Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1969: Thánh Nhân Chuyển Thế Bá Bá Tống

Chương 1969: Thánh Nhân Chuyển Thế Bá Bá Tống
Các tiểu cảnh giới của Chân Quân lục phẩm chuyển tiếp và đan xen vào nhau.
Mệnh luân tu sĩ ngưng tụ được càng mạnh thì khi phá vỡ thập trọng thiên lại càng dễ dàng.
Mặt khác, mệnh luân còn là một thủ đoạn tấn công.
Nó có thể được lấy ra để chém giết kẻ địch như một pháp thuật giống như Yêu tu ngũ phẩm phun yêu đan ra chiến đấu. Thêm nữa, mệnh luân không sợ tổn hại, dù có nát thì cũng hồi sinh lại trong linh hồ được.
Nhưng có rất ít Chân Quân lục phẩm sử dụng mệnh luân để tấn công kẻ địch.
Đầu tiên, phương thức công kích của mệnh luân khá đơn điệu mà uy lực thì không gọi là quá mạnh. Thứ hai, Chân Quân lục phẩm đã thuộc hàng ăn trên ngồi trốc ở trong môn phái, trong tay họ có vô số bí pháp và công pháp cường đại.
Bình thường chẳng có Chân Quân lục phẩm nào đi công kích kẻ địch bằng mệnh luân.

Lúc này trên dưới Nho gia còn chìm trong trạng thái kích động, ý thức của ai nấy vẫn còn đắm chìm vào luồng sáng trắng lóa mắt vừa rồi.
“Thứ ban nãy là Tán Tài Vương Tọa phải không?” Bạch Hạc Chân Quân lên tiếng.
Tán Tài Vương Tọa là một thứ tốt, các đạo hữu trong nhóm Cửu Châu số 1 đều có thu hoạch riêng từ nó. Đặc biệt là còn mấy vị trúng thưởng ba hạng đầu, phần thường cực kì phong phú.
“Đòn công vừa rồi của Thư Hàng có thêm thần thông của Tán Tài Vương Tọa.” Bạch tiền bối phân thân tò mò nói: “Nói cách khác, bây giờ Tán Tài Vương Tọa đang ở trong tay Thư Hàng à? Thú vị đây.”
Bạch tiền bối có hứng thú rất lớn với Tán Tài Vương Tọa, bởi vì thực ra chính hắn cũng rất thích tán tài. Mỗi lần có được bảo vật gì, hắn đều chia của theo hình thức “ai thấy cũng có phần” cả.
Mà uy lực của “Khắc Kim nhất kích – Thần kích” ban nãy của Tống Thư Hàng đúng là khiến người ta yêu thích. Trực giác của Bạch tiền bối mách bảo chiêu này rất hợp với mình đây.
“Nghĩa là Tống Thư Hàng sẽ chủ trì tán tài trong đại hội tán tài lần sau à?” Bạch Hạc Chân Quân suy nghĩ một lát rồi đột nhiên nói: “Các ngươi nói xem, Thư Hàng có thể xử lý được đại hội tán tài không đây?”
“Thân là nghìn năm đệ nhất thánh, chắc hắn phải có tí vốn riêng chứ?” Cha rùa tai ương khổng lồ lên tiếng.
Tô Thị A Thập Lục ngượng ngùng cúi đầu xuống. Không thể nói với cha rùa rằng thực ra ngàn năm đệ nhất thánh Tống Thư Hàng là một Huyền Thánh rởm được. Chuyện này quan hệ đến thể diện của Tống Thư Hàng đấy.
Mặt khác, dù có nói với người ta rằng Bá Tống là Huyền Thánh rởm thì các đại lão ở đây cũng chẳng ai chịu tin.
“Bây giờ Thư Hàng đang làm gì? Sao lại đơ ra thế kia?” Bạch Hạc Chân Quân hiếu kì hỏi.
Tô Thị A Thập Lục nhìn Tống Thư Hàng đang nhắm mắt bất động, suy đoán: “Có lẽ là sắp tăng cảnh giới, tính thời gian ra thì hẳn là sắp thăng tiểu cảnh giới rồi.”
“Phắc, lại thăng cấp.” Bạch Hạc Chân Quân ngẩng đầu nhìn trời.
“Hậu sinh khả úy.” Hằng Hỏa Chân Quân cảm thán. Hắn phải nhanh chóng trùng kích cảnh giới Tôn Giả thất phẩm thôi! Không thể để Thư Hàng tiểu hữu đuổi kịp cảnh giới của mình nhanh như vậy được.
Từ khi nắm trong tay thế giới Kim Liên của Nho gia, được thế giới Kim Liên cung phụng, hắn chỉ còn cách cảnh giới Tôn Giả thất phẩm một khoảng ngắn ngủi nữa mà thôi.
“Ôi cái vòng tay m Ảnh Thánh Địa của ta!” m Ảnh Lãnh Chúa tinh mắt nhìn thấy pháp khí trên tay Tống Thư Hàng nứt ra rồi.
m Ảnh Thánh Địa quá tải năng lượng, trên vòng tay nứt tứ tung, trông có vẻ sẽ tan thành từng mảnh bất cứ lúc nào.
Thế nhưng m Ảnh Thánh Địa lại tỏ vẻ cực kì hưng phấn, thi thoảng lại rung lên một cái.
Mỗi lần nó rung là m Ảnh Lãnh Chúa lại thót cả tim, chỉ sợ rung xong nó đã rã ra.
Bạch long tỷ tỷ: “…”
Hình ảnh này Déjà vu quá, hình như cô đã thấy cảnh tương tự xảy ra với Tống Thư Hàng rồi thì phải.
Khi mọi người đang giao lưu thì bỗng từ phía các đệ tử Nho gia xa xa rộ lên tiếng bàn tán xôn xao.
Những tiếng bàn tán hỗn loạn này truyền hết vào tai tất cả mọi người.
[Rốt cuộc Bá Tống Huyền Thánh có quan hệ gì với Thánh Nhân? Vì sao Thánh Nhân lại biến thành dáng vẻ của Bá Tống tiền bối chứ?]
[Bá Tống Huyền Thánh là chuyển thế của Thánh Nhân sao?]
[Chắc chắn là vậy! Bá Tống tiền bối là ngàn năm đệ nhất thánh, đỉnh lắm luôn, chư thiên vạn giới ai cũng biết tên hắn. Mà lần trước hắn giảng đạo là giảng pháp của Nho gia đấy.]
[Còn cả ánh nhìn mang thai nữa chứ, Bá Tống tiền bối biết ánh nhìn mang thai từ lâu rồi!]
[Ta chỉ nhìn bóng lưng của Bá Tống tiền bối mà như thấy được Thánh Nhân.]
[Thánh Nhân chuyển thế, Bá… Bá Tống!]
Hằng Hỏa Chân Quân hạn hán lời: “…”
Thân là thành viên của nhóm Cửu Châu số 1, hắn thừa hiểu Tống Thư Hàng, đương nhiên biết thằng nhóc đó chẳng phải là chuyển thế của Thánh Nhân gì cả. Tuy phong cách trong mơ của Tống Thư Hàng là phong cách của Nho gia, nhưng hắn với Nho gia trước sau chỉ là có duyên nhưng không phận.
Nhưng lúc này Hằng Hỏa Chân Quân chẳng biết phải giải thích với đám đệ tử Nho gia thế nào. Cảnh tượng Thánh Nhân Nho gia biến thành Bá Tống Huyền Thánh trong không gian chiến đấu kia đã để lại ấn tượng quá sâu sắc trong lòng mọi người rồi.
“Ta cảm thấy chẳng bao lâu nữa, tin đồn Bá Tống Huyền Thánh là chuyển thế của Thánh Nhân Nho gia sẽ lan truyền khắp chư thiên vạn giới.” Bạch Hạc Chân Quân cười ha hả.
Hằng Hỏa Chân Quân suy tư một lát: “Thực ra thì chuyện này không ảnh hưởng gì với Nho gia chúng ta. Nhưng mà…”
Thậm chí còn có tác dụng củng cố lòng người cho Nho gia ấy chứ.
Nhưng mà sẽ rất bất lợi đối với Thư Hàng tiểu hữu.
Thân phận Thánh Nhân chuyển thế sẽ dẫn tới vô số phiền toái không cần thiết và sự dò xét từ những kẻ địch trong bóng tối.
Năm đó Thánh Nhân treo cả chư thiên vạn giới lên đánh như con không đẻ, kẻ địch chịu thua phần lớn là tâm phục khẩu phục, đó cũng là nhờ nhân cách mị lực cường đại của hắn.
Nhưng cũng có một số cường giả tính cách vặn vẹo ghi hận trong lòng.
Dù có vĩ đại đến mấy, có mị lực nhân cách ngút ngàn đến mấy thì cũng không thể được tất cả mọi người yêu thích, con người chứ có phải là linh thạch đâu. À, Bạch đạo hữu là trường hợp ngoại lệ.
Nếu tin đồn “Bá Tống Huyền Thánh là chuyển thế của Thánh Nhân Nho gia” lan truyền ra ngoài thì nói không chừng đám cường giả ghi hận trong lòng này sẽ tìm hắn để báo thù.
Thư Hàng tiểu hữu đã vì Nho gia mà làm biết bao nhiêu việc, Nho gia tuyệt đối không thể hãm hại hắn như vậy được.
“Chúng ta phải thương lượng việc này với Thư Hàng tiểu hữu để xem ý kiến của hắn ra sao, sau đó ta sẽ cố gắng cho đệ tử Nho gia đi giải thích rõ ràng chân tướng, chí ít thì cũng không để bọn họ tuyên truyền ra ngoài.” Hằng Hỏa Chân Quân nói.
Mặt khác… hình như Thư Hàng tiểu hữu rất thiếu linh thạch thì phải.
Tuy hơi bị tục tằng, nhưng đến lúc đó phải chuẩn bị một ít linh thạch để biểu đạt lòng biết ơn của Nho gia thôi.

Trong không gian chiến đấu.
Tống Thư Hàng đột nhiên ngửa cổ phát ra một tiếng thét dài khí thế mênh mang.
Tiếng hét văng vẳng vang vọng khắp toàn bộ không gian chiến đấu.
Bảy cái tiểu linh hồ trong cơ thể hắn đồng loạt ngưng tụ ra mệnh luân cùng một lúc!
Bảy mệnh luân đồng thời sinh ra, cảm giác thoải mái không bút nào tả xiết dâng thẳng lên đỉnh đầu, khiến Tống Thư Hàng không nhịn được phải ngửa cổ thét dài.
Đang thét…
Bỗng nhiên…
Tống Thư Hàng mất đầu.
Cái đầu đang ngửa lên trời thét vang bị khăn lụa buộc lấy, treo rũ xuống sau lưng.
Cảnh tượng kinh dị bị chiếu đến từng ngóc ngách của Nho gia.
Tất cả các đệ tử Nho gia đều ngu người.
Tống Thư Hàng: “…”
Bạn cần đăng nhập để bình luận