Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2401: Đây là thứ gì vậy, ai tạo ra thế?

Chương 2401: Đây là thứ gì vậy, ai tạo ra thế?
Con mắt của Thánh Nhân Nho gia có tác dụng trấn áp đặc thù đối với một số Trường Sinh Giả. Năm đó khi tranh đoạt vị trí Thiên Đạo, Thánh Nhân Nho gia gần như treo hết các cường giả của chư thiên vạn giới lên mà đánh, được xưng là người mạnh nhất đương thời, trấp áp thế gian, biệt danh là quá trâu bò.
Không ít người trong số những cường giả bị treo lên đánh đó đã được chứng kiến sự khủng bố của hai con mắt Thánh Nhân Nho gia, bị đánh đến mức ám ảnh tâm lý. Cũng giống như Côn Vương tiền bối trước mặt vậy, sau khi bị hàn quang quen thuộc kia chiếu trúng, cơ thể của nó tự động sinh ra phản ứng quá khích khoa trương.
Điều đáng tiếc là thí nghiệm của Tống Thư Hàng đã thất bại, cho dù có lắp con mắt của Thánh Nhân Nho gia vào trong mắt của thần thú xương khô cấp Trường Sinh Giả thì nó cũng không thể phát huy được hiệu quả vốn có.
Kiếp Tiên đỉnh phong và Trường Sinh Giả đã có đạo của mình vẫn có thể miễn dịch với thuật giám định cường giả.
Thật đáng tiếc…
Nếu như thí nghiệm thành công, một bộ kỹ năng liên hoàn trán của Sở các chủ + con mắt Thánh Nhân Nho gia + tóc ngố đột kích + Phần Thiên Hỏa Diễm Đao của Xích Tiêu Kiếm tung ra là có thể cho cường địch một trận tơi tả rồi.
Thế nhưng Tống Thư Hàng vẫn không thu con mắt Thánh Nhân Nho gia lại.
Thuật giám định cường giả chỉ là một tính năng nhỏ kèm theo của con mắt Thánh Nhân Nho gia mà thôi, tác dụng thực sự của nó không dừng lại ở dăm ba kỹ năng dạy học này đâu.
Tống Thư Hàng toàn lực kích hoạt, con mắt Thánh Nhân Nho gia bắt đầu kết hợp với thần thú xương khô để chiến đấu. Dưới ánh nhìn của Thánh Nhân, tất cả số liệu của kẻ địch Côn Vương đều hiện lên hết!
Bên trong bộ xương khô của thần thú, Bạch Cốt Tiên Cơ đột nhiên cảm thấy hai mắt mình man mát, thoải mái như được nhỏ thuốc đau mắt lúc mắt đang khô vậy.
Ngay sau đó, có rất nhiều thông tin chiến đấu hiện lên trước mắt cô. Ví dụ như, chùy tiếp theo có thể tấn công vị trí nào của Côn Vương để nó tự bạo, phải thực hiện tư thế như nào để tấn công mạnh nhất, tính toán lực và góc độ tấn công…
Con mắt của Thánh Nhân Nho gia tận tay hướng dẫn ngươi phải chiến đấu như thế nào.
Hơn nữa những số liệu này không phải không thay đổi, khi Côn Vương đổi tư thế, số liệu cũng được cập nhật theo.
Đỉnh quá!
Bạch Cốt Tiên Cơ chưa bao giờ biết rằng đánh nhau còn có thể chơi như thế này.
Lúc này, Côn Vương đối diện vẫn đang ở trong trạng thái phản ứng khá khích.
Tuy rằng thuật giám định cường giả không có tác dụng gì với nó nhưng sự xuất hiện của con mắt Thánh Nhân Nho gia thật sự dọa nó sợ thót tim. Năm đó Côn Vương từng khiêu khích Thánh Nhân Nho gia, dường như bị đánh đến mức ám ảnh tâm lý luôn.
Tất nhiên Bạch Cốt Tiên Cơ sẽ không bỏ qua cơ hội tốt này.
Dưới sự giúp đỡ của con mắt Thánh Nhân Nho gia, cô điều khiển người máy thần thú lao lên, chạy được nửa đường cô ném khô vong chi chùy đi, đập về phía Côn Vương. Sau đó hai tay cô cầm phủ bại chi chùy, đánh thật mạnh vào phần bụng của Côn Vương từ mé phải.
Phải khó khắn lắm Côn Vương mới áp chế được ám ảnh tâm lý trong lòng mình, cố gắng điều chỉnh trạng thái cho tốt, kết quả là khô vong chi chùy lại giáng từ trên không trung xuống, đập lên lưng nó, thậm chí pháp tắc khô vong còn ăn mòn cơ thể nó tựa như một ung nhọt trong xương, khiến làn da khô của nó lại càng mất nước, trở nên khô nứt hơn nữa.
Ngay sau đó, Bạch Cốt Tiên Cơ điều khiển thần thú xương khô, xông tới bên cạnh nó, đập một chùy vào bụng nó.
Lúc này cây chùy bỗng phình to ra, một mặt chùy cũng đủ để bao phủ toàn bộ phần ngực và bụng của Côn Vương.
“A ~”
Côn Vương đột nhiên cảm thấy bụng quằn quại, có tiếng xương cốt nứt vỡ vang lên, đau đớn phát cuồng.
Thế nhưng, cơn đau thế này vẫn nằm trong phạm vi chịu đựng của nó.
Côn vương nhịn đau nắm chặt Trấn Hải Xích, tung đòn phản kích chém về phía Bạch Cốt Tiên Cơ.
Keng!
Trấn hải xích cuồng bạo chém một nhát vào ngực thần thú xương khô, nhưng chỉ ma sát ra tia lửa.
Giáp ngực của thần thú xương khô giống như bôi dầu trơn, bên trên hiện lên một tầng ‘khiên bảo vệ trường lực’, khi Trấn Hải Xích chém lên đó không thể phát lực mà bị trượt ra.
Côn Vương: “!!!”
Đây hoàn toàn không phải là pháp khí phòng ngự của Kiếp Tiên cửu phẩm, nhất là ở bên trên còn có một tấm khiên bảo vệ trường lực, vô cùng đặc biệt.
Côn Vương thử phân tích kết cấu của khiên bảo vệ trường lực này, định tìm sơ hở để phá vỡ nó… Nhưng ngay khi vừa phân tích nó đã cảm thấy vỏ não phình to, gần như sắp nổ tung.
Đây là cái quái gì thế? Ai tạo ra vậy? Có để cho Côn còn đường sống không hả?
Côn Vương vô thức ngẩng đầu lên, nhìn về phía thần thú xương khô.
Nó vừa ngẩng lên liền nhìn thấy thần thú xương khô đang cúi đầu nhìn nó, bên trong mắt trái dưới lớp mặt nạ, con mắt Thánh Nhân Nho gia tản ra ánh sáng khiến người ta cảm thấy lạnh lẽo, mang đến áp lực cực lớn cho nó.
Không thể nào đánh tiếp được nữa!
"O~hohohohoho."
Bạch Cốt Tiên Cơ vô cùng vui vẻ.
Hôm nay cô sẽ hoàn toàn đánh bại Côn Vương.
Thần thú xương khô lại vung song chùy lên, có tiếng mưa gió sấm sét vang lên theo chuyển động của chùy.
Côn Vương ở phía đối diện đen cả mặt lại.
Nó biết hôm nay mình không thể gặm nổi khúc xương cấn răn Bạch Cốt Tiên Cơ này, cái tên nấp trong bóng tối giúp đỡ Bạch Cốt Tiên Cơ có quá nhiều thủ đoạn hơn nữa còn vô cùng âm hiểm.
Rõ ràng có thủ đoạn đẳng cấp như ‘khiên bảo vệ trường lực’ lại cố tình ngụy trang khôi giáp thành hình dáng của pháp khí bát phẩm.
Hơn nữa đối phương còn khống chế được cả mắt của Thánh Nhân Nho gia.
Thế này còn đánh cái quần gì nữa?
Có tên đó ở đây, nếu như tiếp tục đánh nhau với Bạch Cốt Tiên Cơ, nói không chừng nó sẽ bị lật thuyền mất.
Nếu như đã không thể đánh tiếp, vậy chỉ còn đường bỏ đi thôi.
Cũng may, nếu như nó muốn đi, cả Bạch Cốt Tiên Cơ và tên đang ẩn nấp trong tối kia đều không thể ngăn cản được.
Sau lưng Côn Vương đột nhiên bật ra một đôi cánh.
Bạch Cốt Tiên Cơ khống chế thần thú xương khô vung chùy lên nhưng lại đập vào khoảng không.
Côn Vương giương cánh, hóa từ cá thành chim đại bàng.
Đôi cánh cũng có màu tím sẫm kia vỗ nhẹ, cơ thể của Côn Vương nhanh chóng bật ra xa, biến mất trong chớp mắt.
“Hừ, đồ nhát chết.”
Bạch Cốt Tiên Cơ phỉ nhổ.
Sau đó, cô vươn tay vẩy tan pháp tắc khô vong và mục nát trên chiếc chùy, đứng yên trong không trung.
Cô đang đợi.
Đợi cái tên họ Tống kia đi ra.


Trên mặt biển bên dưới.
Sợi tóc ngố của Sở các chủ nhàn nhã đong đưa, thu thập chiến lợi phẩm. Sau khi bị trúng đòn liên tục, Côn Vương rơi ra không ít vẩy lân.
Đây chính là vảy lân của Côn Vương cấp bậc Trường Sinh Giả, tài liệu luyện khí cao cấp nhất trong chư thiên vạn giới.
Đáng tiếc Bạch Cốt Tiên Cơ đánh không mạnh, không thể chém đứt một phần nhục thân của Côn Vương, nếu không tối nay được ăn lẩu cá rồi.
Sợi tóc ngố thu thập tất cả các vảy lân lại rồi lại vui vẻ nhìn lên Bạch Cốt Tiên Cơ trong không trung.
Đương nhiên Sở các chủ biết đối phương muốn đợi ai.
Nhưng rất đáng tiếc ~ người mà cô ấy muốn đợi không có ở đây.
“Thư Hàng, mở cửa.”
Sợi tóc ngố của Sở các chủ gọi.
Cửa vào thế giới hạch tâm mở ra, sợi tóc ngố của Sở các chủ mang chiến lợi phẩm về.
Cùng lúc đó, hai bộ pháp khí tổ hợp tam thập tam thú trên người Bạch Cốt Tiên Cơ trong không trung tự động tháo rời, hóa thành ánh sáng bay về thế giới hạch tâm.
Hai mắt Bạch Cốt Tiên Cơ sáng lên.
Sau đó cô nhanh chóng đi theo luồng sáng, lao về phía đáy biển.


Trong thế giới hạch tâm.
“Đáng tiếc, Côn Vương vô dụng quá.”
Sở các chủ bản thể nói trong tiếc nuối, Tống Thư Hàng cường hóa lực chiến của Bạch Cốt Tiên Cơ, nhưng trận chiến chẳng kéo dài bao lâu.
“Nếu là ta thì ta cũng sẽ chuồn.”
Xích Tiêu Kiếm tâm ma nói. Sau khi hợp thể, thần thú xương khô đánh nhau với Côn Vương suy yếu như đập một tên đàn em vậy.
“Tống tiền bối, Bạch Cốt Tiên Cơ kia đang đi về hướng thế giới hạch tâm.”
Vũ Nhu Tử nhắc nhở.
“Ừm, ta thấy rồi, Vũ Nhu Tử.”
Tống Thư Hàng đứng lên, vỗ quần áo:
“Đi thôi, chúng ta ra nghênh đón Bạch Cốt Tiên Cơ.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận