt cát đều là vàng ròng giá trị xa xỉ, ngập tràn hơi thở giàu sang.
Giữa sa mạc tạo nên từ cát vàng, từng luồng kiếm khí phá đất mà lên.
Khi phóng ra khỏi sa mạc, trên thân kiếm khí mang theo một tầng cát vàng, ngưng tụ thành những thanh kiếm vàng rực rỡ.
Hàng ngàn hàng vạn thanh kiếm vàng óng phá không phóng tới, hướng thẳng lên trời.
Nhìn cảnh tượng ấy, Tống Thư Hàng đã tìm thấy giấc mộng của mình trong nháy mắt… giàu sang và ngầu lòi hết sảy!
Vạn kiếm phá không là ngầu! Vạn kiếm bằng vàng là rất mực giàu sang!
Tương lai Bá Tống ta có tiền, cũng phải dùng linh thạch đúc một vạn thanh trường đao thật đỉnh, sau đó bày ra Linh Thạch Vạn Đao trận cho dân tình lác mắt chơi! Tống Thư Hàng ảo tưởng.
Một khắc sau, tiếng nổ đinh tai nhức óc cắt ngang giấc mộng không tưởng của Tống Thư Hàng.
Toàn bộ đòn công của đại lão độc ác đang ẩn thân giữa không trung đều bị Bạch tiền bối ngăn lại, sau đó nổ tung trên bầu trời.
Dư uy của vụ nổ khủng khiếp tựa làn gió nhẹ vuốt trên đạo bào của Bạch tiền bối, không làm hắn bị thương mảy may.
Bạch Cốt Tiên Cơ trừng to đôi mắt đẹp mà ngây ra như phỗng.
“Huyền Thánh bát phẩm? Bạch Thánh?” Bạch Cốt Tiên Cơ thốt lên.
Tống Thư Hàng khẳng định chắc nịch: “Đúng vậy, là bát phẩm đấy, không sai.”
“Các ngươi gọi đây là Huyền Thánh bát phẩm á?” Bạch Cốt Tiên Cơ ngẩng đầu nhìn trời: “Ta nghĩ ta sai ở đâu rồi, thực ra là là Huyền Thánh bát phẩm, còn Bạch Thánh mới là Trường Sinh Giả đúng không?”
“Bạch Cốt Tiên Cơ đừng hoài nghi bản thân, có một vài người trời sinh không thể đánh giá theo lẽ thường. Bọn họ tồn tại là để đạp lên lẽ thường đó.” Tống Thư Hàng nói.
Bạch Cốt Tiên Cơ: “…”
Nhưng dù sao cũng phải có chút cơ sở chứ? Huyền Thánh bát phẩm đón đánh chính diện đại lão Boss ẩn, phải có căn cứ cho người ta tin chứ?!
Bạch Hoàng kinh là Bạch Cốt Tiên Cơ cho Bạch Thánh xem. Nó còn đang nằm trong tay cô đây. Nhưng dù cô có đọc hết Bạch Hoàng kinh thì cũng không thể ngầu lòi thế kia được!
“Căn cứ đâu chứ?!” Bạch Cốt Tiên Cơ thở dài.
“Muốn căn cứ thì cũng có đấy.” Tống Thư Hàng đột nhiên truyền âm nói.
Bạch Cốt Tiên Cơ: “???”
“Lẽ nào tiên tử quên bấy lâu nay các cô và Bạch Thánh ở Mộng Giới lâu như vậy là để tạo ra cái gì rồi sao?” Thần thức của Tống Thư Hàng nói: “Kế hoạch tạo thần, Thế Giới thụ. Thông qua kế hoạch này, các vị định tạo ra “thần” hoặc “giới chủ” nhân tạo cho Mộng Giới mà. Bạch Thánh là người chủ trì của kế hoạch này. Khi nó hoàn thành, ngài ấy có thể điều động được một phần lực lượng của Mộng Giới cũng dễ hiểu thôi.”
Cảnh giới thực sự của Tống Thư Hàng mới có bát phẩm, kiến thức cơ bản về Tu Chân giới của hắn cũng không vững chắc, nhưng thường ngày hắn toàn tiếp xúc với Kiếp Tiên siêu ngầu, Trường Sinh Giả hàng đầu, chúa tể Cửu U và cha Cẩu Đản về vườn cả đấy.
Tầm kiến thức thực sự của hắn không hề hạn hẹp chút nào.
Một tên lính mới tò te cả ngày ở cùng đại lão, mắt thấy tai nghe đủ thứ, mưa dầm thấm lâu cũng sẽ biết rất nhiều. Tuy hắn nửa hiểu nửa không, chỉ nắm được rất sơ sài, nhưng đến thời điểm then chốt, những kiến thức này có thể trở thành cơ sở cho tầm nhìn của hắn.
Sau khi tổng hợp và phỏng đoán, thần thức của Tống Thư Hàng đã đoán ra vốn liếng giúp Bạch tiền bối đánh chính diện với đại lão Boss ẩn kia là ở đâu ra. Đó chính là Thế Giới thụ của kế hoạch tạo thần + cuốn Bạch Hoàng kinh trong tay Bạch Cốt Tiên Cơ mà chỉ nghe tên đã thấy có duyên với Bạch tiền bối.
“Thì ra là thế.” Nghe Tống Thư Hàng giải thích xong, Bạch Cốt Tiên Cơ có cảm giác như mình vừa ngộ ra chân lý.
Khi hai người nói chuyện với nhau, cô lại ra tay đỡ một cú đấm vô hình và lùi về lần nữa.
“Nhưng… kế hoạch này còn chưa hoàn toàn thành công, Bạch Thánh mới điều động lực lượng Mộng Giới lần đầu… Trong tình huống ấy mà hắn đã có thể vận dụng lực lượng này một cách hoàn mỹ rồi ư?” Bạch Cốt Tiên Cơ truyền âm nói.
“Chuyện đó có đáng là gì, đến ta còn làm được nữa là.” Tống Thư Hàng thản nhiên đáp.
Mượn lực lượng của đại lão để cáo mượn oai hùm là hắn giỏi nhất đấy!
Dù là lực lượng của Thánh Nhân Nho gia siêu ngầu, lực lượng của Bạch tiền bối Cửu U hay Nhân Quả đao tập hợp lực lượng của các vị đại lão, mượn đến tay là thành của hắn rồi còn gì!
Bạch Cốt Tiên Cơ: “…”
“Bây giờ cái chúng ta phải lo là chân thân của đại lão kia. Hắn chưa ra mặt đã kinh khủng như thế, chẳng biết khi chân thân xuất hiện thì còn mạnh đến mức nào.” Tống Thư Hàng nói.
Bạch tiền bối bộc lộ sức mạnh cường đại như thế, chỉ e chân thân của đại lão kia sẽ không ngồi yên.
Hôm nay, cái miệng quạ đen của Tống Thư Hàng linh nghiệm một cách kỳ lạ.
Hắn vừa dứt lời, một vầng mặt trời hư ảo đã hiện lên giữa không trung, tỏa uy áp xuống toàn bộ Mộng Giới, cường đại đến mức khiến người ta không thở nổi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận