Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 223: Anthony, nhì nhằng mãi chẳng chịu cởi mũ ra!

Chương 223: Anthony, nhì nhằng mãi chẳng chịu cởi mũ ra!
Bạch Tôn Giả triển khai thiên bằng độn pháp, đã gần với tốc độ của thuấn di luôn rồi. Ước chừng chỉ cần hơn một giờ là có thể quay về Hoa Hạ. Đây cũng là do chất liệu của cái 'phi kiếm xác máy bay trực thăng' gây hạn chế tốc độ, nếu như Bạch tiền bối mà dùng Lưu Tinh kiếm của hắn thì tốc độ tuyệt đối sẽ thể nhanh hơn gấp mấy chục lần.
Trên đường quay về, Tống Thư Hàng dùng điện thoại di động lên mạng, kiểm tra các tin tức về trạm không gian... Dù sao thì cũng vừa mới đụng thủng đồ của nhà người ta xong.
Khi hắn nhập ba chữ trạm không gian vào thì lập tức cho ra mấy tin tức mới nhất.
[Tin mới nhất: Phi thuyền liên minh số xx đã thành công tiến vào quỹ đạo của trạm không gian quốc tế, chuẩn bị kết nối với trạm không gian, đón hai vị phi hành gia quay về!]”
Tin này đăng tầm 6 giờ trước.
[Tin mới nhất: Phi thuyền liên minh số xx đã phóng ra thành công, lần này có đưa theo nam vị phi hành gia chuẩn bị lên trạm không gian quốc tế, bọn họ sẽ thay thế hai vị phi hành gia trong trạm không gian một thời gian ngắn, cũng sẽ tiến hành bảy mươi loại thí nghiệm vũ trụ ở trạm không gian này. ]”
Tin này đưa lên ngày hôm qua.
Lên trạm không gian, nghênh đón hai vị phi hành gia quay về... Không sai đi đằng nào được, đây đúng là cái trạm không gian mà mình và Bạch tiền bối đã đâm thủng một lỗ to đây mà.
Hơn nữa, 6 giờ trước, phi thuyền liên minh số xx đã tiến vào quỹ đạo bay của trạm không gian, bây giờ... Không phải là đã lên đó chuẩn bị đón người rồi đấy chứ?
Tống Thư Hàng thầm lau mồ hôi, may mà mình và Bạch tiền bối nhanh chân, không thì nhất định sẽ đụng mặt với người trên phi thuyền kia mất rồi.
...
Nửa giờ sau, Tống Thư Hàng và Bạch Tôn Giả thuận lợi quay về Hoa Hạ, gần khu Giang Nam.
“Chúng ta đến trung tâm hàng không luôn à?”
Bạch Tôn Giả hỏi dò.
Tống Thư Hàng ngẫm nghĩ một lúc rồi nói:
“Bạch tiền bối này, hay là chúng ta thương lượng sẵn câu trả lời đi đã, sau đó lại sắp xếp đâu vào đấy, làm cái hiện trường giả, coi như máy bay gặp sự cố rơi xuống, sau đó lại xử lý huấn luyện viên Tiểu Lý ổn thỏa.”
Dù sao thì cái máy bay trực thăng cũng hỏng thành thế này rồi, nếu như còn bay thẳng về trung tâm dạy bay thì người bên đó sẽ sợ tè ra quần luôn mất.
Đừng nên gây thêm phiền toái, bắt Hoàng Sơn Chân Quân đi giải quyết cho bọn họ thì hơn.
“Nói đúng lắm.”
Bạch Tôn Giả gật đầu nói.
Sau đó, Bạch tiền bối tìm một khu ngoại ô có vẻ vắng, ném xác máy bay ở đó.
Tống Thư Hàng thì đỡ huấn luyện viên Tiểu Lý ra.
Bạch Tôn Giả lại xóa đi trận pháp đã khắc trên thân máy bay, sau đó nhấc chân giẫm mạnh xuống đất, tạo thành một cái hố sâu ở bên cạnh xác máy bay, rồi lại đạp xác máy bay rơi xuống đó.
Địa điểm xảy ra sự cố làm đại cho có là được rồi, vì kiểu gì Hoàng Sơn Chân Quân cũng sẽ phái người tới dọn dẹp chỗ này mà thôi.
Tống Thư Hàng đặt huấn luyện viên Tiểu Lý nằm xuống đất, sau đó vói tay cởi quần áo du hành và mũ trên người anh ta ra, vừa cởi vừa nói:
“Bạch tiền bối, có thể để cho huấn luyện viên Tiểu Lý tỉnh lại được chưa?”
“Ừ.”
Bạch tiền bối gật đầu đáp, đang chuẩn bị hóa giải pháp thuật thôi miên.
Lúc này, Tống Thư Hàng đẩy cái mũ du hành vũ trụ lên —— mà lạ thật, hắn nhớ rõ mặt kính của mũ du hành này trong suốt cơ mà, sao bây giờ lại có một lớp màu đen rũ xuống, che mặt của huấn luyện viên Tiểu Lý lại thế này?
Hắn chậm rãi cởi mũ ra.
Ngay sau đó, Tống Thư Hàng mở to hai mắt ra nhìn, toàn thân cứng đờ.
“Tiền bối, đợi một lát đã!”
Tống Thư Hàng vội kêu to, ngăn động tác hóa giải thuật thôi miên của Bạch tiền bối lại.
“Sao thế?”
Bạch tiền bối tò mò hỏi lại.
Tống Thư Hàng dụi mắt thật mạnh:
“Đợi lát đã, để ta dụi mắt lại cho rõ, ta nghi ngờ ta nhìn lâu quá nên mỏi mắt, nên bị hoa mắt mất rồi.
Bạch tiền bối chẳng hiểu mô tê gì...
Tống Thư Hàng lại giơ tay, dùng sức đẩy mạnh cái mũ du hành vũ trụ ra!
Mũ bị xốc lên, để lộ ra gương mặt thật của người đàn ông bên trong.
Đó là một người đàn ông tuổi chừng bốn mươi, bảo dưỡng khá tốt, nhưng có lẽ vì dùng đầu óc suy nghĩ nhiều quá, nên tóc đã bạc nhiều, thoạt nhìn có cảm giác như chưa già mà đã yếu.
“Thôi chết dở rồi, đây là ai!”
Tống Thư Hàng thật sự muốn lật bàn!
Huấn luyện viên Tiểu Lý đâu?
Bộ đồ này rõ ràng đúng là bộ mà hắn đã mặc cho huấn luyện viên Tiểu Lý, bên trên còn in hình quốc kỳ Hoa Hạ cơ mà!
Ai nói cho hắn biết, vì sao người bên trong lại biến thành một ông Tây thế này?
“Huấn luyện viên Tiểu Lý đâu?”
Bạch Tôn Giả cũng tò mò hỏi thêm.
“Ta cũng muốn biết lắm chứ.”
Tâm trạng của Tống Thư Hàng lúc này rất phức tạp, khóc không ra nước mắt:
“Tuy rằng ta không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nhưng có thể là ta đã túm nhầm người rồi. Chắc là huấn luyện viên Tiểu Lý vẫn còn ở trong trạm không gian kia đấy?”
Bạch Tôn Giả:
“...”
“Bộ đồ du hành này vốn là bộ ta tự mình mặc cho huấn luyện viên Tiểu Lý, nhưng ai mà biết xảy ra chuyện gì, sao tự dưng ông Tây này lại chui vào trong bộ đồ du hành vũ trụ của huấn luyện viên Tiểu Lý! Hơn nữa, ông ta còn thả cái lớp màu đen gì đó ở trong mũ xuống, che mặt đi mất rồi.”
Tống Thư Hàng nói.
Lần này nhầm nhọt to rồi.
“Đừng lo!”
Bạch Tôn Giả nói, ngẫm nghĩ một lúc, Bạch Tôn Giả lại nói:
“Để ta tạo thêm một thanh phi kiếm dùng một lần bản 004, đưa ông ta về lại trạm không gian nhé?”
Bạch tiền bối vừa mới nói xong thì trong đầu Tống Thư Hàng lập tức xuất hiện cảnh tượng thế này —— Bạch tiền bối chế tạo ra một thanh phi kiếm dùng một lần bản 004, vừa mới bấm kiếm quyết xong thì thanh phi kiếm dùng một lần kia sẽ mang theo ông Tây không biết tên này bay cái vèo lên trời.
Sau đó, trạm không gian vốn đã bị đâm thủng một lỗ trong vũ trụ đột nhiên sẽ nổ tung thành một đám lửa hình nấm —— nguyên nhân phát nổ chính là do bị phi kiếm dùng một lần bắn trúng!
Nghĩ tới hình ảnh đáng sợ đó, Tống Thư Hàng vội lắc đầu nguầy nguậy.
“Tiền bối, hay là chúng ta nghĩ cách khác, tự mình đưa ông ta về trạm không gian đi... Lại nói, huấn luyện viên Tiểu Lý còn đang ở trong trạm không gian đó. Chúng ta chẳng những phải đưa ông Tây này về, mà còn phải đón cả huấn luyện viên Tiểu Lý về nữa.”
Tống Thư Hàng nói.
“Nói cũng đúng.”
Bạch Tôn Giả gật đầu.
“Bây giờ chúng ta đi đón Đậu Đậu về trước, sau đó lại ra vũ trụ thêm lần nữa!”
Tống Thư Hàng thở dài, bây giờ hắn chỉ mong tốc độ của phi hành gia trên con phi thuyền kia chậm một chút, để cho hắn và Bạch tiền bối còn kịp đổi ông Tây này với huấn luyện viên Tiểu Lý lại.
Bởi vì huấn luyện viên Tiểu Lý vẫn còn đang ở trong trạm không gian, cho nên Tống Thư Hàng và Bạch tiền bối không quay về trung tâm dạy bay, mà ngự kiếm phi hành đi tìm Đậu Đậu trước.
Lúc này, Đậu Đậu nó đang lái máy bay chạy đi chơi vòng vòng.
“Oa ha ha, chỉ là lái một chiếc máy bay trực thăng mà thôi, sao mà làm khó được ta chứ? Đừng nói là máy bay trực thăng nhé, sau này ta còn muốn lái cả tàu con thoi nữa, Hoàng Sơn ngươi làm gì được ta?”
Đậu Đậu hớn hở cười nói, đôi chân trước thi thoảng lại điều chỉnh cái bảng điều khiển của máy bay trực thăng, động tác vô cùng điêu luyện.
Bay hoài bay mãi, đột nhiên, nụ cười trên mặt của Đậu Đậu cứng đờ.
Bởi vì Bạch tiền bối đang mỉm cười điềm tĩnh, ngự kiếm phi hành chặn trước đầu máy bay trực thăng của nó.
Ở sau lưng Bạch tiền bối, Tống Thư Hàng vác một người mặc đồ du hành vũ rụ, nhe răng cười nói:
“Đậu Đậu!”
Đậu Đậu cười gượng:
“A ha ha, Thư Hàng, các người về rồi đấy à. Hoan nghênh đã quay lại nhé!”
“Theo ta về nhà!”
Tống Thư Hàng nói.
“Không, ta khống muốn về. Ta muốn lái máy bay tiếp, ta muốn lái chiếc máy bay kiểu khác nữa!”
Đậu Đậu phản đối, khó khăn lắm nó mới tranh thủ được một lần lái máy bay đấy!
“Tiền bối, chúng ta chẳng còn bao nhiêu thời gian nữa đâu, cứ trực tiếp túm Đậu Đậu về thôi!”
Tống Thư Hàng đề nghị.
Bạch tiền bối mỉm cười với Đậu Đậu:
“Đậu Đậu à, ngoan nào. Lái máy bay về, rồi chúng ta cùng về nhà.”
“Ta không... xin lỗi, ta lập tức lái về!”
Đậu Đậu còn định từ chối, nhưng nó nhìn thấy nụ cười trên mặt của Bạch tiền bối càng lúc càng rực rỡ thì lập tức đồng ý.
—— thân là yêu thú, trực giác nói cho nó biết, nếu như dám cãi lời Bạch tiền bối nữa thì nó sẽ có hậu quả rất thê thảm. Nói không chừng sẽ bị phi kiếm dùng một lần bản 004 của Bạch tiền bối đưa lên mặt trăng luôn.
Cuối cùng, Đậu Đậu khóc ròng lái máy bay trực thăng quay về trung tâm huấn luyện hàng không dân dụng Giang Thủy.
...
Lúc này, ở bên trong trung tâm huấn luyện hành không dân dụng Giang Thủy, Caselli đang thông qua radar định vị chiếc máy bay trực thăng mà Đậu Đậu lái, trong lòng nhấp nhỏm không yên như bị mèo cào.
Lúc này, trong tai nghe của Caselli truyền tới một giọng đàn ông:
“Caselli này, có tin tốt, chiếc máy bay mà con kinh ba kia lái ra đã quay lại rồi.”
Người đàn ông này là do Caselli phái chạy xe ra đuổi theo giám thị chiếc máy bay trực thăng của Đậu Đậu.
“Ôi may quá, tiếp tục đuổi theo nó, nhất định đừng để xảy ra chuyện gì.”
Caselli thở phào nhẹ nhõm.
Mấy giáo viên ngồi cạnh cũng thầm thở phào.
Có người bật tivi lên, tùy ý mở đại một kênh truyền hình để thư giãn.
Trong trung tâm huấn luyện hàng không dân dụng Giang Thủy này có rất nhiều kênh truyền hình, không chỉ riêng các kênh truyền hình của Trung Quốc, mà còn thông qua internet, kết nối với rất nhiều kênh truyền kình của các hãng hàng không ở nước ngoài, để lúc các giáo viên nghỉ ngơi có thể cập nhật tin tức hàng không khắp thế giới.
Vị giáo viên này tiện tay mở một kênh hàng không nước ngoài lên.
Lúc này, một vị MC xinh đẹp, mắt xanh tóc vàng đang thông báo một tin tức mới:
“Theo tin tức mới nhất được đưa về, phi thuyền liên minh số xx đã thành công đón hai vị phi hành gia ở trên trạm không gian quốc tế quay về, cũng đã quay lại quỹ đạo của trái đất. Mười phút trước, đã bung dù chính, phi thuyền sắp đáp xuống. Để cho chúng ta đón chào hai vị phi hành gia vừa quay về từ vũ trụ —— Anthony và Acuero!”
Vừa dứt lời thì màn hình tivi đã nhảy đến hiện trường hai phi hành gia đáp xuống mặt đất.
Ba năm gần đây, kỹ thuật hàng không vũ trụ phát triển và hoàn thiện cực nhanh.
Phi hành đoàn đáp xuống cũng nhanh và an toàn hơn.
Trước kia, mỗi khi phi hành gia đáp xuống trái đất thì phải mất chừng một ngày mới được. Còn bây giờ, quá trình này đã bị rút ngắn lại còn chừng hai giờ. Hơn nữa, gần như không hề có nguy cơ thất bại.
Hiện trường hạ cánh.
“Xin chào mọi người, tôi là phóng viên Barbara có mặt trực tiếp tại hiện trường, phi thuyền liên minh số xx đã tiếp đất thành công, hai vị phi hành gia đã ngồi lên ghế, thể trạng của hai vị phi hành gia đều rất khỏe. Để chúng ta phỏng vấn hai vị anh hùng vừa mới quay về từ vũ trụ nhé, đầu tiên là —— ngài Acuero!”
Acuero phối hợp tháo mũ du hành vũ trụ của mình ra, vẫy tay chào mọi người.
Không bao lâu sau khi lên phi thuyền quay về thì thuật thôi miên của Bạch Tôn Giả đã được giải trừ.
Tuy là mất đi một phần trí nhớ, nhưng điều này cũng không ảnh hưởng gì tới việc Acuero tiếp nhận sự hoan nghênh nồng nhiệt của mọi người dành cho ông, tiếp nhận niềm vinh dự thuộc về mình.
“Cùng với một vị anh hùng khác —— Anthony!”
Tiếng vỗ tay nhiệt liệt lại vang lên lần nữa, có vô số bạn bè và fan của Anthony trong đám người lớn tiếng hô vang tên của ông ta.
Nhưng... Ngài Anthony mãi mà không chịu cởi mũ của mình ra!
Bạn cần đăng nhập để bình luận