Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1372: Logic Dở Hơi

Chương 1372: Logic Dở Hơi
Sau khi Huyền Thánh giảng pháp thành công thì sẽ hội tụ được lực lượng công đức to lớn. Dưới tình huống bình thường thì có thể trực tiếp giúp lực lượng công đức của Huyền Thánh bát phẩm thực thể hóa, dùng để chống lại uy hiếp từ ‘tâm ma kiếp’ sau đó.
Về phần thế giới ma kiếp nơi Cửu U, sau khi phần lớn tà ma cho đánh giá tốt thì có thể có được pháp tắc Cửu U gia trì, ngưng tụ thành một thiên phú. Thiên phú có tốt có xấu, tổng thể mà nói, nó sẽ kết hợp với hiện trạng của Huyền Ma bát phẩm để sinh ra một thiên phú bát phẩm phù hợp nhất.
“Ngươi nhận được thiên phú gì vậy?” Bạch tiền bối two tò mò hỏi.
Tống Thư Hàng thở dài: “Ánh nhìn phôi thai…”
“Đây là thiên phú chết tiệt gì thế?” Bạch tiền bối two hỏi, hắn chưa từng nghe năng lực thiên phú nào như vậy cả.
Tống Thư Hàng thở dài thườn thượt, thức tỉnh cái thiên phú chết tiệt này, ta cũng tuyệt vọng lắm chứ bộ.
“Biểu diễn một lần cho ta xem thử đi.” Bạch tiền bối two nói.
Tống Thư Hàng lắc đầu: “Năng lực thiên phú này phải có mục tiêu làm phép mới được.”
“Vậy thì tìm người hoặc vật nào đó thử xem.” Bạch tiền bối two âm thầm định vị tọa độ của Vân Tước Tử phiên bản thu nhỏ và Xích Tiêu Kiếm.
Xích Tiêu Kiếm căn bản không thể ngờ cả nó cũng sẽ trở thành ứng cử viên làm vật thí nghiệm.
“Nhưng ở gần đây không có đối tượng thích hợp, thiên phú ‘ánh nhìn phôi thai’ này là pháp thuật thiên phú cấp bát phẩm, nhưng bản thân ta chỉ có cảnh giới ngũ phẩm. Vì vậy, dù được cảnh giới bát phẩm gia trì, tối đa cũng chỉ có thể có hiệu quả đối với tu luyện giả cấp lục phẩm.” Tống Thư Hàng nói.
Vân Tước Tử phiên bản thu nhỏ và Xích Tiêu Kiếm có cấp bậc quá cao, vậy nên cả hai đã tránh thoát được một kiếp ư?
“Vậy ngươi nói cho ta biết sơ lược về pháp thuật này đi.” Bạch tiền bối tò mò hỏi tới.
“Về cơ bản mà nói, đại khái đây là một loại pháp thuật cưỡng chế biến hình. Liếc nhìn một cái là có thể khiến cho mục tiêu biến thành hình dáng ‘phôi thai’. Chính là thai nhi sau khi người mẹ mang thai ấy.” Tống Thư Hàng giải thích.
Bạch tiền bối two bĩu môi: “Ta còn tưởng rằng đấy là pháp thuật hiếm có khó tìm gì, không phải chỉ tương tự với ‘thuật biến thành dê’ hoặc ‘thuật biến thành gà’ của hệ vu sư à.”
Hơn nữa, dù thân thể bị biến thành dê con hoặc gà con thì thực lực của tu luyện giả vẫn còn đó thôi.
Nhiều nhất là từ tu sĩ ngũ phẩm biến thành dê con ngũ phẩm, nhưng sức chiến đấu cơ bản vẫn còn đó, phi kiếm này, phi đao này vẫn dùng được như thường thôi. Hơn nữa thời gian duy trì của loại pháp thuật này cũng không lâu, cho nên tính thực dụng không cao
“Hơi giống một chút.” Tống Thư Hàng gật đầu nói.
“Pháp thuật này của ngươi có thể duy trì được bao lâu? Hiệu quả như thế nào?” Bạch tiền bối two lại hỏi.
Tống Thư Hàng trả lời: “Sau khi cưỡng chế biến mục tiêu thành phôi thai thì thời gian duy trì cụ thể còn tùy vào thực lực khác nhau của đối phương mà có dài có ngắn. Ta chưa từng thử qua, cũng không rõ ràng lắm. Có điều lực phòng ngự của bản thể chắc chắn sẽ giảm mạnh, thân thể hẳn là sẽ trở nên yếu ớt. Nếu lúc đối phương đang sử dụng bí kỹ cần tích trữ lực lượng, ta nhân cơ hội cho hắn một phát ‘ánh nhìn phôi thai’, hiệu quả chắc là sẽ không tệ đâu.”
“Vậy còn không bằng ngươi trực tiếp cho hắn một phát ‘ánh nhìn mang thai’ đi, hiệu quả còn tốt hơn.” Bạch tiền bối two khinh bỉ.
Tống Thư Hàng gật đầu: “Đây chính là điểm thứ hai mà ta muốn nói. Sở dĩ ta ngưng tụ ra thiên phú ‘ánh nhìn phôi thai’ này là bởi vì ta đã học được ‘ánh nhìn mang thai’. Vì vậy, thiên phú ‘ánh nhìn phôi thai’ này có thể sử dụng phối hợp với ‘ánh nhìn mang thai’. Về phần sau khi sử dụng phối hợp sẽ sinh ra biến hóa thế nào thì ta cũng không dám chắc.”
Nhưng trực giác nói cho hắn biết, tốt nhất đừng sử dụng hai pháp thuật này cùng nhau. Không thì rất có thể sẽ xảy ra án mạng.
Mang thai + phôi thai, đây không phải chuyện đùa đâu.
Tống Thư Hàng thở dài rồi đứng dậy.
Huyền Ma giảng pháp kết thúc, ma kiếp kết thúc.
Cũng đến lúc hắn phải rời khỏi thế giới ma kiếp rồi.
“Bạch tiền bối, nếu giờ ta rời khỏi thế giới ma kiếp thì có thể rời khỏi phòng tối của thiên đạo hay không?” Tống Thư Hàng hỏi.
Bởi vì thiên kiếp nên bản thể của hắn bị cưỡng chế kéo vào trong thế giới ma kiếp.
Vậy nếu bây giờ hắn rời đi thì sẽ trở lại hiện thế hay là bị kéo vào phòng tối thiên đạo lần nữa?
“Tính chất của thế giới ma kiếp là từ đâu tới đây thì sẽ trở về nơi đó. E rằng ngươi sẽ trở lại trong phòng tối của thiên đạo đấy.” Bạch tiền bối two nói.
“Đã như thế thì ta phải chuẩn bị cho tốt mới được.” Tống Thư Hàng nói.
Dứt lời, ý niệm của hắn khẽ động.
Tống Thư Hàng two xuất hioeenj phía sau hắn.
Thuật phân thân spam nhóm!
“Nếu vậy thì dù bản thể của ta bị bắt về ‘phòng tối thiên đạo’, phân thân của ta vẫn có thể tung tăng ở bên ngoài.” Tống Thư Hàng cười khà khà nói.
Ngoài phân thân ra, hắn còn để mỹ nhân rắn công đức lại bên ngoài, dù cho bản thể và phân thân đều bị túm vào thì mỹ nhân rắn công đức cũng có thể vừa dạo chơi, vừa cùng chung giác quan ở bên ngoài.
Trong lúc nói chuyện, thế giới ma kiếp đột nhiên biến mất.
Ngay sau đó, chợt có một bàn tay to lớn vươn ra từ trong hư không, bắt lấy Tống Thư Hàng và Tống Thư Hàng two, ném cả hai vào trong ‘phòng tối thiên đạo’. Mỹ nhân rắn công đức cũng không ngoại lệ.
Tống Thư Hàng: “…”
Bị tóm cả ổ rồi.
Ngoài đám người Tống Thư Hàng ra, thân thể cũ của Vân Tước Tử tiên tử cũng bị tóm rồi ném vào phòng tối thiên đạo.
Có điều, phiên bản thu nhỏ của Vân Tước Tử tiên tử lại không bị bắt.
Bởi vì ngay từ đầu, thứ mà thiên đạo tập trung định vị chính là ‘Vân Tước Tử bị quả cầu kim loại thể lỏng nhập vào’,
Vân Tước Tử phiên bản thu nhỏ đã tách khỏi quả cầu kim loại thể lỏng hoàn toàn, đương nhiên không nằm trong hàng ngũ bị tóm rồi.
“Thư Hàng tiểu hữu, làm ơn cho ta mượn ‘con mắt Thánh Nhân Nho gia’ đi!” Vân Tước Tử phiên bản nhỏ không cam lòng, hét toáng lên.
Thế nhưng đã muộn rồi, Tống Thư Hàng đã bị ném vào phòng tối thiên đạo, mà Vân Tước Tử phiên bản nhỏ thì bị đuổi về hiện thế.
Vô hình trung, tu sĩ chư thiên vạn giới lại tránh thoát được một kiếp.
xxxxxxxxxxx
Bạch tiền bối two đã sớm giấu mình trong thế giới Tà Liên, hắn đưa mắt nhìn đám người Tống Thư Hàng rời khỏi.
Sau đó, hắn lấy thanh thánh kiếm Chung Yên ra, vươn tay in dấu ấn ký của mình lên thân kiếm.
“Ba mươi ba pháp khí tổ hợp, Tam Thập Tam Thú Tiên Thiên Nhất Khí Công, một bộ công pháp ba mươi ba nhánh. Loại thủ đoạn này cứ khiến ta có cảm giác rất quen thuộc.” Bạch tiền bối two duỗi tay nhấn một cái, thánh kiếm Chung Yên lại phân tán ra, hóa thành ba mươi ba loại pháp khí khác nhau.
Hắn không ngừng đem pháp khí lắp lại rồi tháo ra.
Thanh ‘Thánh kiếm Chung Yên’ trước mắt này chỉ có một hình dáng tổ hợp là ‘thánh kiếm’. Nhưng nhìn phương thức tổ hợp thì khẳng định tương lai chúng nó sẽ còn nhiều loại hình thái hơn nữa.
“Quả nhiên không sai… Kiểu tư duy chế tạo loại pháp khí và công pháp này là mạch suy nghĩ của ta, không thể nào sai được.” Bạch tiền bối two nói chắc nịch.
Tựa như một câu chuyện mà mỗi người viết nên đều sẽ có phong cách của mình, đồ vật tạo ra cũng sẽ có phương thức tư duy của bản thân. Sau khi Bạch tiền bối two tháo lắp mấy lần là có thể phát hiện phương pháp cấu tạo của pháp khí tổ hợp tam thập tam thú này hoàn toàn được chế tạo dựa vào mạch suy nghĩ của hắn.
“Ta khẳng định bản thân không đụng chạm gì đến pháp khí tổ hợp tam thập tam thú này, vậy đáp án chỉ có một.” Bạch tiền bối two nói.
E rằng bộ pháp khí này là vật mà một vị đối ứng kia của hắn nghiên cứu ra rồi lưu lại.
Năm đó rốt cuộc vị đối ứng của mình đã làm gì chứ?
Bạch tiền bối two cũng rất đau đầu, bởi vì vị kia hoàn toàn không nói cho hắn biết mình đã làm gì.
“Tính cách xấu xa quá thể, rõ ràng hai chúng ta có được rất nhiều ký ức tương đồng, mà sao tính cách lại chênh lệch nhiều thế nhỉ? Không thể thích chuyện cười, thích ngủ, thích thu mấy con thú cưng giống như ta ư?” Bạch tiền bối two nói.
Sau khi cất ‘thánh kiếm’ đi lần nữa, hắn sờ cằm suy tư.
“Bạch, ngươi lăn ra đây cho ta, hôm nay ta nhất định phải giết chết ngươi!” Lúc này, cửa vào thế giới Tà Liên truyền đến tiếng rống to của quả cầu kim loại thể lỏng.
Quả cầu kim loại thể lỏng phát hiện mình đột nhiên mất đi một đoạn ký ức, nó luôn cảm thấy đoạn ký ức này rất quan trọng, nhưng vì sao đoạn ký ức này lại đột nhiên biến mất kia chứ?
Nó điều động quyền hạn chúa tể Cửu U của bản thân, ý đồ khiến dòng ý ức bị mất trở về, nhưng lại không thu hoạch được gì
Vì vậy nó nổi giận đùng đùng chạy đến bên cạnh thế giới Tà Liên rồi bắt đầu gào thét với một vị chúa tể Cửu U khác là ‘Bạch’.
Đối với quả cầu kim loại thể lỏng mà nói, tất cả những chuyện xấu gì xảy ra trên thế giời này đều là lỗi của ‘Bạch’.
Cứ đến khiêu khích Bạch thì tuyệt đối sẽ không sai.
“Xin lỗi, ‘Bạch’ mà ngươi muốn tìm đang bế quan, vui lòng liên lạc lại sau.” Bạch tiền bối two gân cổ la vọng ra.
“Ra đây, ra đây cho ta. Đoạn ký ức ta mất đi rốt cuộc là cái gì hả? Ra đây cho ta, chúng ta đánh một trận ra trò.” Quả cầu kim loại thể lỏng hét lớn.
“Dở hơi à, ngươi mất đi một đoạn ký ức thì liên quan quái gì tới ta chứ? Tìm ta làm gì chứ?” Bạch tiền bối two chột dạ đáp.
Quả cầu kim loại thể lỏng: “Chỉ cần có chuyện thì nhất định là lỗi của ngươi. Dù sao thì ngươi cứ chui ra đây cho ta, chúng ta đại chiến một trận.”
“Đây là logic dở hơi kiểu gì thế hả?” Bạch tiền bối bực bội đáp
Quả cầu kim loại thể lỏng: “Lăn ra đây cho ta, hôm nay giữa ta và ngươi đã định trước là chỉ một người có thể sống sót.”
Bạch tiền bối two xoa huyệt thái dương, hắn nhìn ‘Thánh kiếm Chung Yên’ trong tay mình.
Ừm, có nên thử uy lực của bảo kiếm mới không nhỉ?
“Đánh thì đánh, ta sợ ngươi chắc? Mở cửa vào thế giới Tà Liên ra!” Bạch tiền bối two nói.
Trận chiến giữa các chúa tể Cửu U lại bắt đầu lần nữa.
xxxxxxxxxxxxx
Bên kia, sau khi Bá Nho Huyền Ma bị ném vào phòng tối của thiên đạo lần nữa, tu sĩ chư thiên vạn giới và tà ma thế giới Cửu U dần dần quên mất sự hiện hữu của hắn.
Thậm chí chuyện có liên quan đến Tống Thư Hàng cũng bắt đầu trở nên trong suốt. Kể cả quá trình hiển thánh và giảng pháp của hắn.
Có điều bởi vì ‘ma tiền hiển thân’ cũng có được công hiệu ‘thiên hạ không ai không biết’ trong một năm.
Nên dù ký ức trở nên trong suốt thì cũng sẽ khôi phục lại một ít ấn tượng mơ hồ lần nữa.
“Kỳ quái, ta nhớ vừa rồi đang nghe giảng pháp, một vị bát phẩm mới tấn chức đang giảng pháp. A a a, bụng của ta bị gì thế này? Đau quá, đau quá.”
“Giảng pháp của Bá Nho Huyền Ma kết thúc rồi à, a a a a ~ cảm giác kỳ diệu này là sao đây? Ta mang thai rồi ư?”
“Ai là Bá Nho Huyền Ma? Ta mang thai con của hắn à?”
Ngày hôm nay, tu sĩ chư thiên vạn giới đều nhớ rõ chuyện mình ‘mang thai đứa con của Bá Nho Huyền Ma’. Nhưng Bá Nho Huyền Ma có dáng dấp ra sao lại không ai nhớ được.
Ám ảnh trong lòng tu luyện giả của chư thiên vạn giới lại mở rộng lần nữa.


Phòng tối thiên đạo
“Ta đã trở về rồi đây.” Tống Thư Hàng vẫy tay nói.
“Hoan nghênh trở về, Thư Hàng.” Tô Thị A Thập Lục nói.
“Tống tiền bối, vừa rồi ngươi chạy đi đâu vậy?” Vũ Nhu Tử hỏi.
“Vừa rồi ngươi đi độ kiếp à?” Phân thân Bạch tiền bối liếc mắc liền thấy cảnh giới của Tống Thư Hàng tăng lên.
Tống Thư Hàng gật đầu: “Lại bị kéo vào thế giới ma kiếp của Vân Tước Tử tiên tử, một lời khó nói hết.”
Dứt lời, hắn nhìn phân thân Bạch tiền bối, đột nhiên trong lòng nghĩ đến điều gì đó, bèn hỏi: “Bạch tiền bối, ngươi có muốn làm thiên đạo không?”
“Đương nhiên rồi, mục tiêu của tu sĩ chính là trở thành thiên đạo nha.” Bạch tiền bối trả lời.
Tống Thư Hàng: “Nếu có một ngày Bạch tiền bối cảm thấy làm thiên đạo rất chán thì sao?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận