Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1060: Bá Tống, Tìm Được Ngươi Rồi!

Chương 1060: Bá Tống, Tìm Được Ngươi Rồi!
Chẳng qua khiến đám thủy quân(*) như chiến sĩ nhím biển và con rối… đang spam bình luận thất vọng là, dường như vị Huyền Thánh mới tấn chức Đông Qua Thánh Quân hoàn toàn không nghe được tiếng spam bình luận của đám chiến sĩ nhím biển và con rối.
(*) thủy quân: một nhóm người được trả tiền để spam bình luận với nội dung cụ thể bằng nhiều nick ảo khác nhau trên mạng internet.
Trong hình ảnh Huyền Thánh giảng pháp, Đông Qua Thánh Quân vẫn duy trì dáng đứng hai tay chống kiếm, chính thức tiến vào trạng thái ‘giảng pháp’, giảng thuật đạo phòng ngự của mình với nhóm tu luyện giả trong chư thiên vạn giới.
Trong lòng Hải Vương nghi hoặc, kỳ quái, bên này mình có hàng nghìn hàng vạn chiến sĩ nhím biển đang gào thét spam bình luận, hơn nữa tiếng gào dày đặc như thế, không lý nào vị Đông Qua Thánh Quân kia lại không nghe được đúng không?
Rốt cuộc đã xảy ra vấn đề ở chỗ nào nhỉ?
Là nhóm chiến sĩ nhím biển gào không đủ vang dội ư? Hay là giọng điệu lúc gào lên có vấn đề? Hoặc giả bởi vì nơi này là đáy biển, tín hiệu không tốt? Mẹ nó, rốt cuộc là khâu nào xảy ra vấn đề rồi hử?
Hải Vương lâm vào trầm tư.
Sau một lúc lâu, nó đột nhiên nghĩ đến một khả năng, chẳng lẽ Đông Qua Thánh Quân đã tắt công năng lắng nghe tiếng giao lưu của tu luyện giả trong chư thiên vạn giới ư?
Khả năng này rất lớn.
Bởi vì Đông Qua Thánh Quân đã bắt đầu chính thức giảng pháp.
Trong quá trình giảng pháp chung quy không thể vừa giảng lại vừa nghe nhóm tu luyện giả trong chư thiên vạn giới chém gió đúng không? Lỡ như tiết tấu bị dẫn dắt thì làm sao bây giờ?
Sau khi Hải Vương nghĩ tới khả năng này thì cảm thấy vô cùng tức ngực.
Vậy đám thuộc hạ chiến sĩ nhím biển của mình la làng cả buổi trời, la khản cả cổ họng đều là toi công vô ích à?
Tức ngực giống Hải Vương còn có rất nhiều con rối cùng với một ít đệ tử của Vô Cực Ma Tông.


Giảng pháp của Đông Qua Thánh Quân vẫn còn tiếp tục, đạo phòng ngự của hắn nghe có phần khô khan, hoàn toàn không hoa lệ. Thế nhưng lại khá là thực dụng.
Trong đó bao gồm cách làm thế nào phát huy hiệu quả phòng ngự của áo giáp, làm thế nào vận dụng chỗ có lực phòng ngự mạnh nhất trên áo giáp để chống lại đòn tấn công của kẻ địch một cách tài tình, làm thế nào phòng ngự tốt vị trí trọng yếu của tu sĩ… Những thứ này đều là kiến thức căn bản ở phương diện phòng ngự, nhưng lại phù hợp với Tống Thư Hàng đang thiếu hụt tri thức.
Mặc dù Tống Thư Hàng có ‘đao ý khôi giáp’ mạnh mẽ, nhưng không hiểu nhiều về phương pháp phòng ngự, cũng chỉ mạnh hơn ‘đứng yên cho người ta đánh’ một ít. Lúc hắn phòng ngự thì biết cố gắng hết sức bảo vệ chỗ trọng yếu, về phần làm thế nào để vận dụng tính năng phòng ngự của áo giáp một cách tài tình, hắn không hiểu nhiều lắm.
Sau khi nói xong phương pháp phòng ngự cơ sở, Đông Qua Thánh Quân chính thức tiến vào chủ đề đại đạo phòng ngự, nội dung giảng pháp trở nên huyền bí hơn.
Ngay lúc Huyền Thánh giảng pháp trôi qua được một nửa thì có dị tượng thiên địa hiện lên bên cạnh Đông Qua Thánh Quân, lại có tiếng vọng của đại đạo. Trong hư không, hoa sen đủ màu hiện lên…
Nhưng mà, đám hoa sen đại đạo kia vừa mới ngưng tụ được một nửa, đột nhiên toàn bộ chuyển hóa thành chiếc áo giáp nhỏ màu vàng, chồng chất toàn bộ màn hình.
Đây có lẽ là dị tượng thiên địa đang đâm chọc phòng ngự không thuộc về mình của Đông Qua Thánh Quân.


Tống Thư Hàng nghe Huyền Thánh giảng pháp của Đông Qua Thánh Quân say sưa, rất đúng với khẩu vị của hắn. Lúc nghe Huyền Thánh giảng pháp, Tống Thư Hàng cảm thấy lĩnh ngộ của mình đối với Nghịch Lân Đao Pháp lại cao hơn một tầng, việc vận dụng đao ý khôi giáp cũng có kiến giải sâu hơn.
Ước chừng hơn mười phút sau.
Trong hình ảnh Huyền Thánh giảng pháp, con ngươi của Đông Qua Thánh Quân khẽ trầm xuống, đình chỉ giảng pháp.
Giảng pháp kết thúc.
Tống Thư Hàng vẫn chưa thỏa mãn:
“Quả nhiên việc học không có điểm dừng mà, chỉ là phòng ngự thôi đã có đạo lý thâm ảo đến vậy. Thật muốn tiếp tục nghe Đông Qua Thánh Quân nói tiếp.”
Bạch Hạc Chân Quân:
“So với phương pháp phòng ngự, ta càng muốn Đông Qua Thánh Quân giảng giải ý nghĩa thâm sâu của ‘thánh quang’. Đối với ta mà nói, phương pháp phòng ngự có tác dụng không lớn, ta không phải kẻ dựa vào phòng ngự để ăn cơm.”
Tô Thị A Thập Lục nói:
“Ta thì còn đỡ, một ít kỹ xảo phòng ngự nhỏ trong đó rất hữu dụng.”
“ Phù, có điều kết thúc cũng tốt, cuối cùng ta cũng thở phào nhẹ nhõm được rồi.”
Tống Thư Hàng nói.
Lúc trước hắn còn đang lo lắng có thể có tên tiện nhân nào đó trong vũ trụ cung cấp tình báo về hắn cho Đông Qua Thánh Quân hay không. Nếu là vậy, đêm trăng tròn tiếp theo Đông Qua Thánh Quân chạy thẳng đến đích tìm hắn, hắn sẽ ít đi rất nhiều thời gian ứng đối.
“Xem ra lúc Đông Qua Thánh Quân giảng pháp đã tắt đi công năng xem bình luận của tu luyện giả trong chư thiên vạn giới. Hôm nay vậy may của ngươi không tệ đó nha.”
Bạch Hạc Chân Quân nói.
Lúc này trong Huyền Thánh giảng pháp, Đông Qua Thánh Quân lộ ra nụ cười sâu hiểm khó dò.
Sau đó, hắn dùng âm thanh trầm thấp nói:
“Bá Tống, tìm được ngươi rồi.”
Đông Qua Thánh Quân vốn rất anh tuấn, thuộc loại hình nam giới cứng cáp phương tây. Lúc này, khi hắn vừa lộ ra nụ cười ‘sâu hiểm khó dò’ kia, chỉ số quyến rũ lập tức tăng lên rất nhiều!
Sau khi nói xong, bóng dáng của Đông Qua Thánh Quân biến mất, Huyền Thánh giảng pháp chấm dứt.
“Ta thu hồi lời nói lúc nãy.”
Bạch Hạc Chân Quân nói:
“Hôm nay ngươi bất hạnh thật đấy, Thư Hàng tiểu hữu.”
Tống Thư Hàng:
“…".
Hôm nay ta có câu ‘mẹ mi là cave’ nhất định phải nói!
Tô Thị A Thập Lục vỗ nhẹ Tống Thư Hàng, an ủi:
“Thư Hàng, kỳ thực lấy thực lực Huyền Thánh bát phẩm của đối phương, nếu hắn thật sự muốn tìm ngươi thì có rất nhiều biện pháp. Vì vậy, cho dù có người thừa dịp Huyền Thánh giảng pháp mà tiết lộ tình báo về ngươi cho hắn biết thì cũng chỉ là rút ngắn quá trình này một ít thời gian mà thôi.”
“Tiểu Thập Lục nói rất đúng, cho nên thay vì suy nghĩ nguyền rủa đám tiện nhân kia, còn không bằng ngươi nghĩ tới việc ‘đêm trăng tròn’ phải giao thủ với Đông Qua Thánh Quân như thế nào đi.”
Bạch Hạc Chân Quân cười nói.
“Đêm trăng tròn à.”
Tống Thư Hàng thở dài:
“Nếu khiến đêm trăng tròn biến mất thì tốt rồi. Cứ như vậy, Đông Qua Thánh Quân vĩnh viễn cũng đừng nghĩ tới chuyện tìm ta đánh nhau.”
“Không phải ngươi muốn cho nổ banh mặt trăng đó chứ?”
Bạch Hạc Chân Quân khuyên nhủ:
“Đừng suy nghĩ lệch lạc vậy mà, nếu ngươi làm mặt trăng nổ banh thì nhóm người Hoa sẽ khóc đó. Không có tết trung thu, mọi người sẽ rất buồn.”
Tống Thư Hàng:
“…"
Bạch Hạc tiền bối, ngài cảm thấy bằng vào thực lực vừa tấn chức tứ phẩm của ta có thể làm nổ banh mặt trăng ư? Nếu mặt trăng dễ bị nổ như vậy thì ngay cả cái ngày lễ như tết trung thu, nhóm người Hoa đều sẽ không có cơ hội nghiên cứu phát minh ra đâu.
Tống Thư Hàng:
“Nếu ta có bản lĩnh làm nổ banh mặt trăng thì còn có thể sợ một tên Huyền Thánh sao?”
“Ngươi không có bản lĩnh này, nhưng không có nghĩa là người khác không có.”
Bạch Hạc Chân Quân cảm thán:
“Có trời mới biết rốt cuộc Bạch Tôn Giả đã hốt được bao nhiêu vũ khí thiên kiếp. Lỡ như hắn hốt được một lượng lớn thiên kiếp bom nguyên tử thì dù cho không thể nổ banh mặt trăng, nhưng phá ra một lỗ hổng, làm mặt trăng không cách nào thành trăng tròn được cũng dám lắm ấy chứ.”
Bạch Hạc Chân Quân nói.
“…"
Tống Thư Hàng:
“Có điều, nếu Bạch tiền bối có thể độ kiếp xong sớm chút thì tốt rồi. Đến lúc đó Bạch tiền bối cũng là một Huyền Thánh bát phẩm, cứ vậy, lúc đối mặt với Đông Qua Thánh Quân, trong lòng ta cũng có chỗ để dựa vào.”
Bạch Hạc Chân Quân nói:
“Chờ sau khi Bạch tiền bối tập hợp đủ tên tử thiên kiếp và hạch đạn thì hẳn là sẽ ra ngay. Hoặc là chờ hắn chơi chán cũng sẽ đi ra. Dù sao hắn cũng không thể ở mãi trong thế giới thiên kiếp.”
Tống Thư Hàng ngẩng đầu nhìn trời.
Khỏi phải nói, Bạch tiền bối thật sự có dự định tạm thời định cư trong thế giới thiên kiếp mà. Lúc xế chiều hôm nay, hắn còn bảo mình chuyển máy vi tính vào cho hắn. Cứ luôn cảm thấy Bạch tiền bối định ở luôn trong thế giới thiên kiếp, an cư lạc nghiệp.
Lại nói, lúc trước Bạch tiền bối tính cho hắn một quẻ, nói gần đây có thể hắn sẽ có chút phiền toái nhỏ, có lẽ sẽ dùng tới tên tử thiên kiếp.
Nghĩ tới nghĩ lui, mức độ nguy cơ khi phải dùng tới tên tử thiên kiếp trong ‘Huyền Thánh bát phẩm kiếp’ thì đối thủ chỉ sợ cũng là Huyền Thánh bát phẩm đúng không?
Đông Qua Thánh Quân rất phù hợp với điều kiện này.
Bạch tiền bối giao tên tử thiên kiếp cho hắn, có nghĩa là đến lúc đó người nọ không cách nào ra tay trợ giúp Tống Thư Hàng. Vì vậy, rất có thể trước khi Đông Qua Thánh Quân tới Hoa Hạ khiêu chiến Tống Thư Hàng, Bạch tiền bối sẽ không ra khỏi thế giới thiên kiếp.
Trong chư thiên vạn giới
Sau khi xem xong Huyền Thánh giảng pháp lần này, nhóm tu luyện giả lại có thêm nhiều thu hoạch lần nữa. Nhưng so với thu hoạch trên đạo phòng ngự, tin tức cảng thú vị hơn là Đông Qua Thánh Quân muốn khiêu chiến Bá Tống Huyền Thánh.
“Câu nói sau cùng của Đông Qua Thánh Quân lúc kết thúc giảng pháp ấy, [Bá Tống, tìm được ngươi rồi], có phải có nghĩa là Đông Qua Thánh Quân đã có liên hệ với Bá Tống Huyền Thánh không?”
“Bá Tống Huyền Thánh đã đáp ứng khiêu chiến của Đông Qua Thánh Quân rồi ư?”
“Vẻ mặt tự tin kia của Đông Qua Thánh Quân, có phải hắn đã nắm chắc sẽ chiến thắng Bá Tống Huyền Thánh không?”
“Đêm trăng tròn tiếp theo là lúc nào? Rốt cuộc là trăng tròn lần sau? Hay là trung thu sang năm?”
“Ta quyết định di dân đến Hoa Hạ, tốt nhất là mua luôn căn hộ ở đó. Ta muốn trông giữ ở Hoa Hạ, không thể bỏ qua cuộc chiến Huyền Thánh nghìn năm khó gặp này được.”
Trong lúc nhất thời, toàn bộ vũ trụ đều tràn đầy những cuộc thảo luận như thế.


Trong thế giới đáy biển, con ngươi to lớn của Hải Vương nhìn vào hư không, trong lòng nó phát ra tiếng cười đắc ý.
Thành công rồi, nó bảo hàng nghìn hàng vạn chiến sĩ nhím biển gào to spam bình luận có hiệu quả rồi! Đông Qua Thánh Quân đã tìm được vị trí của Bá Tống Huyền Thánh, chậm nhất là trung thu sang năm, cuộc chiến giữa hai vị Huyền Thánh sẽ mở màn.
“Bá Tống Huyền Thánh, để ta mở mang chút kiến thức về thực lực chân chính của ngươi đi.”
Hải Vương trầm giọng nói, nếu có cơ hội, nó còn có thể thông qua trận pháp không gian của tế đàn, trong nháy mắt tới gần Bá Tống Huyền Thánh rồi cướp lấy bao tay màu trắng bạc trên người hắn!
Ngoại trừ Hải Vương ra, trong vũ trụ còn có rất nhiều thủy quân kêu gào cũng đang rất ư là hài lòng.
Mục tiêu của bọn chúng đã hoàn thành, kế tiếp chuẩn bị tiến vào hình thức xem cuộc vui thôi.
Trong thế giới thiên kiếp
Đông Qua Thánh Quân kết thúc Huyền Thánh giảng pháp, lực lượng công đức khổng lồ trên chư thiên vạn giới rơi vào trên người hắn.
Có thể bởi vì chủ đề [đệ ngũ Huyền Thánh khiêu chiến đệ nhất Huyền Thánh] mang tính bùng nổ, lực lượng công đức hắn lấy được còn khổng lồ hơn dự tính.
Đông Qua Thánh Quân nắm chặt quả đấm, lúc này đây, hắn mới tính là chân chính đạt được địa vị Huyền Thánh.
Sau khi độ kiếp xong, thế giới thiên kiếp quanh người hắn dần bắt đầu nứt vỡ.
“Đến lúc rời khỏi thế giới thiên kiếp rồi.” Đông Qua Thánh Quân thầm nghĩ.
Ngay lúc Thánh Quân chuẩn bị rời khỏi thế giới thiên kiếp, bên tai đột nhiên truyền đến tiếng nổ ầm ầm.
Sau đó, ở tận cùng tầm mắt hắn, ngoài nghìn dặm, một đám mây hình nấm nổ tung lên.
Trong mơ hồ có thể nhìn thấy một tu sĩ áo trắng lóe lên trong đám mây hình nấm.
Tu sĩ áo trắng ư? Đây chắc không phải vị Tôn Giả áo trắng đang độ thiên kiếp bom nguyên tử đó chứ?
Sao hắn lại đến thế giới thiên kiếp của mình thế này?
Dưới tình huống bình thường, lúc Huyền Thánh bát phẩm độ kiếp đều là mỗi người một không gian thế giới thiên kiếp.
Trừ khi là hai tên Tôn Giả thất phẩm đần độn nào đó tụ hợp cùng nhau độ kiếp, như vậy cả hai Tôn Giả sẽ bị kéo vào trong một thế giới thiên kiếp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận