Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1544: Chủ shop: Chân tướng chỉ có một

Chương 1544: Chủ shop: Chân tướng chỉ có một
Chủ shop: “…”
Nhà ta bán thuyền tiên thì tại sao lại phải có nhân viên chăm sóc khách hàng biết ngôn ngữ viễn cổ chứ?
Ngươi thật lòng muốn làm khó ta đấy à?
Đối mặt với loại khách hàng thích làm khó dễ này, ta bèn trở tay nhấn một phát….like!
Người mua hàng là Hoàng Sơn tiền bối, là Tôn Giả mới tấn thăng.
Toàn bộ cái giới tu chân này đều biết Hoàng Sơn tiền bối có mối quan hệ cực kì rộng rãi.
Quan trọng nhất là Hoàng Sơn tiền bối là khách hàng thân thiết đã đặt hơn ba trăm đơn hàng ở shop mình rồi. Khách hàng lớn thế này, thi thoảng đưa ra một vài yêu cầu quá đáng thì cũng có thể tha thứ mà. Đương nhiên chủ shop vẫn nhấn like nhiệt tình thôi.
“Hoàng Sơn tiền bối chờ một lát để ta đi hỏi thử.”
Hai phút sau.
Một em gái chăm sóc khách hàng tên là Tiểu Khả ra thay chủ shop: “Xin chào Hoàng Sơn tiền bối, ta là nhân viên chăm sóc khách hàng Tiểu Khả, có biết một chút về ngôn ngữ viễn cổ, xin hỏi Hoàng Sơn tiền bối có gì cần giúp đỡ ạ?”
“Ta muốn biết hai câu Thiên Tự văn ‘minh phượng tại trúc, bạch câu thực tràng. Hóa bị thảo mộc, lại cập vạn phương’ trong ngôn ngữ viễn cổ đọc thế nào? Khi ta đọc hai câu này thì không thể uốn lưỡi được, có bí quyết gì không?” Tống Thư Hàng run rẩy đánh chữ.
Tiểu Khả: “Hoàng Sơn tiền bối đang học ngôn ngữ viễn cổ sao? À đúng rồi, đọc hai câu này bằng ngôn ngữ viễn cổ thì khá khó, bởi vì đầu lưỡi cần thay đổi hơn mười lần một lúc. Thay đổi cụ thể thì.. phải nói thế nào nhỉ? Chắc là thế này này ↑↑↓↑←. Thôi thế này đi, ta gửi một đoạn video cho ngài, ngài xem ta mô phỏng biến hóa của đầu lưỡi nhé.”
“Được, làm phiền cô.” Tống Thư Hàng run rẩy nói.
Một lát sau, nhân viên chăm sóc khách hàng Tiểu Khả gửi một đoạn video cho Tống Thư Hàng.
Tống Thư Hàng tắt âm thanh video trước.
Mở video ra, nhìn đầu lưỡi của cô nàng Tiểu Khả uốn éo đầy linh hoạt, thể hiện biến hóa của lưỡi khi đọc ngôn ngữ viễn cổ.
Con người bình thường đúng là không thể thực hiện được động tác có độ khó cao như vậy mà.
Tống Thư Hàng lĩnh ngộ ra một việc – đó là muốn học ngôn ngữ viễn cổ nhất định phải có một cái lưỡi cực kì linh hoạt.
Được nhân viên chăm sóc khách hàng Tiểu Khả giảng giải, Tống Thư Hàng quay lại hệ thống học bá đọc thử mấy lần mới may mắn thành công.
Quả nhiên học ngôn ngữ viễn cổ bằng cách nghe âm đọc là không được, phải phối hợp cả biến hóa ở lưỡi nữa.
Phải ghi chú điểm này lại rồi phản hồi cho Bạch tiền bối biết mới được.
Chờ đến lần sau khi Bạch tiền bối thăng cấp hệ thống học bá, nhất định phải nhờ ngài ấy thêm chức năng này vào.
Mặt khác, cô gái chăm sóc khách hàng này giảng giải rất cẩn thận, đáng khen. Tí nữa mua thuyền tiên xong phải cho cô ấy đánh giá 5 sao mới được.
Sau khi qua được ải này, Tống Thư Hàng thở phào nhẹ nhõm, không còn bị giáo viên điện lưu hình người dùng cầu điện giục giã yêu thương, cũng lấy được điểm tích lũy trong hệ thống học bá.
“Hoàng Sơn tiền bối, ngài còn vấn đề gì khác không ạ?” Cô bé Tiểu Khả hỏi han.
Mặc dù phải chỉ dẫn người khác học ngôn ngữ viễn cổ trong lúc đang bán hàng là một chuyện rất kì quái, nhưng đối phương là khách hàng lớn Hoàng Sơn tiền bối mà, phải có một chút đặc quyền chứ.
“Tạm thời không có. Cảm ơn Tiểu Khả tiên tử. Nếu sau này ta còn vấn đề gì khác về ngôn ngữ viễn cổ thì có thể tìm cô tiếp được không?” Tống Thư Hàng hỏi.
Tiểu Khả: “…”
Sau một lúc lâu, Tiểu Khả mới dè dặt trả lời: “Hoàng Sơn tiền bối ơi, ta bận lắm.”
Chủ shop nói không được đắc tội với Hoàng Sơn tiền bối, giọng điệu phải dịu dàng, đừng từ chối thẳng mặt.
“Vất vả rồi. Thôi, chúng ta nói về thuyền tiên đi. Ta cảm thấy loại động cơ tổng hợp kiểu mới này rất hay. Tính năng của nó thế nào?” Tống Thư Hàng bắt đầu nói chuyện nghiêm túc với Tiểu Khả.
Một công đôi việc, vừa nghe giảng bài, vừa mua thuyền tiên.
Nguyên nhân chính khiến Tống Thư Hàng cảm thấy hứng thú với cái thuyền tiên động cơ tổng hợp này là vì nó tiết kiệm tiền.
Không những có thể dùng xăng hàng không, dùng linh thạch, mà quan trọng nhất là tu sĩ còn có thể tự bổ sung năng lượng cho nó.
Tống Thư Hàng thích nhất điểm này.
Bây giờ hắn có kim đan năm hạch và linh quỷ cấp cao, linh lực lúc nào cũng dư dả. Linh lực dồi dào để không cũng phí, dùng vào thuyền tiên còn có thể bay một khoảng thời gian.
Tiểu Khả thấy Hoàng Sơn tiền bối không nói chuyện về ngôn ngữ viễn cổ nữa thì thở phào nhẹ nhõm. Trình độ ngôn ngữ viễn cổ của cô không cao, cũng chỉ vừa mới học mà thôi.
Sau đó, cô nhanh chóng giới thiệu giá cả, hiệu quả và tính năng của thuyền tiên động cơ tổng hợp loại mới cho Tống Thư Hàng.
“Ngoại hình của thuyền tiên có thay đổi được không?” Tống Thư Hàng hỏi.
Trong album, hình dáng của thuyền tiên phần lớn đều là “thuyền”.
“Ngoại hình có thể thay đổi tùy ý, chỉ cần ngài thích thì chiếc thuyền tiên động cơ tổng hợp này có thể biến đổi thành bất cứ hình dáng gì cũng được. Cần phải chi thêm phí cải tiến, nhưng chủ shop nói Hoàng Sơn tiền bối là khách hàng thân thiết nên miễn phí khoản này luôn. Mặt khác, ngoại hình quá kì lạ sẽ ảnh hưởng tới tốc độ phi hành đấy ạ.” Tiểu Khả bổ sung.
“Transformers được không?” Tống Thư Hàng vội hỏi.
Phóng lên trời cao, bay vào vũ trụ chính là mộng tưởng của tất cả cánh đàn ông.
Mà lái người máy cỡ lớn cũng là mộng tưởng của cánh đàn ông. Với điều kiện tiên quyết là khoang lái đừng có ở trên nắm tay người máy.
“Thứ đó nhìn thì tương đối phức tạp, nhưng khó thì không khó lắm.” Tiểu Khả trả lời.
“Vậy thì quyết định lấy cái đó đi. Hình thái thì… hình thái căn bản là một chiếc xe con, để khi không biến hình thì ta có thể lái nó như ô tô vậy, đi hằng ngày không lãng phí. Chú ý, đừng có làm máy kéo, cũng không được làm máy xúc, làm thành hình dạng xe con bình thường ấy.”
Tiểu Khả: “Được ạ, chậm nhất là sáng mai sẽ có bản thiết kế. Lúc nào có ta sẽ gửi hình ảnh cho tiền bối xem qua.”
“Được.” Tống Thư Hàng trả lời.
Tiểu Khả: “Chúc Hoàng Sơn tiền bối tu vi tinh tiến. Tiền bối còn vấn đề gì khác không ạ?”
“Không có, nếu có thì ta sẽ tìm cô sau.” Tống Thư Hàng nói.
Tiểu Khả: “Vâng, vậy tạm biệt Hoàng Sơn tiền bối ạ.”
Sau khi kết thúc cuộc trò chuyện, em gái Tiểu Khả xoa cằm, nói với chủ shop: “Chủ shop này, sao ta thấy tính cách của Hoàng Sơn tiền bối hôm nay cứ sai sai thế nào ấy, giọng điệu nói chuyện thì quai quái. Mà ngài biết không, hắn còn muốn đặt một chiếc thuyền tiên loại Transformers.”
Nghe đến đây, chủ shop lập tức ngộ ra chân lý: “Ta hiểu rồi, bảo sao ta cứ thấy phong cách của Hoàng Sơn tiền bối hôm nay có gì là lạ. Đáp án đã rõ, vị Hoàng Sơn tiền bối nói chuyện với chúng ta hôm nay không phải là Hoàng Sơn tiền bối.”
“Thế thì là ai?” em gái Tiểu Khả nghi hoặc hỏi.
Một cô nàng khác bên cạnh cười nói: “Còn là ai được nữa, chắc chắn là yêu sủng Đậu Đậu nhà Hoàng Sơn tiền bối rồi.”
“Không sai, trừ Đậu Đậu ra, trên thế gian này không còn ai khác có thể dùng tài khoản của Hoàng Sơn tiền bối để làm chuyện đó. Mà giọng điệu nói chuyện của Hoàng Sơn tiền bối ban nãy đúng là của Đậu Đậu rồi.” chủ shop nói chắc như đinh đóng cột.
“Vậy… đơn hàng này chúng ta có làm nữa không?” Tiểu Khả hỏi.
Chủ shop bật cười ha hả: “Làm chứ, sao lại không làm? Hoàng Sơn tiền bối chiều Đậu Đậu lắm, Đậu Đậu dùng tài khoản của Hoàng Sơn tiền bối để đặt hàng, cuối cùng Hoàng Sơn tiền bối sẽ phải yên lặng trả tiền thôi, không phải lo đâu.”
“Lần trước Đậu Đậu hát khúc ca Hoàng Sơn ngu ngốc ngay trong giải đấu máy kéo mà Hoàng Sơn tiền bối còn không phạt nó nữa là. Đậu Đậu có thể trở thành yêu sủng của Hoàng Sơn tiền bối quả là có phúc.” Có người nói tiếp.


Động phủ Hoàng Sơn.
Đậu Đậu đang vội vàng bế quan để trùng kích cảnh giới ngũ phẩm chợt thấy như dằm trong tim.
“Sao cứ thấy như có ai đang nói xấu mình ấy nhỉ?” Đậu Đậu nói.
Ai đang nói xấu nó đấy?
Bình thường thì người hay cà khịa Đậu Đậu nhất chính là Chu Ly, bởi vì gã này thường xuyên phải đuổi theo đứa bỏ nhà đi bụi Đậu Đậu nên tích tụ oán khí lâu rồi. Nhưng gần đây Chu Ly sống với vợ rất chi là ngọt ngào, dính nhau như keo với sơn, chắc là không nói xấu sau lưng nó đâu nhỉ.
Vậy thì là… Thư Hàng sao?
“Gần đây ngoài Chu Ly ra thì cũng chỉ có Thư Hàng hay nói xấu mình thôi. Quyết định thế đi, mấy ngày nữa mình sẽ đi tìm Thư Hàng.” Đậu Đậu nhảy lên, tinh thần phấn chấn hơn hẳn.
Ở nhà bế tử quan là nhắm mắt làm bừa, là không đúng.
Cho nên nó quyết định sẽ đến gặp Thư Hàng một lần trước khi thăng cấp lên ngũ phẩm. Nghe nói Sở Sở đã trở thành đệ tử của Thư Hàng rồi.
“Dù việc mình thăng cấp lên ngũ phẩm là chuyện ván đã đóng thuyền, nhưng cái gì cũng phải đề phòng vạn nhất. Cho nên trước khi độ kiếp, mình phải đi gặp bạn bè lần cuối mới được.” Đậu Đậu bắt đầu tìm lý do bao biện cho mình.
Lần này nó không định bỏ nhà trốn đi.
Chó rồi cũng phải trưởng thành, chơi cái trò bỏ nhà ra đi quá nhiều thì Hoàng Sơn ngu ngốc sẽ miễn dịch. Lần này nó muốn xin xỏ Hoàng Sơn đàng hoàng để đi gặp Thư Hàng.
80% là Hoàng Sơn sẽ đồng ý để nó đi gặp Tống Thư Hàng thôi.
“Được rồi, quyết định vậy đi, cuối tuần tìm hắn chơi cho đã!” Dứt lời, Đậu Đậu nhanh chóng chạy đến chỗ của Hoàng Sơn tiền bối.
Giờ học buổi sáng nhanh chóng kết thúc.
Sau đó là giờ ăn cơm và nghỉ trưa.
Buổi chiều tiếp tục lên lớp.
Chiều đến, Tống Thư Hàng vừa học một bài ngôn ngữ viễn cổ, vừa dùng thời gian còn lại để học Thiên Sư Chính Pháp – Lôi Pháp Thiên. Những thuật pháp đầu tiên của Lôi Pháp Thiên chính là Lôi Quang Nhất Chỉ, Chưởng Tâm Lôi, sau đó là Dẫn Lôi Thuật.
Dẫn Lôi Thuật chia làm mấy giai đoạn: Nhất lôi, nhị lôi, tam lôi, tứ lôi và ngũ lôi oanh đỉnh.
Ở một nơi khác.
Phân thân sửa lại bảng hiệu cho quán ăn Lan Tây đảo, tránh có người thần bí đến gọi mấy món “phục vụ chạy trốn” không còn tồn tại.
Sở Sở hỗ trợ trong quán ăn.
Cô đang bắt đầu tu luyện bí pháp tiên trù học được trong không gian phong bế.
Trước mắt, cô đang sử dụng nguyên liệu nấu ăn bình thường để luyện kĩ thuật sử dụng dao và nấu nướng.
Tống Thư Hàng lặng lẽ cung cấp cho cô một ít búp hành, để cô luyện tập khâu tiêu trừ yêu khí của nguyên liệu nấu ăn trong bí thuật tiên trù. Chuyện này tạm thời không để cho Thông Nương biết.
Trừ một trận kích thích do đại lão quả cầu béo mang tới sáng nay thì cả ngày nay hắn sống rất yên bình.
Con rối tiên tử đi cả đêm không về, cô đưa Lý m Trúc đến tòa nhà của Dược Sư tiền bối ngủ. Dường như cô nàng mua nhiều thứ lắm, Tống Thư Hàng bắt đầu lo không biết số tiền mà mình cho cô có đủ hay không.
Đêm đến.
Tống Thư Hàng nằm trên giường ngắm trăng ngoài cửa sổ.
Qua hôm nay là còn bốn ngày.
“Mọi người ngủ ngon.” Tống Thư Hàng nói khẽ.
Hôm nay ngự đao bay từ Lan Tây đảo về đại học Giang Nam rồi lại quần nhau một trận với quả cầu béo, hắn cũng mệt rồi.
Tống Thư Hàng nhắm mắt lại, vận chuyển Chân Ngã Minh Tưởng Kinh, vừa ngủ vừa khôi phục tinh thần.
Trong cơn mơ màng, hình như hắn lại tiến vào mộng đẹp.
Trong mộng, Tống Thư Hàng cảm thấy có một bàn tay nhỏ bé xoa nhẹ trên đầu mình.
Bàn tay nhỏ mềm mại, xoa vô cùng dễ chịu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận