Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1011: Hợp Tác Vui Vẻ, Lần Này Chúng Ta Nhất Định Sẽ Thành Công!

Chương 1011: Hợp Tác Vui Vẻ, Lần Này Chúng Ta Nhất Định Sẽ Thành Công!
“Ồ, vấn đề gì thế?” Bỉ Ngạn Ma Quân hỏi.
“Ta phát hiện hình như gần đây thiên kiếp có khuynh hướng biến thành hình thái vũ khí đấy.” Tống Thư Hàng đáp: “Ta đã chứng kiến hai trường hợp rồi. Ở trường hợp thứ nhất, thiên kiếp trực tiếp ngưng tụ thành hình ống pháo nã đạn liên hồi. Còn trong trường hợp thứ hai thì thiên kiếp cũng ngưng tụ thành hình ống nhỏ dài, trông rất giống ống pháo.”
“Có chuyện như vậy nữa sao? Ngươi chờ ta một chút đã.” Dứt lời, Bỉ Ngạn Ma Quân xoay người lấy di động ra gọi ngay mấy cuộc.
Lúc gọi điện thoại, ma quân lại dùng ba giọng địa phương khác nhau để trao đổi.
Sau khi liên tục gọi bốn cuộc điện thoại, Bỉ Ngạn Ma Quân quay người lại rồi nói:
“Ta mới vừa hỏi hai vị đạo hữu và các đệ tử của bọn họ đã độ kiếp trong hai tháng gần đây. Tuy không xảy ra chuyện ‘thiên kiếp vũ khí hóa’ như ngươi nói, nhưng quả thật gần đây thiên kiếp khá là quỷ dị, xem ra phải thay đổi kế hoạch thôi. Chờ xử lý xong vũ khí sinh hóa trong tay, ta sẽ lập tức chạy tới chỗ ngươi, chậm nhất là trưa mai sẽ đến. Đô Lan, ngươi đừng đi vội, cứ ở lại khu Giang Nam đi.”
Thiên kiếp vũ khí hóa ư? Thật khiến người ta tò mò quá đi mất.
“Sư phụ, ta còn có việc.” Đô Lan nói: “Trước đó Phổ Nhàn Chân Quân có nhờ ta mang tên lửa sương mù về nhưng lại bị bắn ra mất rồi, giờ ta phải đi lấy quả khác.”
“Tên lửa sương mù? Phổ Nhàn lại phát minh ra thứ hại não gì nữa không biết.” Bỉ Ngạn Ma Quân đáp lại: “Vậy ngươi đi đi, nhớ đi nhanh về nhanh đấy. Tống tiểu hữu à, trước hết ngươi cứ giữ món đồ dùng để giao dịch đó đi nhé, tối mai gặp.”
“Được thôi, tối mai gặp.”
Tống Thư Hàng khẽ thở phào nhẹ nhõm. Hắn cảm giác được thiên kiếp của bản thân càng ngày càng gần rồi, phải nhanh chóng chế tạo trận pháp độ kiếp cho xong thôi, làm càng nhanh càng tốt.
...
Sau khi Tống Thư Hàng và Bỉ Ngạn Ma Quân kết thúc cuộc nói chuyện, Đô Lan thu hồi gương cổ: “Tống đạo hữu, chuyện thiên kiếp biến thành ống pháo mà ngươi nói là thật ư?”
“Thật 100%.” Tống Thư Hàng đáp:
“Hơn nữa mới nãy lúc trên đường chạy tới đây, ta và Biệt Tuyết Tiên Cơ gặp được một vị đạo hữu sắp độ kiếp, thiên kiếp cũng biến thành hình dáng nhỏ dài tương tự như ống pháo, hoàn toàn khác với thiên kiếp bình thường.”
“Đúng vậy.” Biệt Tuyết Tiên Cơ tiếp lời: “Người sắp độ kiếp là Thường Viễn Tử nhưng hắn kịp thời thu liễm khí tức bản thân, nhờ cao thủ bên cạnh đánh tan thiên kiếp.”
“Thiên kiếp biến thành hình ống pháo? Trời ạ, thế thì ta xong đời rồi còn gì?”
Thiên Nhai Tử đạo trưởng cười khổ nói, trước giờ hắn cứ dùng phương thức truyền công để kéo dài thời hạn độ kiếp của bản thân.
Sau đó hắn đã tốn nhiều năm để chuẩn bị một bộ trang bị độ kiếp.
Nếu giờ hình thức thiên kiếp thay đổi, vậy bộ trang bị độ kiếp mà hắn chuẩn bị có còn hiệu quả nữa không?
“Hơn nữa ta nghĩ chuyện thiên kiếp biến thành hình ống pháo mới chỉ là màn mở đầu mà thôi.” Tống Thư Hàng nói:
“Không chừng thiên kiếp sau này sẽ càng khủng bố hơn đấy, ngoài ống pháo, có khi còn xuất hiện nhiều loại hình vũ khí hiện đại hơn nữa.”
“Ví dụ như bom? Tên lửa? Súng máy? Thậm chí là bom nguyên tử sao?” Đô Lan hưng phấn nói.
“Ta nghĩ chắc vậy đấy.” Tống Thư Hàng đáp.
Lúc trước hắn nằm mơ thấy thiên kiếp của bản thân, trong tầng mây có vô số súng ống đang nã liên hồi về phía hắn... đáng sợ lắm.
“Bom nguyên tử á? Có nói quá không vậy?”
Thiên Nhai Tử đạo trưởng cười khổ nói, ngay cả Chân Quân lục phẩm bình thường cũng không dám hứng bom nguyên tử chính diện đâu.
Tống Thư Hàng nói:
“Nếu như thiên kiếp cứ phát triển theo chiều hướng này thì sớm muộn gì cũng xuất hiện bom nguyên tử thôi.”
Sau khi nói xong, hắn chợt nghĩ đến một vị tiền bối trong nhóm Cửu Châu số 1.
Hạch Đạn* Tôn Giả... Không đúng, học hư theo Tam Lãng tiền bối rồi.
(*Bom nguyên tử)
Phải là Hiến Công Cư Sĩ tiền bối mới đúng, sau khi ngài ấy uống Long Ma dược tề thì thể chất được tăng cường đến trình độ lý tưởng, bây giờ đang chuẩn bị độ thiên kiếp lục phẩm tấn thăng thất phẩm.
Đừng nói là trong lúc độ kiếp, Hiến Công tiền bối sẽ gặp phải thiên kiếp hình bom nguyên tử đấy nhé? Nếu xuất hiện thiên kiếp hình bom nguyên tử thật thì Hiến Công tiền bối xui rồi, hắn vốn đã có ám ảnh tâm lý với bom nguyên tử.
Không biết có liên lạc được với Hiến Công tiền bối không nhỉ? Có nên nhắc nhở trước không ta?
“Đến lúc đó ta sẽ chú ý Tống đạo hữu từng giây từng phút, nhìn tình hình lúc ngươi độ kiếp.” Thiên Nhai Tử đạo trưởng thở dài nói.
Nhưng vừa dứt lời, hắn đột nhiên nghĩ đến một chuyện.
“Đợi đã! Tống Thư Hàng đạo hữu, ngươi... ngươi... lại sắp độ kiếp ư?”
Thiên Nhai Tử trợn to hai mắt.
Nếu hắn nhớ không lầm thì hình như Tống Thư Hàng mới vừa độ kiếp tại biệt thự của Ngư Kiều Kiều tiểu hữu trong kỳ nghỉ hè mà?
Đợt thiên kiếp lần đó còn rất hiếm thấy nữa.
Giờ mới qua bao lâu đâu? Vậy mà tên này lại sắp độ kiếp nữa à?
“Đúng vậy, cho nên ta cảm thấy thiên kiếp của mình rất có duyên với Thiên Nhai Tử đạo trưởng.” Tống Thư Hàng nói: “Mỗi lần độ kiếp đều gặp được ngài.”
Thiên Nhai Tử đạo trưởng ngẩng đầu nhìn trời.
Có duyên cái con khỉ!
××××××××××××××××××××
Lúc này, trong một khe nứt sâu năm nghìn mét dưới đáy Thái Bình Dương.
Nơi đây toàn là xác tàu đắm và các thiết bị thăm dò đáy biển nằm la liệt, thậm chí còn có cả xác máy bay. Khu vực đáy biển này là nơi mà người bình thường không thể nào đặt chân đến, bất kỳ thứ gì tiến vào khu vực này đều bị một cỗ lực lượng thần bí phá hủy.
Vậy mà ở trong rãnh sâu này lại có một tòa tế đàn cực lớn.
Tế đàn có cấu tạo theo hình kim tự tháp bậc thang, chiều dài và chiều rộng đều là một nghìn mét, bao quanh tế đàn là mười hai cây trụ cao trăm mét.
Lúc này có một đám chiến sĩ nhím biển đang quỳ xung quanh tế đàn.
Trong tay mỗi chiến sĩ nhím biển đều cầm một tập văn tế “Chương trình giáo dục bắt buộc 20 năm của chiến sĩ nhím biển” dày cộp, bọn họ quỳ dưới đất, vừa lật quyển sách dày cui vừa lẩm bẩm.
Mà ở bên cạnh chiến sĩ nhím biển lại có một con rối bằng gỗ trông rất thô ráp đang đứng.
Có lẽ vì nó là con rối nên các chiến sĩ nhím biển cũng không tiến hành công kích nó.
Theo tiếng tụng niệm không ngừng nghỉ của các chiến sĩ nhím biển, trên tế đàn bỗng xuất hiện một khe nứt không gian.
Một con mắt khổng lồ từ trong khe nứt không gian lộ ra.
Đây chính là Hải Vương, là thần của tộc chiến sĩ nhím biển.
Con ngươi to lớn liếc nhìn các chiến sĩ nhím biển một lượt, tất cả chiến sĩ nhím biển đều không khỏi run rẩy, khuất phục trước uy nghiêm của Hải Vương.
“Kính chào Hải Vương bệ hạ tôn kính.”
Con rối bằng gỗ thô ráp kia tiến lên một bước, sau đó bỗng phát ra âm thanh.
“Lại là ngươi...”
Hải Vương nhìn con rối bằng gỗ:
“Được rồi, lần này lại có chuyện gì nữa? Nếu ta nhớ không lầm thì khế ước giữa ta và ngươi chỉ còn dư lại hai lần hợp tác. Hết hai lần này, ngươi phải lấy giáp chân phải của bảo giáp thánh kiếm chiến tranh tới cho ta.”
“Hải Vương bệ hạ cứ yên tâm, bảo giáp thánh kiếm chiến tranh cũng chẳng có tác dụng gì với ta, khi nào khế ước hoàn thành thì ta sẽ giao nó cho bệ hạ.”
Con rối bằng gỗ thô ráp phát ra tiếng cười quái dị:
“Lần này ta tới là muốn hợp tác với bệ hạ để đối phó với một tu sĩ nhân loại.”
“Nói đi, ta sẽ cố hết sức phối hợp với ngươi.” Hải Vương trầm giọng nói.
“Người ta muốn đối phó cũng là người mà Hải Vương bệ hạ muốn đối phó đấy, chính là tên tiểu tử có đạo hiệu Bá Đao kia. Giáp tay màu bạc mà Hải Vương bệ hạ muốn đang nằm trên người hắn, mà ta cũng muốn thu hồi lại một hạch tâm con rối từ chỗ hắn.”
Con rối bằng gỗ nói.
Lúc trước, Nhật Báo Tu Sĩ có phát sóng trực tiếp nên chuyện Hải Vương bị đoạt mất giáp tay màu bạc đều bị tất cả tu sĩ thấy được.
Sau đó chiếc giáp tay màu bạc kia lại rơi vào trong tay Tống Thư Hàng.
Còn con rối bằng gỗ thô ráp này chính là tên có ý đồ chiếm đoạt hạch tâm của con rối thủy tổ trong cấm địa lúc trước.
“Ngươi tìm được tên nhân loại kia rồi sao?” Hải Vương trầm giọng hỏi.
“Đúng vậy, tuyệt vời hơn nữa là giờ tên này đang đứng ở cảnh giới tam phẩm tấn thăng tứ phẩm, đúng là một cơ hội tốt.” Con rối bằng gỗ cười xảo quyệt.
Tu sĩ sắp độ kiếp đấy chính là mục tiêu dễ đối phó nhất.
Con mắt Hải Vương chuyển động, cuối cùng lạnh lùng nói:
“Ngươi muốn ta trợ giúp thế nào đây?”
“Bên cạnh tên tu sĩ Bá Đao kia có một Tôn Giả thất phẩm làm bạn, vậy nên ta muốn nhờ Hải Vương ngài ra tay giúp ta ngăn cản tên Tôn Giả thất phẩm kia. Đến lúc đó, ta cũng sẽ phái tử sĩ sắp độ kiếp lẻn đến bên cạnh tu sĩ Bá Đao, tử sĩ sẽ dẫn thiên kiếp đến, khiến cho tên Tống Thư Hàng kia chết không có chỗ chôn!” Con rối bằng gỗ tự tin đáp.
Kế hoạch này có xác xuất thành công rất lớn.
“Tôn Giả thất phẩm sao? Ha ha.”
Hải Vương đột nhiên cười lạnh:
“Ngươi có chắc đó là Tôn Giả thất phẩm chứ không phải là Kiếp Tiên cửu phẩm không?”
Lúc trước Hải Vương đã từng tập trung vị trí của giáp tay màu bạc mà Tống Thư Hàng đang giữ, sau đó sử dụng thủ đoạn không gian của tế đàn để tấn công Tống Thư Hàng.
Nhưng nó chỉ vừa mới lộ diện đã bị một vị Kiếp Tiên cửu phẩm cách không vỗ một chưởng, bị thương không nhẹ.
“...””
Con rối bằng gỗ do dự không trả lời.
Kiếp Tiên cửu phẩm!
Thật ra trong đầu hắn cũng mơ hồ có suy đoán này. Mấy ngày trước lúc còn trong cấm địa, vất vả lắm hắn mới mời được tướng quân tinh tinh có cảnh giới Huyền Thánh bát phẩm tới, nhưng lúc dụ Bạch Tôn Giả bên cạnh Tống Thư Hàng đi thì lại bể kèo.
Quả nhiên tên Bạch Tôn Giả kia không chỉ đơn giản là một Tôn Giả thất phẩm. Lẽ nào là một Kiếp Tiên cửu phẩm đang giả heo ăn thịt hổ ư?
“Thế nên nếu như không có cách nào kềm chế được Kiếp Tiên cửu phẩm thì tạm thời ta sẽ không xuất thủ đâu.” Hải Vương nói tiếp.
Chỉ khi nào thực lực của nó hoàn toàn không phục thì mới có thể đối phó với Kiếp Tiên cửu phẩm!
“...””
Con rối bằng gỗ nghe xong chỉ im lặng.
Cách kềm chế Kiếp Tiên cửu phẩm sao? Nếu như hắn có thủ đoạn như vậy thì đã xông đến tận cửa xử lý Tống Thư Hàng từ lâu rồi, cần gì phải tốn công tốn sức thế này nữa.
Tống Thư Hàng sắp độ thiên kiếp rồi, chẳng lẽ lại bỏ qua thời cơ tốt như vậy, cứ để mặc hắn độ kiếp thành công sao?
Con rối bằng gỗ không cam lòng.
Sau khi suy nghĩ hồi, nó đột nhiên cắn răng nói:
“Vậy chúng ta thay đổi kế hoạch, ta chỉ cần Hải Vương bệ hạ phái người tạo cơ hội cho ta là được. Đến lúc đó tử sĩ của ta sẽ xông vào trong thiên kiếp của tu sĩ Bá Đao, khiến hắn hóa thành tro bụi dưới sức mạnh của thiên kiếp. Sau đó ta tự có cách lấy được hạch tâm con rối và giáp tay màu bạc từ trên người của hắn ta!”
“Ngươi muốn cơ hội thế nào?” Hải Vương trầm giọng hỏi.
“Sau khi tên tu sĩ Bá Đao kia bắt đầu độ kiếp, người của ngài hãy quấn lấy tên Bạch Tôn Giả bị hoài nghi là Kiếp Tiên cửu phẩm đang âm thầm bảo vệ hắn, chỉ cần thời gian một cái nháy mắt là đủ rồi.” Con rối bằng gỗ cắn răng nói.
Lúc này lại đến phiên Hải Vương im lặng.
Một lát sau nó mới trầm giọng nói:
“Lần hành động này quá nguy hiểm, vậy nên khi làm xong việc này rồi thì khế ước giữa chúng ta coi như đã hoàn thành, đến lúc đó ngươi phải mang chân phải của bảo giáp thánh kiếm chiến tranh tới cho ta. Thế nào hả?”
“Thành giao.” Con rối bằng gỗ đáp.
“Hợp tác vui vẻ.” Hải Vương mỉm cười nói.
“Chúc chúng ta thành công.” Con rối bằng gỗ trầm giọng đáp lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận