Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1928: Lấy mảnh này vậy

Chương 1928: Lấy mảnh này vậy
“Nếu như hợp tác, với ta thì chắc chắn không thành vấn đề.” Tống Thư Hàng thành thật nói: “Nhưng theo như lời bạch long tỷ tỷ đã nói, sau khi mảnh vỡ Thiên Đình được đưa vào thế giới hạch tâm của ta thì sẽ có thứ gì đó bị thế giới hạch tâm ‘liếm’ đi mất. Hiện tại chúng ta đều không biết thứ bị liếm đi rốt cuộc là gì, lỡ như là thứ cực kì quý giá gì đó... Tiền bối ngươi cũng biết đấy, ta thật sự không đền nổi đâu.”
Hằng Hỏa Chân Quân bật cười.
Hắn cũng biết về chuyện Tống tiểu hữu eo hẹp linh thạch.
“Mặc kệ thứ bị liếm đi là cái gì, bọn ta đều có thể chấp nhận được.” Hằng Hỏa Chân Quân cười nói.
Giống với thế giới hạch tâm của Tống Thư Hàng, dưới tình huống bình thường, thế giới Kim Liên muốn phát triển thì cần hấp thu năng lượng đặc biệt thì mới có thể khiến cho diện tích của thế giới liên tục mở rộng.
Khẩu vị của thế giới hạch tâm nhà Tống Thư Hàng khá tốt, dù là linh thạch hay tà năng Cửu U, chỉ cần là năng lượng tinh thuần thì cái gì nó cũng không ngán, ăn vào là tiêu hóa được ngay.
Còn thế giới Kim Liên thì khá kén chọn, nó muốn khuếch trương thì chỉ có thể thông qua hấp thu năng lượng tà ma Cửu U để tiến hành thăng cấp. Nho gia trước kia đều thông qua săn giết tà ma Cửu U, dùng thân xác của chúng để nuôi dưỡng Kim Liên phát triển.
Nhưng quá trình này rất chậm. Hơn nữa tà ma cũng không phải dã thú, thậm chí chúng nó còn giết ngược lại đệ tử Nho gia. Có thể nói, mỗi một tấc đất mở rộng được trong thế giới Kim Liên đều là do đệ tử Nho gia dùng máu và tính mạng của mình để tạo ra.
Cũng chính vì như thế, nên khi Hằng Hỏa Chân Quân biết được tác dụng của mảnh vỡ Thiên Đình thông qua Tống Thư Hàng thì mừng rỡ không thôi. mảnh vỡ Thiên Đình viễn cổ vô cùng đặc thù, có thể cưỡng chế chúng nó nhét vào thế giới hạch tâm hoặc thế giới Kim Liên, sau đó đặt ở khu vực rìa để cưỡng chế khuếch trương địa bàn của thế giới.
Giống như lấp biển thành đất vậy.
Thứ Nho gia cần hiện tại chính là công dụng mở rộng diện tích thế giới Kim Liên của mảnh vỡ Thiên Đình.
Huống hồ gì, ngoại trừ việc có thứ gì đó bị liếm đi thì những chức năng khác của mảnh vỡ Thiên Đình vẫn còn nguyên đó.
“Hằng Hỏa đạo hữu có cần phải thương lượng với các thành viên khác của Nho gia không? Miễn cho những đệ tử Nho gia khác bất đồng ý kiến.” Bạch tiền bối phân thân nhắc nhở.
Hằng Hỏa Chân Quân mỉm cười giơ tay đưa ra một phù văn Thánh Nhân Nho văn. Đây là Nho văn do Thánh Nhân Nho gia tự tay để lại, lực lượng cũng tương tự như Đế văn của Thiên Đế.
Sau khi trải qua bao lần hạo kiếp, số lượng phù văn Nho văn do Thánh Nhân tự tay viết ra đã không còn lại bao nhiêu. Hiện nay chúng thường được dùng như tín vật vô cùng quan trọng.
“Thực ra trước khi ta mời Tống Thư Hàng tiểu hữu tới hỗ trợ thì gia trưởng của tất cả các phái các nhà trong Nho gia đã thương lượng với nhau rồi, cũng cho ta quyền hạn cao nhất trong việc đưa ra phương án xử lý mảnh vỡ Thiên Đình viễn cổ và thế giới Kim Liên.” Hằng Hỏa Chân Quân giải thích.
Dùng người thì không nghi, nghi người thì không dùng.
“Ngoài ra nếu như Thư Hàng tiểu hữu cần linh thạch thì thù lao lần này ta sẽ đổi thành linh thạch tương ứng cho ngươi, thế có được không? Tục thì tục đi vậy.” Hằng Hỏa Chân Quân lại bồi thêm một câu.
Số lượng mảnh vỡ Thiên Đình viễn cổ của Nho gia tương đối nhiều, chỉ riêng việc vận chuyển cũng phải mất vài ngày.
Thù lao nhất định sẽ không ít.
Hằng Hỏa Chân Quân vốn còn nghĩ xem phải dùng bảo vật gì thích hợp một chút để tặng Tống Thư Hàng xem như thù lao... bây giờ xem ra linh thạch lại là lựa chọn tốt nhất.
“Tục nhiều chính là nhã, càng tục thì càng tốt.” Tống Thư Hàng cảm giác mấy lời này của Hằng Hỏa tiền bối là những câu nói hay nhất mà hắn được nghe hôm nay.
“Bạch đạo hữu thì sao? Ngươi có muốn thứ gì không?” Hằng Hỏa Chân Quân lại quay sang nhìn Bạch tiền bối phân thân.
Đến lúc đó, trong quá trình vận chuyển sẽ có rất nhiều chuyện cần Bạch tiền bối giúp đỡ.
Hắn lại có quyền lớn nhất trong việc xử lý thế giới Kim Liên.
Nếu đã như vậy, trong phạm vi quyền hạn cho phép, hắn đương nhiên phải chuẩn bị lễ vật vừa ý nhất cho bạn tốt của mình rồi.
Bạch tiền bối phân thân suy tư hồi lâu.
Hắn phát hiện mình thật sự không thiếu gì cả.
“Vậy đến lúc đó cứ cho ta một mảnh vỡ Thiên Đình nhỏ đi.” Bạch tiền bối nói. Đến lúc đó có thể cắt ra để chơi, chơi chán thì có thể ném vào trong thế giới hạch tâm của Tống Thư Hàng.
“Không thành vấn đề, trong quá trình vận chuyển, Bạch đạo hữu thấy thích mảnh vỡ Thiên Đình nào thì có thể lấy đi. Lớn nhỏ gì cũng được.” Hằng Hỏa Chân Quân cam đoan.
Bạch tiền bối nghiêm túc nói: “Vậy ta sẽ chọn mảnh lớn nhất nhé.”
“Không thành vấn đề, còn A Thập Lục tiểu hữu nữa, cô có muốn thù lao gì không?” Hằng Hỏa Chân Quân lại hỏi.
Tô Thị A Thập Lục kinh ngạc: “Ta cũng có phần ư?”
Bạch long tỷ tỷ mỉm cười: “Xem như ngươi hiểu chuyện, được rồi, đến lúc đó nếu có gì ta giúp được thì ta nhất định sẽ dốc sức tương trợ. A Thập Lục, ngươi cứ việc chọn một món mình thích đi.”
“... Vậy ta cũng muốn chọn một mảnh vỡ Thiên Đình.” A Thập Lục đáp.
Hằng Hỏa Chân Quân: “Cứ quyết định như thế nhé, ta sẽ sai người chuyển mảnh vỡ Thiên Đình đến, tới lúc đó chúng ta đồng tâm hiệp lực thu phục chúng nó.”
“Ớ? Ta đâu? Ta thì sao?” Bạch Hạc Chân Quân ở bên cạnh rốt cuộc cũng nhịn không được mà lên tiếng: “Thật ra ta cũng giúp được mà.”
“Bạch Hạc đạo hữu, chẳng phải ngươi là không khí à?”
Hằng Hỏa Chân Quân cười lớn hỏi.
Bạch Hạc Chân Quân: “...”
Có tin ta mổ chết ngươi không hả.
Đừng tưởng là ngươi đọc sách được vài năm thì có thể ức hiếp ta như thế nhé.
...
Tống Thư Hàng và các tiền bối bước ra khỏi thế giới Kim Liên, phát hiện vị đạo hữu không thể nhớ mặt kia đã biến mất – đường nhiên cũng có thể không hề biến mất mà chỉ nấp giữa đám người thôi.
Dưới sự chỉ huy của Hằng Hỏa Chân Quân, Nho gia bắt đầu dùng đủ loại thủ pháp để chuyển mảnh vỡ Thiên Đình viễn cổ tới.
Thật ra thấy cảnh này thì ông chú lái thuê cũng chẳng cần ra mặt hỏi thăm kết qảu thí nghiệm nữa, bởi kết quả đã rành rành trước mắt rồi.
Tống Thư Hàng và Bạch tiền bối phân thân đứng ngay lối vào thế giới Kim Liên.
Đệ tử Nho gia bắt đầu chuyển mảnh vỡ Thiên Đình tới theo thứ tự từ nhỏ tới lớn.
Những mảnh vỡ Thiên Đình có thể tích không lớn thì có thể trực tiếp thông qua Tụ Lý Càn Khôn của Bạch tiền bối để đưa vào thế giới hạch tâm của Tống Thư Hàng.
Sau khi được thế giới hạch tâm “liếm” một lần để cấp giấy phép “chứng nhận”, Bạch tiền bối lại nhét mảnh vỡ Thiên Đình vào tay áo rồi ra khỏi thế giới hạch tâm, đi thẳng vào thế giới Kim Liên, đặt mảnh vỡ Thiên Đình viễn cổ đã được thế giới hạch tâm chứng nhận vào trong thế giới Kim Liên.
Đệ tử Nho gia trong thế giới Kim Liên nhận lấy mảnh vỡ Thiên Đình rồi chuyển nó đến mép của thế giới Kim Liên, cưỡng chế mở rộng thế giới Kim Liên.
Gặp phải những mảnh vỡ Thiên Đình quá lớn thì bản thân Nho gia cũng có thủ đoạn “nén” nó lại.
Bọn họ có thể “nén” những mảnh vỡ Thiên Đình này đến kích thước thích hợp, sau đó Bạch tiền bối lại dùng Tụ Lý Càn Khôn để đưa nó vào thế giới hạch tâm của Tống Thư Hàng, lặp lại trình tự bên trên.
Toàn bộ quá trình trôi chảy giống hệt dây chuyền sản xuất vậy.
Mọi người phối hợp ngày càng ăn ý, hiệu suất vận chuyển mảnh vỡ Thiên Đình cũng ngày càng cao hơn.
Từng mảnh vỡ Thiên Đình đã được dán “chứng nhận” cũng được thế giới Kim Liên tiếp nhận thành công, trở thành một phần của thế giới Kim Liên.
Trên mặt Hằng Hỏa Chân Quân xuất hiện nụ cười ấm áp lòng người.
Hiện tại, khâu cần lo lắng nhất chính là Bạch đạo hữu.
Không biết Bạch đạo hữu có thể làm chuyện “lặp lại, nhàm chán” này được bao lâu nữa? Một khi hắn đột nhiên cảm thấy chán thì...
Bây giờ Hằng Hỏa Chân Quân chỉ có thể mong “hứng thú” của Bạch đạo hữu có thể kéo dài hơn.
Nhưng trong lúc mong chờ thì nội tâm Hằng Hỏa Chân Quân lại ẩn ẩn xuất hiện cảm giác tội lỗi – để Bạch đạo hữu làm chuyện chán ngắt thế này đúng là phí của trời.
...
Độ kiên nhẫn của Bạch tiền bối phân thân mặt liệt cao ngoài dự đoán của Hằng Hỏa Chân Quân.
Mặt trời lặn, trăng nhô cao.
Trăng hạ xuống, mặt trời mọc.
Bình minh đã đến.
Thứ tư, ngày 20 tháng mảnh vỡ Thiên Đình.
Bạch tiền bối đã lặp đi lặp một chuyện buồn tẻ trọn một ngày.
“Có cần nghỉ ngơi một lát không ạ?” Bạch Hạc Chân Quân đánh tiếng.
“Đợi lát nữa đi.” Bạch tiền bối đáp.
Hình như hắn đã tìm được niềm vui trong quá trình vận chuyển mảnh vỡ Thiên Đình nhảy qua nhảy lại giữa thế giới hạch tâm và thế giới Kim Liên thì phải?
Tống Thư Hàng im lặng ngồi xổm ở lối vào thế giới Kim Liên, trong tay cầm quyển Kim Cương Thần Phạt Đại Thủ Ấn lật thật nhanh, nhân dịp này học công pháp Đại Thủ Ấn luôn.
Trong quá trình vận chuyển mảnh vỡ Thiên Đình, tác dụng của hắn chính là mở cửa thế giới hạch tâm ra... sau đó thì không còn việc của hắn nữa.
Sau khi thế giới hạch tâm “liếm” hết mảnh vỡ Thiên Đình này đến mảnh khác thì đã có một vài biến hóa.
Ví như... lối vào đã rộng hơn một chút!
Hơn nữa tốc độ tiêu hóa tà năng Cửu U mà nó hấp thu được trước đó cũng tăng lên rất nhiều.
Toàn bộ thế giới hạch tâm trở nên chắc chắn hơn. Đặc biệt là những mảnh vỡ Thiên Đình được nhét vào thế giới hạch tâm trước đó lại càng “ăn khớp” hơn, dường như còn sinh ra thêm cảm giác ăn ý nào đó.
“Ừm, càng lúc càng có nhiều manh mối hơn.” Lúc này Bạch tiền bối phân thân mới gật đầu đầy hài lòng.
“Bạch tiền bối đã phát hiện gì à?” Tô Thị A Thập Lục hỏi.
“Ta đang thử thay đổi Tụ Lý Càn Khôn, từ hôm qua đến giờ thì ta đã tiến hành cải tiến nó mười chín lần.” Bạch tiền bối lắc nhẹ tay áo của mình rồi đáp.
Tống Thư Hàng chớp mắt nhìn Bạch tiền bối rồi lại nhìn quyển Kim Cương Thần Phạt Đại Thủ Ấn mà mình chỉ mới miễn cưỡng đọc hiểu trong tay.
Đột nhiên có cảm giác học sinh dốt bị học sinh xuất sắc đè bẹp.
“Hơn nữa trong lúc cải tiến Tụ Lý Càn Khôn và nhảy qua nhảy lại giữa hai thế giới thì trong đầu ta lại có sáng kiến về một pháp thuật mới.” Bạch tiền bối nói thêm.
Dứt lời, hắn đặt tay trái lên một mảnh vỡ Thiên Đình vẫn còn chưa được thu nhỏ rồi ấn phù văn lên.
“Thu!” Bạch tiền bối quát một tiếng.
mảnh vỡ Thiên Đình khổng lồ đã được thu vào trong tay áo.
Tiếp theo tay phải của Bạch tiền bối lại ấn một cái, vươn vào bên trong thế giới hạch tâm của Tống Thư Hàng.
ấm ầm!
mảnh vỡ Thiên Đình bị thu vào tay áo trái đã chuyển thẳng vào thế giới hạch tâm của Tống Thư Hàng thông qua tay áo phải.
“Trên cơ sở này, hẳn là có thể tiến hành thay đổi thêm chút nữa.” Bạch tiền bối nói: “Thư Hàng, lát nữa ngươi đưa quyển Tụ Lý Càn Khôn kia lại cho ta, ta sẽ sửa chữa lại cho ngươi.”
“Bạch tiền bối uy vũ.” Tống Thư Hàng đáp ngay.
“Bạch đạo hữu đã nhìn trúng mảnh vỡ Thiên Đình nào chưa?” Hằng Hỏa Chân Quân đứng bên cạnh lên tiếng hỏi.
“Ấy chế... quên để ý mất rồi.” Tập trung cải tiến công pháp quá nên nhất thời quên mất việc chọn mảnh vỡ mình thích.
“Thôi bỏ đi, lấy mảnh này vậy!” Tống Thư Hàng tiện tay đặt lên mảnh vỡ Thiên Đình tiếp theo.
Tống Thư Hàng ngẩng đầu lên nhìn mảnh vỡ Thiên Đình đó.
Bên trên viết bằng văn tự viễn cổ.
Tống Thư Hàng thử đọc: “Cái gì... Ma Cung ấy nhỉ?”
“Tâm Ma động.” Bạch long tỷ tỷ nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận