Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1899: Nghề phụ thật là bận

Chương 1899: Nghề phụ thật là bận
Thời gian nghỉ trưa, thứ hai, ngày 18 tháng 11 năm 2019.
Không ngờ lúc này trong ký túc xá của Tống Thư Hàng lại truyền ra tiếng ôn tập bài vở.
“Chăm chỉ thế cơ à?”
Tống Thư Hàng tò mò nói.
Thế này quá là bất thường, đây hoàn toàn không phải phong cách của ký túc xá mà mình biết. Nghỉ trưa mà còn cần cù học tập, cũng đâu phải sắp thi tốt nghiệp cấp 3.
Chẳng lẽ là thụ yêu Khinh Vũ phát hiện ra bản thân không theo kịp chương trình học, vì thế nên nhờ mấy thằng anh em trong ký túc dạy kèm ư?
Dám lắm đấy.
Tống Thư Hàng và Tô thị A Thập Lục cẩn thận tới gần ký túc, dựng thẳng tai lên nghe âm thanh bên trong.
Sau khi nghe một hồi, Tống Thư Hàng lại phát hiện ra không phải là Khinh Vũ đang học mà là Cao Mỗ Mỗ, Thổ Ba và u Dương Đức đang nghe Khinh Vũ giảng giải trọng điểm bài học.
Tống Thư Hàng: “…”
Có phải là mình vừa xuyên việt không nhỉ?
Có phải mấy thằng bạn cùng phòng của mình nhầm thân phận rồi không?
Khi còn ở Điền Thiên Đảo, hắn còn lo không biết Khinh Vũ có gặp khó khăn trong quá trình học tập không, lúc đó hắn định xin Bạch tiền bối một ‘hệ thống học bá’ cho Khinh Vũ nữa cơ.
Kết quả là chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi, Khinh Vũ đã biến thành học bá, đủ để dạy bổ túc kiến thức trọng điểm cho ba thằng bạn cùng phòng của hắn luôn rồi ư?
“A, có Thư Hàng đúng là quá tốt.”
Thổ Ba duỗi lưng, thở phào một hơi:
“Mấy ngày trước thức đêm ghê quá, buổi sáng đi học chẳng cho được chữ nào vào đầu cả. Bây giờ nghe Thư Hàng giảng một lúc là hiểu hết luôn… còn dễ hiểu hơn là giáo viên dạy ấy chứ. Hề hề, tối nay ba đứa bọn mình lại thâu đêm tiếp đi.”
“Thức đêm không tốt cho sức khỏe đâu.”
Khinh Vũ dùng giọng của Tống Thư Hàng dịu dàng nhắc nhở.
“Tao còn có việc riêng, ngày kia là phải làm cho xong, chắc là mấy hôm nay phải thức đêm để làm.”
Dương Đức thở dài nói.
Cao Mỗ Mỗ:
“Tao cũng thế, tao định gõ sẵn một ít bản thảo… Tuần sau tao muốn đi tận hưởng thế giới hai người với Nha Y nữa.”
Khinh Vũ do dự một lát rồi đáp:
“Vậy tao nghĩ cách nấu ít thức ăn lót dạ để chúng mày ăn lấy sức. Nhưng nhớ là nếu có thể khỏi thức đêm thì tốt nhất đừng nên thức nhé.”
Dứt lời, cô lại đứng dậy:
“Chúng mày ghi nhớ mấy điểm này đi, tao ra ngoài một lát.”
Cô cảm ứng được khí tức của Tống Thư Hàng.
Tống Thư Hàng ngẩng đầu nhìn trời… Hắn cảm thấy ba thằng bạn cùng phòng của mình đã bị Khinh Vũ chiều hư rồi.
Hắn hoài nghi, nếu bây giờ để ba người bọn nó lựa chọn giữa ‘Tống Thư Hàng thật’ là hắn và ‘Tống Thư Hàng bản Khinh Vũ’ thì chắc chắn bọn nó sẽ chọn Khinh Vũ.
Thụ yêu Khinh Vũ đi ra ngoài, đóng cửa ký túc lại, cô tựa vào bức tường ở cửa ra vào, nhẹ giọng nói:
“Thư Hàng tiên sinh, ngươi trở về rồi. Sắp đổi lại thân phận à?”
“Bây giờ chưa được, hôm nay ta chỉ qua đây xem sao thôi, lát nữa còn có việc. Thời gian tới vẫn phải phiền cô lên lớp thay ta.”
Tống Thư Hàng nhẹ giọng nói.
Nghề chính của Tống Thư Hàng là học sinh, nghề phụ là tu chân. Nhưng gần đây nghề phụ quá bận, dẫn đến việc hắn cần tìm người thay thế hắn thực hiện nghề chính.
Thụ yêu Khinh Vũ chớp mắt:
“Ừm, không phiền đâu. Hơn nữa nói thật long là ta rất hưởng thụ cuộc sống hiện giờ.”
Tống Thư Hàng mỉm cười, hắn nhớ tới một chuyện:
“Đúng rồi Khinh Vũ. Ta nhớ cô còn chưa hóa hình đúng không?”
Khinh Vũ đã đạt tới ngũ phẩm, nhưng lúc trước cô bị tà năng Cửu U ảnh hưởng, lên đến ngũ phẩm cũng vẫn không thể hóa thành hình người. Sau khi bị Bạch tiền bối bắt về làm yêu sủng, tuy rằng đã tịnh hóa từ ngọn đến tận rễ một lượt nhưng chân thân của cô vẫn ở trạng thái nửa người nửa yêu.
Khinh Vũ gật đầu.
“Tặng cho cô một món quà nhỏ.”
Tống Thư Hàng vươn tay lấy ra một chiếc cốc dùng một lần, điểm lên cốc, ‘thạch nhũ’ được rót ngay vào trong cốc.
Hắn đưa cốc cho Khinh Vũ:
“Cô tìm thời gian đi đến chỗ không người rồi uống nó vào, nó có thể giúp cô hóa hình thành công đấy.”
“Cảm ơn Thư Hàng tiên sinh.”
Khinh Vũ vui vẻ cầm lấy cái cốc.
“Gặp lại sau.”
Tống Thư Hàng mỉm cười, xoay người rời đi cùng Tô thị A Thập Lục.
Khi xoay người đi, hắn lại nghe thấy tiếng nói chuyện của ba người bạn cùng phòng ký túc.
“Về sau tao muốn tìm một cô bạn gái có tính cách giống như Thư Hàng gần đây.”
Thổ Ba nói.
Dương Đức gật đầu:
“Tao cũng thế.”
Tô thị A Thập Lục quay đầu lại, nhịn không được mà bật cười.
Tống Thư Hàng: “…”
*******
Tống Thư Hàng đưa A Thập Lục đi dạo một vòng quanh đại học Giang Nam, sau đó hai người ngự đao đáp xuống tầng thượng của ký túc, đợi Thanh Loan Tiên Tử giáng lâm.
Tống Thư Hàng lấy hai chiếc bánh rán ra, đưa cho A Thập Lục, lúc nãy khi đi dạo quanh trường hắn đã tiện tay mua luôn.
Hắn và A Thập Lục mỗi người một cái, cả hai ngồi sát bên nhau trên sân thượng.
“Đúng rồi A Thập Lục này, cô nói xem ở đại học Giang Nam này, ngoài ta ra liệu có còn đệ tử tu chân nào ẩn nấp nữa không nhỉ?”
Tống Thư Hàng nhìn trường đại học, đột nhiên nảy ra một suy nghĩ.
“Ta?”
A Thập Lục chớp mắt đáp… Cô cũng từng ở đại học Giang Nam một thời gian.
“Ha ha ha.”
Tống Thư Hàng cười nói:
“Lúc nãy ta nghĩ, nếu như trừ ta ra còn có đệ tử tu chân giới hoặc các hệ tu luyện khác học tập trong trường thì chắc hẳn sẽ rất thú vị.”
“Ví dụ như thụ yêu vừa nãy vậy, hề hề hề.”
Xích Tiêu Kiếm tâm ma tiền bối nhắc nhở.
Tống Thư Hàng không thèm quay đầu lại, lật tay là cho một phát ‘Dưỡng Đao Thuật.”
Xích Tiêu Kiếm tâm ma:
“A ~ sướng quá ~”
“Nếu như xét kỹ, đệ tử tầm tuổi như Thư Hàng chắc là không có.”
Tô thị A Thập Lục đáp:
“Thường từ tám đến mười ba tuổi, các tu sĩ đều đang ở cảnh giới nhất phẩm đến nhị phẩm. Đệ tử ở cảnh giới này vẫn chưa đủ tư cách để ‘xuống núi’. Còn những đệ tử đủ tư cách xuống núi, muốn trải nghiệm cuộc sống vườn trường thì tuổi thật đều không còn nhỏ nữa. Chắc chắc những đệ tử đó sẽ
không lên lớp hàng ngày như học sinh bình thường, nhiều nhất là tới trải nghiệm một thời gian rồi lại về thôi.”
“Cũng đúng.”
Tống Thư Hàng nói.
“Qua một thời gian nữa ta sẽ đổi thân phận, cùng trải nghiệm cuộc sống vườn trường với ngươi.”
Tô thị A Thập Lục nói.
Khóe miệng Tống Thư Hàng nhếch lên:
“Được thôi.”
Hắn cũng cảm thấy mình và A Thập Lục cần một thời gian như thế.
“Đến rồi.”
Xích Tiêu Kiếm tâm ma tiền bối nói.
Bầu trời phía trên đại học Giang Nam truyền tới dao động không gian.
Tống Thư Hàng đứng dậy, vươn tay đội ngay ngắn chiếc mũ trên đầu Tô thị A Thập Lục, che đi đôi sừng rồng xinh xắn.
Cánh cửa không gian mở ra trên bầu trời.
Thanh Loan Tiên Tử và hai thiếu nữ lần lượt xuất hiện trong không trung.
“Đi thôi A Thập Lục.”
Tống Thư Hàng tế ra ‘chiến xa Hà Long Thần Hành’, vươn tay về phía A Thập Lục.
Tô thị A Thập Lục đưa bàn tay nhỏ bé cho Tống Thư Hàng, thuận thế leo lên chiến xa.
Chiến xa màu vàng chạy lên trời.
Cùng lúc đó, Thanh Loan Tiên Tử cũng nhìn thấy Tống Thư Hàng, cô bước lên đón bọn họ.
Hai thiếu nữ ôm rương lớn, đi theo Thanh Loan Tiên Tử.
Từ xa Tống Thư Hàng đã cảm ứng được, trong chiếc rương mà hai thiếu nữ đang ôm tản ra dao động linh lực tinh khiết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận