Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2631: Tìm thú vui

Chương 2631: Tìm thú vui
Cùng lúc đó, Tống Thư Hàng dang rộng hai tay với người tu luyện trong chư thiên vạn giới, bắt đầu màn biểu diễn của hắn: “Các đạo hữu trong chư thiên vạn giới, các ngươi vẫn đang sử dụng hình thức họp chợ tu chân lạc hậu để mua bán sao? Bây giờ thời đại đang thay đổi, vạn vật đều tiến bộ… Ta là Bá Tống, hôm nay ta và hàng gì cũng có thể bán tiền bối sẽ chỉ dẫn mọi người một hình thức mua bán hoàn toàn mới!”
“Bên tay trái của ta là nút bấm [Bán hạch tâm tà vọng]. Các ngươi chỉ cần tập trung tinh thần lực vào lựa chọn này, hơi chuyển động ý niệm một chút là có thể mở lối thông không gian “bán hạch tâm tà vọng” ở ngay bên cạnh mình và đặt ra cái giá cho chúng. Sau đó các ngươi đặt số hạch tâm tà vọng muốn bán vào lối thông không gian và đọc thầm “xác nhận” trong đầu, thế là có thể bán hạch tâm tà vọng rồi.”
“Bên tay phải ta là nút bấm [Nhận linh thạch]. Khi các ngươi đã bán xong tất cả hạch tâm tà vọng, có thể rút hết linh thạch mà mình thu được ra một cách mau lẹ và thuận tiện!”
“Toàn bộ phí giao dịch lần này đều được nhà tài trợ duy nhất là Bạch Thánh Quân thanh toán. Nói cách khác, mọi người không cần lo lắng về phí thủ tục khi giao dịch, hạch tâm tà vọng của mọi người được định giá bao nhiêu thì mọi người sẽ thu về được bấy nhiêu linh thạch.”
“Mọi người ơi còn chờ gì nữa, thích thì mình cùng nhích lên thôi! Thời gian chỉ có một hồi, giảng pháp kết thúc ta rời đi ngay.”
Tuy Tống Thư Hàng vẫn còn dính di chứng uể oải, nhưng hắn vẫn cố cầm cự đến khi đọc hết lời giới thiệu. Mấy câu này được hắn tích lũy ra sau bao ngày đau đáu trong lòng. Hắn có đến mấy kế hoạch kiếm bộn tiền, chỉ có điều không có thời gian mà áp dụng thôi. Bài diễn thuyết tiếp thị đa cấp này đều là hắn soạn ra cho những phương án kiếm tiền trong tương lai của mình, cuối cùng hôm nay cũng có cơ hội để phát huy rồi.
Để đọc cho xong mấy câu tiếp thị, Tống Thư Hàng đã khắc chế được cả di chứng “mĩ nhân lười biếng” của Sở các chủ dựa vào ý chí cường đại của mình.
Đọc một mạch xong cả bài, Tống Thư Hàng lại mềm oặt không xương, trượt chân một cái. Mỹ nhân rắn công đức sau lưng quen tay hay việc nâng hắn dậy.
Ting ting ting ting ting ~ ngay sau đó, vô số âm thanh thông báo vang lên bên tai Tống Thư Hàng.
Đó là thông báo khi người tu luyện trong chư thiên vạn giới bắt đầu sử dụng chức năng [Bán hạch tâm tà vọng]. Tà vọng đã bắt đầu xuất hiện từ thời viễn cổ, trong tay người tu luyện ít nhiều đều có hàng tồn… Lượng thông tin này nhiều đến đáng sợ, không kém gì khi Tống Thư Hàng bất cẩn để người tu luyện trong khắp chư thiên vạn giới quét mã QR kết bạn với hắn.
Nhưng lần này toàn bộ thông tin giao dịch đều do đại lão hàng gì cũng có thể bán xử lý, tác dụng tồn tại của Tống Thư Hàng chỉ như một sợi cáp mạng để truyền tin mà thôi, không sợ chết máy tự bạo như lần trước.
[Tuy không phải là giảng pháp, nhưng lần hiển thánh thứ bảy của đại lão Bá Tống vẫn tràn đầy niềm vui và bất ngờ như trước nhỉ?]
[Chỉ riêng hai chức năng [Bán hạch tâm tà vọng] và [Nhận linh thạch] đã đáng để chúng ta nghiên cứu cho kĩ lưỡng rồi. Trong đó ẩn chứa thủ đoạn không gian vô cùng cao minh, chúng ta chỉ cần học được một chút sơ sơ thôi cũng đã cực kỳ có lợi.]
[Đối với phần lớn người tu luyện bình thường thì hạch tâm tà vọng là một thứ rất vô dụng, chẳng khác gì Linh Thú tinh. Tuy biết nó là thể năng lượng đấy, nhưng thủ đoạn bình thường căn bản không thể dẫn năng lượng của nó ra được, mà ném đi thì lại tiếc của. Lần này đại lão Bá Tống thu mua hạch tâm tà vọng với số lượng lớn cũng là giải quyết được cho đại đa số người tu luyện một mối phiền não lớn.] Một số tu sĩ cường đại trong chư thiên vạn giới bắt đầu âm thầm giao lưu.
Thậm chí rất nhiều nhân vật cấp đại lão đỉnh cao cũng dốc túi bán hơn nửa kho hạch tâm tà vọng mà mình đang cất giữ. Bọn họ nể mặt Bạch Thánh nên mới bán hạch tâm tà vọng ra.
Sau khi Bạch Thánh chứng đạo Huyền Thánh, một số đại lão nhạy bén đã ghi nhớ vị thánh quân đặc biệt này trong lòng và đánh cho một dấu “coi trọng” to đùng.
Bây giờ Bạch Thánh thu mua hạch tâm tà vọng số lượng lớn, các đại lão cũng vui vẻ nể mặt, biết đâu lại được hưởng ké tí ăn may? Chuyện này cũng giống như người bình thường nhìn thấy hồ cầu nguyện thì sẽ tiện tay ném một đồng xu vào vậy.
“Bạch tiền bối, đủ chưa?” Tống Thư Hàng cảm nhận được hạch tâm tà vọng đang được người tu luyện trong chư thiên vạn giới không ngừng chuyển tới thông qua đại lão hàng gì cũng có thể bán, tim đập rộn lên.
Số hạch tâm tà vọng này thực sự rất nhiều. Ngọn núi hạch tâm tà vọng mà hắn thu lượm được lúc trước so với chúng thì chẳng khác gì hạt cát so với đại dương.
Tính đơn giản ra, cứ mỗi một hơi thở thì có một lượng hạch tâm tà vọng giá trị tương đương “ba lần số linh thạch Tống Thư Hàng nợ Bạch tiền bối” được gửi đến!
Nói cách khác, cứ mỗi một hơi thở thì Bạch tiền bối lại phải trả “ba lần số linh thạch Tống Thư Hàng nợ mình”.
Lần này Bạch tiền bối phải trả bao nhiêu linh thạch mới đủ?
Tống Thư Hàng đã hoàn toàn không tưởng tượng nổi số lượng linh thạch mà Bạch tiền bối phải bỏ ra, mức phá của này đã vượt qua giới hạn tưởng tượng mà bộ não của tên nghèo mạt rệp Tống Thư Hàng chạm đến.
Cứ nghĩ đến cả đống linh thạch của Bạch tiền bối tuôn ra như nước chảy là Tống Thư Hàng xót hết cả ruột gan.
“Chưa đủ, ta muốn dùng hạch tâm tà vọng để phủ kín toàn bộ trận pháp tọa độ trên thế giới vị diện thí nghiệm kia.” Bạch tiền bối phân thân trả lời.
Tống Thư Hàng: “!!!”
Muốn dùng hạch tâm tà vọng đồng giá với linh thạch để phủ kín một thế giới á?
“Không cần lo lắng cho linh thạch của ta. Trong thí nghiệm lần này, khi bọn ta đang tìm kiếm thế giới vị diện thích hợp để làm thí nghiệm thì phát hiện ra một hành tinh nhỏ được tạo thành hoàn toàn từ linh thạch. Chỉ dùng hành tinh linh thạch nhỏ đó là đủ để chi trả rồi.” Bạch tiền bối phân thân giải thích.
Tống Thư Hàng: “Gru gru gru.”
Hắn không phải chim bồ câu, chẳng qua cổ họng hơi khô mà thôi.
Đời này Tống Cẩu Đản hắn cũng mong gặp được một hành tinh nhỏ tạo thành từ linh thạch như thế. Sau đó hắn sẽ xây dựng cung điện trên đó để ở, thậm chí xây cả ngôi mộ lớn của mình trên hành tinh ấy luôn.
[Đừng có kêu rù rù nữa, lãng phí thời gian và cơ hội. Nhân lúc đang hợp tác với hàng gì cũng có thể bán đạo hữu, mau lĩnh ngộ một chút hình thức vận dụng sức mạnh công đức đi.] Bạch tiền bối phân thân truyền âm nhập mật, lặng lẽ nói với Tống Thư Hàng.
Ngoài việc ngưng tụ ra mỹ nhân rắn công đức, sức mạnh công đức còn rất nhiều cách dùng, mà rõ ràng đại lão hàng gì cũng có thể bán là dân lành nghề về phương diện đó.
Mượn cơ hội hợp tác với đại lão hàng gì cũng có thể bán, Tống Thư Hàng hoàn toàn có thể lặng lẽ học lỏm một chút kĩ thuật. Đây cũng là hàm ý thật sự khi đại lão hàng gì cũng có thể bán nói phen này sẽ hời cho Tống Thư Hàng.
Nghe xong, Tống Thư Hàng vội vàng ổn định tinh thần và bắt đầu suy nghĩ cách đại lão hàng gì cũng có thể bán vận dụng mạng lưới công đức một cách tỉ mỉ.
Mấy hơi thở sau.
Chẳng biết từ lúc nào… Tống Thư Hàng đã tiến vào trạng thái nhập định mà một tháng khó được một lần.
Bạch tiền bối phân thân chống hai tay lên cằm, phụ trách quá trình lấy hàng và trả tiền.
Khoảng mười phút sau.
Bạch tiền bối phân thân thấy hơi chan chán.
Mười phút tiếp đó.
“Đúng rồi, đại lão hàng gì cũng có thể bán đạo hữu này, trừ hạch tâm tà vọng ra, ngươi thu thập giúp ta một ít vật liệu nữa được không? Nhân lúc đang rảnh, ta sẽ làm một cái vỏ bọc cho ngôi mộ lớn của Bá Tống.” Bạch tiền bối phân thân bắt đầu tự tìm niềm vui cho mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận