Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1461: Ta được nhiều người yêu thích đến vậy sao?

Chương 1461: Ta được nhiều người yêu thích đến vậy sao?
“Ghế trống trong Thực Tiên yến năm nay chắc chắn là nhiều hơn so với những năm trước, Trường Sinh Kiếm Tông làm chủ trì lãi hơi bị to đấy. Lần trước nữa khi Thiên Hà Tô Thị nhà ta làm chủ trì, từ lúc mở đầu đến tận lúc kết thúc chỉ trống có hai mươi mốt ghế, có vài ghế đến tận lúc gần kết thúc mới trống ra, căn bản chẳng có ý nghĩa gì cả. Năm nay mới lên được có mấy món mà đã trống tận hơn hai bàn. Trường Sinh Kiếm Tông may mắn thật.” Tô Thị A Thất nói.
Hơn nữa, không hiểu sao trong đầu óc mọi người đến tham dự Thực Tiên yến năm nay đều có thêm lĩnh ngộ đối với sự cụ hiện hóa của pháp tắc đại đạo. Lĩnh ngộ này cộng thêm hiệu quả gia trì của Thực Tiên yến sẽ khiến rất nhiều thực khách rời bữa nửa chừng.
Thực Tiên yến càng kéo dài thì sẽ càng có nhiều người bỏ dở.
“Theo nguyên tắc một phần ba, Trường Sinh Kiếm Tông sẽ có bảy ghế để tự chia, bảy ghế dùng để rút thăm trúng thưởng, còn lại tám ghế chia bằng cách thức nào thì nghe theo ý kiến của Biệt Tuyết Tiên Cơ.” Bắc Hà Tán Nhân nói.
“Ai có hứng thú với trò bốc thăm trúng thưởng không? Thiếu linh thạch thì ra đây ta cho vay.” Bạch tiền bối ngẩng đầu nói.
Lệ Chi Tiên Tử tò mò hỏi: “Bạch tiền bối không tham gia rút thăm à?”
“Ta không cần đâu, dù có rút trúng thì ta cũng chẳng có ai để đưa đến tham dự cùng. Mà một mình ta ăn hai phần thì không hay lắm… bây giờ ta đã ăn phần của mấy người rồi.” Bạch tiền bối đáp.
Từ đầu đến cuối Biệt Tuyết Tiên Cơ đều ưu ái Bạch tiền bối.
Đồ ăn được chia tới trước mặt Bạch tiền bối đã nhiều gấp đôi của những người khác rồi.
Khi họ đang nói chuyện thì trưởng lão Trường Sinh Kiếm Tông tiếp đãi Tống Thư Hàng và Bạch tiền bối ban nãy đã đi tới.
“Bá Tống tiền bối, năm nay trong tay Trường Sinh Kiếm Tông chúng ta có bảy suất Thực Tiên yến, ngài có cần không? Chúng ta sẽ trao hai suất trong đó cho ngài và Bạch Thánh.” Trưởng lão Trường Sinh Kiếm Tông hỏi.
Bá Tống Huyền Thánh và Bạch Thánh đã cứu thực khách trong Thực Tiên yến và Biệt Tuyết Tiên Cơ, còn hỗ trợ bọn họ khôi phục bí cảnh, đây chính là một đại ân đối với bọn họ. Bây giờ trong tay Trường Sinh Kiếm Tông có bảy suất Thực Tiên yến, bọn họ thương lượng với nhau một chút rồi quyết định lấy ra hai suất để tặng Tống Thư Hàng.
“Hai suất? Nhà mọi người không cần à?” Tống Thư Hàng rất ngạc nhiên.
“Đệ tử nhà ta không vội. Thực Tiên yến tiếp tục thì thể nào cũng vẫn còn ghế trống, từ từ rồi sắp xếp cho đệ tử trong nhà cũng được.” Trưởng lão Trường Sinh Kiếm Tông cười nói.
Bạch tiền bối ngẩng đầu, lau miệng, đoạn nói: “Phần của ta cứ đưa cho Thư Hàng đi.”
“Hả? Vậy cũng được sao?” Tống Thư Hàng hỏi.
Trưởng lão Trường Sinh Kiếm Tông gật đầu đáp: “Hoàn toàn không thành vấn đề, hai suất ấy hai vị chia nhau thế nào cũng được.”
“Vậy ta từ chối thì bất kính.” Tống Thư Hàng nói. Trong thế giới hạch tâm của hắn có không ít người, có hai suất Thực Tiên yến còn chưa đủ chia cho bọn họ đâu.
Ý thức của hắn chui vào thế giới hạch tâm.
Đầu tiên, hắn đến tìm Lý m Trúc.
“ m Trúc, có muốn đi ra ăn đồ ngon không?” Tống Thư Hàng hỏi.
Lý m Trúc ở trạng thái trẻ nhỏ đang tu luyện bí pháp phụ trợ mà Bắc Phương Đại Đế dạy cho cô bé.
Nghe thấy tiếng Tống Thư Hàng, cô bé ngẩng đầu lên.
“Đồ ngon?” Lý m Trúc chớp mắt rồi ra sức gật đầu.
Tống Thư Hàng vẫy một cái, đưa Lý m Trúc ra khỏi thế giới hạch tâm.
Còn một suất nữa thì cho ai bây giờ nhỉ?
“Sở tiền bối, ngài có thể ra khỏi suối nguồn sự sống được không? Nếu được thì ra ngoài ăn bữa cơm nhé?” Tống Thư Hàng hỏi.
Sở các chủ liếc mắt một cái rồi tiếp tục thổi bong bóng.
Giờ ta chỉ còn mỗi cái đầu, ngươi nói chuyện ăn cơm với ta là để kích đểu ta à?
Tống Thư Hàng gãi đầu rồi chuyển ý thức sang phía Quy tiền bối.
Quy tiền bối đã tỉnh dậy.
Nó và Thông Nương đang ngồi nhìn nhau.
Hôm nay Thông Nương còn đặc biệt hiện nguyên hình.
Một rùa một yêu mắt to trừng mắt nhỏ.
Ở giữa cả hai là một đống búp hành.
“Quy tiền bối, chuyện gì xảy ra với đống búp hành này thế?” Thông Nương nhìn thấy bao nhiêu là búp hành, lòng đau như cắt.
Quy tiền bối: “Ta cũng không biết, ta cũng mất trí nhớ như ngươi mà.”
Đúng lúc này thì giọng nói của Tống Thư Hàng vang lên: “Quy tiền bối, Thông Nương, hai người có muốn dự Thực Tiên yến không?”
“Thực Tiên yến? Biệt Tuyết Tiên Cơ? Búp hành… Thì ra là ngươi! Tống Thư Hàng!” Thông Nương dựng lông.
Tống Thư Hàng ngu mặt ra.
“Khụ, ta không đi đâu, gần đây ta chẳng có hứng thú gì với ăn uống cả.” Quy tiền bối nói.
Nhìn những búp hành mơn mởn trên mặt đất, trong đầu Quy tiền bối chợt nhớ đến mặt nạ hành tây. Nó rục rịch ngóc đầu dậy… đột nhiên nó muốn chế đống búp hành này thành mặt nạ hành.
“Thư Hàng, có phải trong lúc ta đang hôn mê, ngươi lại vặt búp hành của ta để đưa cho Biệt Tuyết Tiên Cơ không?” Thông Nương la ầm lên.
Tống Thư Hàng cười ha hả: “Ta muốn vặt búp hành của cô mà phải chờ lúc cô hôn mê à?”
Thông Nương: “…”
“Ta đã hứa không tùy tiện vặt búp hành của cô rồi mà. Ta biết giữ lời lắm đấy.” Tống Thư Hàng cười hì hì, sau đó chuyển ý thức đến chỗ hai cô nàng đệ tử.
Đầu tiên là đại đệ tử tước yêu Tiểu Thải.
Tước yêu Tiểu Thải đang chăm chỉ luyện công, không ngừng không nghỉ.
“Tiểu Thải, có muốn ra ăn bữa cơm không? Thực Tiên yến đấy, ngon lắm.” Tống Thư Hàng gọi.
“Ăn cơm? Sư phụ, dùng tích cốc đan là giải quyết được vấn đề ăn uống rồi mà! Còn lại bao nhiêu thời gian phải dùng để tu luyện chứ! Lãng phí thời gian chính là lãng phí sinh mạng đó!” tước yêu Tiểu Thải trả lời rất chi là nghiêm túc.
Tống Thư Hàng: “…”
Tiểu Thải hết thuốc chữa rồi.
“Sư phụ, ta muốn tiếp tục tu luyện! Nếu sư phụ có nhiệm vụ gì giao cho ta thì cứ việc nói, còn chuyện lãng phí thời gian như ăn uống này đừng có gọi ta nữa!” Dứt lời, Tiểu Thải biến hai cánh thành màu đen đặc, trên người hiển hiện khí tức Kim Cương Thân của Nho gia, bắt đầu một vòng tu luyện mới.
Tống Thư Hàng: “…”
Hắn đành phải chuyển ý thức sang chỗ Sở Sở.
Hình như Sở Sở vừa ngủ dậy, đang rửa mặt chải đầu.
“Sở Sở, có biết Thực Tiên yến không? Ra ăn một bữa đi. Đây là cơ hội tốt để tăng tiến tu vi đấy, ăn xong thì tu vi cao vọt không phải là giấc mơ đâu.” Tống Thư Hàng nói ngay vào trọng điểm.
Sở Sở ngẩng đầu: “Sư phụ, ta cũng tham gia được sao?”
“Không vấn đề gì, sư phụ đang có hai suất cho ngươi và m Trúc đây, ngươi vừa ăn vừa chăm sóc m Trúc luôn cũng được.” Tống Thư Hàng nói.
“Dạ, sư phụ.” Sở Sở quyết định luôn.
Thế là Sở Sở cũng được Tống Thư Hàng đưa ra ngoài.
Trưởng lão Trường Sinh Kiếm Tông sắp xếp cho họ ngồi cùng một bàn, cách bàn của Tống Thư Hàng rất gần.


Sau khi Trường Sinh Kiếm Tông sắp xếp xong bảy chỗ ngồi của mình thì đến vòng hai là rút thăm trúng thưởng để xếp chỗ.
Dùng một viên linh thạch thất phẩm là được rút một lần.
Ai có hứng đều có thể tham gia, nếu rút được ghế mà không cần thì có thể bán trao tay ngay cho người khác hoặc một mình ăn cả hai phần.
“Tống tiên bối có muốn tham gia rút thưởng không?” Vũ Nhu Tử hỏi.
Tống Thư Hàng lắc đầu.
Trong thế giới hạch tâm của hắn toàn đồ lười, cho suất Thực Tiên yến mà họ còn không tham gia thì hắn cần thêm suất làm gì?
“Các ngươi có muốn rút thăm không?” Tống Thư Hàng hỏi lại.
Tô Thị A Thập Lục và Vũ Nhu Tử đều không muốn rút.
“Đúng rồi, nếu ai muốn có thêm suất thì bảo ta, ta có thể rút hộ cho.” Bạch tiền bối ngẩng đầu lên nói: “Rút trúng thì trả suất cho các ngươi.”
“Bạch tiền bối, ta muốn có một suất, xin hãy rút cho ta với. Ta muốn giành suất cho Thiết Quái, bao giờ Thực Tiên yến kết thúc thì ta sẽ trả linh thạch cho ngài.” Lúc này trên bàn ngay cạnh đó có một cô nàng nóng bỏng mặc váy đỏ đứng lên, nói bằng giọng điệu rất ngọt ngào.
“Phụt… nè tên bói bịp kia, không ngờ ngươi cũng đến tham gia Thực Tiên yến đấy.” Bắc Hà Tán Nhân suýt chết sặc.
“Há há, Bắc Hà à, ta tham gia ngay từ đầu cơ. Ta là đối thủ cả đời của ngươi, thế mà ngươi không nhận ra ta, ngươi còn kém lắm.” Cô nàng váy đỏ che miệng cười, xinh đẹp đến mê người.
Bắc Hà Tán Nhân: “…”
“Đúng rồi, Bắc Hà này, trông ta như thế này ngươi có yêu không? Ta thiết kế dáng vẻ này dựa theo tâm ma của ngươi đấy, chỉ chỉnh sửa có một chút thôi. Chắc là mẫu ngươi thích nhỉ?” Đồng Quái Tiên Sư cười khúc khích.
Bắc Hà Tán Nhân ngẩng đầu nhìn trời. Nếu đây không phải là sảnh tiệc của Thực Tiên yến thì hắn đã lấy kiếm hoàn ra cho Đồng Quái Tiên Sư đẹp mặt từ lâu rồi.
Bạch tiền bối nho nhỏ đứng lên, nhảy xuống khỏi ghế: “Để ta đi rút thăm cho Đồng Quái đạo hữu.”
Khi Bạch tiền bối nhảy khỏi ghế ngồi, Tống Thư Hàng cảnh giác cao độ.
Không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất, hắn sợ Bạch tiền bối trượt chân, bởi vì mặt băng thực sự rất trơn.
Bạch tiền bối nhỏ đáp đất vững vàng, lấy một viên linh thạch thất phẩm ra, chạy lon ton đến trước đài rút thưởng.
Xem ra là bình an vô sự rồi.
Thấy Bạch tiền bối lên rút thưởng, các tiền bối trong nhóm Cửu Châu số 1 gồm Cuồng Đao Tam Lãng, Hoàng Sơn Chân Quân, Lệ Chi Tiên Tử và Thất Tu Thánh Quân đều đứng cả dậy, đi về phía đài rút thưởng của Thực Tiên yến.
Dù không cần ghế thì rút cho vui cũng được.
Tống Thư Hàng đột nhiên cũng muốn tham gia rút thưởng, nhưng ngặt nỗi hắn không có tiền.
“Thực ra ta trông chờ vòng ba hơn, vòng ba năm nào cũng mới lạ. Năm nay không biết sẽ có trò vui gì đây.” Bắc Hà Tán Nhân nhấp một ngụm trà để bình ổn tâm trạng.


Khi vòng rút thưởng bắt đầu, Thực Tiên yến lại có thêm mấy món tiên trân.
Tốc độ mang thức ăn lên Thực Tiên yến sẽ càng lúc càng nhanh hơn.
Đồng thời, Biệt Tuyết Tiên Cơ cũng đã thương lượng xong cách chơi vòng ba với Trường Sinh Kiếm Tông.
“Thực khách trong Thực Tiên yến có thể đề cử ra mấy vị đạo hữu, dùng cách bỏ phiếu ủng hộ để xác định những người sở hữu tám suất cuối cùng.
Sau khi xác định được tám thực khách giành được suất ăn, nếu vị nào ở đây không phục thì có thể khiêu chiến bọn họ.
Các đạo hữu giành được quyền sở hữu tám suất cuối cùng phải nhận bốn lần khiêu chiến.
Hai bên sẽ tự quyết định hình thức khiêu chiến với nhau.”
Quy tắc vừa được đưa ra, cả sảnh tiệc Thực Tiên yến đều lặng ngắt như tờ.
“Bá Tống Huyền Thánh! Ta đề cử cho Bá Tống Huyền Thánh một suất!” Một vị tiên tử mà Tống Thư Hàng hoàn toàn không quen biết đột nhiên đứng lên hô to.
Tống Thư Hàng: “?”
Ta được nhiều người yêu thích đến vậy sao?
Thật là ngại quá đi mà.
“Ủng hộ ta đẩy Bá Tống Huyền Thánh lên đi! Sau đó ta muốn khiêu chiến Bá Tống Huyền Thánh!” Vị tiên tử kia cao giọng nói: “Trong tay ta có một phần nước sông mẫu tử, nếu ta thắng khiêu chiến thì sẽ bắt Bá Tống Huyền Thánh uống cho bằng hết!”
Chỉ trong nháy mắt, tất cả thực khách trong Thực Tiên yến đều ủng hộ Bá Tống Huyền Thánh.
Tống Thư Hàng: “…”
Bạn cần đăng nhập để bình luận