Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2645: Phương án cuối cùng để đối phó với Bạch tiền bối two

Chương 2645: Phương án cuối cùng để đối phó với Bạch tiền bối two
Cha rồng bị ép điên rồi à?
[Cha Cẩu Đản ta đây muốn giữ liêm sỉ!] Lúc này, đại lão Rồng Đốm two nói.
Đây không phải là chuyện Thư Hàng có bắc thang cho hắn xuống hay không… Rõ ràng hắn đã chuẩn bị xong bậc thang rồi, thế mà Tống Thư Hàng lại rút thang đi mất!
Tình hình đã thế này rồi, làm sao hắn có thể mặt dày mày dạn đi chúc mừng Tống Thư Hàng rồi đòi bỏ đạo hiệu Trình Cẩu Đản được đây? Hắn đường đường là chúa tể Cửu U tiền nhiệm, hắn muốn liêm sỉ!
Ngoài ra còn một chuyện nữa… từ khi đổi tên Trình Lâm thành Trình Cẩu Đản, số lượng từ con bé nói với hắn trong ngày hôm nay còn nhiều hơn mấy ngàn năm trước cộng lại kìa!
Mọi thứ đều có tính hai mặt, đằng sau mặt xấu, nói không chừng lại là một mặt tốt.
Nghĩ tới đây, đại lão Rồng Đốm two nuốt hết lời thoại đã chuẩn bị xong từ trước, hướng ánh mắt về phía Ma Đế - Ngạc đằng sau Tống Thư Hàng.
“Rồng đốm tiền bối… mấy câu ban nãy là tai nạn thôi. Lúc đó đầu óc ta chết máy cho nên mồm nhanh hơn não đó.” Tống Thư Hàng giải thích.
“Không sao đâu, Cẩu Đản.” Đại lão Rồng Đốm two mỉm cười nói: “Đạo hiệu Trình Cẩu Đản là ta đặt cho ngươi, cho nên ngươi muốn tự xưng thế nào cũng được. Bởi vì nó chính là đạo hiệu của ngươi mà.”
Các ngươi đều là Cẩu Đản của ta!
Trình Lâm: (╯°Д°)╯︵┻━┻
Tống Thư Hàng lập tức phối hợp trả lời: "Cha Cẩu Đản nói có lý lắm."
Cách đó không xa, đại lão hàng gì cũng có thể bán: “…” Đồng thời hắn cũng chú ý đến tạo hình con rồng đốm một chân của vị “cha Cẩu Đản” kia, hình như đã gặp trong truyền thuyết nào đó rồi thì phải.
“Bạch đạo hữu khỏe chứ.” Lúc này, đại lão Rồng Đốm two lại vẫy tay với Bạch Thánh trước.
“Chào Rồng Đốm đạo hữu.” Bạch tiền bối phân thân trả lời.
Chào hỏi xong, đại lão Rồng Đốm two lại lái chủ đề sang Ma Đế - Ngạc. Hắn nói: “Đây chính là tông chủ của Vô Cực Ma Tông đúng không? Ngươi bắt sống hắn về làm gì vậy?”
Tống Thư Hàng giải thích: “Chẳng phải ta vừa tấn thăng lên bát phẩm sao? Bao giờ về hiện thế, ta sẽ tìm tiền bối ba mắt để cược một ván, xem có thể thắng được bảo bối gì từ tay hắn hay không. Cho nên ta cần tiền đánh cược.”
“Dùng để đánh cược với ba mắt à? Ừ, sáng tạo đấy.” Đại lão Rồng Đốm two vui vẻ hẳn lên: “Ngươi có chắc thắng được tên ba mắt kia không?”
“Thực ra ta đã thắng mấy ván rồi.” Tống Thư Hàng giải thích: “Tiền bối ba mắt đánh cược xui lắm, mười lần cược thì chín lần thua.”
Sau lưng hắn, tà ma tròng mắt hợp thể, tà ma hòn đảo mọc mắt và tà ma thân sĩ sáu mắt, cả ba đại tà ma cửu phẩm đều giật khóe miệng. Chủ nhân mình mất mặt như thế, bọn chúng cũng tuyệt vọng lắm biết không?
“Ha ha, hay! Nào, giao tên này cho ta, ta cho thêm một thuật phong ấn, áp chế hắn hoàn toàn để ngươi mang đi đánh cược với ba mắt cho tiện.” Đại lão Rồng Đốm two chẳng đợi Tống Thư Hàng mở miệng xin giúp đỡ đã chủ động xung phong nhận việc phong ấn Ma Đế - Ngạc.
Trình Cẩu Đản Tiên Tử: “…”
Cô không chỉ cảm thấy ông cha rồng nhà mình hết cứu, mà còn cảm thấy @#%×Tiên Tử nhà mình cũng hết cứu luôn! Ở với Tống Thư Hàng lâu, @#%× Tiên Tử cũng lây bệnh mất rồi.
Tống Thư Hàng vội vàng ra lệnh cho đám tà ma cửu phẩm áp giải Ma Đế - Ngạc đến trước mặt cha Cẩu Đản. Cha Cẩu Đản chủ động giúp đỡ, dù não Tống Thư Hàng đang chết máy thì cũng không thể từ chối ý tốt của tiền bối được.
Ma Đế - Ngạc ngẩng đầu nhìn cha Cẩu Đản trong tuyệt vọng. Trong suốt cả cuộc đời, hắn chưa bao giờ ngờ rằng có ngày mình sẽ trở thành tiền đặt cược trong tay kẻ khác. Lòng tự tôn của Ma Đế chịu một cú đả kích trời giáng! Ngay đến Thánh Nhân Nho Gia cũng chưa từng đả kích tự tôn của hắn đến mức này.
“Nhóc con ngươi có thiên phú, cũng có thủ đoạn, nói thật là ta vừa ý ngươi ra phết đấy. Tiếc rằng ngươi lại gặp sai người, vào sai thời điểm.” Cha Cẩu Đản lên tiếng. Hắn có chút hứng thú với thủ pháp phục hồi thế giới Ma Hải mà Ma Đế - Ngạc nghiên cứu ra. Tên nhãi này là một thiên tài biết làm chuyện lớn, tiếc rằng lại gặp phải Bá Tống giỏi gây sự hơn.
Ma Đế - Ngạc nghe xong, hai mắt đỏ au.
Tống Thư Hàng nghe thế thì bảo: “A? Cha Cẩu Đản có hứng với hắn à? Vậy khi nào ta đánh cược với tiền bối ba mắt xong thì sẽ đưa hắn đến chỗ ngài nhé.”
Lần này Tống Thư Hàng định đưa Bạch tiền bối phân thân đi đánh cược với tiền bối ba mắt cùng mình… Cho nên, tiền cược mà hắn đem theo có xác suất được mang về rất cao.
Mà mang Ma Đế - Ngạc về rồi Tống Thư Hàng cũng chẳng biết phải xử trí hắn thế nào, đâu thể nhốt mãi trong thế giới hạch tâm được đúng không? Nếu cha Cẩu Đản bằng lòng nhận Ma Đế - Ngạc thì đúng là một cách giải quyết không tồi. Nói không chưng cha Cẩu Đản vui lên lại cho hắn một mỏ linh thạch ấy chứ.
“Chuyện này chờ bao giờ ngươi thắng ba mắt rồi nói sau.” Đại lão Rồng Đốm two nói đoạn, bèn duỗi móng vuốt ấn một cái lên mình Ma Đế - Ngạc, in một bộ phong ấn hoàn chỉnh lên lưng hắn. Khi hạ phong ấn, cha Cẩu Đản chú ý tránh vị trí phong ấn của Thánh Nhân Nho Gia, miễn cho lực lượng của Thánh Nhân xung đột với lực lượng của chúa tể Cửu U.
Đồng thời, khi phong ấn hoàn thành, cha Cẩu Đản còn âm thầm bỏ thêm một pháp thuật giám sát. Đến lúc đó hắn có thể xem lén ván cược của Tống Thư Hàng và ba mắt. Cha Cẩu Đản muốn tận mắt thưởng thức cảnh tượng tên ba mắt kia thua cược sút quần với Tống Thư Hàng!
Sau khi phong ấn hoàn thành, Ma Đế - Ngạc đã mất hoàn toàn năng lực chống cự, nhưng ít ra hắn vẫn còn sống.
Tống Thư Hàng vươn tay vạch một cái, mở thế giới hạch tâm ra, tạm thời giam giữ Ma Đế - Ngạc trong mảnh vỡ Thiên Đình Khóa Tiên Ngục.
Xử lý xong Ma Đế - Ngạc, Tống Thư Hàng lại hỏi: “À đúng rồi cha Cẩu Đản, ngươi có cách nào ổn định mảnh đất không gian giảng pháp sau lưng ta, để nó không tiêu tán nữa hay không?”
Đại lão Rồng Đốm two nhìn mảnh đất thế giới giảng pháp kia rồi lắc đầu nói: “Chuyện này thì ta không giúp được, bởi vì ta không còn nhậm chức chúa tể Cửu U nữa rồi.
Đại lão hàng gì cũng có thể bán: “!!!”
Có phải hắn vừa nghe thấy tin tức gì rất ghê gớm không?
Có khi nào sẽ bị diệt khẩu không?
“Thế thì chỉ còn cách gọi Bạch tiền bối two tỉnh lại thôi.” Tống Thư Hàng nói.
“Ngươi vào đi. Ta ở bên ngoài trông coi thế giới Ma Hải.” Đại lão Rồng Đốm two nói.
Trong thế giới Ma Hải, Tống U U và bia đá đạo hữu đang áp chế toàn bộ Vô Cực Ma Tông. Để tránh chuyện ngoài ý muốn xảy ra, cha Cẩu Đản vẫn luôn quan sát từ xa.
Tống Thư Hàng gật đầu: “Vậy để ta đưa mọi người vào tìm Bạch tiền bối two trước.”

Trong sào huyệt bọc thép.
Tống Thư Hàng quen cửa quen nẻo đi vào tận chỗ Bạch tiền bối two đang ngủ.
Trong trụ phong ấn, Bạch tiền bối two đang ba chìm bảy nổi ngủ say sưa. May mà có tầng phong ấn này nên uy áp của chúa tể Cửu U Bạch tiền bối two mới được áp chế đôi chút.
“Ngươi định gọi tỉnh Bạch chúa tể kiểu gì?” Tóc ngố của Sở các chủ hỏi.
“Chúng ta không thể đến quá gần trụ phong ấn được, một khi đến quá gần là sẽ bị Bạch Cửu U tiền bối ảnh hưởng mà ngủ theo ngay.” Tô Thị A Thập Lục bổ sung.
“Hay là chúng ta cùng nhau đọc một đoạn đối thoại để kích thích Bạch Cửu U đi?” Bạch tiền bối phân thân hí ha hí hửng.
Đây không phải là lần đầu tiên Bạch tiền bối phân thân này ra ngoài. Tống Thư Hàng hoài nghi hắn chính là phân thân dám túm Bạch tiền bối bản thể rồi đẩy bản thể ra dò đường hồi trước.
“Không cần không cần. Thực ra ta đã chuẩn bị sẵn mấy phương án rồi.” Tống Thư Hàng liên tục xua tay, sau đó lấy điện thoại ra, mở một file văn bản.
Cả đám Tô Thị A Thập Lục đều thò đầu vào ngó.
Trên file văn bản kia ghi tên: “Tuyển tập một ngàn lẻ một câu chuyện tiếu lâm”.
Đại lão hàng gì cũng có thể bán ngu mặt: “Truyện cười?”
“Phải, chính là truyện cười.” Tống Thư Hàng nghiêm túc nói: “Đây là phương án đối phó với Bạch tiền bối two mà ta đã khám phá ra từ lâu, nhưng chưa thực sự sử dụng bao giờ cả. Bạch tiền bối two ơi, ta kể chuyện cười cho ngài nghe đây!”
Đại lão hàng gì cũng có thể bán: “…”
Hắn cảm thấy Bá Tống sẽ bị Bạch chúa tể bóp chết tươi, trở thành một truyện cười thật sự.
Bạn cần đăng nhập để bình luận