Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2009: Đi Ngược Dòng Nước, Không Tiến Ắt Lùi

Chương 2009: Đi Ngược Dòng Nước, Không Tiến Ắt Lùi
Bạch tiền bối two bị đại lão quả cầu béo chơi xỏ, dùng khúc xương bất hủ rởm phong ấn tạm thời.
Theo những gì đại lão quả cầu béo nói thì nó phải phong ấn Bạch two ít nhất là hơn một nghìn năm… cho nên giữa đường nó còn định túm Tống Thư Hàng đến làm việc cho mình.
“Không biết tình hình của Bạch tiền bối two thế nào rồi?” Ý thức của Tống Thư Hàng vào thế giới hạch tâm, rồi vào thế giới Tà Liên qua thông đạo.
Khi vào đến thế giới Tà Liên, ý thức của hắn bị tự động thay thế bằng một “thể ý niệm” tương tự như hồn phách.
Đồng thời, cái đầu của hắn được triệu hoán đến để làm vật dẫn cho thể ý niệm.
Tống Thư Hàng vặn vặn cổ mình, nói: “Hừ, sao đầu cũng tới đây… Chậc, thế này chẳng phải là thân thể bằng gỗ của ta sẽ không có đầu ư? Thế thì phòng của ta trở thành hiện trường thảm án rồi còn gì nữa!”
Phát hiện xác nam trẻ tuổi nằm trên giường, phần đầu đã biến mất, hiện trường không có vết máu, không có hung khí. Đầu của thanh niên rốt cuộc đã biến đi đâu? Hung thủ sát hại hắn là ai?
“Khụ!” Tống Thư Hàng đánh giá thế giới Tà Liên.
Sau một thời gian không tới, hắn phát hiện ra thế giới Tà Liên đã thay đổi khá nhiều.
Ví dụ như…
Thế giới Tà Liên vốn là một mảnh đất hoang giờ đây đã được trồng đầy cây cỏ phong cách Cửu U.
Nhưng có thể thấy khi trồng đống cây cối này, Bạch tiền bối two chẳng quy hoạch gì cả, bạ đâu thì nhồi đấy.
Thể ý niệm của Tống Thư Hàng cứ đi được mấy bước thì lại thấy một vài báu vật trông có vẻ quý giá bị ném linh tinh trong những ngóc ngách của thế giới Tà Liên.
Đáng tiếc là không có linh thạch.
[Có lẽ Bạch tiền bối two cần một tiểu trợ lý Tà Liên để quản lý và quy hoạch thế giới Tà Liên.] Tống Thư Hàng nghĩ thầm.
“Grào! Phường trộm cắp ở đâu dám xâm nhập vào lãnh địa của chủ nhân ta? Còn không mau ra đây nhận lấy cái chết!” Đúng lúc này, có tiếng hổ gầm truyền vào tai Tống Thư Hàng.
Tống Thư Hàng quay đầu nhìn lại thì thấy con Bạch Hổ xấu độc đáo đang đứng giương nanh múa vuốt ở phía xa.
“Ồ, lâu rồi không gặp.” Tống Thư Hàng vẫy tay với con hổ xấu xí.
“Ô kìa… Bá Tống đấy à?” Thấy người đến là Tống Thư Hàng, con hổ xấu xí quơ móng vuốt, thân thể mảnh dài cong thành hình chữ U, lên tiếng hỏi: “Sao hôm nay lại rảnh rỗi chạy tới thế giới Tà Liên thế này? Ta cứ tưởng là cuối cùng cũng có người dám xông vào thế giới của chủ nhân, để con hổ trông nhà ta đây thi triển thân thủ một phen chứ. Không ngờ lại là ngươi, làm ta mừng hụt.”
Tống Thư Hàng: “…”
Hắn cảm thấy trừ khi là chán sống, nếu không thì chẳng có ai dám xâm nhập vào tận thế giới cá nhân của chúa tể Cửu U Bạch tiền bối để gây sự đâu.
“Bạch tiền bối đâu rồi?” Tống Thư Hàng hỏi: “Nghe nói ngài ấy bị đại lão quả cầu béo chơi một vố, ta đến xem tình hình thế nào, biết đâu lại giúp được gì đó.”
Nói không chừng hắn có thể dùng Khắc kim nhất kích – Thần kích, hiến tế khúc xương rởm mà đại lão quả cầu béo tạo ra như lần trước để phá vỡ phong ấn cũng nên.
“Chủ nhân ta đang ở chính giữa thế giới Tà Liên, ở đó có một cái sào huyệt cực kì đẹp, là chiến lợi phẩm của chủ nhân. Bây giờ chủ nhân đang ở đó.” Con hổ xấu xí liếm móng vuốt, chỉ một hướng cho Tống Thư Hàng.
“Cảm ơn.” Tống Thư Hàng vẫy tay với con hổ xấu xí, sau đó thể ý niệm của hắn bay về chính giữa thế giới Tà Liên.
Khi gần đến nơi, hắn đã thấy cái sào huyệt mang đậm phong cách đại lão quả cầu béo.
Chiến lợi phẩm của Bạch tiền bối two quả nhiên là hốt được từ chỗ đại lão quả cầu béo. Không biết lần này Bạch tiền bối two bị chơi cho một vố, có phần nguyên nhân nào là từ cái sào huyệt này mà ra không?
Tống Thư Hàng đi tới lối vào sào huyệt cũ của đại lão quả cầu béo.
Hắn tìm mãi mà chẳng thấy chuông cửa đâu cả.
Thế là hắn đành banh họng ra mà gào: “Bạch tiền bối, ta đến đây ~ Mở cửa ra, ta mang ấm áp đến nè ~”
Vì sợ Bạch tiền bối two không nghe thấy, hắn còn cố tình hô mấy lần liền.
Một lát sau.
Một cánh cửa kim loại mở ra từ lối vào sào huyệt.
“Số! Bá! Tống! Thiên Đường có cửa thì ngươi không đi, Địa Ngục không lối ngươi lại lao đầu vào! Ăn một kiếm của ta đây!” Tà ma chuột Hamster phóng ra từ sau cánh cửa kim loại.
Nó tung người nhảy lên, thần binh tăm xỉa răng bên hông tự bay ra.
“Thiên! Ngoại! Phi! Ma!”
Vừa gặp đã đánh luôn à?
“Hay lắm, nhào qua đây!” Tống Thư Hàng hô lớn.
Hắn đã tưởng tượng cảnh này không biết bao nhiêu lần.
Đêm trăng tròn, trên đỉnh Tử Cấm.
Số Hamster tung người nhảy lên, kiếm như sao xẹt, chém một chiêu Thiên Ngoại Phi Ma về phía hắn.
Mà hắn thì có một tuyệt chiêu đang muốn thử.
Tuy lúc này không phải đêm trăng tròn, đây cũng không phải là đỉnh Tử Cấm, nhưng chuyện này không hề ảnh hưởng tới tâm trạng của Tống Thư Hàng.
Mái tóc dài của hắn điên cuồng bay múa, ngưng tụ ra hai mươi nắm đấm trong nháy mắt.
Sáu nắm đấm trong số đó thi triển Kim Cương Căn Bản Quyền Pháp, từ thức thứ nhất đến thức thứ sáu.
Hai nắm đấm thi triển hai thức trong Kim Cương Phục Ma Quyền.
Một nắm đấm thi triển Kim Cương Thần Phạt Đại Thủ Ấn.
Hai bàn tay dùng chưởng như đao, thi triển Phần Thiên Hỏa Diễm đao và… Dưỡng Đao thuật.
Chín bàn tay còn lại, ngón trỏ, ngón giữa và ngón vô danh ép xuống, ngón cái và ngón út dựng thẳng lên thành hình số sáu rồi lắc điên cuồng.
[666! 666! 666!]
Nhân sinh đặc sắc không cần kẻ khác lớn tiếng khen hay, chính ta có thể cổ vũ bản thân mình.
Sau lưng Tống Thư Hàng, sáu mươi sáu con thánh viên hiện hình.
Thánh viên lớn dẫn đầu nhìn chín bàn tay tóc đang cổ vũ trợ uy mà chìm vào trầm tư sâu sắc.
Đầu năm nay cạnh tranh cái gì cũng kịch liệt. Mọi thứ đều như đi ngược dòng nước, không tiến ắt lùi.
Không biết vững bước tiến lên thì sẽ bị thời đại tàn khốc này đào thải.
Thế là một tay thánh viên lớn lật kinh văn Nho gia, miệng bắt đầu lầm rầm ngâm xướng, tay còn lại cũng tạo thành số sáu mà lắc lư khí thế.
Sáu mươi lăm thánh viên nhỏ sau lưng nó nhanh chóng học theo lão đại.
Bọn chúng dùng các loại ngôn ngữ khác nhau để ngâm xướng nội dung trong kinh văn.
Sáu mươi sáu con thánh viên giơ sáu mươi sáu cánh tay, vừa ngâm vừa lắc, đung đưa không ngừng.
Thiên Ngoại Phi Ma đối đầu với Kim Cương Căn Bản Quyền Pháp + Kim Cương Phục Ma Quyền + Kim Cương Thần Phạt Đại Thủ Ấn + Phần Thiên Hỏa Diễm Đao.
Số Hamster đáng thương bị đánh ngu người.
Thân hình nó bay thẳng ra ngoài, đập vào vách tường kim loại của sào huyệt cũ nhà đại lão quả cầu béo rồi bị bật trở lại, rơi xuống trước mặt Tống Thư Hàng.
Dưỡng Đao thuật tích sức đã lâu trên cánh tay cuối cùng của Tống Thư Hàng đánh thẳng vào thân thể nó.
“A a a a~” Tà ma chuột Hamster hét lên một tiếng rồi ngã rạp xuống.
Tống Thư Hàng đón được nó bằng một tay: “Phục chưa?”
Sáu mươi sáu hư ảnh thánh viên lơ lửng giữa không trung, tạo thành một vòng tròn, vây xem tà ma chuột Hamster.
“Bao giờ ta tấn thăng lên lục phẩm… nhất định sẽ treo ngươi lên đánh!” Tà ma chuột Hamster nghiến răng nói.
“Cố lên!” Tống Thư Hàng mỉm cười, mái tóc tung bay.
“Vào đi, chủ nhân ta đang chờ ngươi đấy.” Tà ma chuột Hamster nhắm mắt lại. Bị sáu mươi sáu con thánh viên kia vây xem, áp lực cao quá.

Trong sào huyệt.
“Bạch tiền bối, ta đến rồi.” Tống Thư Hàng cao giọng gọi.
Giọng nói của Bạch tiền bối two vang lên: “Thư Hàng đến đúng lúc lắm. Mau dùng ánh sáng công đức hoặc thánh quang, ngăn mảnh vỡ ý chí Cổ U này lại cho ta!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận