Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1551: Máy tinh luyện năng lượng

Chương 1551: Máy tinh luyện năng lượng
“Những Thiên Nhân kia à? Bọn chúng không biến mất đâu, chỉ bị ta dùng pháp thuật bắt giữ thôi… Thiên Nhân còn sống thì đáng tiền hơn mà.” Tống Thư Hàng trả lời.
Tán tu ngũ phẩm nghe vậy thì vui mừng quá đỗi: “Bá Tống tiền bối, xin hãy xem giúp ta xem trong tay đám Thiên Nhân này có nhục thân của đồng bạn Long Thiên Quân của ta không.”
Tán tu ngũ phẩm này tên là Huyền Băng Đạo Nhân.
Hắn và đồng bạn mình là Long Thiên Quân đang cùng nhau thăm dò một di tích ở gần đây. Sau khi các thông đạo nối chư thiên vạn giới được mở ra thì có một số không gian tương tự như bí cảnh xuất hiện. Thực ra những bí cảnh này là tiết điểm không gian nhỏ giữa thế giới này và chư thiên vạn giới, hình thành sau khi thông đạo mở. Các tiết điểm này có năng lượng không ổn định, không thể tạo thành thông đạo không gian, dần dần tạo thành một không gian bí cảnh.
Thông qua tiết điểm, có thể đi vào một vùng nhỏ ở giới khác trong chư thiên vạn giới.
Những tiết điểm không gian này không ổn định và có thể biến mất bất cứ lúc nào, cũng không biết trong không gian bí cảnh mà chúng tạo ra có thứ gì. Nếu may mắn thì có thể tìm được bảo vật hay ho, nếu xui xẻo thậm chí còn vào thẳng bãi tha ma hoặc hố rác.
Nhưng đối với các tán tu thì không gian bí cảnh đều là cơ duyên từ trên trời rơi xuống, không thể bỏ lỡ. Vạn nhất trong đó có bảo vật gì cao cấp thì sao?
Huyền Băng Đạo Nhân và Long Thiên Quân vừa mới thăm dò bí cảnh ra xong thì bị Thiên Nhân tập kích.
Long Thiên Quân thực lực yếu, vừa bị Thiên Nhân tấn công, chưa chống đỡ được bao lâu đã bị loạn tiễn bắn xuyên, nhục thân bị cánh tay máy trên phi hành khí của Thiên Nhân chộp lấy, bỏ vào phi hành khí.
Huyền Băng Đạo Nhân hi vọng có thể đưa nhục thân của đồng bạn về để mai táng cẩn thận.
Nếu hồn phách của Long Thiên Quân còn đó, có lẽ còn có thể binh giải, tu luyện theo hệ quỷ tiên.
“Đồng bạn của ngươi? Xin hãy nén bi thương.” Tống Thư Hàng nói: “Để ta lục soát trên người đám Thiên Nhân kia giúp ngươi. Nhưng có khi nhục thân của đồng bạn ngươi vẫn còn ở trên phi hành khí đấy. Phi hành khí có đây không?”
“Phi hành khí bị ta chém hỏng cách đây không xa lắm…”
Đậu Đậu trả lời.
“Vậy để ta bắt ba Thiên Nhân tứ phẩm bị đụng bay trước rồi đi tìm phi hành khí sau.” Tống Thư Hàng nói.
Đồng thời, hắn phái mỹ nhân rắn công đức và linh quỷ mặt mũi mơ hồ vào thế giới hạch tâm soát người bảy tên Thiên Nhân đang bị giam giữ trong Điện Hàn Đông.
Mỹ nhân rắn công đức và linh quỷ tìm được bảy bình đựng vật phẩm trên người đám Thiên Nhân ngũ phẩm.
Trước kia Tống Thư Hàng phải gian nan trắc trở lắm mới kiếm được một cái túi thu nhỏ một tấc, thế mà bây giờ trong tay hắn đã có đến năm mươi bảy chiếc bình đựng vật phẩm kiểu này.
Trong đó có rất nhiều đan dược, phi tiêu, cung tên, vũ khí, tất cả đều là ngũ phẩm.
Những vật này nếu không dùng đến thì có thể đem đi đổi lấy linh thạch.
Mỹ nhân rắn công đức cưỡng chế mở cấm chế trên những chiếc bình kia, lục soát vật phẩm được cất giữ trong chúng.
Quả nhiên, cô tìm thấy một bộ nhục thân tu sĩ bị bắn xuyên trong một bình nhỏ, hồn phách đã tiêu tan.


Tống Thư Hàng lấy bình nhỏ ra, thấy Long Thiên Quân chết thảm trong đó thì thở dài khe khẽ.
Thế giới của tu sĩ nguy hiểm trùng trùng, nếu không cẩn thận thì tu sĩ Kim Đan ngũ phẩm cũng phải thân tử đạo tiêu.
Chuyện sống chết chỉ trong nháy mắt.
Thế giới của người tu luyện xưa nay luôn tàn khốc như vậy đấy.
“Đây là đạo hữu của ngươi sao?” Tống Thư Hàng đưa bình cho Huyền Băng Đạo Nhân.
Huyền Băng Đạo Nhân nhận lấy bình, dùng ý thức quét qua một lượt.
“Đúng vậy, hắn chính là đồng bạn Long Thiên Quân của ta.” Huyền Băng Đạo Nhân khẽ đáp, cảm giác bi thương dâng trào trong lòng hắn.
Là một tu sĩ ngũ phẩm đã sống mấy trăm năm, hắn cứ ngỡ mình đã nhìn thấu sinh tử, ai ngờ khi thấy đồng bạn chết ngay trước mắt, nỗi bi ai vẫn bất giác trào lên.
“Hắn có chuẩn bị thuật pháp hồi sinh không?” Tống Thư Hàng hỏi.
Huyền Băng Đạo Nhân lắc đầu: “Thuật pháp hồi sinh của Linh Hoàng ngũ phẩm đâu có dễ kiếm như thế? Tinh anh trong rất nhiều môn phái lớn cũng không có thuật pháp hồi sinh chứ nói gì đến những tán tu như chúng ta? Ta có một trận pháp hồi sinh, nhưng ta tích góp suốt ba mươi năm mà vẫn chưa đủ vật liệu dùng cho nó.”
Tống Thư Hàng lâm vào trầm mặc.
Thì ra hồi sinh là chuyện khó khăn đến thế ư?
Có lẽ vì Tống Thư Hàng có được pháp khí hồi sinh quá dễ dàng, cho nên chẳng biết từ bao giờ, hắn đã cho rằng pháp khí hồi sinh đâu đâu cũng có.
Bây giờ nghĩ lại mới thấy, ngày đó hắn mua được trọn bộ pháp khí hồi sinh từ chỗ hàng gì cũng có thể bổ tiên tử là chuyện may mắn đến nhường nào.
Huyền Băng Đạo Nhân ôm hảo hữu Long Thiên Quân của mình ra khỏi bình, sau đó trả lại bình cho Tống Thư Hàng.
“Cái bình này tặng ngươi…” Tống Thư Hàng nói: “Chúng ta coi như có duyên, ngươi dùng nó mà mang nhục thân của đồng bạn về, đừng từ chối, mấy thứ này ta còn nhiều lắm.”
“Cảm ơn Bá Tống tiền bối.” Huyền Băng Đạo Nhân nói.
Khi tiếp xúc rồi mới biết Bá Tống tiền bối không hề đáng sợ như trong truyền thuyết, cũng không có sở thích nhìn cho người ta mang thai.
Sau khi cất nhục thân của Long Thiên Quân vào bình một lần nữa, Huyền Băng Đạo Nhân lấy một chiếc túi ra khỏi pháp bào của mình rồi đưa nó cho Tống Thư Hàng: “Bá Tống tiền bối, ơn cứu mạng không có gì báo đáp. Đây là thứ mà ta và Long Thiên Quân tìm được trong bí cảnh kia, xin Bá Tống tiền bối hãy nhận cho.”
Bá Tống tiền bối cứu mạng của hắn, trả lại nhục thân của hảo hữu Long Thiên Quân cho hắn, bây giờ còn tặng hắn một pháp khí chứa đồ thu nhỏ. Huyền Băng Đạo Nhân nhận ba tầng ân tình, cảm thấy cần phải hồi báo gì đó cho Bá Tống tiền bối.
Hắn nghĩ nát cả óc, cảm thấy đưa thẳng linh thạch thì tục quá… cuối cùng chỉ có bảo vật mang ra từ bí cảnh này là thích hợp nhất.
Sau khi trao đồ cho Tống Thư Hàng, Huyền Băng Đạo Nhân hành lễ với hắn và Đậu Đậu: “Khuyển đạo hữu, Bá Tống tiền bối, ngày sau có duyên gặp lại. Nếu Bá Tống tiền bối và khuyển đạo hữu có chuyện gì, chỉ cần gọi một tiếng thì ta quyết sẽ không chối từ.”


Huyền Băng Đạo Nhân mang theo nhục thân của hảo hữu Long Thiên Quân rời đi.
“Nhân phẩm của người này được đấy, ta sẽ tiến cử hắn với Hoàng Sơn ngu ngốc.” Đậu Đậu nói rồi nhìn chiếc túi trong tay Tống Thư Hàng: “Cái gì thế này?”
Tống Thư Hàng mở túi, lấy ra một thứ máy móc hình như là công nghệ cao, to hơn nắm đấm một tí, nhìn tổng thể giông giống mô hình quả Địa Cầu.
“Không cảm ứng được dao động linh lực, cũng không có dao động năng lượng. Công nghệ của người ngoài hành tinh à?” Đậu Đậu hỏi.
Thứ này không hề có dao động năng lượng, nhưng nhìn cấu tạo phức tạp của nó thì người ta lại cảm thấy nó có giá trị rất cao.
Có lẽ chính vì thế mà Huyền Băng Đạo Nhân và đồng bạn mới mang thứ này từ bí cảnh về.
Tống Thư Hàng vươn ngón tay chạm vào bảo vật kia.
Găng tay Nghịch Kình Võ Sĩ rút đi, hắn hóa thành trạng thái sương mù, sử dụng bí pháp giám định.
Cái giá khi giám định rất nhỏ, Tống Thư Hàng hình thái sương mù chỉ có một vết thương bé tí, đau đớn như mưa bụi thoáng qua, chẳng có chút cảm giác nào.
“Máy tinh luyện năng lượng: Một bộ phận của pháp khí ngũ phẩm, dùng để tinh luyện năng lượng trong khoáng thạch, chuyển hóa thành năng lượng thuần để sử dụng. Bên cạnh đó, có thể tinh luyện lực lượng trong hạch tâm năng lượng và chuyển hóa chúng để sử dụng.”
“Máy tinh luyện năng lượng? Một bộ phận của pháp khí ngũ phẩm?” Tống Thư Hàng bỏ thứ đó vào vòng tay không gian.
Nhất thời hắn không nghĩ ra nó làm được gì.
Đã là pháp khí ngũ phẩm mà lại chỉ có một phần, nó cũng chẳng giúp gì được cho Tống Thư Hàng thật.
“Để hỏi các tiền bối trong nhóm Cửu Châu số 1 xem có ai biết thứ này để làm gì không. Hoặc là đưa nó cho Bạch tiền bối cũng được, chắc là ngài ấy sẽ có hứng thú với nó lắm.” Tống Thư Hàng nói.
Vừa nói chuyện, hắn vừa phái linh quỷ đi tóm ba Thiên Nhân tứ phẩm kia về.
Sau đó hắn lấy điện thoại ra, định lên nhóm Cửu Châu số 1 hỏi thăm một chút.
Hắn vừa mở điện thoại ra thì đã nhận được tin nhắn đến.
Đó là tin nhắn được gửi từ em gái chăm sóc khách hàng Tiểu Khả của khu vực giao dịch trang bị game Huy Bá số 1111: “Hoàng Sơn tiền bối, bản thiết kế thuyền tiên dạng Transformer của ngài đã xong rồi, ta gửi cho ngài xem nhé. Nếu ngài hài lòng thì bên ta sẽ bắt đầu sản xuất luôn.”
Hiệu suất của dân chuyên nghiệp là nhanh như vậy đó.
Hôm qua vừa nói sáng nay gửi bản thiết kế, vừa mới sáng đã có liền.
Tống Thư Hàng mở bản thiết kế ra xem.
Thiết kế phức tạp bao gồm vô số phù văn toàn từ ngữ chuyên nghiệp, đọc chẳng hiểu gì cả.
Có xem cũng như không.
Tống Thư Hàng day day giữa hai lông mày, nhắn tin cho Tiểu Khả: “Tiểu Khả tiên tử này, thế này làm sao xác định được nó có biến hình hay không?”
“À, thiết kế biến hình là chuyện rất đơn giản đối với chúng tôi mà. Nếu Hoàng Sơn tiền bối xem bản thiết kế mà không hiểu thì có thể nhìn hai giao diện cuối cùng ấy. Đó là hình thái xe con và hình thái người máy của thuyền tiên. Có vài cách lựa chọn ngoại hình, ngài cứ chọn lấy một cái là được.” Em gái Tiểu Khả trả lời.
Đồng thời, cô nàng càng khẳng định chắc chắn người mua thuyền tiên Transformer này là Đậu Đậu. Hoàng Sơn tiền bối chính là chuyên gia về thuyền tiên đó, ngài ấy vừa nhìn bản thiết kế này một cái là sẽ hiểu ngay.
Tống Thư Hàng lật đến trang cuối cùng theo hướng dẫn của Tiểu Khả.
Trên đó có đủ kiểu dáng xe con, Tống Thư Hàng chỉ cần chọn một cái là được.
Sau đó là ba hình thức người máy khác nhau, Tống Thư Hàng cũng có thể chọn hình thức nào mình thích nhất.
“Đậu Đậu, ra đây xem với ta xem chọn loại nào thì tốt này.” Tống Thư Hàng gọi.
“Gâu, ngươi mua thuyền tiên à?” Đậu Đậu cũng hào hứng theo.
Thế là hai người bắt đầu chọn lựa hình thức và trạng thái của chiếc thuyền tiên Transformer.

Ở một nơi khác.
Trên Lan Tây đảo, Điền Thiên Đảo Chủ và Thất Sinh Phù Phủ Chủ nghênh đón vị khách đầu tiên.
“Xin lỗi Điền Thiên đạo hữu, ta đang trên đường đến Điền Thiên đảo thì bị cuốn vào một cuộc hỗn loạn, mất liên lạc với thế giới bên ngoài, bây giờ mới chạy tới được đây.” Vị khách này cười khổ rồi nói: “Thư Hàng tiểu hữu vẫn còn ở đây chứ? Ta đến mang Thiên Nhân lục phẩm về nghiên cứu như đã hẹn đây. Với lại, Điền Thiên đảo của ngươi cần trợ giúp gì à?”
“Túy Hoàng Kiếm Sĩ hẹn gặp Thư Hàng tiểu hữu sao?” Điền Thiên Đảo Chủ đáp: “Nhưng Thư Hàng Tiểu Hữu đã đi từ lâu rồi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận