Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1569: Ha ha ~

Chương 1569: Ha ha ~
“Đậu Đậu này, ban nãy ta nhắn tin cho Công Tử Hải như thế, liệu hắn có hiểu được không nhỉ?” Tống Thư Hàng nhắn tin xong thì nhìn sang Đậu Đậu mà hỏi.
… Vì lâu quá rồi không gặp Công Tử Hải, cho nên bây giờ có phương thức liên lạc, biết tên này chưa độ thiên kiếp ngũ phẩm thì Tống Thư Hàng mới mừng quá trớn.
Đậu Đậu: “Gâu, ta cảm thấy đối phương sẽ không hiểu đâu. Mà câu nói ban nãy của ngươi khoa trương quá, mấy nhân vật đắc ý kiểu đấy ở trong phim là không sống được quá hai tập đâu đấy.”
“Đậu Đậu đừng có gở mồm, thời gian chờ hồi sinh của ta còn chưa hết kia kìa, còn tận hai ngày cơ đấy.” Tống Thư Hàng vội vàng nói.
Đậu Đậu: “…”
Sao ngươi cứ nhớ như in cái thời gian chờ của pháp khí hồi sinh thế nhỉ? Chẳng lẽ ngươi định chờ vừa hết thời gian đếm ngược đã lao đầu đi chết à?
Đậu Đậu cảm thấy suy nghĩ của Tống Thư Hàng gần đây cứ có gì đấy sai sai.
“Sao Công Tử Hải còn chưa trả lời nhỉ?” Tống Thư Hàng nhìn chằm chằm vào điện thoại rồi hỏi.”
Đậu Đậu: “Hay là ngươi gọi cho hắn ta thử xem?”
“Chờ một lát đã, ta muốn biết hắn sẽ trả lời ta như thế nào.” Tống Thư Hàng nói: “Cho hắn thời gian một phút, nếu hắn không trả lời thì chúng ta gọi điện.”

Trong một Huyết Cốc ở Hoa Hạ.
Công Tử Hải nắm chặt điện thoại trong tay, hai hàng lông mày cau chặt lại.
Tin nhắn của An Tri Ma Quân tuyệt đối không phải là do chính bản thân hắn gửi đi.
An Tri sẽ không dùng giọng điệu này để gửi tin cho hắn.
Hơn nữa, kim đan năm hạt nhân là cái khỉ gì? Viên thứ nhất và viên thứ hai đều có chín long văn lại là cái quái gì đây? Chẳng lẽ trong cơ thể một người lại ngưng tụ ra hai viên kim đan hay sao?
Đừng có đùa chứ.
Dù có người gặp được kì ngộ nghịch thiên, sinh ra hai viên kim đan đi chăng nữa, nhưng hai viên kim đan chín long văn chỉ là chuyện viễn vông!
Tin nhắn này là do ai gửi đây?
Trong lòng Công Tử Hải dấy lên cảm giác bất an.
Điện thoại của An Tri rơi vào tay kẻ khác, đã thế còn bị mở khóa.
Chuyện này có nghĩa là tình cảnh của An Tri Ma Quân hiện nay vô cùng nguy hiểm, không biết hắn gặp chuyện khi đang độ kiếp hay là sau khi độ kiếp mới bị đây.
Hắn không thích chuyện phiền phức “không thể nắm giữ được” như thế này.
Nhưng sự đời chính là vô thường như thế, dù hắn có tính toán giỏi đến đâu cũng có chỗ thiếu sót.
“Ngươi là ai?” Công Tử Hải bình tĩnh trả lời.
Lo lắng là cảm xúc không cần thiết.
Dù hắn có lo lắng thế nào thì cũng không thể bò qua điện thoại mà đến cứu An Tri Ma Quân được. Hắn cần phải tỉnh táo để dùng trí tuệ của mình nghĩ cách cứu An Tri Ma Quân.
“Bạn cũ của các ngươi.” Tống Thư Hàng nhanh chóng trả lời.
Công Tử Hải day huyệt thái dương… bạn cũ? Nói cách khác là kẻ thù cũ chứ gì?
Hắn bắt đầu điểm mặt mấy kẻ mình đã đắc tội trong những năm gần đây.
Nếu nói là “bạn cũ” thì chắc cũng phải dây dưa nhau năm sáu năm rồi đúng không? Nhưng hắn chẳng tìm được “bạn cũ” nào của mình khớp với cái người đang trả lời tin nhắn.
“An Tri đâu?” Công Tử Hải bình tĩnh hỏi.
“Tạm thời vẫn còn sống.” Tống Thư Hàng trả lời.
Công Tử Hải: “Ta hiểu rồi… một thời gian nữa ta sẽ đích thân đến đưa An Tri đạo hữu về. Chúng ta sẽ gặp nhau, bạn cũ ạ.”
Đối với Công Tử Hải mà nói thì chuyện quan trọng nhất bây giờ là việc độ kiếp của chính hắn. Dù có xảy ra chuyện gì cũng không thể làm xáo trộn lịch trình độ kiếp của hắn.
Mặt khác, mặc dù an nguy của An Tri Ma Quân rất quan trọng, nhưng hắn sẽ không đánh cược an nguy của mình để đi cứu An Tri Ma Quân. Bọn hắn là ma tu, cái gì nên cắt thì phải cắt.
Nếu cứu được thì dốc hết sức đi cứu, bởi vì An Tri Ma Quân vẫn còn giá trị lợi dụng đối với hắn. Nhưng không cứu được thì phải từ bỏ ngay.
“Thế thôi à? Tên này không muốn nói gì nữa hả?” Tống Thư Hàng nhanh chóng gửi tin đi: “Ta vừa nói đến năm viên kim đan, trong đó có hai viên chín long văn, ngươi có cảm nghĩ gì?”
Công Tử Hải: “Ha ha.”
“Ngươi không tin?” Tống Thư Hàng hỏi.
Công Tử Hải: “Ha ha.”
Tống Thư Hàng: “…”
Xưa nay mấy cuộc trò chuyện vẫn hay kết thúc bằng hai chữ “ha ha”.
Trước đây rất lâu, ha ha dùng để thể hiện một nụ cười hiền lành. Nhưng chẳng biết từ bao giờ, ý nghĩa của nó đã thay đổi.
Thực tế thì đầu năm nay không chỉ có ý nghĩa của hai chữ “ha ha” bị thay đổi, mà mấy cụm từ như “Đại thế đã mất” cũng đã khác hẳn với ý nghĩa ban đầu rồi.
“Giờ là lúc ta ra tay!” Đậu Đậu cầm điện thoại của An Tri Ma Quân, đánh chữ nhanh như gió: “Ha ha cái quần què!”
Tống Thư Hàng: “…”
“Được rồi, sướng rồi. Cho hắn tha hồ mà ha ha.” Đậu Đậu đưa điện thoại cho Tống Thư Hàng: “Hủy cái điện thoại này đi, ta có cảm giác Công Tử Hải nhất định có cách xác định vị trí của nó.”
“Thế thì cứ để hắn dò ra đi, càng tốt chứ sao.” Tống Thư Hàng cười ha hả, ném chiếc điện thoại vào thế giới hạch tâm của mình.
Nếu đã bỏ điện thoại vào thế giới hạch tâm rồi mà Công Tử Hải vẫn dò ra được vị trí thì coi như hắn giỏi.
Thực ra Tống Thư Hàng còn định dò vị trí điện thoại của Công Tử Hải kia, nhưng đáng tiếc là điện thoại của Công Tử Hải đã được cải tạo rồi, dùng cách thức bình thường không thể dò được.
Sau khi cất điện thoại của An Tri Ma Quân đi, Tống Thư Hàng nói: “Này, lẽ ra ban nãy ta nên thử xem có thể dùng An Tri Ma Quân để dụ Công Tử Hải ra không chứ nhỉ.”
Đậu Đậu: “Thôi đừng mơ, với tính cách của gã Công Tử Hải đó, dù hắn có xuất hiện thì cũng chỉ cho phân thân hay con rối đến dò đường thôi. Còn lâu hắn mới chịu đặt bản thân mình vào nguy hiểm.
“Cũng đúng, gã này có thể nói là túc trí đa mưu. Đáng tiếc là số hơi bị nhọ.” Tống Thư Hàng nói.
Chờ hắn thăng cấp lên ngũ phẩm rồi kết thúc ân oán với hắn sau vậy.
Nhân lúc Tống Thư Hàng vẫn còn đang ở ngũ phẩm, ngũ phẩm đấu ngũ phẩm cho công bằng.

Đậu Đậu và Tống Thư Hàng bắt đầu thu thập đan dược và linh thạch mà An Tri Ma Quân để lại.
“Này, chỗ đan dược này không có vấn đề gì chứ?” Tống Thư Hàng hỏi.
Đậu Đậu trả lời: “Cơ bản là không có vấn đề gì. Nhưng nếu muốn đảm bảo an toàn thì mang về cho Hoàng Sơn kiểm tra một chút cũng được.”
“Hoàng Sơn tiền bối ở xa quá, bên người chúng ta có sẵn tiền bối mà, tìm người ở xa làm gì cho khổ?” Tống Thư Hàng gọi Xích Tiêu Kiếm tiền bối ra.
Không cần bỏ gần tìm xa, đừng quên trong thế giới hạch tâm của mình có chứa… à, có mấy vị đại tiền bối đang cư trú.
Phải khai thác các vị tiền bối này thật hiệu quả mới được.
“Xích Tiêu Kiếm tiền bối ơi, số đan dược và linh thạch này có vấn đề gì không? Ta với Đậu Đậu ăn luôn có được không?” Tống Thư Hàng hỏi.
Xích Tiêu Kiếm thò thân kiếm ra, vạch một cái lên đan dược: “Không vấn đề gì, ăn luôn cũng được. Nhưng tốt nhất là đem đi giao dịch với tu sĩ ma đạo ấy, vì đây là đan dược thích hợp cho ma tu.”
“Vậy để lại rồi giao dịch với Đông Phương Lục Tiên Tử đi.” Đậu Đậu cất đan dược đi.
Tống Thư Hàng đứng lên, vươn vai một cái: “Không còn sớm nữa, chúng ta về thôi.”
Trước khi trở về phải nghĩ cách che giấu trận pháp độ kiếp này đi đã.
Dựa vào huyễn thuật của Tống Thư Hàng mà muốn che giấu trận pháp này thì hơi bị khó. May mà bên cạnh trận pháp đã có huyễn thuật do An Tri Ma Quân bày ra, chỉ cần tu sửa một chút là có thể chống đỡ được một thời gian.
Tống Thư Hàng mở nhóm Cửu Châu số 1 ra.
Trước đó phân thân của hắn đã báo cáo chuyện phát sinh ở đây cho các tiền bối trong nhóm.
Cuồng Đao Tam Lãng: “Nói cách khác, Thư Hàng tiểu hữu xông vào thiên kiếp để xử lý An Tri Ma Quân kia thật à?”
“Thiên kiếp tứ phẩm lên ngũ phẩm có uy lực không lớn lắm, ta chịu được mà.” Tống Thư Hàng trả lời.
Cuồng Đao Tam Lãng: “…”
Tống Thư Hàng xoa cằm, bây giờ phải xử lý trận pháp độ kiếp như thế nào đây?
“Trong nhóm có tiền bối nào có hứng thú với trận pháp độ kiếp này không? Trông hiệu quả có vẻ không tồi đâu, sáu ma thần trụ trụ đối phó thiên kiếp tốt lắm đấy.” Tống Thư Hàng cảm thấy mình chẳng khác gì một tên bán hàng đa cấp.
Đông Phương Lục Tiên Tử: “Chụp bức ảnh cho ta xem thử, nếu là trận pháp của ma tu thì chắc trong nhóm chỉ mình ta có hứng thôi.”
Tuyết Lang Động Chủ: “Chụp ảnh thả lên đây xem, có một vài trận pháp của ma tu tương tự với yêu tu, thay đổi một tí thì yêu tu cũng dùng được.”
“Được rồi.” Tống Thư Hàng cầm điện thoại, giẫm xuống hư không, đi lên chỗ cao, chụp trận pháp lại rồi gửi lên nhóm Cửu Châu số 1.
“Ồ, trận pháp này sáng tạo đấy.” Đông Phương Lục Tiên Tử khen ngợi: “Trong lòng đất dưới trận pháp này hẳn là có một lượng tà khí lớn, dùng sáu trụ dẫn tà khí ra, hòa cùng linh khí để đối kháng thiên kiếp. Nếu thiên kiếp chưa biến dị, ma tu thực lực bình thường dùng đại trận độ kiếp này thì cũng nắm được sáu phần thành công trở lên đấy.”
“Cái thứ Đậu Đậu đang ngậm trong miệng kia là Huyết Thần toản đúng không? Cái này không tệ.” Thất Sinh Phù Phủ Chủ cười nói. Trước kia hắn đã giao dịch một cái ở chỗ Tống Thư Hàng.
Cái Huyết Thần toản này được chôn trong đại trận, vừa bị Đậu Đậu đào ra.
“Để chúng ta nghiên cứu một chút về trận pháp này xem có dùng được không. Nếu không thì ta sẽ đem sang bên ma tu hỏi xem có ai cần, rồi bán giá cao cho người ta.” Đông Phương Lục Tiên Tử nói đùa: “Đến lúc đó nhớ chia hoa hồng cho ta đấy nhé.”
Tống Thư Hàng bật cười đáp: “Được, đến lúc đó ta sẽ cho Đông Phương Lục Tiên Tử một cái lì xì thật dày.”

Tống Thư Hàng và Đậu Đậu vất vả tu sửa huyễn trận trên trận pháp độ kiếp một hồi, sau đó lấy hết linh thạch trong trận ra, để nó bước vào trạng thái ngủ đông.
Xong xuôi, cả hai trở về biệt thự của Dược Sư.
“Lại là một ngày thu hoạch phong phú.” Tống Thư Hàng nói.
Đậu Đậu gật đầu. Nó chọn đi theo Tống Thư Hàng đúng là vô cùng chính xác.
Hôm qua lái thuyền tiên đi một đêm, hôm nay lại có thể trả thù An Tri Ma Quân, cả thể xác và tinh thần đều sung sướng.

Màn đêm buông xuống.
Sau sự kiện An Tri Ma Quân độ kiếp, hôm nay không còn chuyện gì xảy ra, kết thúc trong bình yên.
Bản thể Tống Thư Hàng kết thúc vòng minh tưởng trong ngày, đứng dậy đi ra cửa sổ, ngắm nhìn bầu trời đêm.
Bầu trời đêm yên tĩnh khiến cho hắn thả lỏng cả tinh thần và thể xác.
Ngày 21 tháng 10, 1 giờ sáng, một ngày mới lại bắt đầu.
“Chắc hẳn hôm nay sẽ là một ngày bình yên.” Tống Thư Hàng thì thầm.
“Gâu, Thư Hàng ơi, ngươi đã ngủ chưa?” đúng lúc này thì Đậu Đậu gọi vang lên bên ngoài phòng, giọng nói có vẻ lo lắng.
Tống Thư Hàng đáp: “Chưa, có chuyện gì thế?”
Đậu Đậu: “Ta muốn đến trận pháp độ kiếp kia lần nữa.”
“Có chuyện gì sao?” Tống Thư Hàng mở cửa ra.
Đậu Đậu mếu xệch: “Ừm… thiên kiếp của ta sắp tới rồi.”
Tống Thư Hàng: “…”
“Lúc ban ngày quan sát An Tri Ma Quân độ kiếp, ta có cảm giác. Sau khi về tu luyện một chút,… kết quả là đột nhiên khai khiếu, thực lực tăng thêm một tầng, không áp chế nổi thiên kiếp nữa.” Đậu Đậu đắng ngắt cả lòng mề.
Bạn cần đăng nhập để bình luận