Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2149: Bởi Vì Ta Quá Giỏi Chứ Sao!

Chương 2149: Bởi Vì Ta Quá Giỏi Chứ Sao!
Nhìn lầm rồi?
Bia lớn màu đen không phải đồ của bạch mã tiền bối?
Cũng có nghĩa là về mặt lý thuyết ta không cần lấy thân bồi thường?
Vậy ta chịu thiệt rồi còn gì?
“Bạch mã tiền bối, ngài lừa ta!” Tống Thư Hàng hét to.
“Không lừa không lừa... nói cho ngươi biết người khác xin làm vật thí nghiệm cho thí nghiệm của ta, ta còn không muốn kìa.” Giọng nói trên thân bạch mã cười đáp.
“Trả ‘lấy thân bồi thường’ lại cho ta.” Tống Thư Hàng cảm thấy bản thân chịu thiệt thòi quá lớn.
Bạch mã nghiêng đầu, hình như đang suy nghĩ điều gì đó.
Một lát sau, nó nghiêm túc gật đầu: “Được, vậy ta thiếu ngươi một lần lấy thân bồi thường. Chờ ngươi còn sống đi ra, ta cũng lấy thân bồi thường cho ngươi một lần.”
Tống Thư Hàng: “...”
Câu này nghe cứ có cảm giác là lạ chỗ nào ấy.
Ngay sau đó trước mắt hắn và Tô Thị A Thập Lục trở nên mơ hồ giống như rơi vào sương mù dày đặc, không thấy được bóng dáng của bạch mã.
Là đám cục tròn màu trắng kia, chúng tản ra, hóa thành sương trắng bao phủ khắp không gian.
...
Bạch mã đứng im cạnh vùng sương mù, nhìn chăm chú về phía trước.
Xích Tiêu kiếm tâm ma không nhịn được hỏi: “Ngươi muốn làm thí nghiệm gì? Ta cảnh cáo ngươi nếu ngươi muốn hại thiếu niên có khuôn mặt người tốt thì đừng trách ta không khách khí.”
Có tin ta đâm thủng dạ dày của ngươi không hả?
Không phải ai cũng biểu diễn nuốt kiếm được đâu nhé!
“Ngươi làm mất mặt tâm ma quá đấy, ta chưa từng thấy tâm ma nào chính trực như ngươi.” Bạch mã bật cười.
Xích Tiêu kiếm tâm ma buộc miệng nói: “Không sợ, còn có một con tâm ma làm bia đỡ cho ta. Ơ? Còn có một tâm ma là ai ?”
Đôi khi mất trí nhớ là chuyện cực kỳ đau đầu.
“Yên tâm đi, ta đang giúp hắn.” Giọng nói trên thân bạch mã đáp.
Xích Tiêu kiếm tâm ma: “???”
“Vốn dĩ thí nghiệm này là ta chuẩn bị cho Bạch thỏ với mục đích là giúp hắn thoát khỏi thế giới Cửu U, lấy được sự tự do chân chính. Nhưng lần đó lúc mắt ta nhìn đến tương lai, thấy Bạch thỏ vẫn là chúa tể Cửu U, ta biết mọi sắp xếp và thí nghiệm do ta bày ra nhất định sẽ chấm dứt bằng sự thất bại.” Bạch mã giải thích.
Xích Tiêu kiếm tâm ma im lặng hồi lâu sau đó nói: “Có thể nói đơn giản một chút được không? Bây giờ ta đang mất trí nhớ, nói quá chuyên nghiệp ta không hiểu được, tốt nhất là nói đơn giản dễ hiểu thôi.”
“Chuyện liên quan đến ‘thời gian’ vốn rất loạn, không dễ giải thích. Nếu ngươi không hiểu, vậy thì chỉ cần biết ta đang tiến hành một thí nghiệm nhất định sẽ thất bại, mà trùng hợp là thí nghiệm này lại có thể giúp Bá Tống.” Bạch mã tóm gọn lại.
“Ngươi có thể giúp hắn cái gì?” Xích Tiêu kiếm tâm ma hỏi.
Giọng nói trên thân bạch mã vang lên: “Giúp hắn dời thiên kiếp từ tương lai đến quá khứ.”
Ở tương lai, số Bá Tống vẫn đang trong trạng thái “độ thiên kiếp cửu phẩm”.
Nếu hắn lại tiến vào trạng thái độ kiếp lục tấn thất, thiên kiếp hai hợp một, bản thể sẽ dung nhập vào trong thiên kiếp cửu phẩm, đồng thời thiên kiếp cửu phẩm đang độ cũng tăng lên đến một cấp bậc kinh khủng.
Mà thí nghiệm của nó lại có thể kéo thiên kiếp lục tấn thất của Bá Tống đến quá khứ, để Bá Tống độ thiên kiếp lục tấn thất của hắn ở thời đại này.
“Chuyện như vậy cũng làm được? Ngươi có lai lịch gì?” Xích Tiêu kiếm tâm ma trầm giọng hỏi.
“Những người khác không làm được, thậm chí ngay cả Thiên Đạo cũng không làm được. Đại đạo thời gian cũng chỉ có thể nhìn trộm quá khứ lại không thể thay đổi quá khứ nhưng ta có thể.” Bạch mã nhìn sương mù dày đặc, giọng nói trở nên mờ ảo như phát ra từ bốn phương tám hướng.
“Tại sao?” Xích Tiêu kiếm tâm ma thắc mắc.
“Bởi vì ta quá giỏi chứ sao!” Bạch mã cười to đáp.
Xích Tiêu kiếm tâm ma: “...”
Muốn đâm thủng dạ dày, thủng tim tên này quá!
Nhưng... đại đạo thời gian không thể thay đổi quá khứ, chỉ có thể nhìn trộm quá khứ. Vậy nên lúc ở trong pháp thuật nghịch chuyển thời gian, bọn họ mới bị xóa mất toàn bộ trí nhớ để tránh gây ảnh hưởng đến quá khứ?
“Tiếc thật, ta chuẩn bị lâu như vậy vốn dĩ đều là vì Bạch thỏ.” Bạch mã lại than thở đầy tiếc nuối.
************
Hiện thế.
Bí địa thí luyện thánh sơn Gars, thú giới.
“Mở mắt! Nguyên anh của Tống tiền bối mở mắt!” Vũ Nhu Tử da đen kêu lên.
Bản mệnh nguyên anh của Tống Thư Hàng ôm cá voi mập từ từ mở mắt ra.
Điều này đồng nghĩa với việc thiên kiếp thất phẩm sắp giáng xuống.
“Bia đá đạo hữu!” Sở các chủ kêu lên, sợi tóc ngố của cô giống như chân dài, leo xuống khỏi đỉnh đầu Tống Thư Hàng, di chuyển đến đỉnh đầu của Vũ Nhu Tử da đen.
“Không thành vấn đề, ta đã chuẩn bị xong từ lâu rồi.” Bia đá trả lời.
Ngay sau đó chỉ thấy cát trong mộ huyệt không ngừng di động, thân xác của Tống Thư Hàng bị cát bao bọc, bắn ra như đạn đại bác.
Mỹ nhân rắn công đức bảo vệ kỹ thân xác của Tống Thư Hàng, Tạo Hóa Tiên Tử thì chui vào chỗ sâu trong thân thể Tống Thư Hàng.
Khi độ kiếp sắp bắt đầu, trong phạm vi độ kiếp không thể có những tu sĩ khác quấy nhiễu.
Cũng chỉ có mỹ nhân rắn công đức có thể giúp Tống Thư Hàng một tay.
Tạo Hóa Tiên Tử chính là một phương án bảo đảm.
Cô không thể ra tay, trừ khi Tống Thư Hàng đến thời khắc sống còn, cô mới ra tay làm trì hoãn thời gian độ thiên kiếp.
Lúc này Sở các chủ lại thông báo: “Tô Thị A Thập Lục ở bên này cũng sắp độ kiếp.”
“Cứ để ta lo.” Bia đá đạo hữu lại la to.
Ngay sau đó Tô Thị A Thập Lục cũng bắn ra như đạn đại bác nhưng bắn ngược hướng với Tống Thư Hàng.
Thế này thì không gian độ kiếp của hai người sẽ không bị chồng lên nhau, có một vùng giảm chấn.
“Vũ Nhu Tử tiên tử cứ ở yên trong hố, cô là tâm ma, gặp phải thiên kiếp không chết cũng tàn phế. Ta đi hộ pháp cho Tống tiểu hữu và tiểu cô nương Tô thị.” Bia đá nói thêm.
Có nó ở đây, Tống tiểu hữu và tiểu cô nương Tô thị tuyệt đối không xảy ra vấn đề gì.
Chờ thiên kiếp giáng xuống, nếu công đức tiên tử không thể bảo vệ Tống Thư Hàng, nó sẽ ra tay đánh tan thiên kiếp!
Bên tiểu cô nương Tô thị cũng giống như vậy.
************
Ở một nơi khác.
Trong thế giới sa mạc sau khi nghịch chuyển thời gian.
Ý thức của Tống Thư Hàng ngẩng đầu nhìn không trung.
Sương mù dày đặc do đám cục tròn màu trắng kia biến thành bao quanh thể ý thức của hắn.
Thể ý thức bắt đầu ngưng tụ, bắt đầu hóa thành thực thể.
Đám cục tròn màu trắng kia có sức mạnh thời gian, chúng giống như đường hầm thông quá khứ tương lai.
Dưới sự ảnh hưởng của cục tròn màu trắng, ý thức của Tống Thư Hàng ở quá khứ lại kết nối với thân xác của Tống Thư Hàng ở tương lai.
Trạng thái của Tô Thị A Thập Lục ở bên cạnh cũng tương tự.
Tống Thư Hàng cúi đầu nhìn thân thể mình.
“Ơ? Sao thân thể ta lại trở nên trong suốt thế này?” Hắn thắc mắc.
“Thân như lưu ly, sao ngươi làm được hay vậy?” Bạch long tỷ tỷ hiếu kỳ hỏi.
Tống Thư Hàng lắc đầu, hắn lại nhìn bụng mình: “Trong bụng ta có tám đứa bé. Ta... mang thai ư? Ta cảm thấy chúng nó sắp ra rồi, phải sinh mổ à?”
Chẳng biết tại sao khi đối mặt với chuyện có lẽ bản thân đang mang thai, Tống Thư Hàng lại có vẻ cực kỳ bình tình.
“Chúng không phải trẻ con mà là nguyên anh.” Bạch long tỷ tỷ chỉ ra sai lầm của Tống Thư Hàng.
Tô Thị A Thập Lục ở bên cạnh xấu hổ che mắt.
Ầm~~
Trên bầu trời xuất hiện kiếp vân.
Là thiên kiếp lục tấn thất.
Trước mắt vẫn bình thường, không phải loại biến dị.
Bạn cần đăng nhập để bình luận