Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1412: Bế Quan Vẫn Chưa Đã

Chương 1412: Bế Quan Vẫn Chưa Đã
Ở một nơi khác.
Trong căn nhà nhỏ bị xe tăng đâm vào.
Vũ Nhu Tử, Tô thị A Thất, Đông Phương Lục Tiên Tử đang ngồi thành hàng xem phát sóng trực tiếp.
Ở trước mặt bọn họ là một con mắt do ánh sáng công đức của Tống Thư Hàng biến thành, trên đó chiếu cảnh ra sân hoành tráng của ‘Tống Thư Hàng trâu bò + tự mang BGM + nhìn ai người đó mang thai’.
“Phù~ cuối cùng cũng vào được.”
Lúc này, trong nhà lại có một Tống Thư Hàng thở phào nhẹ nhõm.
Đúng vậy... bản thể của Tống Thư Hàng vẫn đang nấp trong nhà nhỏ.
Trước đó hắn đã nói hắn có một bí thuật rất hữu dụng trong trường hợp này, đó chính là thuật phân thân spam nhóm chat mà hắn mới thành thạo không lâu.
“Bá Tống đạo hữu, thuật phân thân này của ngươi là gì vậy? Ngay cả những Huyền Thánh khác cũng không nhìn thấu.”
Đông Phương Lục Tiên Tử hỏi.
Vốn dĩ cô muốn gọi là Bá Tống tiền bối nhưng nói thế nào vị Bá Tống tiền bối này cũng không chịu.
“Bởi vì thuật phân thân này không phải thuật phân thân bình thường.”
Tống Thư Hàng khẽ thở dài.
Thật ra bản chất của phân thân này chính là Bá Tống two.
Sau khi pháp khí hồi sinh được chế tạo từ mắt của Vân Tước Tử + mắt của Bá Tống Huyền Thánh bị kích hoạt, Tống Thư Hàng có thêm một bộ thân thể dự bị. Nhờ vào thủ đoạn của Bạch tiền bối two, bộ thân thể dự bị này đã dung nhập vào trong bản thể, trở thành một phân thân đặc biệt.
Phân thân này hoàn toàn khác với bản thể.
Năng lượng của phân thân cộng hưởng với bản thể, lúc hành động phân thân trực tiếp rút lấy năng lượng của bản thể.
Điều quan trọng nhất là cho dù phân thân có chết cũng không sao, nó sẽ về lại bản thể, qua một thời gian là có thể khôi phục lại. Trừng phạt duy nhất chính là bản thể sẽ cảm ứng được nỗi thống khổ của cái chết.
Đối với người đã chết không chỉ một lần như Tống Thư Hàng, nỗi thống khổ của cái chết chẳng có gì ghê gớm cả, chết mãi cũng quen rồi.
Vì lấy được phân thân này, hắn đã lãng phí một cơ hội hồi sinh.
Cũng may sau đó hắn lại mua được một cây thánh giá hồi sinh từ trong tay đại lão cái gì cũng có thể bán, mạng nhỏ lại được bảo đảm.
Sau khi có được pháp khí hồi sinh trong tay, tâm lý nặng nề cũng trở nên nhẹ nhõm hẳn!
“Bây giờ Bạch tiền bối vẫn chưa xuất quan, để phân thân đi vào thì tốt hơn, lỡ may có xảy ra chuyện gì bất ngờ cũng không sợ.”
Tống Thư Hàng nói.
Trong màn hình do con mắt ánh sáng công đức chiếu ra.
Tống Thư Hàng two đi vào hội trường tổ chức Thực Tiên yến, được đưa đến khu vực nghỉ ngơi của Huyền Thánh.
Thực Tiên yến vẫn chưa bắt đầu, những khách mời đến trước đều được dẫn đến khu nghỉ ngơi trong bí cảnh. Nếu muốn ngủ hoặc tĩnh tọa đều có chỗ riêng.
Yêu Mộng Thánh Quân, Thanh Loan Thánh Quân, Đông Qua Thánh Quân đang ngồi trong khu nghỉ ngơi.
Đông Qua Thánh Quân đang thỉnh giáo hai vị Thánh Quân thành danh đã lâu một số kinh nghiệm về cảnh giới Huyền Thánh cùng với kỹ xảo sử dụng thánh ấn.
Tống Thư Hàng được Quách Đại tiền bối dẫn đến bên cạnh ba vị Huyền Thánh.
Tống Thư Hàng two:
“...”
Nếu được, hắn chỉ muốn mượn cớ nghỉ ngơi một chút.
“Bá Tống Thánh Quân.”
“Bá Tống đạo hữu.”
“Bá Tống.”
Ba vị Thánh Quân đồng thanh lên tiếng chào hỏi.
Tống Thư Hàng mỉm cười nhắm mắt lại, đành phải ngồi xuống cạnh ba vị Thánh Quân.
Sau đó ba vị Thánh Quân nhìn Bá Tống, bầu không khí đột nhiên im lặng hẳn.
Đừng im lặng, hãy nói gì đi!
Sợ nhất là bầu không khí đột nhiên im lặng thế này đấy.
Trước đó các ngươi trò chuyện rất vui vẻ, ta vừa xuất hiện các ngươi lại im lặng, như vậy làm ta xấu hổ lắm biết không?
Chẳng lẽ muốn ta mở miệng nói trước à?
Nhưng ta phải nói gì đây?
Để ta suy nghĩ một chút, bình thường các Huyền Thánh bát phẩm hay bàn đến chuyện gì nhỉ?
Nhìn trời, ta chỉ là một tu sĩ ngũ phẩm nho nhỏ, sao biết được tu sĩ bát phẩm thường bàn đến chuyện gì chứ?
Hay là ta kể truyện cười cho mọi người nghe?
Mới đó thôi mà tế bào não trong đầu Tống Thư Hàng đã chết một đám rồi.
...
Bên trong căn nhà nhỏ.
“Im lặng cũng tốt, vậy phân thân của ta có thể yên tĩnh ngẩn người.”
Tống Thư Hàng bản thể thở phào nhẹ nhõm.
Bây giờ hắn nói nhiều thì sai nhiều chứ chẳng ích gì, thế nên không nói lời nào là tốt nhất.
Im lặng là vàng.
Trong nhóm Cửu Châu số 1.
Cuồng Đao Tam Lãng:
“Nhìn trời, màn ra sân của Bá Tống Thánh Quân đúng là ngầu chết người.”
Tam Lãng đăng tải video quay cảnh Tống Thư Hàng ra sân lên nhóm.
Khúc cuối lúc tất cả mọi người đều cúi đầu trước thế lực của đại lão, Tam Lãng không những không cúi đầu mà còn cầm điện thoại di động đã được cải tiến quay rất high.
Ánh nhìn mang thai ư? Sao Cuồng Đao Tam Lãng hắn phải sợ thứ đó?
Cho dù mang thai, hắn vẫn có thể nhảy nhót vui vẻ.
Thể nghiệm tình mẹ ư? Miễn đi!
Sau khi tải video lên xong, Cuồng Đao Tam Lãng lại thuận tiện @ Thất Sinh Phù Phủ Chủ Cùng và Thất Tu Thánh Quân.
“Thất Tu tiền bối, Thất Sinh Phù đạo hữu, Bá Tống Thánh Quân đã ra sân thành công, tiếp theo là đến màn biểu diễn của các ngươi. Hãy chơi một trận thật oanh liệt, hãy để danh tiếng của nhóm Cửu Châu số 1 chúng ta chấn động trong buổi Thực Tiên yến hôm nay nào!”
Cuồng Đao Tam Lãng nói.
Thất Sinh Phù Phủ Chủ:
“...”
Khổ nỗi hắn đánh không lại Tam Lãng, nếu không trong buổi Thực Tiên yến hôm nay, hắn nhất định sẽ dùng bùa để vo Tam Lãng thành một đống cho xem.
Thất Tu Thánh Quân:
“Sao ta cứ có cảm giác bộ pháp khí này nhìn rất quen thế nhỉ.”
Hoàng Sơn Mệt Tim Muốn Về Hưu:
“Pháp khí tổ hợp Tam Thập Tam Thú, không ngờ Bá Tống lại có thể chế tạo ra chúng, hơn nữa cả bộ đều là bát phẩm.”
“Không, ta nói nhìn rất quen mắt không phải ý này. Ta cảm thấy... bộ pháp khí này có một số chi tiết nhìn rất giống do ra tạo ra.”
Thất Tu Thánh Quân nói.
Phượng Hoàng Đao Mạt Lỵ:
“Bộ pháp khí này... phần lớn là do ta tạo ra, chắc cú luôn! Ta không nhìn lầm được.”
(*)Mạt lỵ: Hoa nhài
Đây là tài khoản của Lục Tu Tiên Tử, thật ra cô đã ở trong nhóm Cửu Châu số 1 lâu rồi nhưng chưa từng lên tiếng, hôm nay rốt cuộc cô không nhịn được mà phải phát biểu.
Tài khoản có biệt danh trống:
“Đúng vậy... Bộ pháp khí này là do Lục Tu Tiên Tử và Thất Tu tiền bối cùng nhau chế tạo ra mà.”
“Tại sao ta không nhớ gì cả?”
Lục Tu Tiên Tử lẩm bẩm.
Thất Tu Thánh Quân:
“Ha ha, hóa ra là do ta và Lục Tu cùng nhau chế tạo ra. Vậy Bá Tống đạo hữu, ngươi có đau lòng không?”
Tài khoản có biệt danh trống:
“Ể?”
Thất Tu Thánh Quân:
“Ngươi mời Lục Tu chế tạo pháp khí, quá trình như dùng dao cứa vào tim. Búa to 100, búa nhỏ 50, một búa một giá, đau lòng lắm đúng không? Ha ha ha ha, vừa nghĩ tới cảnh đó ta lại không nhịn được cười. Hơn nữa còn là cả bộ ba mươi ba món nữa chứ, tim bị cứa đến ba mươi ba nhát.”
Tài khoản có biệt danh trống:
“...”
Thôi kệ, miễn sao Thất Tu tiền bối và Lục Tu Tiên Tử các ngươi vui vẻ là được rồi.
Phượng Hoàng Đao Mạt Lỵ:
“Thế nhưng tại sao lúc nhớ tới chuyện này, ta lại tức ngực khó thở, thậm chí có cảm giác giống như bị vạn tiễn xuyên tâm nhỉ?”
Tống Thư Hàng lại khẽ gật đầu.
Tiên tử có cảm giác này là đúng rồi đấy.
Cuồng Đao Tam Lãng:
“Thất Tu tiền bối, các ngươi chuẩn bị ra sân chưa? Ta đang mong đợi lắm đây.”
“Bạch Thánh chưa đi ra, bọn ta không qua đó đâu.”
Thất Tu Thánh Quân bình tĩnh nói.
Thất Sinh Phù Phủ Chủ:
“Bạch Thánh vẫn chưa đi ra à?”
Hoàng Sơn Mệt Tim Muốn Về Hưu:
“Để ta đi xem thử lần nữa, cả buổi rồi mà Đậu Đậu vẫn chưa truyền tin về.”
...
Bên ngoài nhà nhỏ.
Đông Phương Lục Tiên Tử đang sửa xe tăng, cô ấy vẫn chưa từ bỏ ý định cán nát Tam Lãng. Không biết Tam Lãng tiền bối lại đắc tội tiên tử lúc nào?
Ở bên kia, Tô thị A Thất đang chau mày nhìn Vũ Nhu Tử.
Trước đó Bá Tống đã nói trong nhóm Cửu Châu số 1 rằng hậu bối Tô thị đáng yêu mà hắn quên mất đang ở cùng với Bá Tống, hơn nữa còn là một cô gái.
Bây giờ Bá Tống lại mang cô gái chân dài này tới đây.
Cô ấy chính là hậu bối đáng yêu mà mình quên mất ư?
Nhưng dáng dấp này nhìn không giống gen của Thiên Hà Tô thị lắm.
“Vũ Mao tiên tử, ngươi có phải họ Tô không?”
Tô thị A Thất hỏi.
Hắn quên mất đạo hiệu đầy đủ của vị tiên tử này là gì rồi, là Tô thị Vũ Mao ư?
Vũ Nhu Tử chớp mắt tỏ vẻ nghi hoặc:
“Xót xa ư? Tại sao ta lại xót xa?(**)”
(**)心酥 [xīn sū: xót xa] với 姓苏[xìng sū: họ Tô] phát âm khá giống nhau.
Tống Thư Hàng ở bên cạnh bật cười:
“A Thất tiền bối, ngài nhận lầm người rồi. Cô ấy là Vũ Nhu Tử, không phải Tô thị A Thập Lục.”
“A Thập Lục? Hậu bối mà ta quên là A Thập Lục?”
Tô thị A Thất gật đầu hỏi lại.
Có thể kế thừa con số ‘mười sáu’ này, vậy hẳn là một hậu bối thiên tài rồi.
“Vậy... hậu bối của ta đâu?”
Tô thị A Thất hỏi.
“Đang ở trong thế giới hạch tâm của ta, để ta chuyển cô ấy ra.”
Tống Thư Hàng cười nói.
Ngay lúc hắn định chuyển Tô thị A Thập Lục ra, ở sau lưng đột nhiên vang lên bốn tiếng kêu thảm thiết rất to.
A a a a~~
Khóe miệng Tống Thư Hàng co giật.
Cả người cứng đờ, hắn xoay đầu lại một cách khó khăn, nhìn vào màn hình do con mắt công đức chiếu ra ở sau lưng.
Trên màn hình.
Ba vị Huyền Thánh cùng với Tống Thư Hàng two vẫn ngồi im lặng.
Nhưng lúc này đây, một vị tiên tử ở sau lưng Tống Thư Hàng bỗng kêu thảm thiết bốn tiếng rồi chậm rãi ngã xuống.
Ba vị Huyền Thánh đần mặt ra chẳng hiểu gì.
Tống Thư Hàng bản thể:
“...”
Lần này người la hét thảm thiết rồi ngã xuống không phải mỹ nhân rắn công đức mà là Tạo Hóa Tiên Tử.
Còn mỹ nhân rắn công đức ở sau lưng hắn thì đang trợn tròn hai mắt nhìn chằm chằm vào Tạo Hóa Tiên Tử đang nằm trên đất với vẻ mặt không dám tin.
Sau khi ngã xuống đất, Tạo Hóa Tiên Tử tìm một tư thế thoải mái, ngoẹo đầu qua một bên... giả chết.
Hai mắt càng trừng càng lớn, mỹ nhân rắn công đức có cảm giác bản thân vừa bị cướp mất vai diễn.
“Khụ.”
Lúc này Tống Thư Hàng two nhanh trí ho một tiếng:
“Bản tọa cảm thấy bầu không khí quá im ắng nên muốn làm nóng không khí một chút ấy mà.”
Yêu Mộng Thánh Quân mỉm cười:
“Hình như ta nhớ lại chút gì đó, là nội dung lúc Bá Tống Huyền Thánh giảng pháp lần đầu tiên.”
Mặc dù Tống Thư Hàng đang ở trạng thái trong suốt hóa nhưng nội dung Huyền Thánh giảng pháp lúc nhân tiền hiển thánh sẽ không bị người ta quên lãng. Cùng lắm chỉ là hình ảnh của Tống Thư Hàng trong lúc giảng pháp sẽ trở nên mơ hồ, làm người ta không nhớ được dáng vẻ của hắn thôi.
Thanh Loan Thánh Quân vừa nghe thấy hai chữ giảng pháp, hai gò má chợt ửng đỏ, đầu khẽ cúi thấp xuống.
Đông Qua Thánh Quân:
“Bá Tống đạo hữu, hai ta hẹn lúc nào đó so tài một lần nữa đi, ngươi thấy sao?”
Hắn nín câu này nãy giờ rồi, chẳng qua là bầu không khí quá im ắng, hắn vẫn không có cơ hội nói ra.
Tống Thư Hàng two mỉm cười:
“Không thành vấn đề, sau khi tham dự Thực Tiên yến xong, chúng ta lại hẹn nhau tái chiến.”
Dù sao bây giờ hắn đang ở trạng thái tiểu trong suốt, có ước chiến cũng chẳng sợ.
Ước chiến xong, lát nữa Đông Qua Thánh Quân sẽ quên mất thôi.
Chỉ cần kéo dài thời gian ước chiến mấy ngày, đến lúc đó đại chiến Huyền Thánh gì đó chỉ là hư vô thôi!
Chậc, anh đây thông minh quá đi mất!
“Được, vậy chúng ta hãy tái chiến vào ngày 10 tháng 10 trên đỉnh Tử Cấm.”
Đông Qua Thánh Quân nói.
“Không thành vấn đề.”
Tống Thư Hàng two đồng ý không chút do dự.
**********
Nhóm Cửu Châu số 1.
Hoàng Sơn Mệt Tim Muốn Về Hưu:
“@Tất cả thành viên, Bạch Thánh xuất quan rồi!”
Cuối cùng Bạch tiền bối cũng kết thúc bế quan.
Bạch Thánh:
“[Icon nghi hoặc] Mọi người đều đang chờ ta xuất quan đấy à?”
“May quá, cuối cùng Bạch tiền bối cũng đi ra rồi.”
Tống Thư Hàng thở phào nhẹ nhõm.
Bạch tiền bối:
“Vốn định bế quan một quãng thời gian nhưng chợt nhớ ra trước đó đã hứa sẽ dẫn Thư Hàng ngươi cùng với A Thập Lục, Vũ Nhu Tử đi tham dự Thực Tiên yến, vậy nên ta kết thúc bế quan. Nói thật, lần này bế quan vẫn chưa đã.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận