Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1257: Ngươi Bị Ảo Tưởng Mình Không Phải Là Kiểu Người Trong Ngoài Bất Nhất Từ Khi Nào Vậy?

Chương 1257: Ngươi Bị Ảo Tưởng Mình Không Phải Là Kiểu Người Trong Ngoài Bất Nhất Từ Khi Nào Vậy?
Gần đây cho dù là những tu sĩ độ thiên kiếp nhị phẩm tấn thăng tam phẩm, cuối cùng đều rơi vào tâm ma kiếp một cách khó hiểu. Phải biết là trước kia không hề xuất hiện tâm ma kiếp khi độ thiên kiếp nhị phẩm tấn thăng tam phẩm.
Nhưng gần đây bất kể tu sĩ độ thiên kiếp mấy phẩm, chỉ cần là độ kiếp thì chắc chắn cuối cùng sẽ rơi vào tâm ma kiếp. Hơn nữa tâm ma kiếp này cực kỳ quỷ dị, dù tu sĩ rơi vào tâm ma kiếp có đạo tâm kiên định đến mức nào cũng không thể vượt qua tâm ma kiếp một cách dễ dàng.
Bây giờ Thất Tu đang ở trạng thái thất phẩm tấn thăng bát phẩm, trên người có rất nhiều lực lượng công đức, hắn muốn xem thử mình có bị rơi vào tâm ma kiếp không. Bởi nếu xét về mặt lý thuyết, chỉ cần lực lượng công đức đủ nhiều là có thể triệt tiêu tâm ma kiếp của Thánh Quân bát phẩm.
Huyền Thánh giảng pháp là phúc lợi do Thiên Đạo đời thứ nhất đặt ra dành tặng cho các tu luyện giả trong chư thiên vạn giới, đồng thời cũng là trợ lực cho Huyền Thánh bát phẩm.
Lượng lớn lực lượng công đức phủ xuống, dung nhập vào thân thể Thất Tu tiền bối. Hơn nữa trước đó trong người Thất Tu cũng đã có sẵn một lượng lực lượng công đức nhất định, ánh sáng công đức của hắn tăng mạnh dần, sau đó bắt đầu thực thể hóa.
Ánh sáng công đức không ngừng ngưng tụ, áp súc, cuối cùng huyễn hóa thành hình dáng cơ bản của một con người.
“Xem hình dáng mà ánh sáng công đức biến thành thì đây có vẻ là nữ.”
Rùa biển lớn nói:
“Thông qua điểm này có thể thấy được, vị Thất Tu đạo hữu này thuộc kiểu người trong ngoài bất nhất.”
Tống Thư Hàng:
“Quy tiền bối, ngài nói vậy là sai rồi, việc thành hình của ánh sáng công đức không hề chịu sự khống chế của bản thân. Ánh sáng công đức của ta biến hóa ra hình dạng mỹ nhân rắn, chẳng lẽ ta cũng là người trong ngoài bất nhất ư?”
“Ngươi bị ảo tưởng mình không phải kiểu người trong ngoài bất nhất từ khi nào vậy?”
Quy tiền bối hỏi ngược lại.
Tống Thư Hàng:
“...”
“Tóm lại là hình thái thực thể hóa của ánh sáng công đức thế nào hoàn toàn không nằm trong sự khống chế của bản thân. Lúc đầu ta muốn ngưng tụ ra một con chân long công đức, kết quả lại ngưng tụ ra người que đuôi rắn. Thế nên không thể chỉ dựa vào điểm này mà cho rằng Thất Tu tiền bối là kiểu người trong ngoài bất nhất được, ta không phục.”
Tống Thư Hàng vẫn phản đối.
Trong lúc hai người nói chuyện, ánh sáng công đức sau lưng Thất Tu Tôn Giả lại nhiều thêm.
Nội dung hắn giảng pháp rất hợp khẩu vị của các tu luyện giả trong chư thiên vạn giới, vô số tu luyện giả đều cho nhận xét tốt nên lượng ánh sáng công đức trả về rất khổng lồ.
Nữ tử ánh sáng công đức sau lưng Thất Tu Tôn Giả lại tiếp tục tiến hóa.
Trên người cô ấy bắt đầu ngưng tụ ra một bộ quần áo xinh đẹp.
Bộ quần áo này rất đẹp mắt, hơn nữa còn mang đậm mùi cám dỗ. Váy xẻ đến đùi, bên trên có mấy con bướm rất sống động đang bay lượn, là sự kết hợp giữa thanh tao và quyến rũ.
Nhưng hình như bộ quần áo này nhìn hơi quen thì phải?
Rùa biển quay đầu lại nhìn Lục Tu:
“Nhìn trời.”
Tống Thư Hàng cũng nhìn về phía Lục Tu đang rèn... Không sai, bộ quần áo này có kiểu dáng giống hệt bộ quần áo mà Lục Tu đang mặc trên người. Hơn nữa không biết có phải ảo giác hay không mà hình như đôi chân của em gái công đức do ánh sáng công đức của Thất Tu tiền bối ngưng tụ ra lại giống y như chân của Lục Tu, cũng thon dài cũng mềm mại như vậy.
Chỉ có một điểm khác là chân của Lục Tu thì thon dài trắng noãn còn chân của em gái công đức lại là ánh vàng rực rỡ.
“Bây giờ ngươi còn gì để phản bác nữa không?”
Quy tiền bối nói:
“Nói cho ngươi biết dạo gần đây ta vẫn đang nghiên cứu tâm lý học nhân loại, có được thành quả khả quan lắm nhé. Bây giờ cho dù ta không sử dụng thuật đọc tâm vẫn có thể đoán được tính cách của một người thông qua một số lời nói và hành động cử chỉ đấy.”
Tống Thư Hàng:
“...”
Lẽ nào Thất Tu tiền bối muốn mượn cơ hội này để tỏ tình với Lục Tu ư?
Chẳng qua do lúc trước độ kiếp thất bại nên Lục Tu đã bị trói buộc với Cửu Tu Phượng Hoàng Đao. Chờ đến khi chủ nhân của Cửu Tu Phượng Hoàng Đao thay đổi thì Lục Tu cũng sẽ chuyển đi.
Thế nhưng phải mất thời gian rất dài thì Lục Tu mới thoát khỏi trạng thái trói buộc với Cửu Tu Phượng Hoàng Đao được.
Nói tóm lại đến lúc đó nếu Thất Tu tiền bối muốn hẹn hò với Lục Tu, giữa hai người sẽ có một bóng đèn siêu sáng có tên là Bát Tu cho xem.
Đoạn tình cảm này của Thất Tu tiền bối thật trắc trở.
Trong lúc đang suy nghĩ, em gái công đức sau lưng Thất Tu Thánh Quân đã tiến hóa xong.
Mặt của cô ấy cũng đã ngưng tụ ra.
Giống như suy đoán của Tống Thư Hàng, khuôn mặt này cũng là khuôn mặt của Lục Tu tiên tử.
Lục Tu công đức thực thể hóa vươn hai cánh tay trắng ngần ra ôm choàng lấy, bảo vệ Thất Tu Thánh Quân dưới thân mình.
Ừ... Lục Tu công đức mới ngưng tụ ra cao chừng hơn năm mét, rất to lớn.
Vù vù vù~
Dường như trong hư không có một đại kiếp muốn giáng xuống, chẳng qua là toàn bộ đại kiếp đã bị Lục Tu công đức chặn lại.
Thất Tu tiền bối thở phào nhẹ nhõm.
Xem ra tâm ma kiếp quỷ dị kia không thể ảnh hưởng đến Huyền Thánh đã nhận được lực lượng công đức từ khắp chư thiên vạn giới sau phần Huyền Thánh giảng pháp.
Ảnh chiếu Huyền Thánh giảng pháp dần biến mất, Thất Tu Thánh Quân ra khỏi thế giới thế giới thiên kiếp.
...
Sau khi ra khỏi thế giới thiên kiếp, Thất Tu Thánh Quân xuất hiện trên một hành tinh nhỏ có từ lực cực mạnh.
“Xem ra tâm ma kiếp đa bị lực lượng công đức chặn lại, không khác suy đoán của ta là mấy.”
Thất Tu lẩm bẩm một mình.
Dứt lời, hắn quay đầu nhìn Lục Tu công đức ở sau lưng.
“Tạm thời phải tách ra rồi, Lục Tu.”
Thất Tu nhẹ giọng nói.
Lục Tu là người dẫn đường trên con đường tu hành của hắn, nếu không có cô ấy cũng không có Thất Tu Thánh Quân bây giờ.
Có thể nói Lục Tu vừa là thầy vừa là bạn của hắn.
Hắn không hề muốn rời xa cô ấy nhanh như vậy, nhưng hắn lại không thể dừng mãi ở cảnh giới thất phẩm.
Mà Lục Tu cũng sẽ không cho phép hắn cố áp chế cảnh giới, không đi tấn thăng.
Chỉ là Cửu Tu Phượng Hoàng Đao cực kỳ đặc biệt. Nó sẽ không thuộc về một chủ nhân nào vĩnh viễn, sau khi Thất Tu tấn thăng bát phẩm, Cửu Tu Phượng Hoàng Đao sẽ dần tách ra khỏi hắn để đi tìm chủ nhân kế tiếp.
Mà đến lúc đó, Tứ Tu và Lục Tu bị trói buộc vào Cửu Tu Phượng Hoàng Đao cũng sẽ theo đạo khí cùng chuyển tới chỗ Bát Tu.
“Cuối cùng cũng tấn thăng bát phẩm... Tiếp theo chỉ cần cho thêm chút thời gian là ta có thể giải thoát Lục Tu khỏi trạng thái trói buộc với Cửu Tu Phượng Hoàng Đao.”
Thất Tu lẩm bẩm.
Lục Tu công đức ở sau lưng khẽ lắc lư.
Sở dĩ để lực lượng công đức thực thể hóa thành hình dáng của Lục Tu là vì đây là một bước cần thiết nằm trong kế hoặc giải thoát Lục Tu khỏi trạng thái trói buộc với Phượng Hoàng Đao.
“Tiếp theo... rốt cuộc Bát Tu sẽ là ai đây?”
Thất Tu Thánh Quân phát tay gọi ra một thanh trường đao nhìn vừa như ảo lại vừa như thật.
Trường đao vừa xuất hiện đã bốc cháy, che giấu đi hình thái thật của đao.
Đây chính là đạo khí Cửu Tu Phượng Hoàng Đao, tồn tại vượt qua cả thần binh do Kiếp Tiên và Trường Sinh Giả rèn ra, đồng thời nó còn là vật do Thiên Đạo đời thứ ba ngày xưa tạo ra.
Những năm gần đây, số đạo hữu ký tên lên Cửu Tu Phượng Hoàng không hề ít, người nào cũng được Thất Tu lựa chọn kỹ càng.
Tuy tu vi của từng vị ứng cử viên Bát Tu có cao có thấp nhưng nhân phẩm tuyệt đối đáng tin.
“Còn một bước cuối cùng nữa.”
Thất Tu giơ Cửu Tu Phượng Hoàng Đao lên, vận sức chém một nhát xuống hành tinh sau lưng.
Một đao chém xuống, không gian bị tách ra.
Sau đó, trên hành tinh nhỏ này xuất hiện một cổ mộ tráng lệ.
Thất Tu tiến lên một bước, dùng Cửu Tu Phượng Hoàng Đao khắc lên bia đá mấy chữ Thất Tu Huyền Thánh chi mộ.
“Ngay lúc này đây, Thất Tu và Cửu Tu Phượng Hoàng Đao của quá khứ sẽ cùng ngủ yên ở nơi này. Từ hôm nay trở đi, ta không còn là chủ nhân của Cửu Tu Phượng Hoàng Đao nữa.”
Hắn nhỏ giọng thì thầm.
Ngôi cổ mộ này là do hắn xây từ trước, đây là truyền thống của nhất mạch X Tu.
Dẫn hậu bối đến thăm dò mộ của mình cũng là một truyền thống tốt đẹp của mạch X Tu.
Sau khi làm xong mọi việc, Thất Tu vỗ nhẹ lên Cửu Tu Phượng Hoàng Đao nói:
“Đi đi, đi chọn Bát Tu mà ngươi ưng ý đi.”
Cửu Tu Phượng Hoàng Đao khẽ lắc mình phát ra tiếng, giống như đang tạm biệt Thất Tu.
“Tuy biết là mình không thể can thiệp vào quyết định của ngươi nhưng ta vẫn muốn nói vài lời, trong số những ứng cử viên lần này, Tống tiểu hữu thật sự là một lựa chọn rất tốt đấy.”
Thất Tu nói.
Cửu Tu Phượng Hoàng Đao lại lắc mình phát ra tiếng, sau đó từ từ bay lên.
Nhìn Phượng Hoàng Đao đang bay lên cao, Thất Tu khẽ thở dài.
Tạm biệt Cửu Tu Phượng Hoàng Đao!
Tạm biệt Lục Tu!
Ầm ầm~
Cửu Tu Phượng Hoàng Đao phá vỡ hư không, tạo ra tiếng nổ như sấm.
Thất Tu vẫy tay chào Cửu Tu Phượng Hoàng Đao.
Bât kể Lục Tu hay Cửu Tu Phượng Hoàng Đao đều đã chung sống với hắn trong thời gian rất dài rất dài, bây giờ phải tạm biệt bọn họ thế này, hắn vẫn thấy thương cảm.
Ngay lúc Thất Tu đang đắm chìm trong cảm xúc của bản thân, Cửu Tu Phượng Hoàng Đao trong hư không đột nhiên quay đầu, bay về lại chỗ hắn với tốc độ cực nhanh.
Thất Tu tiền bối cảm thấy khó hiểu vô cùng.
Cửu Tu Phượng Hoàng Đao đã trở về, chủ động dính chặt vào tay hắn. Ngay sau đó lửa đỏ bùng cháy hừng hực, bao phủ quanh người Thất Tu.
Đây là tín hiệu sẵn sàng chiến đấu.
Thất Tu cảm ứng được một chút bất an do Cửu Tu Phượng Hoàng Đao truyền tới.
Xem ra đối thủ là tồn tại rất mạnh khiến cho Cửu Tu Phượng Hoàng Đao cũng cảm thấy khó giải quyết.
Là ai đây?
Có Kiếp Tiên hay Trường Sinh Giả xuất hiện ở nơi này ư?
Ầm~ ầm~
Vùng không gian phía trên đỉnh đầu Thất Tu đột nhiên vỡ nát.
Ngay sau đó một tinh cầu cực lớn bỗng xuất hiện trên bầu trời của hành tinh nhỏ mà Thất Tu đang đứng.
Trên tinh cầu này tỏa ra một loại thánh quang màu trắng nhạt.
Nhưng loại thánh quang này lại mang theo hàn ý âm lãnh khiến người ta lạnh thấu xương, hoàn toàn trái ngược với thánh quang sáng ngời ấm áp bình thường.
Tinh cầu kia không có lực hấp dẫn, nó chui từ trong không gian ra, đang chấn động dữ dội, có lẽ việc đột phá không gian đã khiến cho thân thể nó không được ổn định.
Cửu Tu Phượng Hoàng Đao lại càng bất an, ngọn lửa trên đao bốc cháy dữ dội, ngay cả mặt đất của hành tinh nhỏ cũng bị hòa tan.
Thất Tu Thánh Quân đành phải rời khỏi hành tinh nhỏ, tiến vào vũ trụ.
Vừa tiến vào vũ trụ, ngọn lửa trên Cửu Tu Phượng Hoàng Đao lại bùng cháy mạnh mẽ hơn trước, điên cuồng lan rộng ra.
Chỉ trong ba hơi thở ngắn ngủi, Phượng Hoàng Đao đã biến thành một mặt trời nhỏ.
Mà lúc này, tinh cầu ở phía đối diện rốt cuộc đã ổn định lại, sau đó trên bề mặt tinh cầu mở ra một con con mắt thật to.
Khi bị con mắt này nhìn chằm chằm, Thất Tu cảm thấy toàn thân phát lạnh.
Cho dù Cửu Tu Phượng Hoàng Đao không ngừng phun ra lửa đỏ nóng rực, Thất Tu vẫn cảm thấy lạnh thấu xương.
“Đây là thứ gì?”
Thất Tu thắc mắc.
Ngay cả đạo khí Cửu Tu Phượng Hoàng Đao cũng cảm thấy bất an, rốt cuộc tinh cầu này có lai lịch gì?
Con mắt khổng lồ nhìn chằm chằm vào Thất Tu nhỏ bé.
Sau đó trong con mắt bỗng bắn ra một luồng ánh sáng cực lớn, đánh thẳng về phía Thất Tu.
Ngọn lửa trên Cửu Tu Phượng Hoàng Đao xoay tròn rồi xông lên, đón đỡ luồng ánh sáng kia.
Ánh sáng bị chặn.
Nhưng lúc này, trong đầu Thất Tu chợt hiện lên mấy loại dị tượng.
Có hình ảnh cự nhân ánh sáng bị chặt đầu, có chim ánh sáng khổng lồ bị thần tiễn bắn rơi, có cự xà ánh sáng bị mổ xẻ rồi chế thành xác ướp, nhốt vào trong quan tài vàng.
Tất cả dị tượng đều mang theo hơi thở chết chóc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận