Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2524: Này thì lúng túng rồi

Chương 2524: Này thì lúng túng rồi
Càng quan trọng hơn là, đệ tử của mình lại ra dáng như rất quen thuộc với Bá Tống tiền bối? Vô m Tử đạo trưởng đần mặt ra. Tên đệ tử khờ này của mình kết bạn với Bá Tống tiền bối từ lúc nào vậy?
Ngay lúc Vô m Tử đạo trưởng đang suy tư, Bá Tống tiền bối, Tô Sơn Huyền Thánh, Linh Điệp Tử Cổ Thánh cùng hai vị đạo hữu trẻ tuổi lần lượt chậm rãi hạ xuống từ không trung. Trong ngực Linh Điệp Tử Cổ Thánh còn ôm một vị tiểu cô nương… m Trúc Cổ Thánh?
Tống Thư Hàng mỉm cười tiến lên, bắt tay với hòa thượng tây: “Từ sau lần diễn ‘trận chiến mạt pháp’ với đại sư, chúng ta đã có một thời gian không gặp mặt nhỉ. Không ngờ có thể gặp đại sư ở chỗ này, quả nhiên ta và đại sư có duyên.”
“Ta cũng không ngờ có thể gặp Tống tiền bối ở chỗ này, Tống tiền bối phong thái của ngài càng hơn dĩ vãng.” Hòa thượng tây dùng tiếng Trung quen thuộc trả lời.
Vô m Tử đạo trưởng còn đang thúc giục kết giới phong ấn sau lưng, lúc nghe đến đó thì bèn sững sờ. Đệ tử của mình lại từng diễn xuất trong ‘Trận chiến mạt pháp’? Vì sao hắn lại hoàn toàn không có ấn tượng?
“Đáng tiếc sau khi ‘Trận chiến mạt pháp’ công chiếu, ta cũng chỉ chợt hiện trên màn ảnh, hơn nữa chỉ lộ ra sườn mặt trong đám người. Nhưng mà… ta cũng rất thỏa mãn rồi, đạo diễn chính là đại sư nghệ thuật trong lòng ta đấy.” Hòa thượng tây cười ngây ngô trả lời.
“Vậy lần sau nếu trong nhóm bọn ta còn muốn quay phim, nhất định sẽ cho đại sư một vai chính diện.” Tống Thư Hàng nói, ánh mắt rơi lên áo cà sa của hòa thượng tây.
Chiếc áo cà sa này không phải cà sa bích ngọc mà hắn đổi với hòa thượng tây ư!
“Đại sư, tấm cà sa bích ngọc này ngươi dùng có hài lòng không?” Tống Thư Hàng vui vẻ hỏi.
Hòa thượng tây giơ ngón cái lên: “Dùng tốt lắm! Tống tiền bối tấm áo cà sa ngươi cho ta này, cực good! Ta hài lòng về nó đến không nói nên lời. Nhiều lần lúc siêu độ ác linh, ta đều dựa vào nó thủ hộ, bảo vệ tính mạng của ta đấy.”
Vô m Tử đạo trưởng: “? ? ?”
Phụt…
Tấm cà sa bích ngọc này lại là Bá Tống tiền bối đổi với đồ nhi của mình ư?
Lúc trước sau khi hắn biết đạo bào mình tặng đệ tử bị đệ tử cầm đi đổi lấy áo cà sa của người ta thì giận tím người.
Sau khi quất đệ tử một trận đòn đau, trong lòng Vô m Tử quyết định, nếu một ngày nào đó gặp được đạo hữu dùng áo cà sa để đổi đạo bào của đệ tử mình thì nhất định phải…
Không dám nhất định phải, không dám định, không dám định!
“Đúng rồi, đại sư. Về sau ngươi qua được cửa ải của sư phụ ngươi không?” Tống Thư Hàng lại tò mò hỏi.
Hắn nhớ về sau có một lần, hòa thượng tây tìm hắn, muốn tạm thời đổi áo cà sa bích ngọc về đạo bào, để hắn trở về tông môn tham gia đại điển gì đó? Đáng tiếc lúc đó đạo bào trong tay Tống Thư Hàng đã bị hủy, lực bất tòng tâm.
“Đương nhiên qua được, mặc dù bị sư phụ quất một trận, nhưng cuối cùng ta vẫn thành công qua ải.” Hòa thượng tây cười ha ha, hắn thò tay cởi áo cà sa bích ngọc trên người, vung nhẹ lên rồi lật nó lại.
Chỉ thấy bên trong áo cà sa bích ngọc có dán một lớp đạo bào.
Hòa thượng tây mặc ngược áo cà sa, lại cài lại mấy chiếc cúc áo tàng hình, buộc đai lưng lại, một tấm áo cà sa biến thành đạo bào trong nháy mắt.
“Đại sư ngươi thật đúng là thiên tài.” Tống Thư Hàng khen.
Vũ Nhu Tử cũng gật đầu nói: “Tư duy của đại sư vô cùng đặc sắc, không hổ là người đàn ông Tống tiền bối nhìn trúng.”
Ngay cả Tô Thị A Thập Lục cũng không khỏi nhìn vị hòa thượng tây với tư duy thần kỳ này nhiều hơn.
Hòa thượng tây sờ đầu mình, cười thẹn thùng xấu hổ.
Thần thức của Tống Thư Hàng quét qua trạng thái của đại sư, tán dương: “Đã nhiều ngày không gặp, lực lượng công đức của đại sư lại tăng một đoạn dài. Thật đáng mừng.”
Khác với lực lượng công đức hội tụ thông qua thủ đoạn giảng pháp bật hack của hắn, hòa thượng tây lại dùng thủ đoạn siêu độ vong hồn, chôn vùi ác quỷ thật sự để tích góp công đức từng li từng tí. Mỗi một phần công đức trên người hắn đều rất vững chắc.
Ở phương diện này, hắn hoàn toàn xứng với một tiếng tôn xưng ‘đại sư’.
“Tống tiền bối, lực lượng công đức của ngài tăng càng nhiều hơn.” Hòa thượng tây trả lời.
Tống Thư Hàng mỉm cười, đáp: “Phương diện này còn nhờ Địa Tàng Độ Hồn Kinh và nhật ký khổ hành của cao tăng mà lúc đó đại sư ngươi truyền thụ cho ta, nếu như không có phương pháp siêu độ ngươi truyền thụ lúc đó, ta cũng không có cơ hội ngưng tụ một thân ánh sáng công đức này.”
Nếu như không có Địa Tàng Độ Hồn Kinh và phương pháp siêu độ lúc đó hòa thượng tây truyền thụ cho, hắn đã không có cơ hội ngưng tụ ra mỹ nhân rắn công đức, lần đầu tiên tổ chức độ kiếp theo nhóm cũng sẽ kết thúc thất bại, có thể sẽ thân tử đạo tiêu trong Huyền Thánh kiếp bát phẩm đầu tiên.
Sau lưng, Thương Hải Thư Sinh, Diệp Thanh Đạo Cô đồng thời sững sờ.
Bọn họ dùng ánh mắt khiếp sợ nhìn vị hòa thượng tây này. Phương pháp siêu độ công đức của Bá Tống tiền bối lại do vị hòa thượng tây này truyền thụ cho ư?
Vô m Tử đạo trưởng sau lưng cũng trưng ra vẻ mặt không dám tin. Hắn không có nghe lầm, là đồ đệ tây của mình dạy phương pháp siêu độ Địa Tàng Độ Hồn Kinh cho Bá Tống Huyền Thánh? Mà không phải Bá Tống Huyền Thánh dạy đồ đệ mình?
“Đây đều là công đức của Tống tiền bối ngài, ta chỉ mang đến tác dụng của một kíp nổ nhỏ bé mà thôi.” Hòa thượng tây khiêm tốn trả lời.
“Lại nói, đại sư bây giờ còn chưa trở về tông môn của mình à?” Tống Thư Hàng nhìn hòa thượng tây thân khoác đạo bào, đầu trọc lóe sáng, trong lòng chợt động, hỏi.
“Kỳ thật hàng năm vẫn phải trở về, nhưng bởi vì cái đầu trọc này của ta, trở về sẽ chọc giận sư phụ. Thậm chí sẽ làm sư phụ trở thành đối tượng bị các thành viên trong tông môn trêu chọc.” Hòa thượng tây sờ lên cái đầu trọc của mình, kiên định nói: “Mà ta tuyệt đối sẽ không để tóc dài, cho nên… ta bây giờ có thể không quay về thì sẽ không về.”
Vô m Tử đạo trưởng sau lưng không ngờ đệ tử của mình lại luôn suy nghĩ cho mình, lặng lẽ chảy xuống nước mắt cảm động, cũng quyết định trở về sẽ quất tên khờ này hai trận.
“Nói như vậy, có lẽ trong tay ta có một pháp thuật rất phù hợp với nhu cầu của đại sư.” Tống Thư Hàng cười nói.
Dứt lời, trước tiên hắn lấy điện thoại ra liên hệ với Tạo Hóa tiền bối.
Sau khi được Tạo Hóa tiền bối đồng ý, Tống Thư Hàng lấy từ thế giới hạch tâm ra một quyển sổ, nhanh chóng viết nguyên lý ‘tăng phát thuật’ lên đó.
Sau đó hắn xé trang giấy viết ‘tăng phát thuật’ xuống, đưa cho hòa thượng tây: “Pháp thuật này tên là ‘tăng phát thuật’. Nếu như về sau đại sư cần về tông môn, có thể sử dụng pháp thuật này thúc ra một mái tóc dài xinh đẹp. Chờ sau khi đại điển tông môn kết thúc, xuống núi lại cạo tóc dài đi là được. Tin rằng đại sư có thể dùng tới pháp thuật này. Sau khi học xong, nhớ thiêu hủy trang giấy này nhé.”
Sau khi hòa thượng tây nhận tờ giấy ghi ‘tăng phát thuật’ thì cảm kích nắm hai tay Tống Thư Hàng: “Thank, thật sự cảm ơn Tống tiền bối lắm lắm. Có nó, khi ta về tông môn có thể để tóc dài hệ đạo quan, sau khi xong việc lại cạo đi, thật là diệu kế, diệu kế!”
Vô m Tử đạo trưởng tuyệt vọng nhìn trời: “…”
Trong lòng hắn có một câu ‘con mẹ nó’ không nhịn được muốn nói ra miệng.
Nhưng bởi vì rất ư là không văn minh, cho nên hắn đành phải giấu lời thô tục này trong lòng.
“Đúng rồi, Tống tiền bối, ngài cũng đến đối phó tà vọng nơi này ư?” Hòa thượng tây đột nhiên nghĩ tới chính sự, lên tiếng hỏi.
Tống Thư Hàng gật đầu: “Vừa lúc muốn dùng tà vọng làm chút thực nghiệm, thuận tiện giúp một vị tiền bối thu gom chút tài liệu, cho nên muốn gom chút tà vọng dự trữ.”
“Vậy thì tốt quá.” Hòa thượng tây vui vẻ xoay người nói với Vô m Tử: “Sư phụ, chúng ta không cần gọi viện binh rồi!”
Tống Thư Hàng: “! ! !”
Hắn nhìn về phía vị đạo trưởng đang đau khổ chống đỡ kết giới phong ấn, trưng ra vẻ mặt mệt tim.
Vị này chính là sư phụ của hòa thượng tây ư?
Này thì lúng túng rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận