Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2875: Cần mẫu vật sao? Tống tiền bối ~ tươi rói ~

Chương 2875: Cần mẫu vật sao? Tống tiền bối ~ tươi rói ~
Vốn dĩ Tống Thư Hàng đã có suy đoán về virus hủy diệt hằng tinh, câu trả lời của cha rùa đã xác định suy đoán đó. Virus này đúng là một mối phiền toái lớn.
Mà người tạo ra virus còn phiền hơn.
Không biết Tống cầu béo đến hiện thế lấy mẫu điều tra virus hủy diệt hằng tinh này có thu hoạch gì không.
“Đạo hữu, tộc rùa tai ương khổng lồ các ngươi đã góp nhặt vô số linh kiện của Vân Tước Tử Tiên Tử từ thời Thái Cổ đến nay, trong thời gian đó có nhặt được linh kiện của ai khác không?” Bạch tiền bối xoay chiếc bút trong tay mà hỏi.
“Không có. Từ thời Thái Cổ tới nay, tộc ta chỉ thu thập được linh kiện của Vân Tước Tử Tiên Tử… Từ Thái Cổ tới giờ cũng chỉ có cô ấy có khúc xương bất hủ mà thôi. Hôm nay nếu không nhìn thấy Bá Tống thì ta cũng không tin trên thế gian còn khúc xương bất hủ thứ hai.” Cha rùa trầm giọng nói.
Sự tồn tại của khúc xương bất hủ là trái với lẽ thường.
Thiên Đạo không thể cắt một chiếc xương của chính mình. Dưới khái niệm bất hủ bất diệt, Thiên Đạo muốn cắt một kiểu tóc gọn gàng khoan khoái còn khó chứ nói chi đến việc lấy cả một khúc xương.
Mà nếu không trở thành Thiên Đạo thì không thể tiếp xúc được với khái niệm bất hủ, làm sao có thể ngưng tụ ra khúc xương bất hủ được kia chứ?
Trước kia, tộc rùa tai ương khổng lồ đều cho rằng khúc xương bất hủ trong thể nội của Vân Tước Tử Tiên Tử là ngoại lệ duy nhất từ thời Thái Cổ tới nay.
Ai ngờ hôm nay Bá Tống đã đạp nát quan niệm cũ của bọn chúng.
Song… cha rùa có thể cảm nhận được khúc xương bất hủ trong thể nội của Bá Tống còn chưa hoàn chỉnh, có vẻ vẫn thiếu thứ gì đó so với khúc xương bất hủ của Vân Tước Tử Tiên Tử.
“Thư Hàng, ngươi có manh mối gì rồi sao?” Cọng tóc ngố của Sở các chủ cất tiếng hỏi. Cô cảm nhận được nhiệt độ trên đầu Tống Thư Hàng tăng nhẹ, rõ ràng là hắn đang suy nghĩ nhập tâm về một vấn đề nào đó.
“Manh mối không đủ, cho nên ta chưa dám kết luận ngay.” Tống Thư Hàng đáp.
Khi bọn họ đang nói chuyện thì một quả cầu nhỏ xuất hiện bên ngoài Bá giới.
Đó là một phần thân thể của Tống cầu béo!
Nhờ một loại bản năng nào đó, nó cảm nhận được bản thể đã độ kiếp trở về, bèn chia một phần thân thể ra để báo tin cho bản thể.
Cảm nhận được một phần thân thể của Tống cầu béo, Tống Thư Hàng nuốt một ngụm nước miếng. Không hổ là đại lão quả cầu béo, hắn đã sử dụng quyền hạn giới chủ để che đậy thiên cơ rồi mà tên này vẫn cảm ứng được hắn đã trở về.
Rốt cuộc thì chấp niệm của đại lão quả cầu béo với hắn mạnh mẽ đến mức nào kia chứ?
“Bản thể, ta trở về báo tin đây.” Tống cầu béo một phần phân thân lên tiếng.
Tống Thư Hàng hơi chuyển động ý nghĩ, dùng quyền hạn giới chủ kéo thẳng Tống cầu béo một phần phân thân đến gần.
Ở một nơi khác trong Bá giới.
Móng vuốt của Phượng Nghi Cầm Chủ, Bạch Cốt Tiên Cơ và đảo chủ Kim Quái cảm ứng được sự tồn tại của Tống cầu béo. Cả ba không tới gần, bởi vì có vẻ Tống Thư Hàng đang bàn bạc chuyện riêng tư.
Song Tống Thư Hàng lại không cố ý chặn bọn họ.
Cho nên bọn họ nghe rõ rành rành nội dung cuộc trò chuyện…
“Điều tra ra kết quả rồi à?” Tống Thư Hàng đối mặt Tống cầu béo một phần phân thân, cố gắng duy trì bình tĩnh, hỏi bằng giọng điệu thong dong.
“Đúng vậy, bản thể. Ta rút ngẫu nhiên mười vị diện trong Chư Thiên Vạn Giới hiện thế, sau đó lại rút ngẫu nhiên hơn mười hằng tinh trong mỗi vị diện để kiểm tra. Kết quả điều tra không lạc quan cho lắm… Trong số một trăm mười ba hằng tinh được kiểm tra, có đến sáu mươi ba hằng tinh ẩn chứa virus hủy diệt hằng tinh. Virus này ẩn nấp rất sâu, nếu không phải ta đã xem vật mẫu thì đã coi nhẹ chúng rồi.” Tống cầu béo một phần phân thân trả lời.
Tống Thư Hàng day day huyệt thái dương.
Đây là một thông tin tệ hại.
Nói cách khác, phần lớn hằng tinh trong hiện thế đã nhiễm loại virus này…
Muốn từ từ hủy diệt cả Chư Thiên Vạn Giới luôn sao?
[Các manh mối bắt đầu kết nối với nhau rồi.] Tống Thư Hàng thở dài.
“Bản thể, có cần điều tra tiếp không?” Tống cầu béo một phần phân thân hỏi.
Tống Thư Hàng gật đầu đáp: “Cố gắng lấy thêm mẫu vật, ta muốn xem rốt cuộc trong Chư Thiên Vạn Giới có bao nhiêu vị diện và hằng tinh bị lây nhiễm. Mở rộng phạm vi điều tra, lấy số liệu càng chính xác càng tốt.”
“Không thành vấn đề, cứ giao cho ta!” Tống cầu béo một phần phân thân nghĩ ngợi rồi nói: “Mặt khác, bản thể, sắp tới chúng ta cần phải cẩn thận một chút.”
“Sao thế?” Tống Thư Hàng hỏi với vẻ nghi ngờ: “Ngươi còn phát hiện ra gì nữa?”
Tống cầu béo một phần phân thân gật đầu đáp: “Đúng vậy… Khi điều tra số liệu, đi qua thế giới Cửu U, ta nghĩ trong thế giới Cửu U cũng có mặt trời, ma nhật thì cũng là mặt trời đúng không? Cho nên ta đã rút một ít mẫu vật ở thế giới Cửu U. Sau đó ta thấy một thứ vô cùng bất lợi đối với chúng ta.”
“Thứ gì?” Vô số thứ lướt qua trong đầu óc Tống Thư Hàng. Thứ có thể khiến đại lão quả cầu béo cảm thấy bất an ngay trong thế giới Cửu U, lẽ nào là Bạch U U?
“Là thi thể của chúng ta!” Tống cầu béo một phần phân thân chân thành nói.
Tống Thư Hàng: “!!!”
Cha rùa sững sờ, không nhịn được than thở: “Giời ơi, sao ngươi đã để rơi rớt linh kiện rồi? Bá Tống kia, ngươi định thế nào?!”
“Nói đúng ra là “di vật” của chúng ta, chắc là nó đó. Ta mơ hồ nhớ được cái từ này…” Tống cầu béo một phần phân thân nói với vẻ thận trọng: “Thứ này xuất hiện nghĩa là chúng ta không ổn. Phải đề phòng.”
Tống Thư Hàng: “…”
Di vật Thiên Đạo?
Lẽ nào đại lão quả cầu béo đã nhìn thấy hình chiếu nguyên thần two – Bá Thi của hắn trong thế giới Cửu U?
Sau khi hình chiếu nguyên thần two bơ vơ không chốn về được Bạch U U đưa đi thì đã dung nhập với lực lượng của quả cầu di vật Thiên Đạo và tiến hóa thành Bá Thi.
Xem ra có lẽ Tống cầu béo đã nhìn thấy nó.
“Ta hiểu rồi, ta sẽ cẩn thận.” Tống Thư Hàng nghiêm túc nói.
“Ừm, vậy ta đi điều tra tiếp đây. Bản tôn, chúng ta sẽ không bị di vật Thiên Đạo dọa sợ. Chúng ta sẽ bước lên đỉnh cao tối thượng của Chư Thiên Vạn Giới!” Tống cầu béo khích lệ Tống Thư Hàng một hồi, sau đó thân thể nho nhỏ phá vỡ không gian, biến mất.
Tống Thư Hàng: “…”
“Từ từ, khoan hãy đi… Bá Tống, thi thể của ngươi đâu? Ở thế giới Cửu U à? Tọa độ nào?” Cha rùa hô lên.
“Tiền bối an tâm chớ nóng, đó không phải là thi thể của ta.” Tống Thư Hàng xua tay: “Đó là di vật Thiên Đạo của ta ấy mà.”
Rùa cha: "? ? ?"
Di vật Thiên Đạo? Sao ngươi lại có thứ đó hả?
“Hơn nữa, chuyện quan trọng nhất đối với chúng ta bây giờ là phải làm sao để giải quyết được virus hủy diệt hằng tinh kia. Chúng ta cần vắc xin.” Tống Thư Hàng nói.
Đúng lúc này, Vũ Nhu Tử da đen chui ra từ cái bóng của Tống Thư Hàng, cất tiếng: “Tống tiền bối, ngươi có cần mẫu vật của virus hủy diệt hằng tinh không?”
Tống Thư Hàng: “Mẫu vật? Phải rồi. Ta phải bảo Tống cầu béo nghĩ cách phong ấn một ít mẫu vật trong trạng thái ẩn núp, chưa kích phát ra mới được.”
“Không cần phiền toái vậy đâu Tống tiền bối.” Vũ Nhu Tử da đen rụt rè nói: “Ở chỗ bản thể của ta rất có thể đã có sẵn mẫu vật mà Tống tiền bối cần rồi.”
“Ở chỗ Vũ Nhu Tử?” Tống Thư Hàng sửng sốt.
Cách đây mấy ngày, Vũ Nhu Tử, Quy tiền bối, Thông Nương và Xích Tiêu Kiếm tâm ma đã đi mạo hiểm trong Mộng giới.
Đừng nói là bọn họ phát hiện ra virus hủy diệt hằng tinh ở ngay trong Mộng giới nhé?
Bạn cần đăng nhập để bình luận