Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2037: Nếu Không Phải Tiểu Đệ Nhà Ta Kéo Lại Thì Hôm Nay Ta Đã Nện Nát Ngươi Rồi

Chương 2037: Nếu Không Phải Tiểu Đệ Nhà Ta Kéo Lại Thì Hôm Nay Ta Đã Nện Nát Ngươi Rồi
Tạo Hóa Tiên Tử thò đầu ra, vì không gian nhỏ hẹp nên cô chỉ có thể áp sát đầu vào lỗ tai Tống Thư Hàng mà lớn tiếng hát: “Ta đang ngước nhìn ~ mặt trăng ~”
Tạo Hóa Tiên Tử đột nhiên gào lên ngay bên tai làm Tống Thư Hàng giật bắn cả mình.
Hắn phản ứng cấp tốc, lập tức che bên tai còn lại. Kinh nghiệm mách bảo hắn, dù là ai trong Tạo Hóa Tiên Tử và mỹ nhân rắn công đức xuất hiện làm trò trước thì người kia sẽ theo sát phía sau để duy trì đội hình ngay.
Nhưng một hồi lâu sau…
Vẫn không thấy mỹ nhân rắn công đức xuất hiện để duy trì đội hình.
Tống Thư Hàng thộn mặt: “???”
Mỹ nhân rắn công đức không chạy ra làm trò, trong lòng hắn trống vắng như thiêu thiếu cái gì, vô cùng khó chịu.
Tiên tử ơi, cô ra hát tiếp một câu đi.
Cô hát xong thì trong lòng ta mới thoải mái hơn một chút.
Không phải dè dặt gì đâu, muốn hát thì cứ hát đi, phải tự tin lên chứ!
“Thí luyện mới tới rồi.” Bạch long tỷ tỷ dịu dàng nhắc nhở. Lúc này hình thể của cô đã thu nhỏ bằng với dáng người của A Thập Lục, nửa trên là rồng, nửa dưới là người, hình thái này khiến Tống Thư Hàng không khỏi nhớ đến Ngư Kiều Kiều.
“Thí luyện đâu?” Tống Thư Hàng quay đầu lại.
Sau đó hắn nhìn thấy hai con quái vật cực lớn xuất hiện phía trước đại thụ và khoang một người của Bạch tiền bối. Đó là hai con thánh viên siêu to khổng lồ.
Con bên trái cơ bắp cuồn cuộn, con bên phải vóc dáng tầm thước.
Hai con thánh viên đứng song song giữa không trung, che lấp cả ánh trăng trên bầu trời.
Ngay khi hai con thánh viên hiện thân, sáu mươi sáu hư ảnh thánh viên trên đỉnh đầu Tống Thư Hàng cũng hiển hiện. Thánh Viên Long Lực Thần Công bị kích hoạt một cách bị động.
Sáu mươi sáu con thánh viên đầu chít khăn nho, người mặc nho bào, tay nâng kinh thư Nho gia, xếp thành hình bông hoa sáu cánh có trung tâm là con thánh viên lớn của Bạch tiền bối two.
Lần này, sau khi xuất hiện, sáu mươi sáu con thánh viên không ngâm xướng kinh văn mà chỉ nhìn chằm chằm vào hai con thánh viên khổng lồ.
Không chỉ một mình Tống Thư Hàng, mà Thánh Viên Long Lực Thần Công trên người tất cả những thú tu tham dự thí luyện thánh sơn Gars đều bị kích hoạt.
Nhất thời không gian hiện đầy thánh viên lớn nhỏ, tạo thành một cảnh tượng vô cùng tráng lệ.
Nhưng trừ thánh viên nhà Tống Thư Hàng, thánh viên của những thú tu khác đều hỗn loạn co cụm thành một đám, trông có vẻ rất rối loạn.
Tống Thư Hàng nhìn hai con thánh viên lớn kia.
Xem ra lần thí luyện này là để hư ảnh thánh viên tu luyện ra từ Thánh Viên Long Lực Thần Công nhận được sự thừa nhận của hai con thánh viên khổng lồ ấy chăng?
Vậy không biết phần thí luyện tiếp theo có liên quan đến rồng không nhỉ?
Dù sao cũng là Thánh Viên Long Lực Thần Công mà, “viên” đã xuất hiện rồi, chẳng lẽ “long” lại không đến?
“Hú hú hú!” Thánh viên siêu to khổng lồ phát ra tiếng kêu kì quái.
Khi hư ảnh thánh viên của tất cả tham gia thí luyện đều bị kích hoạt ra, trong mắt con thánh viên bên trái có ánh sáng vàng phủ xuống, quét nhìn tất cả bọn họ.
Đúng như Tống Thư Hàng suy đoán, thí luyện của thánh sơn Gars chủ yếu nhằm vào Thánh Viên Long Lực Thần Công.
Cho nên thánh viên khổng lồ phải giám định tư cách của người tu luyện tham gia thí luyện một lần nữa, ai không đủ điều kiện sẽ bị loại bỏ.
Người tu luyện bị ánh vàng quét trúng đều phải chịu áp lực cực lớn, suýt nữa thì quỳ rạp xuống mặt đất.
Ánh sáng vàng quét qua từng dãy.
Chỉ một loáng sau, ánh vàng trong mắt thánh viên lớn đã phủ xuống chỗ Tống Thư Hàng.
Đầu tiên, nó quét vào tổ hợp bạch long tỷ tỷ và Tô Thị A Thập Lục.
[Từ từ, cả bạch long tỷ tỷ và Tô Thị A Thập Lục đều không tu luyện Thánh Viên Long Lực Thần Công, hai người họ có thể vượt qua lần giám định này sao?] Tống Thư Hàng nghĩ thầm.
Khi hắn còn đang suy tư thì ánh sáng vàng trong mắt thánh viên đã quét lên người tổ hợp bạch long tỷ tỷ và A Thập Lục, long uy trên người bạch long tỷ tỷ bị kích hoạt, thế là luồng sáng kia quét qua bọn họ một cái rồi thôi.
Xem ra cả hư ảnh thánh viên và “long lực” đều có thể thỏa mãn được điều kiện qua cửa.
Tống Thư Hàng thở phào nhẹ nhõm.
Sau đó hắn liếc nhìn sang Bạch tiền bối đang ngồi trong khoang VIP một người. Bạch tiền bối không tu luyện Thánh Viên Long Lực Thần Công, cũng không có long lực, hắn có thể vượt qua thí luyện lần này thuận lợi hay không?
Xoẹt!
Lúc này, luồng sáng từ thánh viên lớn đã phủ xuống người Tống Thư Hàng.
Luồng sáng vàng kim mở rộng, bao phủ cả sáu mươi sáu hư ảnh thánh viên của Tống Thư Hàng vào trong.
Đây là thời khắc vạn người chú mục.
Con thánh viên lớn được Bạch tiền bối two tặng vỗ nhẹ nho sam trên người, dường như nó chờ đợi thời khắc này đã lâu.
Trong ánh nhìn chăm chú của tất cả mọi người, hư ảnh thánh viên lớn mở kinh văn Nho gia, sau đó giơ cao tay phải, dựng ngón cái và ngón út lên, tạo thành hình số 6.
Sau đó nó bắt đầu ngâm xướng kinh văn bằng giọng điệu uy nghiêm, đồng thời không ngừng lắc lư tay phải.
Sau khi thánh viên lớn lên tiếng, tất cả thánh viên nhỏ cũng bắt kịp tiết tấu.
Bọn chúng đồng loạt mở kinh văn, vung tay phải, ngâm xướng lên bằng đủ các loại ngôn ngữ khác nhau.
Thân thể của con thánh viên khổng lồ có cơ bắp cuồn cuộn cứng đờ ra.
Chưa bao giờ nó nhìn thấy hư ảnh thánh viên nào lạ lùng đến thế.
Thế là ánh sáng vàng kim trong mắt thánh viên khổng lồ chiếu rọi rực rỡ, luồng uy áp cường đại hơn ập xuống Tống Thư Hàng.
“Khỉ gió mi!” Tống Thư Hàng cả giận chửi um lên.
Sao thí luyện của hắn lại có vấn đề nữa rồi?
“Grào ~” Thánh viên lớn trên đỉnh đầu hắn rít lên một tiếng, quăng mạnh kinh văn Nho gia sang một bên, kéo nho sam của mình lên, để lộ cơ bắp rắn chắc như đá cẩm thạch.
Sau đó nó đấm ngực bình bịch như King Kong, khiêu khích con thánh viên siêu to khổng lồ nọ.
Đám thánh viên nhỏ xung quanh nhào tới, ôm chặt lấy chân của thánh viên lớn.
Thánh viên lớn không ngừng vỗ ngực, gầm thét liên tục, dáng vẻ ấy như đang tuyên bố: Nếu không phải đám đàn em này đang kéo ta lại thì hôm nay ta đã nện chết ngươi rồi.
Tống Thư Hàng ngẩng đầu nhìn trời.
Hắn hoài nghi không biết có phải Bạch tiền bối two đã ném con thánh viên cá biệt nhất trong đàn đến đầu quân cho hắn hay không. Hư ảnh thánh viên lớn này… đặc sắc quá!
Khiêu khích đến là lành nghề!
Không phải sợ, cứ khiêu khíc nó đi!
Sức chú ý của tất cả những thành viên đang tham gia thí luyện đều bị hấp dẫn về hướng này.
Từ trước tới giờ chưa thấy người tham gia thí luyện nào dám khiêu khích hai con Viên Vương trên đường thí luyện này cả.
“Từ từ đã, các vị có cảm thấy hư ảnh thánh viên mặc nho sam kia trông quen quen không?” Có thú tu đột nhiên ngỡ ra.
Sáu mươi sáu hư ảnh thánh viên này quá khác thường. Sao của người khác thì cởi trần trùng trục, chỉ có các ngươi là mặc nho sam nổi bần bật thế hả?
“Bá… Bá Tống Huyền Thánh!”
“Bá… Bá Nho Huyền Ma!”
“Bá… Bá Long Cổ Thánh!”
“Bá… Bá!”
Không ngờ cái vị đáng sợ này cũng tham gia thí luyện thanhs sơn Gars của Thú giới.
Ánh mắt của tất cả mọi người đều bị Tống Thư Hàng và thánh viên lớn hấp dẫn, chẳng ai để ý đến Bạch tiền bối đang ngồi trong khoang VIP.
Lúc này, con Viên Vương có dáng người tầm thước đang phối hợp với Bạch tiền bối để mua vui cho hắn.
Nó ôm lấy khoang VIP xoay tròn mấy vòng tại chỗ, sau đó ném mạnh ra như ném đĩa. Khi khoang vip bay về, nó lại dùng hai tay nâng lên rồi thi triển thần thông.
Oành!
Khoang vip lại bị bắn ra với vận tốc cao gấp trăm lần vận tốc âm thanh.
Bạch tiền bối chơi rất vui vẻ.
Viên Vương mệt vã mồ hôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận