Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2369: Bạch Bạch

Chương 2369: Bạch Bạch
“Ta không có hứng thú biết mình đụng phải thứ gì, giờ ta bận lắm.”
Sợi tóc ngố của Sở các chủ lạnh giọng nói.
Sau đó, lọn tóc quấn quanh cổ càng thít chặt hơn!
Tống Thư Hàng: “…”
“Làm tốt lắm.”
Xích Tiêu Kiếm tâm ma đứng bên cạnh lên tiếng hoan hô, gần đây nó cảm thấy năng lực ‘kháng đâm tim’ của Tống Thư Hàng tăng lên nhiều, mấy hôm nay nó đã đâm tim chính xác nhiều lần nhưng Tống Thư Hàng lại không cho nó ‘Dưỡng Đao Thuật’, điều này khiến Xích Tiêu Kiếm tâm ma cảm thấy nguy hiểm.
“Sở tiền bối, nếu ngươi còn thít nữa, Tống tiền bối sẽ đứt đầu mất.”
Vũ Nhu Tử da đen dè dặt nói.
Cô vừa dứt lời…
Bụp ~ đầu của Tống Thư Hàng rơi xuống, lăn hai vòng dưới đất như một quả bóng cao su vậy.
Cảnh tượng này giống như một bộ phim kinh dị.
Vũ Nhu Tử da đen: “…”
Xích Tiêu Kiếm tâm ma: “…”
Sợi tóc ngố của Sở các chủ cũng sững sờ, từ đầu đến cuối cô đều khống chế lực, về mặt lý thuyết, mới chỉ siết cổ thế này không thể cứa đứt đầu của Tống Thư Hàng được.
“Số Bá Tống, ngươi lại thức tỉnh năng lực thiên phú gì vậy?”
Số Hamster bình tĩnh nỏi, dù sao nó cũng chứng kiến quá nhiều cảnh tương tự rồi. Cách đây không lâu Bạch chúa tể từng lén lút cắt đầu của Tống Thư Hàng, sau đó dưới sát thương của thiên phạt, Tống Thư Hàng còn lại mỗi một cái đầu bay lơ lửng.
Nhục thân của Tống Thư Hàng bình tĩnh tiến lên, nắm lấy bím tóc, nhấc đầu của mình lên:
“Đây là một loại thần thông ta thức tỉnh được sau khi ‘thiên phú không gian’ – chế độ kỵ sĩ không đầu.”
Sợi tóc ngố của Sở các chủ: “…”
“Sở dĩ thức tỉnh thần thông này, có lẽ là liên quan đến những chuyện đã trải qua trước đây. Bạch tiền bối từng chia cắt đầu và thân của ta, sau đó cơ thể của ta còn bị thiên phạt hóa thành tro bụi. Kết hợp những nguyên nhân này, đầu của ta có thể thoải mái rời khỏi nhục thân.”
Tống Thư Hàng lắp đầu của mình lại, nói:
“Chỉ cần đặt lại là có thể tự dung nhập, hoàn toàn không cần pháp thuật trị liệu.”
“Thiên phú thần thông mà ngươi thức tỉnh không có cái nào bình thường một chút được à?”
Bia đá đạo hữu than thở.
“Bia đá đạo hữu ngươi nhìn nhầm bản chất rồi ~ Trên đời này không có thần thông thiên phú nào vô dụng, chỉ có tu luyện giả không biết phát triển kỹ năng.”
Tống Thư Hàng mỉm cười đáp.
Ngược lại, hắn rất thích dị năng không gian ‘chế độ kỵ sĩ không đầu’ này, bởi hắn biết những ưu điểm của chế độ này.
Sau khi có được chế độ này, một số pháp thuật, tấn công, nguyền rủa như ‘chém đầu, vặt đầu’ sẽ không còn tác dụng với hắn nữa. Trong tu luyện giới, không có nhiều tu sĩ sở hữu khả năng tấn công như thế. Có vài cường giả có thể xuyên qua nhiều vị diện, trực tiếp thi triển lời nguyền, vặt đứt đầu của người khác, không thể không đề phòng.
Điều quan trọng nhất là, kẻ có thể tách đầu và người như hắn vô hình chung có thêm nửa cái mạng, chỉ cần ‘bảo hiểm’ máu Thánh Nhân Nho gia vẫn còn, lúc cần thiết hắn có thể bỏ nhục thân, để máu Thánh Nhân Nho gia bảo quản những vật phẩm quan trọng trên người hắn. Sau khi mọi chuyện qua đi, hắn có thể dùng Thánh Viên Long Lực Thần Công tổng cương thiên + Trình Lâm Tự Dũ Pháp để mọc lại nhục thân.
Bây giờ muốn giết hắn ngày càng trở nên khó khăn hơn!
Sợi tóc ngố của Sở các chủ im lặng thu về, nói:
“Đây là nguyên nhân gần đây ngươi hoạt bát thế à?”
“Thực ra ta muốn tìm một cơ hội cho mọi người xem thần thông mới của ta, khụ ~”
Tống Thư Hàng ho nhẹ mọt tiếng, chuyển chủ đề:
“Sở tiền bối, chúng ta vào chủ đề chính đi. Ta nghi ngờ đó có thể là thứ mà sinh vật thông minh ở mảnh vỡ tiểu thế giới thật sự muốn đối kháng. Ta muốn đứng từ xa thử tiếp xúc với vật chúng ta tông vào vừa nãy, kiểm chứng suy đoán của mình.”
Rốt cuộc thứ bị bọn họ đụng trúng có phải là tạo vật tương ứng với ‘ba mắt tiền bối’ hay không?
“Ừm, lát nữa ta dừng độn quang lại. Sau đó ngươi tìm cơ hội, lặng lẽ lẩn vào trong thành phố đó, cẩn thận đừng để bị phát hiện. Nếu như lại bị cuốn vào trận chiến, ta không còn thừa nhiều năng lượng để dùng độn quang mang các ngươi đi trốn lần nữa đâu.”
Sợi tóc ngố của Sở các chủ nói.
Bia đá đạo hữu hỏi:
“Sở đạo hữu lại hết năng lượng rồi à?”
“Dù sao hiện giờ ta chỉ là một sợi tóc, không lưu trữ nhiều năng lượng được. Mang theo một vật thể to lớn như người khổng lồ hủy diệt mà thi triển độn thuật, năng lượng tiêu hao nhanh lắm. Lát nữa ta sẽ tiến vào trạng thái hôn mê, tĩnh tâm hồi phục năng lượng.”
Sợi tóc ngố của Sở các chủ nhắc nhở, cô nói thế ý bảo Tống Thư Hàng đừng high quá.
“Yên tâm đi Sở tiền bối.”
Vũ Nhu Tử da đen nói:
“Ta sẽ ở bên cạnh nhắc nhở Tống tiền bối, để hắn khắc chế bản thân.”
Sợi tóc ngố của Sở các chủ chạm vào trán Tống Thư Hàng, nói:
“Ngươi nhìn thấy chưa? Đừng quên Vũ Nhu Tử da đen là tâm ma đấy, giờ ngươi đã thảm đến mức cần tâm ma nhắc nhở khắc chế bản thân rồi đấy. Ngươi không đau lòng à?”
Tống Thư Hàng cố gặng năn ra một nụ cười cay đắng.
“Chuẩn bị xong rồi, ta sắp dừng độn pháp đây.”
Sợi tóc ngố của Sở các chủ nói tiếp.
Tống Thư Hàng và đống trang sức vội vàng chuẩn bị phanh gấp.
Hai hơi thở sau.
Độn quang đi tới tọa độ chỉ định, dừng lại trong nháy mắt.
Xung kích trong dự tính của mọi người không xuất hiện.
Trong tích tắc, người khổng lồ hủy diệt chuyển từ trạng thái cực động sang trạng thái cực tĩnh, không cần phải giảm xóc luôn.
Đây là thủ đoạn của Trường Sinh Giả, cho dù chỉ là một sợi tóc của Trường Sinh Giả cũng có thủ đoạn vô cùng huyền diệu.
...
...
Sau khi dừng lại hẳn, trước tiên Tống Thư Hàng thu người khổng lồ hủy diệt lại, người máy khổng lồ bên dưới có thể cảm ứng được tâm can của ngụy đại lão hành tinh mọc mắt, nên nếu như muốn ẩn nấp thì trước tiên phải cất người khổng lồ hủy diệt đi, che giấu hơi thở.
Hơn nữa, lần này Tống Thư Hàng không xông thẳng vào tầng khí quyển.
Hắn vươn tay chạm vào mi tâm của mình, con thần nhãn thứ ba mở ra.
Xuyên qua con mắt này, cho dù đang ở trong vũ trụ, hắn cũng có thể ‘nhìn’ thấy tình hình của thành phố bên dưới.
Con mắt thứ ba của hắn quét xuống dưới một lượt, tìm kiếm.
Chẳng mấy chốc, Tống Thư Hàng liền tìm thấy thứ mà mình muốn xem.
Thành phố lúc này lại vang lên tiếng đạn pháo!
Lúc trước đám pháo phòng ngự này tập kích Tống Thư Hàng như thế nào thì bây giờ cũng công kích mục tiêu này như thế.
Tống Thư Hàng thầm nghĩ trong lòng.
Thần nhãn thứ ba chuyển động, bắt đầu phóng to từng tầng, bắt hình ảnh của sinh vật đang bị bắn kia.
Ngay sau đó, con mắt thứ ba của hắn trợn trừng.
Sinh vật bị tập kích kia có hình dáng giống với nhân loại.
Hắn có một mái tóc màu trắng, tóc rất dài... chẳng kém gì Sở các chủ, rũ thẳng xuống dưới chân, trải rộng trên mặt đất.
Nhưng đây không phải trọng điểm, trọng điểm là gương mặt của thân ảnh tóc trắng này rất quen thuộc với Tống Thư Hàng.
Sinh vật đang bị bắn này có một gương mặt giống với Bạch tiền bối.
Tại sao ‘Bạch tiền bối’ lại xuất hiện ở đây?
Vì sao hắn lại trở thành kẻ địch của thế giới này?
Trong đầu Tống Thư Hàng hiện lên rất nhiều câu hỏi.
Hắn bỗng nhớ tới một manh mối.
“Thư Hàng ngươi nhìn thấy gì vậy? Sao trông kinh ngạc thế?”
Thông Nương hỏi.
“Ta nhìn thấy... một vị Bạch tiền bối rốt cuộc tóc cũng dài tới eo.”
Tống Thư Hàng đáp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận