Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2024: Tam Lãng tiền bối đang @ ta

Chương 2024: Tam Lãng tiền bối đang @ ta
Thông Nương tò mò nhìn xung quanh rồi hỏi:
“Nơi này chính là thú giới ư?”
“Đúng vậy, mùi này chính là không khí của thú giới.”
Tống Thư Hàng đáp, không khí ở thú giới khác với trái đất, nếu như ngửi kỹ sẽ thấy hơi giống mùi trứng gà, thậm chí khi đến những nơi có nhiệt độ cao thì mùi đó sẽ biến thành mùi ‘trứng xào’.
Ở thú giới, những khi đói bụng thì chỉ hít thở thôi cũng là khiến người ta cảm thấy như bị hành hạ.
Tống Thư Hàng móc đĩa tròn kim loại ra rồi nói:
“Để ta liên lạc với Thanh Loan Tiên Tử rồi xác định lại tọa độ của chúng ta. Đúng lúc cũng sắp đến giờ hẹn của ta và cô ấy rồi.”
“Được.”
Bạch tiền bối đáp
Dứt lời, Bạch tiền bối đi tới bên cạnh pháp khí phi kiếm khổng lồ… Bởi vì va chạm mạnh với ngọn núi khi đang ở tốc độ cao nên mũi kiếm đã bị tổn hại rất nghiêm trọng.
Tô thị A Thập Lục hỏi:
“Bạch tiền bối, phải sửa pháp khí phi kiếm lại à?”
“Không sao đâu.”
Bạch tiền bối cười đáp, hắn vươn tay chỉ một cái, pháp khí phi kiếm thu nhỏ lại chỉ bằng một tấm kim loại.
Bạch tiền bối bổ sung linh thạch cho nó rồi lại tế nó ra.
Xoẹt ~
Sau khi trải qua một quá trình biến hóa siêu khoa học viễn tưởng, tiểu phi kiếm kim loại đã biến thành phi kiếm khổng lồ một lần nữa.
Pháp khí phi kiếm khổng lồ sáng loáng, đến cả vết tích va chạm ở mũi kiếm cũng đã khôi phục lại như mới.
Tính năng này thật tiện lợi.
Sau khi có được tính năng này, mỗi lần lái phi kiếm thì không phải lo tới chuyện va chạm nữa.
Ở bên cạnh, chiếc đĩa tròn kim loại của Tống Thư Hàng đã kết nối được với Thanh Loan Tiên Tử.
“Bá Tống đạo hữu, ngươi đã đến thú giới rồi à?”
Giọng nói của Thanh Loan Tiên tử ẩn chứa vẻ mong chờ rất rõ ràng.
Tống Thư Hàng cười ha ha đáp:
“Đúng thế, Thanh Loan Tiên Tử, bọn ta đã tới thú giới rồi. Chúng ta gặp nhau ở đâu đây?”
“Để ta gửi tọa độ cho Bá Tống đạo hữu, ta đã sắp xếp nơi ở cho Bá Tống đạo hữu và bạn của ngươi rồi, chỉ chờ các ngươi tới nữa thôi.”
Thanh Loan Tiên Tử cười nói.
Dứt lời, cô gửi vị trí tọa độ qua ‘đĩa tròn kim loại’ cho Tống Thư Hàng, hai bên có thể sử dụng đĩa tròn kim loại để chỉ đường, vô cùng tiện lợi.
Bạch tiền bối ghé đầu vào nhìn rồi gật gù nói:
“Không xa lắm, lên phi kiếm đi, chúng ta bay tới đó.”


Pháp khí phi kiếm khổng lồ được khởi động một lần nữa, đi thẳng tới tọa độ mà Thanh Loan Tiên Tử đã gửi qua.
Lần này Tống Thư Hàng nhìn chằm chằm vào Bạch tiền bối suốt chặng đường.
Hắn sợ trong lúc đang lái thì Bạch tiền bối lại đột nhiên thất thần, sau đó mở năng lực ‘thực tại ảo’.
Phi kiếm bay với tốc độ ổn định, có lẽ là do trên đường đi Tống Thư Hàng cứ nhìn chằm chằm vào Bạch tiền bối nên lần này hắn không thất thần nữa.
Tống Thư Hàng thầm thở phào nhẹ nhõm.
Thông Nương đứng ở đằng sau lấy điện thoại ra rồi mở mạng lên xem phim.
“Ơ? Thông Nương, ở thú giới mà cũng có tín hiệu à?”
Tống Thư Hàng quay đầu lại hỏi.
Thông Nương hơi ngẩn ra, sau đó cô vỗ búp hành của mình rồi đáp:
“Đúng nhỉ, đây là thú giới mà, tại sao ta lại lên mạng được nhỉ?”
Tống Thư Hàng thộn mặt ra: “…”
Hành ngốc đáng yêu quá.
“Trong pháp khí phi kiếm có wifi di động đặc biệt do ta chế tạo ra, chỉ cần giữ đường hầm không gian giữa nó và hiện thế ở trái đất là có thể liên kết được với Internet ở trái đất.”
Bạch tiền bối không thèm quay đầu lại:
“Nguyên lý cũng giống như chuyện cổ ngươi kẹt ở ‘suối nguồn sự sống’ trong thế giới hạch tâm còn đầu lại chìa ra ở bên ngoài vậy. Wifi di động này của ta một nửa ở ở trái đất, một nửa để ở trên pháp khí phi kiếm.”
“Hóa ra là thế.”
Tống Thư Hàng gật đầu. Đó là một cách hay, nhưng những tu sĩ bình thường không sở hữu ‘năng lực không gian’ thì không thể học được.
“Thực ra ngoài cách này, tại những ‘chư thiên vạn giới’ có tín hiệu ổn định với trái đất thì tu chân giới cũng có bán wifi di động vượt thế giới, nhưng đó là truyền tín hiệu thông qua trận pháp không gian cố định, tín hiệu không tốt lắm, giả cả cũng cao.”
Bạch tiền bối tiếp tục nói.
“Có cần nhập mật khẩu kết nối không Bạch tiền bối?”
Tống Thư Hàng lấy di động ra, thử kết nối với wifi di động trong pháp khí phi kiếm.
“Không có mật khẩu, dù sao thì cũng chỉ có thể lên mạng khi ở trong pháp khí phi kiếm được thôi.”
Bạch tiền bối đáp.
Tống Thư Hàng vuốt điện thoại, kết nối Internet thành công.
Hắn mở ‘nhóm Cửu Châu số 1’ ra theo thói quen, đúng lúc nhìn thấy có người @ hắn.
Là Cuồng Đao Tứ Lãng.
“Tam Lãng tiền bối tìm ta có việc gì à?”
Tống Thư Hàng vươn tay kéo giao diện trò chuyện lên trên, tìm thấy tin nhắn của Cuồng Đao Tam Lãng có @ hắn.
Đó là tin nhắn cách đây khoảng hai phút.
‘Trùng hợp thật, nếu không phải đúng lúc ta mở mạng thì không thể nhìn thấy tin nhắn của Cuồng Đao Tam Lãng rồi.”
Hắn thầm nghĩ.
Trong khung chat.
Cuồng Đao Tứ Lãng:
“@ Bá Đao Tống Nhất, Thư Hàng tiểu hữu, ta nhớ ngươi có số liên lạc của công ty chuyển phát nhanh Phong Thu nhỉ, gửi số điện thoại qua cho ta đi, ta định gửi đồ cho ngươi.”
Tam Lãng tiền bối định gửi gì nhỉ?
Tống Thư Hàng lại kéo lên trên, tìm thấy một tin nhắn khác của Tam Lãng tiền bối.
Nói đúng hơn là vài tin nhắn.
Cuồng Đao Tứ Lãng:
“Thảm thảm thảm, hôm nay đúng là bi kịch. [Meme thổ huyết.]”
Bắc Hà Tán Nhân là người đầu tiên trả lời Tam Lãng:
“Có chuyện gì thế?”
Cuồng Đao Tứ Lãng:
“Hôm nay cuối cùng ta cũng liên lạc được với Vân Tước Tử Tiên Tử lần nữa, cô ấy có chút chuyện cần làm ở thú giới. Vì thế hai người bọn ta hẹn gặp nhau ở thú giới.”
Đậu Đậu ngoan ngoãn:
“Má ngươi! Ban ngày ban mặt mà đã ngược cẩu, FA bọn ta chọc đến ngươi à?”
Diệt Phượng Công Tử:
“Đậu Đậu đừng có ngắt lời, đây rõ ràng là đút thức ăn cho chó (*), ngươi không hài lòng cái gì? Cứ ngoan ngoãn mà ăn là được rồi, thơm lắm.”
Lệ Chi Tiên Tử: “…”
Tuyết Lang Động Chủ:
“Suýt nữa là ta quên, trước đây Diệt Phượng toàn tranh đồ ăn của Đậu Đậu. Ví như khúc xương đặc chế của Hoàng Sơn tiền bối chẳng hạn. Nên nếu có phát thức ăn cho chó thì Diệt Phượng cũng sẽ ăn rất ngon lành.”
Đậu Đậu ngoan ngoãn: “…”
Bắc Hà Tán Nhân:
“Đừng chuyển chủ đề, ta muốn biết sau đó xảy ra chuyện gì. @Cuồng Đao Tứ Lãng, sau đó thì sao?”
Cuồng Đao Tứ Lãng:
“[Meme thở dài] Vì ta đến sớm, mãi mà Vân Tước Tử Tiên Tử vẫn chưa tới. Nên ta bắt đầu việc tu luyện hàng ngày ở một vách núi trong thú giới. Tu luyện được một lúc thì ta thấy chán nên ta đặt một chiếc xà ngang ở vách núi, sau đó tự phong ấn linh lực rồi bắt đầu chơi đủ trò với xà ngang, kích thích lắm luôn, ta nhiệt liệt đề cử mọi người nên thử xem, mỗi khi hai tay ôm lấy xà ngang, cơ thể bị văng ra ngoài vách núi, quay một vòng trên vách sâu vạn trượng thì sẽ kích thích không nói nên lời được luôn đấy!”
Bắc Hà Tán Nhân:
“… Tại sao tu luyện ở vách núi mà ngươi cũng tiện thể tự tìm chết được thế hả?”
Đông Phương Lục Tiên Tử:
“Sau đó ngươi không cẩn thận trượt tay, rơi ra khỏi xà ngang, văng xuống vách núi đúng không?”
“Còn lâu mới trượt tay nhé, đâu phải ta mới chơi thế này lần đầu.”
Cuồng Đao Tứ Lãng phản bác:
“Lúc đó ta đang chơi hăng say, trạng thái tốt chưa từng thấy, thậm chí còn làm được động tác siêu khó mà trước đây không làm được khi chơi xà ngang. Nhưng đúng lúc này, không biết có một thanh phi kiếm khổng lồ bay từ đâu tới cắm sâu vào ngọn núi, làm vỡ cả ngọn núi luôn. Kẻ đang chơi hăng là ta văng luôn ra khỏi vách núi, ngã xuống sơn cốc, trọng thương.”
Đọc đến đây, Tống Thư Hàng: “…”
(*) Ở Trung Quốc, dân FA được gọi là cẩu độc thân. Khi những cặp yêu nhau anh anh em em tình cảm, dân FA sẽ nói mình bị cho ăn “thức ăn cho chó”
Bạn cần đăng nhập để bình luận