Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1419: Nhìn Đi, Vẫn Là... Thánh Thành Không Bao Giờ Thất Thủ!

Chương 1419: Nhìn Đi, Vẫn Là... Thánh Thành Không Bao Giờ Thất Thủ!
Hình thái thứ nhất của pháp khí tổ hợp tam thập tam thú - Thánh thành không bao giờ thất thủ rất lớn cũng rất phức tạp. Nhìn kỹ có thể thấy được ba mươi ba bộ phận đều có phong cách khác nhau, trên thánh thành còn khắc đầy các loại minh văn.
Hơn nữa bên ngoài thánh thành còn có một chiếc chiến xa Hà Long Thần Hành và chàng giác Dã Trư Bá Dã. Ngọn lửa sống động như thật vẽ lúc đầu thì treo trên thanh đao của người đàn ông mặc khôi giáp đứng trên chiến xa Hà Long Thần Hành.
Cực ngầu!
Tống Thư Hàng cứ tưởng hình vẽ phức tạp thế này ít nhất cũng chiếm được một nửa diện tích trên tiểu kim đan. Không ngờ khi nhìn lại mới phát hiện, hình vẽ thánh thành không bao giờ thất thủ phức tạp như vậy lại chỉ chiếm một phần mười diện tích.
Khó rồi đây.
“Như vậy cũng có nghĩa là ít nhất ta phải vẽ thêm chín tòa thánh thành không bao giờ thất thủ phức tạp như thế này, khổng lồ như thế này nữa mới lấp đầy được bề mặt của tiểu kim đan à?”
Tống Thư Hàng tuyệt vọng nghĩ.
Nghĩ tới nghĩ lui, hình như cũng chỉ có vẽ Thiên Đình viễn cổ mới tận dụng hết diện tích trên bề mặt tiểu kim đan.
Nhưng hắn không cam lòng...
Nếu bây giờ vẽ hình Thiên Đình viễn cổ, cứ có cảm giác bản thân đã thua tiểu kim đan.
Ẩn sâu trong con người Tống Thư Hàng là một tính cách không chịu thua.
Không dễ dàng từ bỏ!
Ta vẫn có thể cứu vãn tình thế... không đúng, là vẫn có thể cố gắng thêm một chút.
“Nhớ kỹ lại những trải nghiệm của ta, quá khứ của ta... nhất định còn có thể vẽ ra thứ khác. Ngoài thuộc tính hỏa, ta còn có thuộc tính lôi. Từ trước đến giờ, ta đã tiếp xúc hay trải qua những sự vật gì liên quan đến thuộc tính lôi?”
Tống Thư Hàng nhớ lại.
À, hắn biết Chưởng Tâm Lôi, thuật nạp điện, còn có Lôi Pháp trong Thiên Sư Chính Pháp học được sau này nhưng vẫn chưa có cơ hội sử dụng.
Ngoại trừ ba loại pháp thuật này, cách thức công kích của hắn chẳng liên quan gì đến thuộc tính lôi.
Đúng là lãng phí thuộc tính công kích cực mạnh này.
Nếu tu luyện giả khác có song thuộc tính lôi hỏa giống hắn, trước Linh Hoàng ngũ phẩm, chắc chắn đã sáng tạo ra được rất nhiều võ kỹ đặc biệt thuộc về riêng mình rồi.
Thiên lôi câu động địa hỏa, khi hai loại thuộc tính này kết hợp với nhau, uy lực sinh ra tuyệt đối sẽ không đơn giản như 1+1.
“Mặc dù Chưởng Tâm Lôi và nạp điện thuật rất gà nhưng chúng là thứ có liên quan đến thuộc tính lôi mà ta sử dụng rất nhiều từ lúc tu luyện tới này.”
Tống Thư Hàng nghĩ.
Thiên kiếp!
Đủ loại đủ kiểu thiên kiếp!
Thiên kiếp nhị tấn tam của Tống Thư Hàng là thiên kiếp gồm mười một đợt nghìn năm khó gặp, sấm sét nổ vang, vừa sáng chói vừa dữ dội.
Thiên kiếp tam tấn tứ của Tống Thư Hàng là thiên kiếp 5+1 chưa từng có trong lịch sử, gộp lại chính là thiên kiếp cấp Huyền Thánh bát phẩm. Mùi vị của thiên lôi kia đúng là... ‘sảng khoái’ đến mức không cách nào hình dung được.
Thiên kiếp tứ tấn ngũ của Tống Thư Hàng là thể dung hợp giữa ma kiếp Cửu U với thiên kiếp, ma kiếp và thiên kiếp bắt tay hợp tác với nhau, đúng là không cho người ta con đường sống mà.
Mặc dù trong mấy loại thiên kiếp này cũng ẩn chứa kiếp nạn mang các thuộc tính khác là hỏa, thổ, kim, thủy, băng, tâm ma, thế nhưng thiên lôi mãi mãi là tiên phong là nòng cốt của thiên kiếp.
Sau khi nhớ lại ba loại thiên kiếp mà bản thân đã từng độ, sắc mặt Tống Thư Hàng trắng bệch.
“Đến giờ mà ta vẫn không mắc chứng sợ hãi thiên kiếp, đúng là kỳ tích.”
Tống Thư Hàng cảm thán.
Nhưng may là sau lần hồi tưởng này, linh cảm bùng nổ, cảm hứng sáng tác tuôn trào.
Hắn lại bắt đầu khắc họa trên tiểu kim đan.
Từng tia chớp gấp khúc, thiên lôi với đủ hình dạng khác nhau được lấy ra từ trong ký ức của Tống Thư Hàng, xuất hiện ở vùng trời bên trên thánh thành không bao giờ thất thủ.
Thiên kiếp mười một đợt chưa từng có trong lịch sử.
Lôi hải của Huyền Thánh kiếp .
Ma lôi hắc ám của Huyền Ma kiếp.
Tống Thư Hàng mải mê vẽ, linh cảm cứ tuôn trào không ngừng, đủ kiểu tia chớp dần hiện ra dưới ngón tay của hắn. Thiên kiếp hình thái lôi cầu, thiên kiếp hình thái lôi long, thiên kiếp kiếp hình thái lôi vũ...
Cả tòa thánh thành không bao giờ thất thủ đều bị sấm sét của thiên kiếp bao vây, thoáng chốc bầu không khí trong hình vẽ trên tiểu kim đan đã trở nên căng thẳng. Mà trên người người đàn ông đại diện cho Tống Thư Hàng đang đứng trên chiến xa Hà Long Thần Hành ở phía trước thánh thành lại toát ra hơi thở đau buồn.
“Tự dưng cảm thấy vẽ kiểu này cứ như đang hành hạ chính mình ấy.”
Tống Thư Hàng lẩm bẩm.
Đã biết rõ người đàn ông đứng trên chiến xa Hà Long Thần Hàng là mình, vậy mà còn vẽ lôi kiếp đánh chính mình, đúng là tự ngược mà. Nhưng khi Tống Thư Hàng vẽ vô số lôi điện thiên kiếp lên trên bầu trời thánh thành, trong lòng bỗng dâng lên cảm giác hào hùng khó tả.
Ta đã từng chống lại rất nhiều thiên kiếp như thế đấy!
Sau khi vẽ tất cả thiên kiếp, lôi điện trong ký ức lên trên tiểu kim đan, không gian trên tiểu kim đan lại bị lắp đầy thêm hai phần mười.
Nhiều hình vẽ thiên kiếp như vậy lại chỉ chiếm cứ gấp đôi diện tích so với thánh thành không bao giờ thất thủ.
“Vẫn chưa đủ, còn đến bảy phần trống cần vẽ.”
Tống Thư Hàng nói nhỏ.
Vẽ gì nữa đây?
Trong cuộc đời tu luyện của hắn, còn có thông tin hay trải nghiệm gì đáng giá để khai thác nữa không nhỉ?
Bất chợt trong đầu hắn lại nhớ tới các vị tiền bối trong nhóm Cửu Châu số 1. Bạch tiền bối, Hoàng Sơn Chân Quân, Hiến Công Cư Sĩ, Tam Lãng tiền bối, Dược Sư tiền bối, Đồng Quái Tiên Sư... cùng với mấy người đồng lứa với hắn là Tô thị A Thập Lục, Vũ Nhu Tử, Ngư Kiều Kiều.
“Thế nhưng dù có vẽ hết các vị tiền bối trong nhóm Cửu Châu số 1 ra cũng không lấp đầy được bao nhiêu khoảng trống.”
Tống Thư Hàng ảo não nói.
Mỗi thành viên vẽ ra cũng chỉ lớn bằng người đàn ông đứng trên chiến xa Hà Long Thần Hành, chỉ là một điểm nhỏ mà thôi.
Quan trọng hơn là nếu có thể, hắn muốn vẽ các thành viên trong nhóm Cửu Châu số 1 lên trên kình đan.
Nhóm Cửu Châu số 1 là gốc rễ của hắn!
Là ngọn nguồn giúp hắn bước vào tu chân giới.
Đối với Tống Thư Hàng, nhóm Cửu Châu số 1 có ý nghĩa vô cùng quan trọng.
Những gì quan trọng nhất đương nhiên phải vẽ lên bản mệnh kim đan quan trọng nhất rồi.
Vừa nghĩ đến nhóm Cửu Châu số 1, Tống Thư Hàng lại mỉm cười dịu dàng.
Cũng trong lúc đó, hắn đã nghĩ ra được một ý tưởng rất hay.
Nếu trên thế giới này có một việc rất khó giải quyết, hơn nữa thật sự không nghĩ ra cách giải quyết... vậy thì dùng cách đơn giản nhất thô bạo nhất vậy.
Nổ tung! Cách này gần như có thể giải quyết mọi vấn đề trên thế giới này.
Phải làm thế nào để hình thành một vũ trụ mới? Bùm~~
Phải làm thế nào để xử lý một đối tượng xâm nhập cấp thế giới? Bùm~~
Phải làm thế nào để giải quyết tranh chấp giữa hai quốc gia? Bùm~~
Phải làm thế nào để giết chết một kẻ địch mạnh? Bùm~~
Ngươi xem, từ sự kiện cấp vũ trụ đến sự kiện cấp thế giới, rồi đến sự kiện cấp quốc gia, thu nhỏ hơn nữa là đến ân oán cá nhân, không có gì mà một phát ‘Bùm~~’ không thể giải quyết được.
Mà nếu có... vậy thì chỉ cần dùng ‘Bùm ~ Bùm ~’ để giải quyết.
Tống Thư Hàng giơ ngón tay lên, tiếp tục vẽ lên trên tiểu kim đan.
Đầu tiên là một loạt đại bác thiên kiếp, vô số đạn đại bác rơi xuống thánh thành không bao giờ thất thủ, trong hư không ngập tràn đủ loại nổ tung.
Sau đó là tên lửa thiên kiếp, vô số tên lửa thiên kiếp che kín trời, mỗi một quả đều thuộc loại hình khác nhau.
May mà Bạch tiền bối nhất thời nổi hứng cày vô số tên lửa thiên kiếp, bom nguyên tử thiên kiếp, bom nhiệt hạch thiên kiếp.
Hôm nay những thứ này đều trở thành tài liệu thực tế để Tống Thư Hàng nghiên cứu.
Hắn vẽ ra tất cả các loại tên lửa thiên kiếp mà Bạch tiền bối cày được.
Sau tên lửa, cũng không thể thiếu bom nguyên tử thiên kiếp, bom nhiệt hạch thiên kiếp.
Nếu bom nhiệt hạch đã ra sân, vậy đám mây hình nấm cũng không thể vắng mặt được.
Mỗi một đám mây hình nấm đều là nghệ thuật, tràn đầy mỹ học bạo lực. Do loại hình khác nhau nên hình thái, kích thước, uy lực của mỗi đám mây hình nấm đều có điểm khác nhau.
Long trời lở đất, phiên giang đảo hải...
Mưa bom bão đạn hiện đầy trên bề mặt kim đan. Vô số vụ nổ tập trung vào thánh thành không bao giờ thất thủ do pháp khí tổ hợp tam thập tam thú hợp thành.
Khắp nơi đều là vũ khí, khắp nơi đều là bom đạn nổ tung, đồ án kim đan của Tống Thư Hàng đã biến thành một bức vẽ về cảnh chiến tranh.
Chỉ nhìn hình vẽ trên kim đan, bên tai dường như vang lên vô số tiếng ‘ầm ầm~~’ long trời lỡ đất, một loại cảm giác thế giới đã đến ngày tận thế bỗng ấp đến.
Khi bức họa này sắp hoàn thành, trong lòng Tống Thư Hàng chợt hiện lên một cái tên.
Một cái tên độc quyền chỉ thuộc về bức họa này.
[Vẫn là thánh thành không bao giờ thất thủ]
Cho dù phải đối mặt với công kích giống như tận thể, đủ sức hủy diệt cả thế giới thì thánh thành cũng sẽ không sụp đổ, không thất thủ. Nó vẫn là thánh thành phòng ngự mạnh nhất, không bao giờ thất thủ.
“Vẫn chưa xong, còn một khoảng trống cuối cùng.”
Cánh tay của Tống Thư Hàng đang run rẩy.
Nổ tung, tên lửa thiên kiếp, bom nguyên tử thiên kiếp, một loạt hình ảnh này hắn đã hoàn thành liền một mạch không ngơi tay.
Tinh thần cực kỳ mệt mỏi, đã đến điểm giới hạn, hắn có thể cảm ứng được linh lực trong cơ thể cũng đã tiêu hao đến cực hạn.
Phải biết hắn có đến hai viên kim đan. Hơn nữa hắn mới vừa nuốt vào viên đan dược đậu phộng ngào đường do Bạch tiền bối two đưa cho, linh lực trong cơ thể đang ở trạng thái bùng nổ. Trong thời gian dược hiệu vẫn còn tác dụng, linh lực của hắn sẽ hồi mãi không ngừng.
Nếu chỉ xét riêng về ‘lượng’ linh lực, bây giờ linh lực trong người hắn đã hoàn toàn vượt qua Thiên Đế trong nhập mộng.
Nhưng lúc này, linh lực trong cơ thể hắn đã sắp khô kiệt.
Nói cách khác, bức ‘vẫn là thánh thành không bao giờ thất thủ’ do hắn vẽ ra này còn phức tạp hơn bức ‘Thiên Đình’ của Thiên Đế.
“Cuối cùng, quả nhiên ta vẫn muốn vẽ hình này lên.”
Ở khoảng trống cuối cùng trên kim đan, Tống Thư Hàng vẽ ra một phần tư con mắt.
Đây là con mắt của tên hành tinh mọc mắt kia.
Tống Thư Hàng không vẽ toàn bộ hành tinh mọc mắt, thậm chí ngay cả con mắt mang tính biểu tượng cũng chỉ vẽ chừng một phần tư.
Nhưng bấy nhiêu đã đủ rồi.
Tính đến thời điểm hiện tại, công kích của hành tinh mọc mắt là công kích mạnh nhất bên phe địch mà Tống Thư Hàng đích thân thể nghiệm qua.
“Chút linh lực cuối cùng.”
Tống Thư Hàng đưa tay vẽ một đường lên trên bức họa.
Một đường này trở thành công kích thánh quang âm lãnh do một phần tư con mắt kia bắn ra.
Không khéo là lúc luồng ánh sáng này kéo dài đến cuối, trùng hợp đối diện với người đàn ông mặc khôi giáp đứng trên chiến xa Hà Long Thần Hành.
Mà lúc Tống Thư Hàng vẽ người đàn ông mặc khôi giáp, đầu hắn lại hơi ngẩng lên.
Lúc này đây, ánh mắt của người đàn ông đứng trước thánh thành như xuyên thấu qua vô số lửa đạn, vô số công kích hủy diệt, nhìn thẳng vào một phần tư con mắt kia.
Cảnh tượng này làm gợi lên cảm giác vận mệnh xoay vần, song vương đối đầu.
“Vẫn là thánh thành không bao giờ thất thủ!”
Một giọt linh lực cuối cùng trong cơ thể Tống Thư Hàng bị rút cạn, tinh thần lực cũng tiêu hao sạch.
Chỉ cần chủ nhân vẫn còn, thánh thành sẽ không bao giờ sụp đổ.
Dù sao... chủ nhân đáng thương đã bị thánh thành ném ở bên ngoài, nghĩ đến lại thấy chua xót.
Bạn cần đăng nhập để bình luận