Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 817: Xà Yêu Người Que

Chương 817: Xà Yêu Người Que
Trong lúc ba người Tống Thư Hàng đang nói chuyện thì đột nhiên ngọn lửa công đức trên người Tống Thư Hàng lại biến đổi. Ánh sáng công đức vốn đang từ từ yếu dần đột nhiên bùng lên rồi lại tiếp tục bốc cháy hừng hực, hơn nữa còn trở nên nóng giống như ngọn lửa thật vậy.
Ngọn lửa xoay vòng lên trên, giống như một con rồng bao lấy Tống Thư Hàng.
“Nóng quá.”
Tống Thư Hàng không nhịn được mà nói.
“Xem ra ánh sáng công đức đã hoàn tất biến đổi về chất rồi.”
Tô Thị A Thập Lục nói, đồng thời cô nhảy về sau một chút, tránh khỏi ánh sáng công đức càng ngày càng nóng kia.
“Biến đổi lâu thế rồi… đến lúc hoàn thành rồi. Biến đổi về chất của ánh sáng công đức giày vò người ta đến thế sao?”
Tống Thư Hàng hỏi. Hắn càm thấy dường như mình đã bị ném vào trong lồng hấp vậy, chỉ trong thời gian một câu nói, mồ hôi trên người hắn đã tuôn ra như suối.
“Ta không biết, Tô Thị bọn ta không ai tu luyện ánh sáng công đức cả.”
Tô Thị A Thập Lục nói.
Diệp Tư hoàn toàn không có cảm giác gì với độ nóng này, cô ấy ngẩng đầu lên nhìn đỉnh đầu Tống Thư Hàng:
“Xem hình dáng này, ánh sáng công đức dường như muốn tụ lại thành một con cự long.”
Trong ánh sáng công đức xoắn lên có hình thái hai cái móng vuốt nhỏ, vì thế chắc hẳn là hình rồng.
Tống Thư Hàng nóng đến mức muốn thè lưỡi ra như một chú chó:
“Nghe có vẻ ngầu quá.”
Nhưng mà, nếu như ánh sáng công đức thật sự giống như rồng này xoay vòng quanh người hắn thì chắc là rất oai đây!
Đúng kiểu là kim long hộ thể chân chính.
Nếu như cộng thêm đao khí hộ thể của Nghịch Lân Đao Pháp, đến lúc Tống Thư Hàng đánh nhau với người khác, một khi mở hiệu ứng thì sẽ là song long hộ thể, oai phong lắm đấy!
Trước đây… lúc ánh sáng công đức bắt đầu cháy thì có xu thế hóa thành hình người, trong lòng Tống Thư Hàng còn thầm lo lắng một hồi, sợ nó sẽ biến thành thứ kỳ quái gì đó.
“Hửm? Lạ thật, ngọn lửa xoay vòng lên hình như biến thành hình người rồi hay sao ấy?”
Tô Thị A Thập Lục đột nhiên nói.
Tống Thư Hàng lập tức ngẩng đầu nhìn lên đỉnh đầu của mình.
Chỉ thấy ánh sáng công đức giống như con rồng bao lấy người hắn, nhưng lên đến vị trí đỉnh đầu thì lại ngưng tụ lại thành hình người, nhưng hình người này mới chỉ có nửa thân trên.
Tại sao lại như thế?
Chẳng lẽ là lúc nãy mình thầm nghĩ tới hình người nên ánh sáng công đức liền phối hợp với ý chí của mình hóa thành hình người sao?
Cũng đúng, hiện giờ ánh sáng công đức đang ở trạng thái tạo hình, chắc chắn là bị ý chí của mình ảnh hưởng.
Nghĩ tới đây, Tống Thư Hàng nhắm mắt lại, miệng lẩm bẩm:
“Rồng rồng rổng rồng rồng rồng rồng…”
Đồng thời trong não hải của hắn cũng nghĩ tới hình dáng của một con rồng.
Đầu lạc đà, sừng huơu, gáy rắn, mắt rùa, vảy cá, tay hổ, vuốt ưng, tai trâu…
Sau một lúc lẩm bẩm, trong đầu Tống Thư Hàng tràn đầy hình ảnh của rồng.
Hắn lên tiếng hỏi:
“Thế nào rồi, Thập Lục, Diệp Tư. Hình dáng của ánh sáng công đức trở lại thành rồng chưa?”
Hắn không mở mắt nhìn lên ánh sáng công đức trên đỉnh đầu, hắn sợ chỉ cần nhìn một cái thì sẽ ảnh hưởng đến cấu tạo hình thái của rồng trong đầu.
Tô Thị A Thập Lục trả lời:
“Chưa, vẫn là hình dáng lúc trước.”
“Xem ra ý chí của ta còn chưa đủ!”
Tống Thư Hàng cắn răng nói:
“Rồng rồng rồng rồng rồng rồng rồng!”
Trong đầu hắn không ngừng nghĩ đi nghĩ lại hình dáng của rồng.
Một lúc sau…
Tống Thư Hàng cảm thấy ngọn lửa ánh sáng công đức trên người mình đã cháy đến cực hạn.
Chính là lúc này!
Hình dáng sau khi thay đổi về chất của ánh sáng công đức là rồng hay là giun phải xem thời khắc này!
Tống Thư Hàng mở bừng mắt ra, quát khẽ:
“Rồng!”
Theo tiếng quát của hắn, ánh sáng công đức xoay quanh người hắn tụ lại!
Phần ngọn lửa vòng quanh người Tống Thư Hàng hóa thành vảy lân sống động, ánh vàng rực rỡ chói mắt.
Là thân rồng! Trong lòng Tống Thư Hàng vui mừng, sau đó, hắn tiếp tục nhìn lên trên.
Sau đó hắn nhìn thấy nửa thân trên của… một người que vàng óng…
Cái gọi là người que là một hình vẽ hình người đơn giản. Chính là kiểu lấy một que diêm làm thân rồi vẽ ra bốn dường thẳng tượng trưng cho hai chân và hai tay.
Lúc này, nửa dưới bao lấy thân hắn của ánh sáng công đức biến thành một cái… đuôi rắn đầy vảy vàng trông rất sống động.
Mà nửa thân trên lại là hình dáng một người que thô ráp, không có ngũ quan, chỉ là một cơ thể do ánh sáng tụ lại mà thành thôi.
Đây là sinh vật gì thế?
Xà yêu hình que à?
Nửa thân trên và nửa thân dưới này chẳng hợp nhau gì hết!
“Tại sao lại biến thành hình dạng này chứ!”
Tống Thư Hàng dở khóc dở cười.
“Ừm, tổng kết lại, ánh sáng công đức sẽ biến thành hình dáng gì hoàn toàn không liên quan đến ý chí của bản thân.”
Diệp Tư sư tỷ nói. Cho dù Tống Thư Hàng luôn nghĩ tới hình dáng của rồng, nhưng hình thái mà ánh sáng công đức tụ lại và hình dáng Tống Thư Hàng nghĩ trong đầu chả giống nhau tẹo nào.
Tô Thị A Thập Lục bổ sung:
“Ngoài ra, nửa thân trên mà ánh sáng công đức của Tống Thư Hàng biến đổi về chất tạo ra nhìn trông giống bán thành phẩm vậy. Nói không chừng công đức chi lực của người còn chưa đủ, phải thu thập thêm một ít nữa mới khiến nửa trên của ánh sáng công đức ngưng tụ thành hình hoàn chỉnh được thì sao?”
Tống Thư Hàng ngẩng đầu, nhìn lên ánh sáng công đức hỏa sài xà yêu trên dưới bất nhất, thở dài một hơi u sầu:
“Xem ra, một thời gian nữa lại đi siêu độ vài vong hồn vậy, xem thử có thể khiến ánh sáng công đức thành hình không. Tuy rằng không phải là cự long nhưng hình dáng xà yêu cũng được. Ít nhất cũng đẹp hơn xà yêu hình que một chút.”
Tô Thị A Thập Lục mỉm cười:
“Nhưng mà, ta chỉ suy đoán thôi nhé. Nói không chừng, sau khi ánh sáng công đức của người định hình thì chính là hình dáng như thế này. Tóm lại, ngươi nên chuẩn bị tâm lí trước.”
Tống Thư Hàng lại ngẩng đầu lên, nhìn lên nửa người trên của xà yêu hình que rồi thở dài lần nữa.
“Thư Hàng, ngươi có thể khống chế ánh sáng công đức quay trở lại cơ thể ngươi không?”
Diệp Tư sư tỷ hỏi.
“Để ta thử xem.”
Tống Thư Hàng dứt lời thì suy nghĩ trong đầu.
Ngay lập tức, ánh sáng công đức hiện hóa thành xà yêu hình que vụt cái trở lại trong người Tống Thư Hàng. Chỉ còn dư lại một tầng ánh sáng công đức nhàn nhạt bảo vệ cơ thể Tống Thư Hàng thôi. Nhưng nếu như Tống Thư Hàng gặp phải công kích nguyền rủa, pháp thuật tà ác, quỷ vật thì ánh sáng công đức hiện hóa sẽ ngay lập tức hiện hình, trừ bỏ những tà vật đó!
“Được, ta có thể tùy ý khống chế nó.”
Tống Thư Hàng nói bằng giọng hài lòng.
Tiếp đó, hắn lại tò mò hỏi:
“Đúng rồi, Diệp Tư, cô và ánh sáng công đức hiện hình đều sống trong cơ thể ta thì có xung đột gì không?”
“Ta thử xem.”
Vừa nói Diệp Tư vừa trở lại cơ thể Tống Thư Hàng.
Một lúc sau, cô ấy lên tiếng:
“Không có bất cứ xung đột gì… trên thực tế, ta không hề cảm ứng được ánh sáng công đức hiện hình nằm ở bộ vị nào trong cơ thể ngươi.”
“Vậy thì tốt.”
Tống Thư Hàng gật đầu nói.
Sau đó, đột nhiên hắn có một ý tưởng thú vị.
“Đúng rồi Diệp Tư, chúng ta lại thử hai đầu bốn tay đi!”
Tống Thư Hàng nói.
“Ngươi còn chưa chơi chán à.”
“Ta nghĩ ra một cách chơi mới, cô đợi khẩu lệnh của ta, lát nữa đầu của cô chui ra từ bên trái của ta. Ta chuẩn bị một chút.”
Tống Thư Hàng nói.
Diệp Tư:
“Được rồi.”
Tống Thư Hàng nhắm mắt lại, hình như ngẫm nghĩ trong chốc lát.
Sau đó, hắn cười hì hì nói với Tô Thị A Thập Lục:
“Thập Lục, ta cho cô xem thần thông mới của ta.”
Tô Thị A Thập Lục:???
“Nhìn kỹ nhé, Diệp Tư! Lần này là… thần thông ba đầu sáu tay!”
Tống Thư Hàng kêu lên.
Ngay sau đó, Diệp Tư phối hợp chui đầu ra từ bên trái Tống Thư Hàng, hai tay vươn ra từ vai Tống Thư Hàng.
Mà đồng thời, một cái đầu của người que cũng chui ra từ bên phải Tống Thư Hàng. Lại có thêm cánh tay có hình dạng giống khúc cây trồi lên từ sau vai Tống Thư Hàng.
Ba đầu sáu tay!
“Thế nào, Thập Lục! Hình tượng tổng thế thế nào?”
Tống Thư Hàng hỏi.
Tô Thị A Thập Lục: …
Diệp Tư quay đầu nhìn sang phía còn lại của Tống Thư Hàng, nói:
“Ta cảm thấy dáng vẻ hiện tại của chúng ta chắc là không ngầu lắm đâu. Bởi vì cái đầu bên phải của ngươi nhìn như một quả cầu ánh sáng, giống như kẹp một quả bóng rổ vào ấy.
Tô Thị A Thập Lục bổ sung:
“Còn có hai cánh tay đằng sau lưng ngươi nữa, nhìn giống như cắm hai nhánh cây vào vai ấy.”
Nói xong, cô lấy điện thoại ra chụp vài tấm ảnh cho Tống Thư Hàng sau đó đưa điện thoại cho Tống Thư Hàng:
“Này, ngươi tự xem đi, tổng thể trông như thế này.”
Tống Thư Hàng cầm lấy điện thoại nhìn một cái:
“Bên trái là người que… phá hoại cảm giác tổng thể nghiêm trọng. Nếu như ánh sáng công đức hiện hình còn có thể cải thiện thêm một bước nữa, biến thành đầu người và hai cánh tay thì trạng thái khi thi triển ba đầu sáu tay nhất định rất hoàn mỹ.”
“Cũng chưa chắc nhé.”
Sau khi tưởng tượng ra cảnh đó, Diệp Tư đáp:
“Nếu cuối cùng ánh sáng công đức hóa thành mặt của ngươi, lúc thi triển thông ba đầu sáu tay, mặt và hai tay của ta sẽ phá hoại tổng thể đấy.
“Cũng đúng.”
Tống Thư Hàng trả điện thoại lại cho Tô Thị A Thập Lục:
“Nhưng vẫn tốt hơn người que nhiều, ha ha.”
Tô Thị A Thập Lục nhận lấy điện thoại, cô ấy chớp mắt, hỏi:
“Thư Hàng, có gửi ảnh này lên nhóm không, tăng thêm chủ đề cho các tiền bối trong nhóm Cửu Châu số một? Tránh để cho các tiền bối trong nhóm cứ nói mãi rồi lại tự tìm chết mà nói tới Bạch Tôn Giả.”
“Vậy thì gửi đi.”
Tống Thư Hàng nói với vẻ không bận tâm.
Tô Thị A Thập Lục gật đầu, vươn tay ra gạt mấy cái trên điện thoại, gửi bức ảnh đó lên nhóm Cửu Châu số một.

Trong nhóm Cửu Châu số 1.
Tán xong chủ đề phim chuẩn bị công chiếu, các tiền bối trong nhóm không tìm thấy chủ đề mới nữa, vì thế nhóm chat tạm thời yên tĩnh.
Lúc này, Tô Thị A Thập Lục gửi ảnh Tống Thư Hàng ba đầu sáu tay lên.
Người đầu tiên ngoi lên trả lời vẫn Bắc Hà Tán Nhân:
“Hửm? Ảnh này thú vị đấy, đây là kiểu chơi mới của Thư Hàng tiểu hữu sao? Bên trái tiểu hữu là cái vị Diệp Tư đạo hữu của Bích Thủy Các kia sao? Thế bên phải là gì thế? Dùng pháp lực ngưng tụ thành à? @ Cổ Hồ Quan Chân Quân, thân là Bát Tí Kiếm Khách, ngươi có ý kiến gì về ba đầu sáu tay của Tống Thư Hàng tiểu hữu không?”
Cổ Hồ Quan Chân Quân:
“Bộ phim tiếp theo chúng ta có thể làm lại Tây Du Kí hoặc Phong Thần Diễn Nghĩa. Tống Thư Hàng tiểu hữu có thể diễn vai Na Tra.”
Hoàng Sơn Chân Quân:
“Nói đến cái này ta liền nghĩ đến một bức ảnh ta chụp lúc trước. Ta tìm lại cho các ngươi xem thử.”
Một lúc sau, Hoàng Sơn Chân Quân gửi lên một bức ảnh… Chó địa ngục ba đầu Đậu Đậu.
Đậu Đậu trên ảnh trông còn rất nhỏ, rất đáng yêu. Hai bên người nó mọc ra hai cái đầu cún đáng yêu… bằng giấy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận