Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2357: OK luôn!

Chương 2357: OK luôn!
Trong thế giới hạch tâm.
Tống Thư Hàng ngồi bên suối nguồn sự sống, nghe Sở các chủ giảng giải tri thức pháp thuật một cách cực kì nghiêm túc.
Lúc này mái tóc dài của Sở các chủ tỏa rộng tung bay trên mặt nước. Tóc dài là có thể muốn làm gì thì làm. Tóc dài có thể tự động thay thế thánh quang và hiệu ứng của mục sư hắc ám.
Bên cạnh Sở các chủ còn có Quy tiền bối, Xích Tiêu Kiếm và bia đá đạo hữu thi thoảng bổ sung một vài tri thức quan trọng.
Tống Thư Hàng vừa nghe vừa cẩn thận ghi lại cảm ngộ của mình.
“Tri thức lý luận về pháp thuật liên quan đến khống chế “tóc” chỉ có thế thôi, không phức tạp huyền bí gì cả. Ngươi muốn sử dụng pháp thuật làm tóc sinh trưởng trên người ma thú và linh thú sao?” Sở các chủ hỏi.
Sở các chủ cực kì quyền uy trong phương diện khống chế tóc. Phải biết rằng cô chỉ cần tiện tay bứt một sợi tóc và luyện chế một chút là nó có thể hóa thành tóc ngố của Sở các chủ - cùng loại với phân thân ngay.
“Ta có suy nghĩ đến chuyện này, mặt khác cũng là để cường hóa hiệu quả của Tăng Phát Thuật của ta nữa.” Tống Thư Hàng đáp.
Tăng Phát Thuật được Tạo Hóa Pháp Vương truyền thụ có thể giúp một người đầu trọc có mái tóc dài mượt óng ả trong chớp mắt.
Điều tiếc nuối duy nhất là pháp thuật này chỉ có thể sử dụng cho chính mình chứ không thể thực hiện với người khác được.
Cho nên Tống Thư Hàng muốn cải thiện và cải tiến nó một chút.
Nếu Tăng Phát thuật có thể dùng với linh thú, để chỉ cần thi triển pháp thuật là linh thú mọc lại lông ngay sau khi cạo, có thể cạo hết lần này đến lần khác, thì thế giới hạch tâm của hắn đã có nguồn lông dê vô hạn rồi!
Lông linh thú đều là linh thạch cả đấy!
Nhất định là Diệt Phượng tiền bối thích lắm cho mà xem.
Trừ sử dụng với linh thú, nếu dùng pháp thuật này trong chiến đấu thì có lẽ cũng có tác dụng không thể tưởng tượng được.
“Nói nguyên lý Tăng Phát thuật của ngươi cho ta nghe để ta tham khảo thử xem.” Sở các chủ nói.
“Tiền bối chờ một lát nhé.” Tống Thư Hàng hớn hở. Sở các chủ chịu giúp thì đúng là không còn gì tốt hơn, song trước khi nói cho Sở các chủ nguyên lý của Tăng Phát thuật, hắn phải hỏi ý kiến của Tạo Hóa Pháp Vương cái đã.
Dù sao thì Tạo Hóa tiền bối cũng là người sáng tạo ra Tăng Phát thuật mà.
Tống Thư Hàng tìm Tạo Hóa Pháp Vương trong danh sách bạn bè của phần mềm chat Tu Chân rồi gửi tin đi: “Tạo Hóa tiền bối, có chuyện này ta muốn xin phép ngươi.”
“Muốn nghe ca khúc mới à? Không thành vấn đề, ta vừa mới viết mấy bài, trong đó có một bài viết riêng cho ngươi và Vũ Nhu Tử đấy.” Tạo Hóa Pháp Vương vui vẻ nói.
Tống Thư Hàng và Vũ Nhu Tử là hai đứa fan ruột của hắn trong nhóm Cửu Châu số 1, là hai tiểu hữu thực sự có thể cảm nhận được sức hút từ âm nhạc của hắn.
“Khụ, tiền bối ơi, ta đang bị người ta đuổi giết khắp vũ trụ, bao giờ ta về lại Trái Đất thì nói chuyện bài hát sau nhé. Ta muốn xin phép tiền bối để dạy Tăng Phát thuật cho một vị tiên tử. Để báo đáp, bọn ta sẽ cải tiến Tăng Phát thuật rồi gửi lại Tăng Phát thuật phiên bản mới cho tiền bối nhé.” Tống Thư Hàng nhanh chóng gửi tin.
“OK luôn! Cứ tự nhiên.” Tạo Hóa Pháp Vương nói với vẻ tiếc nuối: “À phải rồi Thư Hàng, ta đang định viết một bài hát liên quan đến trốn chạy đây. Ta muốn viết ra cảm xúc căng thẳng, sợ hãi, tuyệt vọng khi không lối xuống đất, không cửa lên trời trong lúc chạy trốn. Khi bị đuổi giết ngươi có cảm nhận tương tự nào không? Bao giờ bị đuổi giết xong nhớ chia sẻ kinh nghiệm và cảm xúc cho ta với nhé.”
Tống Thư Hàng: “…”
Sau một lúc lâu, hắn mới trả lời một câu: “OK luôn. Nhưng mà Tạo Hóa tiền bối này, ngài không lo lắng cho an nguy của ta sao?”
Tiền bối tin tưởng vững chắc rằng ta có thể còn sống trở về đến vậy ư?
Nghĩ thế, Tống Thư Hàng cảm thấy tâm hồn mình được vỗ về.
“Ta lo lắm, nhưng thân là một tiền bối, ta lại chẳng giúp gì được cho ngươi cả. Vậy nên ta đang viết nhạc đám ma cho ngươi đây. Song ta hi vọng bản nhạc đám ma này vĩnh viễn không bao giờ được dùng tới.” Tạo Hóa Pháp Vương cảm thán.
Tống Thư Hàng: “…”
“Sao mặt mày khó ở thế kia? Có chuyện gì vậy?” Thông Nương hỏi.
Tống Thư Hàng: “Tạo Hóa tiền bối viết nhạc đám ma cho ta… Bây giờ tâm trạng ta phức tạp quá.”
“Nén bi thương.” Thông Nương nói.
Cùng lúc đó, Tạo Hóa Pháp Vương ở Trái Đất xa xôi nhận được tin nhắn riêng từ [Ngực nõn nà (gạch bỏ) tần thủ] Sở các chủ, [Bạn tốt bộ gặm nhấm] Số Hamster, [Nhìn trời] Rùa và [Người nối nghiệp tương lai của Tổ Quốc] Thông Nương và cả chính hắn.
Mấy vị bạn tốt trên phần mềm chat Tu Chân cơ hồ chưa từng nói chuyện riêng với Tạo Hóa Pháp Vương lại có cùng một mục tiêu khi tìm hắn, đó là hy vọng sau khi viết xong nhạc đám ma của Tống Thư Hàng, hắn sẽ gửi cho họ một bản.
Đọc đến đây, Tạo Hóa Pháp Vương cảm thấy đáy lòng ấm sực lên.
Thế là Tạo Hóa Pháp Vương gửi lại cho tất cả bọn họ, bao gồm cả chính hắn, một câu trả lời OK to đùng.
Trong thế giới hạch tâm, các thành viên nhận được tin nhắn trả lời đều nở một nụ cười khó tả.
Fan hâm mộ tạm thời của Tạo Hóa Pháp Vương lại có thêm thêm bốn người.
Tống Thư Hàng thì không biết chuyện này. Sau khi được Tạo Hóa Pháp Vương đồng ý, hắn đã chia sẻ phù văn và lý luận pháp thuật của Tăng Phát thuật cho Sở các chủ.
Sở các chủ bình thản, nghiêm túc, bắt tay vào nghiên cứu cách cải tiến Tăng Phát thuật cùng với Tống Thư Hàng.

Ở một phía khác.
Trong vũ trụ bao la mờ mịt.
Một cọng tóc ngố đang tiến hành bước nhảy không gian.
Nó đã nhảy trong vũ trụ như thế gần 20 tiếng.
“Không phải chỗ này. Chỗ này cũng không có tiểu thế giới. Vị trí kế tiếp! Đi!” Cọng tóc ngố của Sở các chủ lại mở thông đạo không gian, lóe lên rồi biến mất.
Trong khoảng thời gian đám Tống Thư Hàng đang nghiên cứu Tăng Phát thuật, cọng tóc ngố của Sở các chủ đã thăm dò hơn trăm, hơn nghìn tọa độ vị trí không gian!
“Mà tại sao ta lại phải hao tâm tổn tứ đi thăm dò tọa độ và tiểu thế giới ẩn nhỉ?” Sau khi thăm dò xong một tọa độ, cọng tóc ngố của Sở các chủ đột nhiên nói.
Vì sao đường đường là một… cọng tóc ngố của Trường Sinh Giả như nó lại phải chạy khắp vũ trụ như một con culi vậy?
Sau khi thở dài não ruột, Sở các chủ cam chịu mở cánh cổng không gian rồi nhảy vào.
Khi cô thăm dò thêm mười hai tọa độ thì cuối cùng cũng có manh mối.
“Ở đây có vết tích của tiểu thế giới ẩn!” Cọng tóc ngố của Sở các chủ hơi nhếch lên.
Thế là nó uốn cong mình lại, cắm một thanh đao gỗ thánh ấn xuống vị trí này rồi bắt đầu liên hệ với bản thể của mình.
Trong thế giới hạch tâm.
Nhóm Sở các chủ và Tống Thư Hàng đã hoàn thiện lý luận về Tăng Phát thuật – cải tạo. Sau gần 20 tiếng đồng hồ cố gắng không ngừng nghỉ, Sở các chủ đã cố hết sức cải tạo Tăng Phát thuật cho hoàn mỹ hơn, để hiệu quả của nó không bị giới hạn bởi đẳng cấp nữa.
Dù là Huyền Thánh bát phẩm hay Kiếp Tiên cửu phẩm đều không thể miễn dịch được pháp thuật này.
Giờ chỉ còn chờ kết quả thí nghiệm nữa thôi.
Lúc này, Sở các chủ bỗng nói: “Từ từ đã, tóc của ta đã tìm ra tọa độ trong quẻ bói rồi.”
“Tiểu thế giới Cổ Thần thức tỉnh?” Bao nhiêu mỏi mệt trên tinh thần của Tống Thư Hàng được quét sạch sành sanh.
“Nhưng thế giới kia ẩn mình rất sâu, chưa tìm ra cách mở ra hay tiến vào.” Sở các chủ nói.
“Để ta đi thử.” Dứt lời, Tống Thư Hàng biến thành thân thể ngụy bất hủ, sau đó duỗi tay phải sương mù của mình ra.
Hắn mở thế giới hạch tâm, thò tay phải ra. Chỉ cần bản thể của hắn còn ở trong thế giới hạch tâm thì đại lão quả cầu béo sẽ không có hứng thú gì với hắn.
Được tóc ngố của Sở các chủ dẫn đường, tay phải của Tống Thư Hàng tiếp xúc với khu vực tiểu thế giới ẩn.
“Bí pháp giám định!” Tống Thư Hàng kích hoạt bí pháp khiến hắn đau đớn này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận