Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1443: Thánh Nhân Tắm Rửa Dưới Thánh Quang

Chương 1443: Thánh Nhân Tắm Rửa Dưới Thánh Quang
Tâm tình Tống Thư Hàng nặng trịch, đặc biệt phức tạp.
Tại sao phải bắt đầu dùng loại pháp khí ‘thập tự giá hồi sinh’ này chứ?
Nếu như hắn nhớ không lầm thì chẳng phải pháp khí này dùng để hồi sinh ư?
Mình… lại ngủm củ tỏi rồi ư?
[A, lại chơi quá trớn rồi.] Trong đầu Tống Thư Hàng đột nhiên hiện lên câu danh ngôn của Vân Tước Tử tiên tử.
Sau mỗi lần chơi quá trớn, Vân Tước Tử tiên tử đều sẽ thản nhiên đối mặt.
Thế nhưng Vân Tước Tử tiên tử không giống người thường, cô có khúc xương bất hủ, căn bản không sợ chuyện chết hẳn.
Nhưng Tống Thư Hàng không có khúc xương bất hủ.
Hắn ngẩng đầu nhìn trời, câm nín rất lâu.
Vì sao bản thân ta lại không hề hay biết gì khi mình ngủm củ tỏi thế hả?
Hắn lại cúi đầu nhìn xuống thân thể của mình, tuy rằng đã biến thành trạng thái sương mù, nhưng không phải mình còn sống ư?
Cho nên lúc này, hẳn là mình nên quyết đoán lựa chọn [không] nhỉ, dù sao thì mình cũng còn sống mà.
Đã còn sống thì không nên lãng phí thập tự giá hồi sinh làm gì.
Nên chọn không đi!
Nhưng mà...
Chữ ‘không’ này, Tống Thư Hàng kiểu gì cũng không nói ra được.
Lỡ như… giờ hắn đã ngủm củ tỏi thật thì sao?
Chắc hẳn thập tự giá hồi sinh đã cảm ứng được trạng thái tử vong của hắn, cho nên mới kích hoạt.
Nếu như bỏ qua lựa chọn dùng thập tự giá hồi sinh, hắn có để vuột mất cơ hội này, từ đó thật sự ngủm rồi, không cách nào sống lại nữa?
Nghĩ đến đây, Tống Thư Hàng cảm thấy thật mệt tim.
Tam Lãng tiền bối đã từng nói, vận khí của người tìm đường chết sẽ không quá kém, nhưng hắn thì sao đây? Sao tự dưng lại chết thế này? Vận khí của hắn đâu? Bị Đậu Đậu ăn sạch rồi ư?
Chuyện này liên quan đến cái mạng nhỏ của hắn, cho nên… phải dùng thập tự giá hồi sinh ư?
“Đáng ghét, ta vừa mới mua thập tự giá hồi sinh xong, còn chưa cầm ấm tay nữa là.” Tống Thư Hàng đau lòng đến mức không thở nổi.
Hơn nữa, cách lần hồi sinh trước mới bao lâu chứ?
Lần tử vong trước là lúc chế tạo pháp khí bản mệnh ‘găng tay Nghịch Kình Võ Sĩ’, thân thể hóa lỏng đột nhiên nói chết là chết, dung nhập vào bên trong pháp khí bản mệnh, dùng mạng luyện khí, không có pháp khí bản mệnh của vị tu sĩ nào xa xỉ giống hắn đâu.
“Ngươi làm sao vậy?” Quy tiền bối nghi hoặc hỏi.
“Tim ta đau quá.” Tống Thư Hàng đáp.
Quy tiền bối: “…”
“Quy tiền bối, ngươi cảm thấy ta bây giờ là còn sống hay đã chết rồi?” Tống Thư Hàng hỏi.
“Ngươi đang hỏi về vấn đề triết học gì thế?” Quy tiền bối hỏi ngược lại.
“Không, ta chỉ muốn biết trạng thái bây giờ của mình rốt cuộc là sống hay chết thôi.” Tống Thư Hàng cười khổ nói: “Vừa rồi món pháp khí hồi sinh kia của ta có thông báo nhắc nhở, hỏi ta có muốn kích hoạt nó hay không.”
Quy tiền bối: “…”
Đứa nhỏ Tống Thư Hàng này, rốt cuộc nên nói thế nào mới tốt đây? Có đôi khi cảm thấy vận khí của đứa nhỏ này tốt đến quá đáng… Nhưng đôi lúc lại cảm thấy đứa nhỏ này khá xúi quẩy. Nó và Tống Thư Hàng quen biết không bao lâu mà Tống Thư Hàng đã dùng hết hai món pháp khí hồi sinh rồi. Nếu như bây giờ lại dùng thì đã là món thứ ba rồi đấy.
Đây là lần đầu tiên nó gặp tu sĩ dùng nhiều đạo cụ hồi sinh như thế.
Quy tiền bối thở dài rồi bắt đầu quan sát Tống Thư Hàng thật kỹ.
Trạng thái sương mù của Tống Thư Hàng lúc này thật sự rất quái dị.
Nói là chết rồi, hắn lại đang sống sờ sờ ra đấy.
Nói là còn sống, hắn lại gần như không có đặc trưng của kẻ còn sống.
Đặc biệt là phần eo phát ra bảo quang bảy màu cứ khiến người ta có cảm giác khó chịu.
Quy tiền bối nhất thời không cách nào xác định được.
“Ta không cách nào xác định bây giờ ngươi đang bị gì hết.” Quy tiền bối nói.
Tống Thư Hàng ngẩng đầu nhìn trời.
Lúc này, thành viên nhóm Cửu Châu số 1 thấy vẻ mặt Tống Thư Hàng sai sai bèn tụ lại.
[Thư Hàng, sao ngươi lại biến thành loại trạng thái này thế?] Lúc này, giọng nói dịu dàng của bạch long tỷ tỷ vang lên trong đầu Tống Thư Hàng.
“Tự ta cũng không rõ nữa, nhưng có thể nó liên quan tới Bạch tiền bối.” Tống Thư Hàng trả lời.
“Vậy đi hỏi Bạch đạo hữu thử xem?” Hoàng Sơn tiền bối nói.
Tống Thư Hàng đáp: “Bạch tiền bối đang trong trạng thái tu luyện, tạm thời vẫn chưa hồi phục.” Lúc hắn hỏi Quy tiền bối vấn đề này cũng đã thử liên hệ với Bạch tiền bối trước, nhưng ngài ấy không trả lời.
“Tống tiền bối, nếu ngươi muốn xác định mình còn sống hay đã chết… hay là tìm Đồng Quái tiền bối thử xem sao? Nhờ Đồng Quái tiền bối xem cho ngươi một quẻ, đoán sinh tử gì đó chẳng hạn.” Vũ Nhu Tử đề nghị.
“Ý kiến hay.” Bắc Hà Tán Nhân gật đầu nói.
“Có điều vấn đề là giờ tên bói bịp kia đang ở đâu?” Cuồng Đao Tam Lãng nói: “Nghe nói hắn sẽ tới tham gia lần Thực Tiên yến này, nhưng chính bản thân hắn không lên tiếng thì không ai biết hắn đã biến thành bộ dạng gì đâu.”
“Hơn nữa nói không chừng hắn lại bị vị ‘đại tiền bối’ kia bắt lên đảo sinh con rồi.” Lệ Chi Tiên Tử nói.
Tô Thị A Thập Lục đi tới bên cạnh Tống Thư Hàng, nhẹ nhàng nắm lấy tay hắn, chỉ cần cẩn thận và nhẹ nhàng một chút thì tay Tống Thư Hàng sẽ không tản ra thành sương mù.
“Cứ dùng đi.” Tô Thị A Thập Lục chân thành nói: “Cùng lắm thì lại biến ra một Tống Thư Hàng two thôi.”
“Thật ra điều làm ta lo lắng hơn là lúc hồi sinh được một nửa lại xuất hiện dị biến.” Tống Thư Hàng nói.
Sau khi Tô Thị A Thập Lục suy nghĩ một lúc thì truyền âm nhập mật nói: “Vậy… ngươi còn dùng bí thuật giám định kia được không? Bí thuật kia có thể dùng với chính ngươi không?”
Cô biết Tống Thư Hàng có một bí pháp giám định, mỗi lần dùng phải phun một đống máu xem như cái giá phải trả.
Phần lớn các đạo hữu nhóm Cửu Châu số 1 đều đã biết việc này.
Có điều ở đây không chỉ có thành viên nhóm Cửu Châu số 1, nên Tô Thị A Thập Lục dùng phương thức truyền âm nhập mật đểnhắc nhở.
“Sao ta lại quên mất cái này nhỉ.” Tống Thư Hàng nói.
“Có thể dùng ư? Vậy để bọn ta hộ pháp cho ngươi.” Tô Thị A Thập Lục nói.
Tống Thư Hàng vươn tay đặt trên người mình, thúc giục bí pháp giám định.
Bí pháp giám định kích hoạt thành công.
Ngay sau đó, lượng lớn sương mù trên người Tống Thư Hàng bị phun ra. Có điều, sau khi đám sương mù này bị bắn ra thì lại nhanh chóng trở về thân thể Tống Thư Hàng giống như khi trúng bí pháp thiên phú của Diệt Phượng Công Tử vậy.
Thân thể hóa thành nguyên tố chỉ có điểm này là tuyệt vời, miễn dịch với tổn thương phun máu của bí pháp giám định.
[Ta cần phải biết trạng thái hiện tại của ta là sống hay chết!]
Phù văn của bí pháp giám định trở về đồng tử Tống Thư Hàng, kết quả giám định hiện lên trong đầu hắn.
[Tống Thư Hàng, nam, cảnh giới Linh Hoàng ngũ phẩm, thánh hào Bá Tống, ma hào Bá Nho. Trạng thái hiện tại: không sống không chết, trạng thái ngụy bất hủ. Thời gian còn lại là 56 phút 12 giây.]
Trạng thái ngụy bất hủ?
Không sống không chết?
Tống Thư Hàng ước chừng có thể hiểu được tình huống không sống không chết của mình bây giờ, chính là ảnh hưởng do ‘trạng thái ngụy bất hủ’ mang đến.
Nói cách khác, sau khi trạng thái ngụy bất hủ kết thúc là hắn có thể khôi phục nguyên trạng.
Nếu như lúc này hắn dùng ‘thập tự giá hồi sinh’ thì sau khi thân thể được hồi sinh có thể bị biến dị bởi trạng thái ngụy bất hủ hay không?
Nhưng chuyện tìm đường chết kiểu này chỉ cần nghĩ trong đầu thôi là được rồi.
Quyết định xong, từ chối hồi sinh!
Ngay lúc Tống Thư Hàng quyết định từ chối kích hoạt thập tự giá hồi sinh thì một giọng nói trực tiếp truyền tới trong đầu hắn.
[Alo? Thư Hàng có online không? Ta cảm thấy khí tức của ngươi đã trở về thế giới hạch tâm rồi à?]
Là giọng của Bạch tiền bối two.
[Vừa mới trở về thế giới hạch tâm, thiếu chút nữa là bị quả cầu béo đánh chết rồi, mệt tim quá.] Tống Thư Hàng lập tức trả lời.
Bạch tiền bối two nói: [Ừm, ta cảm ứng được khí tức của ngươi và quả cầu béo. Yên tâm, ta báo thù cho ngươi rồi, ta đã dọn sạch hang ổ của quả cầu béo, giờ nó đang tức đến giơ chân đấy.]
Tống Thư Hàng: “…”
Đột nhiên cảm thấy tim lại mệt hơn rồi.
[Đúng rồi, ta tìm ngươi có việc. Ta nhớ trong thế giới hạch tâm của ngươi có rất nhiều ‘bom thiên kiếp’ hay mấy thứ tương tự như vậy đúng không?] Bạch tiền bối two nói, thứ như bom thiên kiếp này mà nổ tung ở thế giới Cửu U, do ‘thuộc tính khắc chế’ nên uy lực sẽ tăng đến trình độ rất khủng bố.
Hắn định tặng chút bom thiên kiếp cho quả cầu béo làm quà, tốt nhất là lại thêm ít nguyên liệu khiến uy lực của thiên kiếp hạch đạn mạnh thêm chút nữa.
Tống Thư Hàng gật đầu, lại đáp: [Nhưng mà đám bom thiên kiếp này là do Bạch tiền bối ở hiện thế gửi nhờ ở chỗ ta. Quyền sở hữu không thuộc về ta.]
[Ta và hắn đều là Bạch tiền bối của ngươi, lúc này cũng không cần phân biệt bên này bên kia đâu. Ngươi đưa mấy thứ cùng loại với bom thiên kiếp cho ta đi, cùng lắm thì đến lúc đó ta lại để Bạch khác đến bảo khố của ta chọn thứ đồng giá vậy. Đồ trong bảo khố của ta là thứ nghìn vạn năm mới gom được, tuyệt đối sẽ không khiến hắn thất vọng… Ể?] Bạch tiền bối two nói.
Đang khi nói chuyện, đột nhiên Bạch tiền bối dừng lại.
[Trạng thái của ngươi là sao đây? Quái thế.] Bạch tiền bối two nói.
Tống Thư Hàng gật đầu, trả lời: [Đây là trạng thái ngụy bất hủ, không sống không chết. Căn nguyên của nó có quan hệ với Bạch tiền bối ở hiện thế.]
[Thì ra là thế, thảo nào cứ cảm thấy phong cách chế tác hơi giống ta. Để ta nhìn kỹ xem nào.] Bạch tiền bối two cảm thấy hứng thú rồi.
Một lát sau.
Bạch tiền bối two nói: [Pháp khí hồi sinh của ngươi đang trong trạng thái đợi kích hoạt ư?]
[Có thể vì ta đang trong trạng thái không sống không chết, có điều không sao cả, trạng thái ngụy bất hủ trên người ta sắp kết thúc rồi.] Tống Thư Hàng nói.
[Sắp kết thúc? Vậy ngươi còn chờ gì nữa, sao không hồi sinh đi?] Bạch tiền bối two hỏi.
Tống Thư Hàng: [Ta còn chưa chết mà, Bạch tiền bối.]
[Ngây thơ quá, trạng thái ngụy bất hủ trên người ngươi không phải trò đùa đâu? Đây chính là tư thái mô phỏng ‘Thiên Đạo’! Loại trạng thái này, mỗi một phút mỗi một giây đều phải tiêu hao năng lượng, nó lớn đến nỗi ngươi không cách nào tưởng tượng được đâu. Nếu như ta đoán không sai, nó vẫn đang tiêu hao lực lượng sinh mệnh của ngươi. Ngay khi trạng thái này kết thúc cũng là lúc ngươi đi đời nhà ma.] Bạch tiền bối two nhắc nhở.
Tống Thư Hàng sửng sốt: [Nghiêm trọng tới vậy ư?]
[Ngươi hồi sinh trước đi, ta hộ pháp bên cạnh cho, nếu như giữa đường xảy ra chuyện gì thì ta cũng ra tay giúp ngươi được.] Bạch tiền bối two nghiêm túc nói.
Tống Thư Hàng nghe vậy thì gật đầu.
“Kích hoạt!” Hắn trầm giọng nói.
Bắt đầu dùng thập tự giá hồi sinh.
Ngay sau đó, sau lưng Tống Thư Hàng hiện lên thánh quang dịu dàng, hình chiếu một chiếc giá chữ thập khổng lồ hiện lên.
Thánh quang dịu dàng chiếu lên người Tống Thư Hàng, biến sương mù đen kịt trên người hắn thành màu vàng.
Tống Thư Hàng lúc này trông cứ như Thánh Nhân tái thế, tắm rửa dưới thánh quang vậy.
[Chậc, mùi thối của thánh quang… Ơ, chờ chút đã, hình như ta nhầm rồi. Thứ mà ‘trạng thái ngụy bất hủ’ tiêu hao lại không phải lực lượng của ngươi.] Bạch tiền bối two bất chợt nói.
Tống Thư Hàng: “…”
Bạch tiền bối two, ngươi cứ như vậy sẽ mất đi ta đấy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận