Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 133: Âm Mưu Từ Các Phía

Chương 133: Âm Mưu Từ Các Phía
“Hôm đó, Tô Thị A Thất hẹn gặp tông chủ của chúng ta. Hắn là tu sĩ ngũ phẩm thành danh đã lâu, Tiên Nông Tông chúng ta đương nhiên dùng lễ đối đãi với hắn. A Thất trao đổi với tông chủ của chúng ta hồi lâu, từ đầu đến cuối khách chủ cùng vui.”
“Sau đó Tô Thị A Thất hỏi xin Thất Hoàng Diệu Quả của chúng ta, vì hắn có một hậu bối độ kiếp thất bại, bị thương bởi thiên kiếp, hắn đang tìm thuốc có thể chữa trị vết thương cho hậu bối ấy. Vì được người giới thiệu nên mới tới Tiên Nông Tông. Thất Hoàng Diệu quả là chí bảo tương truyền đời này qua đời khác của Tiên Nông Tông bọn ta, về sau không hiểu sao một vài đạo hữu biết được chuyện này, còn lan truyền thông tin nó là thần dược. Cuối cùng, dược hiệu của nó càng truyền rộng thì càng cao siêu, lên tới mức có thể chữa khỏi được cả vết thương thiên kiếp gây ra. Thú vị một điều là đến chính bọn ta còn không biết Thất Hoàng Diệu Quả có công hiệu này nữa đấy.” Nói tới đây, Chính Ngôn sư huynh cười tự giễu.
Lời đồn gặp trí giả ắt tiêu tan, thế nhưng trên đời lắm kẻ ngu hoành hành, đặc biệt là một vài người đang rơi vào tuyệt vọng lại càng cực đoan “tin nhầm còn hơn bỏ sót”.
Tống Thư Hàng không hiểu vì sao Chính Ngôn lại nói những chuyện này với mình, thế nhưng chuyện có liên quan đến A Thất tiền bối, hắn cứ lẳng lặng nghe là được.
“Cuối cùng, Tô Thị A Thất hỏi chúng ta có thể từ bỏ Thất Hoàng Diệu Quả hay không? Hắn sẽ lấy bảo vật giá trị lớn hơn để trao đổi nó. Tông chủ của bọn ta cự tuyệt hắn, bởi vì Thất Hoàng Diệu Quả là chí bảo tông môn, hơn nữa không có hiệu quả chữa thương thiên kiếp, chẳng có gì để mà giao dịch cả. Tô Thị A Thất không hề cưỡng ép, sau khi cáo biệt tông chủ thì cùng đồng bạn rời khỏi tông môn.”
Nói tới đây, Chính Ngôn dừng lại một chút rồi nhíu mày kể tiếp:
“Nhưng chúng ta không ngờ là, ngay đêm đó Tô Thị A Thất lại xâm nhập Tiên Nông Tông, đánh bị thương mười tám đệ tử trong tông và cướp Thất Hoàng Diệu Quả đi.”
Đây chính là đầu đuôi ân oán giữa Tô Thị A Thất và Tiên Nông Tông.
Cho nên mới có chuyện ông chú kia theo dõi A Thập Lục muốn bắt giữ cô ấy, ép Tô Thị A Thất phải ra mặt.
Tống Thư Hàng nghe đến đó thì hơi cau mày.
Hắn nhớ đến tên sát thủ muốn ám sát A Thập Lục, đằng sau ân oán giữa Tiên Nông Tông và A Thất chắc chắn là có kẻ châm ngòi.
Nghĩ tới đây, Tống Thư Hàng cố gắng hết sức khiến cho giọng điệu của mình thật ôn hòa:
“Xin hỏi, mọi người có thể khẳng định người xâm nhập Tiên Nông Tông hôm đó đúng là A Thất sao?”
“Đương nhiên là có thể khẳng định. Đêm đó Chính Năng sư huynh thực lực mạnh nhất tông môn chúng ta cùng với ba mươi sư huynh đệ phụ trách thay phiên nhau trông coi bí địa của tông môn. Tô Thị A Thất đột nhiên xuất hiện, chỉ một đao đã đánh bại Chính Năng sư huynh của ta và làm trọng thương mười tám đệ tử. Đệ tử tông môn ta tận mắt nhìn thấy vẻ ngoài của hắn, còn thấy cả đao pháp “Thiên đao táng tịnh hải” độc nhất vô nhị của hắn nữa.”
“…”
Tống Thư Hàng run cả khóe miệng. Quá nhiều điểm đáng ngờ, hắn không biết phải bới móc từ chỗ nào mới được!
Tô Thị A Thất xông vào nhà người ta ăn cướp mà còn để người ta thấy mặt thật của hắn á?
Hơn nữa, hắn lén lút làm chuyện xấu vào giữa đêm hôm khuya khoắt, mà còn phô trương đi dùng độc môn bí kĩ của bản thân, sợ người ta không nhận ra hắn hả?
Mấy người nói coi Tô Thị A Thất ngu ngốc đến mức nào, hay là cuồng vọng đến mức nào thì mới làm ăn kiểu đó đây?
“Ta đoán ngươi có chút giao tình với hậu bối của Tô Thị, cho nên mới kể chuyện này với ngươi. Hi vọng ngươi đừng nhúng tay vào ân oán giữa Tiên Nông Tông bọn ta và Tô Thị A Thất nữa.”Chính Ngôn sư huynh nói.
Hắn muốn khuyên Tống Thư Hàng đừng tự cuốn vào chuyện thị phi này.
Suy tư một lát, Tống Thư Hàng đáp:
“Ta không biết rõ về ân oán giữa A Thất tiền bối với các người nên không có quyền lên tiếng. Tuy nhiên có việc này ta nghĩ nên cho các người biết thì tốt hơn, chuyện cũng mới xảy ra cách đây không lâu thôi. Lúc đó ông chú kia của Tiên Nông Tông mọi người muốn bắt sống Tô Thị A Thập Lục nhưng thất bại, tiếp đó, hắn… lui binh. Thế nhưng sau khi hắn đi không lâu thì có một tên sát thủ đột nhiên ra tay muốn giết Tô Thị A Thập Lục. Nếu không phải trùng hợp có ta đang ở đó thì có lẽ A Thập Lục đã bị giết rồi.”
Nói xong việc đó, Tống Thư Hàng không giải thích gì thêm.
Nếu đối phương tin tưởng hắn thì sẽ suy nghĩ đến ý tứ trong lời hắn nói, nếu người ta không tin hắn thì hắn giải thích chỉ càng làm giảm hiệu quả mà thôi.
Chính Ngôn nhíu mày, rơi vào trầm tư.

Hoa Nam, Lam Nguyên Cốc.
Nguyệt Đao Tông đã di chuyển cả tông khỏi chốn cũ, đi tới Lam Nguyên Cốc.
Lam Nguyên cốc vốn là nơi tị nạn mà Nguyệt Đao Tông âm thầm xây dựng từ nhiều năm về trước, trong cốc đầy đủ tất cả mọi thứ, chẳng khác nào tông môn thứ hai của Nguyệt Đao Tông.
Vì đã có chuẩn bị từ sớm nên tốc độ di chuyển của đệ tử Nguyệt Đao Tông cực nhanh, chưa đến ba tiếng đồng hồ đã di dời xong xuôi.
Dưới sự sắp xếp của các trưởng lão trong tông, đệ tử Nguyệt Đao Tông dựa theo thân phận và địa vị của mình để lựa chọn chỗ ở trong cốc và sắp xếp các loại vật phẩm.
Cuối cùng, họ bố trí một đại trận bảo vệ tông môn trong Lam Nguyên Cốc.
Trận pháp hộ tông này đã được Công Tử Hải trưởng lão nghiên cứu thay đổi, một khi phát động thì có thể khiến cho các đệ tử Nguyệt Đao Tông trong trận tăng lên hai lần lực chiến ở thời gian ngắn.
Đệ tử Nguyệt Đao Tông tin rằng chỉ cần có trận pháp này thì cho dù là tu sĩ ngũ phẩm Linh Hoàng đã ngưng tụ kim đan đến đột kích, bọn họ cũng có thể ngăn cản được.
Sau khi dàn xếp thỏa đáng hết thảy, Công Tử Hải trưởng lão báo cáo hiện trạng với tông chủ Bá Thiên Quân, sau đó rời khỏi chỗ tông chủ, về chỗ ở riêng của hắn ở Lam Nguyên Cốc.
Chỗ hắn ở sạch sẽ gọn gàng, chỉ có một cây trúc tím lẻ loi mọc giữa chậu cây.
Công Tử Hải trưởng lão vào phòng bèn khởi động trận pháp phòng ngự, có thể tạm thời che chắn được sự dò xét của người ngoài.
Tiếp đó, tay áo bên phải của hắn khẽ động, một luồng sương đen hệt như phân thân của An Tri Ma Quân chui ra, phát ra tiếng cười khèn khẹt quái dị.
Đồng thời, cây trúc tím lay động khe khẽ.
“Nhiệm vụ ám sát A Thập Lục thất bại rồi à?” Cây trúc tím lắc lư, phát ra giọng nói máy móc.
“Thất bại, tiếc quá. Đến cả phù bảo huyết thần đao mà còn không giết được hậu bối Tô Thị, đám tu sĩ hậu bối xuất thân từ danh môn đại gia tộc đúng là không dễ đối phó.” Công Tử Hải trưởng lão đặt tay lên trường kiếm bên hông, cười nhạt nói.
“Phiền thật, thế này thì không thể dẫn dắt Tô Thị A Thất đi đối phó với Tiên Nông Tông được.” Cây trúc bất mãn nói.
“Khặc khặc, ban đầu chúng ta đã sớm đoán được khả năng này rồi mà.” Luồng khói đen phân thân của An Tri Ma Quân cười quái dị: “Dù sao chỉ cần dẫn Tiên Nông Tông đến tấn công Nguyệt Đao Tông thì chúng ta vẫn có thể đạt được mục đích thôi.”
“Hừ, đương nhiên đối với các ngươi thì đơn giản rồi, ta chẳng được gì mà còn phải vất vả một phen đây. Thôi thì lui một bước tiến ba bước, kế hoạch thứ hai…đã bắt được hậu bối Tô Thị về đây chưa? Không có nó thì chúng ta không thể dẫn dắt Tô Thị A Thất đến được đâu.”Cây trúc tím lại nói.
Công Tử Hải trưởng lão hạ mắt hỏi:
“Bản thể của An Tri Ma Quân tự mình đi bắt hậu bối Tô Thị, ta còn cho một công cụ đáng yêu tạm thời bám trụ Tô Thị A Thất rồi, Ma Quân, chắc là ngươi phải thành công chứ?”
“Ầy.” Phân thân An Tri Ma Quân hơi khựng lại: “Nói thế nào đây nhỉ, vì bị một con chó lớn quấy rầy, nên trong tình thế cấp bách, bản ma quân đã bắt nhầm người… Các ngươi cũng biết đấy, trong mắt bản ma quân người với khỉ chẳng khác gì nhau, căn bản không thể phân biệt được.”
Cây trúc tím trào phúng:
“Nói cách khác, kế hoạch 2 cũng thất bại rồi?”
“Cũng không tính là thất bại, thực ra chỉ cần chúng ta ra tay với hậu bối Tô Thị, thì không cần biết có thành công hay không. Với tính cách của Tô Thị A Thất, chỉ cần bắt được một chút manh mối hắn cũng sẽ đến Nguyệt Đao Tông báo thù cho hậu bối. Nếu như Tô Thị A Thất không đến, bản ma quân sẽ tự thân xuất mã kéo hắn đến đây.”An Tri Ma Quân cắn răng nói.
“Đây là ngươi nói chứ không phải bọn ta ép ngươi đâu nhé.” Cây trúc tím cười lạnh, “Đến lúc đó đừng để bị Tô Thị A Thất một đao bổ chết.”
“Hừ, ngươi yên tâm đi, bản ma quân tự có cách của mình.”An Tri Ma Quân cười lạnh.
Công Tử Hải trưởng lão ngồi trên ghế, một tay chống cằm, khóe miệng nở một nụ cười thản nhiên:
“Như vậy đi, chúng ta sẽ tiếp tục hành động theo kế hoạch hai. Bây giờ phải dẫn Tiên Nông Tông đến đây trước, để bọn chúng thử uy lực của đại trận sau khi được ta “vất vả cải tạo”, cũng là để cho các đệ tử Nguyệt Đao Tông tăng chút lòng tin. Chung quy bọn chúng cũng phải đối mặt với vị cường giả cường đại như Tô Thị A Thất cơ mà.”
Cây trúc tím hơi chấn động:
“Được, ta sẽ nghĩ cách dẫn hết cao thủ của Tiên Nông Tông đến đây. Đến khi đó phải giết sạch đám nhân vật quan trọng của Tiên Nông Tông, còn tông chủ của chúng thì để sống vài ngày, cho hắn về an bài hậu sự. Có thế chúng ta mới nhân cơ hội đoạt được bí mật của Tiên Nông Tông.”
Công Tử Hải trưởng lão gật đầu:
“Mau chóng hành động đi, phải dẫn Tiên Nông Tông đến Lam Nguyên Cốc trước khi Tô Thị A Thất tới.”
“Yên tâm đi, bây giờ ta sẽ đi chuẩn bị ngay.” Cây trúc tím đáp lời.
An Tri Ma Quân lại cất tiếng cười quái gở:
“Khèn khẹt, đúng rồi, tuy ta không bắt được A Thập Lục, thế nhưng trên đường lại gặp người của Tiên Nông Tông, trong đó có một người tên là Chính Đức, hình như có chút lai lịch trong tông môn của chúng. Ta nghĩ hắn có chút tác dụng nên đã bắt hắn về rồi.”
“Chính Đức Tiên Nông Tông? Nếu là hắn thì đúng là có tác dụng. Tạm thời giữ mạng hắn lại để ngừa vạn nhất.” Cây trúc tím đáp.
“Được, chúng ta cùng hành động đi, chúc cho mọi việc đều thuận lợi.”Công Tử Hải trưởng lão đứng dậy nói.
“Chắc chắn sẽ thuận lợi.” An Tri Ma Quân cười gằn.
“Chắc chắn chúng ta có thể thành công.” Cây trúc tím run lên, sau đó trở nên yên lặng.
Phân thân của An Tri Ma Quân lại trở về trong tay áo của Công Tử Hải trưởng lão.
Công Tử Hải trưởng lão thu lại đại trận phòng ngự quanh phòng, nghỉ ngơi một lát rồi lại đi tới chỗ tông chủ Bá Thiên Quân.
Bá Thiên Quân vẫn dựa vào chiếc ghế tạo nên từ hàn băng, nhìn Thất hoàng diệu quả mà ngẩn người ra đó. Đây chính là bảo vật có thể trị liệu vết thương do thiên kiếp tạo thành trên người hắn, nhưng tiếc một điều là bảo vật này không phải cứ thế nuốt vào là được mà còn phải có “phương pháp sử dụng” nữa.
Thấy Công Tử Hải trưởng lão tiến vào, Bá Thiên Quân hai mắt sáng ngời:
“Công Tử Hải trưởng lão, kế hoạch hai đã bắt đầu chưa?”
Công Tử Hải khẽ gật đầu:
“Bắt đầu rồi thưa tông chủ. Ta vừa liên hệ với nội ứng của chúng ta trong Tiên Nông Tông, hắn đã bắt đầu hành động. Hắn sẽ mang tin tức Tô Thị A Thất và Thất hoàng diệu quả đang ở Nguyệt Đao Tông truyền tới Tiên Nông Tông. Tiếp theo chúng ta phải tìm một nơi để phục kích Tiên Nông Tông, giết sạch những nhân vật quan trọng của chúng. Như vậy nội ứng của chúng ta sẽ có thể kế thừa tất cả của Tiên Nông Tông, có được phối phương của Thất hoàng diệu quả. Đến khi đó vết thương thiên kiếp chi hỏa dằn vặt tông chủ nhiều năm có thể khỏi hẳn rồi.”
“Thế thì tốt!” Bá Thiên Quân cảm thán. Hắn ngày đêm bị thiên kiếp chi hỏa tra tấn, bây giờ chỉ cần có một cơ hội mảy may có thể chữa khỏi thì hắn nhất định sẽ không bỏ qua!
“Đáng tiếc, nếu kế hoạch 1 thuận lợi thì chúng ta thậm chí không cần phải ra tay, chỉ cần mượn lực của Tô Thị A Thất là có thể đánh tàn cả Tiên Nông Tông, để nội ứng chúng ta cài trong Tiên Nông Tông đoạt được những bí mật của tông môn đó rồi.”Bá Thiên Quân lại cảm thán.
“Mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên.”Công Tử Hải trưởng lão mỉm cười.
“Trưởng lão nói đúng lắm.”Bá Thiên Quân gượng nhấc người lên: “Nhưng chúng ta tính kế nhiều như vậy, ta không tin ông trời không cho chúng ta thành công lấy một lần!”
Công Tử Hải trưởng lão mỉm cười gật đầu.
Thành sự tại thiên? Ha hả!
Tất cả đều nằm gọn trong lòng bàn tay ta, thành sự cần gì đến ông trời!
Bên kia, nơi đệ tử Tiên Nông Tông đang tụ tập.
“Chính Năng sư huynh đến rồi!” Có đệ tử kinh hỉ kêu lên.
Từ phía xa, có một tu sĩ mặc trang phục của Tiên Nông Tông đạp độn quang phi nhanh về hướng này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận