Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1187: Tri Thức Đến Lúc Dùng Mới Hận Mình Biết Quá Ít!

Chương 1187: Tri Thức Đến Lúc Dùng Mới Hận Mình Biết Quá Ít!
Được rồi, thật ra thì nhìn Tiểu Thải phiên bản nhân loại có khuôn mặt tròn trịa phúng phính.jpg cũng rất đáng yêu.
Tống Thư Hàng đang xem truyền hình trực tiếp thông qua thị giác của mỹ nhân rắn công đức:
“Phải công nhận pháp môn độ kiếp mà Đại Đế truyền cho Tiểu Thải quả thật rất mạnh... chỉ là tư thế hơi hèn một chút.
Lúc này, Tô thị A Thập Lục cau mày nói:
“Có khi nào loại bí pháp phòng ngự mạnh đến mức quỷ dị này có khuyết điểm gì đó, hoặc là có để lại di chứng gì về sau ấy? Tương tự như “Xá Thân quyết” ấy, tạm thời bộc phát ra lực lượng cực lớn trong thời gian ngắn, nhưng đây là bí pháp kích thích tiềm lực bản thân, cái giá phải trả là bị trừ đi chân nguyên.”
Hiệu quả phòng ngự của pháp môn ôm đầu sợ hãi này quả thật vượt sức tưởng tượng. Ngay cả đại trận độ kiếp cũng không bố trí, Tiểu Thải cảnh giới tam phẩm chỉ dựa vào bí pháp ôm đầu sợ hãi này đã dễ dàng vượt qua được mấy đợt thiên kiếp, không hề bị thương chút nào. Chuyện này làm A Thập Lục lập tức nhớ đến loại bí thuật bùng nổ mất nhiều hơn được như “Xá Thân quyết”.
“Cho dù là bí pháp đánh đổi mất nhiều hơn được thì cũng không sao, chỉ cần thứ đánh đổi vẫn nằm trong phạm vi có thể chấp nhận, chờ độ kiếp xong đều có thể bổ sung lại. Một bí thuật phòng ngự mạnh mẽ như thế này, trả giá một chút vẫn rất đáng.”
Tống Thư Hàng nói.
Chính bản thân hắn đã được nếm thử hiệu quả của môn bí pháp ôm đầu sợ hãi này. Lúc ấy dưới sự bảo vệ của con rối, bốn người là hắn, Thất Sinh Phù Phủ Chủ, Thiên Nhai Tử đạo trưởng và Thường Viễn Tử đều không hề chịu bất cứ thương tổn nào dưới sức mạnh của thiên kiếp bát phẩm.
Cho dù phải trả giá bằng thứ gì đó, chỉ cần không bị ảnh hưởng đến căn cơ thì đều đáng giá.
Nói xong Tống Thư Hàng lại nghĩ tới em gái con rối. Nếu cô ấy đã biết bí pháp ôm đầu sợ hãi này thì chắc chắn cũng biết bí pháp này có phải là loại trả giá đắt hay không.
Vì vậy Tống Thư Hàng lại vận dụng ý thức liên lạc với em gái con rối trong không gian pháp khí chuỗi đeo tay:
“Còn tỉnh không? Ta muốn hỏi cô một chuyện... khi dùng bí pháp ôm đầu sợ hãi này thì có di chứng gì không?”
“Lúc nào ta cũng tỉnh chỉ là ngồi ngẩn người thôi... Khi dùng bí thuật này thì đương nhiên là có di chứng. Nếu như thời gian sử dụng bí thuật không dài thì chỉ bị trừ đi một phần năng lượng. Nặng hơn một chút thì có thể khiến nhục thân phải chịu một ít phản phệ, thường thì chỉ cần nghỉ ngơi dưỡng sức mấy tháng là có thể khỏi hắn. Còn nếu nặng thêm chút nữa thì là sau khi bí thuật kết thúc, cần hiến tế một phần thân thể hoặc là dùng thiên tài địa bảo hay pháp khí đặc biệt để hiến tế thay.”
Em gái con rối trả lời.
“Hiến tế một phần thân thể á?”
Tống Thư Hàng chợt ngộ ra:
“Vậy trong lần ta độ kiếp lúc trước, cô đã vận dụng bí pháp đồng thời cũng hiến tế một bộ phận thân thể sao?”
“Đương nhiên rồi, chứ ngươi tưởng đợt thiên kiếp thất phẩm tấn cấp bát phẩm đó có thể phá hủy ta thành thế này à? Nhưng dù sao thì thân thể của ta cũng là một bộ con rối, hiến tế đi phần nào thì về sau lại lắp ráp vào là xong, chỉ cần bộ phận hạch tâm không xảy ra vấn đề gì là được.”
Em gái con rối thản nhiên trả lời.
“Cảm ơn nhé.”
Giọng điệu của Tống Thư Hàng vô cùng chân thành.
“Cảm ơn? Tại sao chứ?”
Em gái con rối thắc mắc.
Tống Thư Hàng:
“Cảm ơn vì lúc đó cô đã cứu bọn ta.”
Em gái con rối:
“À.”
“Đúng rồi, trước kia bản thể của cô cũng thường xuyên sử dụng loại bí pháp ôm đầu sợ hãi này à?”
Tống Thư Hàng đột nhiên hỏi.
“Sao ta biết được, trí nhớ của ta không hoàn chỉnh.”
Em gái con rối trả lời rất nhanh.
Tống Thư Hàng gật đầu một cái.
Vừa rồi trong đầu hắn chợt lóe lên một suy nghĩ... Nếu như bản thể của em gái con rối thường xuyên sử dụng bí thuật ôm đầu sợ hãi, có khi nào trong một lần tai nạn nào đó, cô ấy đã sử dụng bí thuật ôm đầu sợ hãi trong thời gian rất dài, cuối cùng cái giá phải trả là phần lớn thân thể đều bị hiến tế, vậy nên thân thể của cô ấy mới phải tiến hành con rối hóa để giữ lại khả năng hoạt động hay không?
Hay nói cách khác, con rối này cũng chính là bản thể của em gái con rối?
Tống Thư Hàng thông minh đột xuất, trong não chợt hiện lên suy đoán này.
Nhưng chỉ lát sau trong lòng hắn lại tự động loại bỏ suy đoán này, bởi vì hắn đã từng dùng bí pháp giám định để giám định bộ con rối này. Lúc ấy kết quả giám định cho biết con rối này là con rối tinh phẩm do khách hàng vip của Mặc Môn đặt làm riêng, cũng không phải là bản thể.
“Mong là thiên kiếp của Tiểu Thải không kéo dài quá lâu, không đến mức bắt cô ấy phải hiến tế thân thể.”
Tống Thư Hàng thập giọng nói.
Tiểu Thải chỉ lớn có bấy nhiêu, bất kể hiến tế cái gì cũng rất phiền toái đối với cô ấy.
Nếu Tiểu Thải là nhân loại, đến khi phải hiến tế bộ phận thân thể thật thì còn có thể nghĩ đến chuyện hiến tế ruột thừa. Dù gì tính đến thời điểm hiện tại, ruột thừa cũng là một bộ phận có thể bỏ đi chẳng sao. Còn nếu sau này các nhà khoa học đột nhiên nghiên cứu ra ruột thừa có tác dụng đặc biệt gì đó thì cũng là chuyện của tương lai.
Mà dù chuyện đó có xảy ra thật thì Tống Thư Hàng cũng không sợ. Sau khi luyện bí pháp tự chữa trị của Dao Trì Nữ Đế Trình Lâm đến cao cấp, hắn dư sức tạo ra một đoạn ruột thừa khác.
Nhưng không biết loài chim có ruột thừa không nhỉ? Tống Thư Hàng không học nghình này nên kiến thức về mảng này rất hạn hẹp.
Tri thức đến lúc dùng mới hận mình biết quá ít!
××××××××××××××××××××
Mà lúc này, Tiểu Thải lại vượt qua hai đợt thiên kiếp.
Đại bác thiên kiếp trên không trung oanh tạc liên tục nhưng Tiểu Thải đều vượt qua được.
Sau đó thiên kiếp lại tăng thêm mười mấy khẩu súng máy hạng nặng để phối hợp với đại bác thiên kiếp, tiếp tục oanh tạc Tiểu Thải.
Tiểu Thải vẫn giữ tư thế ôm đầu sợ hãi + run lẩy bẩy, vững vàng chống lại thiên kiếp.
Xem ra đến giờ thiên kiếp vẫn không thể ép bí thuật độ kiếp dùng đến chiêu Orz - bản update của bí thuật ôm đầu sợ hãi xuất hiện.
Bắc phương Đại Đế nhìn thiên kiếp trong hư không:
“Thế giới đã trở nên lạ lẫm thật đấy.”
Đây hoàn toàn không phải là hình thái thiên kiếp mà hắn quen.
Hãy trả thiên kiếp quen thuộc lại đây cho ta!
“Tiểu Thải còn chịu được không?”
Thi lo lắng nói.
Cô bé thấy mặc dù bản thể của Tiểu Thải không bị thương nhưng thân hình của Tiểu Thải hình người huyễn hóa ra đã trở nên vặn vẹo, dường như có thể vỡ nát bất cứ lúc nào.
“Yên tâm đi, cô bảo đảm cô ấy vẫn có thể chịu được.”
Bắc Phương Đại Đế bình tĩnh nói.
Hình thái thiên kiếp thay đổi, năng lượng không đổi, lực công kích lại tăng lên rất nhiều. Điều này cho thấy khả năng tận dụng năng lượng của thiên kiếp hiện đại hóa đã tăng lên cao, đồng nghĩa với việc độ khó khi độ kiếp cũng tăng lên rất nhiều.
“Có lẽ tu sĩ cũng có thể dùng thử cách thức sử dụng năng lượng này chăng?”
Bắc Phương Đại Đế thầm nói trong lòng.
Tưởng tượng trong tương lai sau này, có hai vị đại năng tu sĩ đang đối chiến, một vị trong đó giơ tay bấm pháp ấn, ngay sau đó có một quả tên lửa pháp thuật bắn về phía đối phương. Đối phương không cam lòng yếu thế, cũng thi triển pháp thuật, triệu hoán pháp thuật hệ thống phòng thủ tên lửa tiến hành ngăn chặn...
Sau đó là một loạt tiếng nổ ầm ầm ầm~~
Bắc phương Đại Đế bỗng lắc đầu lia lịa, cảnh tượng này sai trái quá đi mất.
Trong lúc đang suy tư, thiên kiếp trên trời lại biến đổi thêm lần nữa.
Cả đại bác và súng máy hạng nặng thiên kiếp đều biến mất, thay vào đó là một chiếc tàu chiến vũ trang.
Bên mạn sườn tàu chiến có tổng cộng ba hàng nòng pháo được mở ra, tập trung vị trí của Tiểu Thải, lực lượng thiên kiếp bắt đầu ngưng tụ trong nòng pháo.
Tiểu Thải vừa nhìn đã bị thót tim, lông chim khắp người như muốn dựng đứng hết lên, cảm giác nguy cơ cực lớn ấp tới. Cô có dự cảm nếu cả ba hàng nòng pháo kia khai hỏa cùng lúc thì sợ rằng cô không chịu đựng nổi.
Lúc này giọng nói bình tĩnh của Bắc Phương Đại Đế vang lên:
“Tiểu tước yêu, tụng niệm chân ngôn lần nữa, lập lại ba lần!”
Tiểu Thải nghe vậy thì lập tức niệm chân ngôn, xong lần này lại đến lần khác, niệm ba lần liên tiếp.
Biệt Tuyết Tiên Cơ:
“Có phải sắp đổi tư thế rồi không? Là tư thế quỳ xuống đất độ kiếp ư?”
“Là tư thế của Thiên Nhai Tử Huyền Thánh ấy à?”
Thi hỏi.
Bắc Phương Đại Đế gật đầu nói:
“Đúng vậy, sắp đổi một tư thế khác. Khi dùng tư thế đó, lực phòng ngự của bí thuật có thể tăng lên một cấp bậc.”
Trong khi mọi người nói chuyện, do áp lực quá lớn nên Tiểu Thải đã vô tình đọc chân ngôn nhiều hơn một lần.
“Đại Đế tiền bối, không xong rồi, ta vô tình niệm chân ngôn đến bốn lần.”
Tiểu Thải hoảng lên nói.
Bắc phương Đại Đế:
“...”
Theo như hắn nhớ thì trong khi thi triển bí thuật ôm đầu sợ hãi, nếu đọc chân ngôn bốn lần sẽ mở ra một chức năng khác, đó chính là chức năng bảo vệ đồng đội.
Lúc trước ở trong ở trong thế giới thiên kiếp, em gái con rối đã dùng chức năng này để bảo vệ Tống Thư Hàng và mấy vị tiền bối khác.
Sau khi mở ra chức năng này, lực lượng phòng ngự trên người Tiểu Thải sẽ phân tán ra, khuếch tán ra, tiến hành bao bọc bảo vệ những đồng đội ở gần đó.
“Từ trước tới giờ cô chưa từng thấy ai đần như ngươi.”
Bắc phương Đại Đế thở dài.
Vốn dĩ lực lượng phòng ngự trên người Tiểu Thải đã không đủ để chặn đợt thiên kiếp sắp tới, bây giờ cô ấy còn phân tán lực lượng phòng ngự ra cho người khác, đúng là thập tử vô sinh mà.
Trong lúc hai người nói chuyện, màn sáng trên người Tiểu Thải bắt đầu mở rộng ra, bao phủ bốn phương tám hướng.
Bắc Phương Đại Đế, Biệt Tuyết Tiên Cơ, Thi, thậm chí cả mỹ nhân rắn công đức cưỡi cá voi cũng đều nằm trong phạm vi bao phủ của màn sáng.
“Ơ? Chuyện gì thế này?”
Biệt Tuyết Tiên Cơ cảm giác được có một tầng màn sáng nhàn nhạt đang bao phủ trên người mình.
Thi cũng tò mò quan sát thân thể mình, thân thể của cô bé cũng đang phát sáng.
Hiển nhiên, mấy người bọn họ đều được bí pháp của Tiểu Thải bảo vệ.
“Đại Đế tiền bối, bây giờ ta đọc lại chân ngôn ba lần còn kịp không?”
Tiểu Thải lớn tiếng kêu lên.
Đại Đế lắc đầu nói:
“Theo như cô đoán, sau khi ngươi phân chia lực lượng phòng ngự của bí thuật cho người khác, cho dù có sử dụng tư thế quỳ dưới đất cũng không độ qua được đợt thiên kiếp sắp tới.”
Tiểu Thải vội nói:
“Có thể thu hồi lại chức năng bảo vệ đồng đội này không?”
“Trừ khi ngươi dừng bí pháp lại... Nhưng sau khi ngươi dừng thi triển bí pháp, di chứng sẽ bùng nổ. Với thực lực của ngươi, trong thời gian ngắn không cách nào sử dụng bí pháp này lại được. Đến lúc đó, ngươi vẫn độ kiếp thất bại thôi.”
Bắc Phương Đại Đế giải thích rõ ràng.
Tiểu Thải nghe xong, hốc mắt lập tức ngấn lệ.
“Được rồi, được rồi, để cô ra tay đánh tan thiên kiếp đi vậy... Có lẽ hôm nay không phải là lúc ngươi nên độ kiếp.”
Bắc Phương Đại Đế nói.
Hắn tiến lên trước một bước, hàn ý quanh thân bắt đầu ngưng tụ, hóa thành một thanh mâu hàn băng.
Thanh mâu hàn băng này nhắm ngay vào chiếc tàu chiến thiên kiếp ở trên không trung.
Ngay lúc Bắc Phương Đại Đế chuẩn bị ra tay đánh tan thiên kiếp thì bên trong động phủ của Biệt Tuyết Tiên Cơ bỗng xuất hiện sóng chấn động của một luồng lực lượng.
Ngay sau đó, Bạch tiền bối vận dụng năng lực xuyên không gian, hiện thân ở hiện trường độ kiếp.
Nhờ vào giấc ngủ vừa rồi, bao nhiêu mệt mỏi sinh ra khi hắn độ thiên kiếp đều biến mất. Thật ra trước đó hắn cứ ở mãi trong kén không chịu dậy là vì đang khôi phục trạng thái.
Sau khi tỉnh táo hoàn toàn, Bạch tiền bối lập tức cảm ứng được khí tức của thiên kiếp.
Tiếp đó hắn vận dụng luôn năng lực xuyên không gian, đến bên dưới thiên kiếp.
Vừa nhìn thấy chiếc tàu chiến trong hư không, hai mắt Bạch tiền bối đã tỏa sáng lấp lánh giống như thấy được trân bảo hiếm có gì vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận