Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1392: Thiên Đạo quả cầu kim loại thể lỏng

Chương 1392: Thiên Đạo quả cầu kim loại thể lỏng
Bạch long nhìn chằm chằm Thiên Đế đầy cảnh giác, mỹ nhân rắn công đức tan ra, biến thành một chùm ánh sáng công đức, bao lấy Tống Thư Hàng.
Ở phía trước, hai cánh tay vàng kim mở ra. Thiên Đế đứng trong lòng bàn tay, phát ra đế uy vô thượng.
Cô nhìn Tống Thư Hàng và bạch long.
“Ơ, Kim Long Tiên Tử, chúng ta lại gặp rồi.”
Thiên Đế huơ huơ tay với bạch long, sau đó lại nghía Tống Thư Hàng đang hôn mê.
Cô nhìn chằm chằm vào Tống Thư Hàng, như có điều suy nghĩ.
Một lúc sau.
Thiên Đế đột nhiên nói:
“Kim Long Tiên Tử, Bá Tống Huyền Thánh này là ai? Ngươi quen hắn à?”
“Hả?”
Bạch long ngẩn ra.
Mấy phút trước các ngươi còn chọi nhau một trận, chỉ mới chớp mắt ngươi đã lại hỏi ta Bá Tống là ai ý hả?
“Lạ thật, chẳng lẽ ta lại quên mất chuyện gì à? Ta có cảm giác mình có việc cần tìm hắn.”
Thiên Đế day mi tâm.
Không chỉ Tống Thư Hàng, còn cả Tô thị A Thập Lục đứng bên cạnh nữa, cô không tài nào nhớ nổi đã gặp họ ở đâu.
Bạch long đờ người ra, ngay sau đó trong đầu cô hiện lên một khả năng… hiệu quả của phòng tối Thiên Đạo?!
Sau khi Tống Thư Hàng, Tô thị A Thập Lục, Vũ Nhu Tử bị nhốt vào phòng tối của Thiên Đạo, ký ức có liên quan đến họ trong đầu của tất cả các tu luyện giả thuộc chư thiên vạn giới đều trở nên trong suốt. Tên của ba người Tống Thư Hàng biến mất khỏi mọi danh sách. Thậm chí đến cả ảnh chụp chung của họ với ngươi khác cũng bị xóa.
Có thể nói phòng tối của Thiên Đạo đã xóa đi vết tích về sự tồn tại của ba người từ tận gốc rễ. Là phiên bản update siêu mạnh của công pháp mà **JS tu luyện.
Bây giờ, tuy rằng cả ba đã ra khỏi phòng tối của Thiên Đạo… nhưng mà là ra ngoài theo kiểu vượt biên. Hơn nữa sau khi ra thì vẫn cứ ở trong bí cảnh đặc biệt này.
Tiếp đó lại bị trục xuất đến không gian loạn lưu, ba người Tống Thư Hàng vẫn chưa thật sự đặt chân vào hiện thế.
Chẳng lẽ hiệu ứng phòng tối của Thiên Đạo trên người cả ba còn chưa biến mất ư?
Thế nên tuy rằng lúc trước vừa gặp bọn Tống Thư Hàng xong, nhưng chỉ quay đi ngoảnh lại Thiên Đế đã quên mất họ?
Về phần Thiên Đế nhận ra kim long thủy tổ thì là vì bản thể của thủy tổ vẫn ở trong long mộ dưới lòng đất trên hòn đảo thần bí. Sự tồn tại của cô không bị biến thành trong suốt.
“Sao ta cứ có cảm giác vị Bá Tống Huyền Thánh này từng giúp đỡ ta thế nhỉ?”
Thiên Đế nhìn chằm chằm vào Tống Thư Hàng rồi hỏi.
Bạch Long Tiên Tử bình tình đáp:
[Hắn giúp ngươi thoát khỏi vùng đất thí luyện.]
“Hóa ra là thế.”
Thiên Đế suy tư, nói:
“Vậy có phải hắn từng đánh một trận với ta không? Ta biết để thoát khỏi thí luyện chi địa thì ta phải nhập vào cơ thể một người bạn của hắn.”
“Đúng.”
Bạch Long Tiên Tử tiếp tục đáp lại với giọng bình tĩnh.
“Chậc.”
Thiên Đế day mi tâm:
“Lần này cơ thể hồi sinh có chút vấn đề, khi khổng khi không lại hay mất một phần trí nhớ.”
Khi Thiên Đế nói chuyện với bạch long, Tống Thư Hàng cũng tỉnh lại từ cơn hôn mê.
Linh lực trong cơ thể hắn tiêu hao quá nhiều, bị pháp khí tổ hợp Tam Thập Tam Thú hút cạn, bây giờ hắn yếu tới mức không nhúc nhích nổi một ngón tay.
Thiên Đế nhìn Tống Thư Hàng:
“Ngươi tỉnh rồi à? Bá Tống Huyền Thánh.”
Tống Thư Hàng nghe thấy giọng nói này thì kinh hãi, ngẩng đầu lên nhìn chằm chằm Thiên Đế.
Lúc này Thiên Đế không còn mang dáng vẻ của Vũ Nhu Tử nữa. Hơn nữa khí tức của cô cũng rất khác so với Vũ Nhu Tử.
Chẳng lẽ Thiên Đế thoát khỏi trạng thái ký sinh Vũ Nhu Tử rồi à?
Nếu thế thật thì đúng là một tin tốt.
“Bá Tống Huyền Thánh, ta rất thích ngươi.”
Thiên Đế nói với Tống Thư Hàng.
Tống Thư Hàng vô thức đáp:
“Ta không có sở thích trở thành hậu cung của người khác đâu.”
“Ơ? Ta từng nói muốn nạp ngươi vào hậu cung à?”
Thiên Đế bật cười, nói:
“Ta chỉ cảm thấy ngươi rất hợp tính ta, có muốn gia nhập với ta không? Chúng ta cùng xây dựng lại thiên cung, đợi đến khi ta quân lâm thiên hạ lần nữa, ít nhất có thể đảm bảo cho ngươi lên đến cảnh giới Trường Sinh Giả.”
[Không!]
Bạch long tỷ tỷ đứng bên cạnh trả lời thay Tống Thư Hàng.
“Không phải Trường Sinh Giả dung hợp với ‘Thiên Đình viễn cổ chi đạo’ mà là Trường Sinh Giả có đại đạo hoàn chỉnh. Thế cũng không cần à?”
Thiên Đế ung dung hỏi.
[Đạo của Trường Sinh Giả chỉ có thể tự mình lĩnh ngộ, ngươi đang lừa ai thế hả?]
Bạch long tỷ tỷ lạnh giọng đáp.
“Thế là ngươi chẳng biết gì về ta rồi. Ta chính là Thiên Đế, tất nhiên phải có thủ đoạn riêng của mình.”
Thiên Đế dứt lời liền vươn tay tạo thành tư thế cầm hoa.
Sau đó, một viên đế châu xuất hiện giữa các ngón tay của cô.
Cô chìa đế châu về phía Tống Thư Hàng:
“Bao giờ nghĩ thông, ngươi có thể thông qua nó để liên lạc với ta bất cứ lúc nào.”
Đế châu?
Tống Thư Hàng: “…”
Thứ này vừa động vào người hắn là biến thành rác đấy. Ngộ nhỡ hắn động vào, nó biến luôn ra rác thì Thiên Đế có cho rằng hắn đang khiêu khích cô ta không nhỉ?
Trong lúc Tống Thư Hàng còn đang do dự, Thiên Đế đã nhét ngay đế châu vào trong tay hắn.
Nhưng lần này, đế châu… không vỡ!
Đế châu phát ra khí tức sinh mệnh mạnh mẽ, cầm vào tay lại có cảm giác lạnh buốt.
“Có duyên thì chúng ta sẽ gặp lại, Bá Tống Huyền Thánh.”
Dứt lời, Thiên Đế xoay người bước lên đôi tay màu vàng.
Hai bàn tay màu vàng khép lại.
Trong không trung, một khe nứt không gian mở ra, Thiên Đế và đôi tay khổng lồ kia cùng biến mất.


“Cô ấy đi rồi.”
Bạch long tỷ tỷ thở phào nhẹ nhõm.
Tống Thư Hàng tò mò hỏi:
“Bây giờ chúng ta đang ở đâu?”
“Trong không gian loạn lưu. Ngươi tiêu hao quá nhiều linh lực, nghỉ ngơi một lúc nữa đi. Ta đi tìm lối ra, tìm được là chúng ta có thể về rồi.”
Bạch long tỷ tỷ dịu dàng nói.
“Vũ Nhu Tử đâu?”
Tống Thư Hàng vẫn hơi lo lắng.
“Nhìn trạng thái vừa nãy của Thiên Đế có thể thấy cô đã hoàn toàn thoát khỏi cơ thể Vũ Như Tử, nói không chừng cô ấy vẫn đang ở chỗ cũ. Chúng ta nhanh chóng trở về xác nhận xem sao.”
Bạch long tỷ tỷ nói.
Trong khi nói chuyện, mỹ nhân rắn công đức lại xuất hiện, dịu dàng ôm lấy Tống Thư Hàng.
“Ngươi nghỉ ngơi một lúc nữa đi, đợi về đến hiện thế ta sẽ gọi ngươi.”
Bạch long tỷ tỷ nhẹ giọng nói.
Tống Thư Hàng gật đầu, cảm giác mệt mỏi ập tới, hắn lại nhắm mắt vào, chìm vào giấc ngủ sâu.
**********
Trong mơ, Tống Thư Hàng biến thành một u linh.
Hắn phát hiện mình bị đựng ở trong một thiết bị nhìn có vẻ vô cùng hiện đại, xung quanh có vô số ánh sáng từ các dụng cụ xẹt qua, đo lường các thông số của hắn.
Ánh sáng từ những dụng cụ này quét tới, khiến hắn cảm thấy vô cùng khó chịu.
Hắn vô thức muốn tránh né nhưng cơ thể u linh lại không cử động chút nào.
[Cảm giác này… lại nhập mộng rồi à?]
Nhập mộng nhiều lần rồi nên Tống Thư Hàng cũng tự tìm ra một quy luật. Cũng giống như những giấc mộng bình thường, cảm giác khi nhập mộng vô cùng chân thật, hơn nữa hắn hoàn toàn không khống chế được cơ thể của mình.
Vậy lần này hắn đi vào giấc mộng của ai đây?
Một u linh ư?
Gần đây mình có tiếp xúc với sinh vật u linh quỷ quái nào à? Chẳng có tí ấn tượng nào hết.
Muốn nhập mộng cần phải có “cơ duyên”.
Cơ duyên này không cố định, có thể là một giọt máu, tiếp xúc với linh hồn, thậm chí còn có thể là do linh quỷ của hắn chạm trán với nhân vật nào đó.
Nhưng tóm lại, trước khi nhập mộng hắn nhất định phải có cơ hội tiếp xúc với đối tượng nhập mộng mới được.
Hắn không thể tự nhiên đi vào giấc mơ của một sự vật mà mình chưa hề tiếp xúc được.
[Nhưng gần đây ta không hề tiếp xúc với bọn u linh quỷ quái nào chứ nhỉ?]
Thời gian trong giấc mộng trôi qua rất nhanh.
Mỗi ngày đều có một dụng cụ khác nhau đi vào, tiến hành quét, kiểm tra u linh mà Tống Thư Hàng nhập vào. Thậm chí có lúc còn tàn nhẫn cắt một miếng từ trên người u linh xuống, vứt vào trong dụng cụ ở phòng bên cạnh để tiến hành xét nghiệm.
Sau khi xét nghiệm xong, phần cơ thể bị cắt ra lại được đưa trở về.
Kể ra cũng lạ, bộ phận bị cắt ra cứ về tới bên cạnh u linh là lại chủ động hợp lại, khôi phục y như cũ.
[Nhìn trời, đã trôi qua bao lâu rồi?]
Sau Thông Nương thì đây chắc hắn là giấc mộng thứ hai khiến người ta muốn sụp đổ.
Thông Nương là một mình tự bén rễ ở đỉnh núi cao, dãi nắng dầm mưa hằng trăm năm.
Mà lần này biến thành một u linh bị giam cầm, hắn bị người ta nghiên cứu bất kể ngày đêm.
So ra, tuy rằng không nhàm chán như cuộc đời của Thông Nương nhưng bị người ta nghiên cứu cũng chẳng phải chuyện vui vẻ gì.
[Còn chẳng bằng cuộc đời cây hành của Thông Nương, ít nhất cô ấy còn giống một ẩn sĩ, chỉ cần yên tĩnh mà ngẩn người thôi.]
Tống Thư Hàng thầm nghĩ.
Tống Thư Hàng nhàn rỗi đến phát ngán, niềm vui mỗi ngày của hắn chính là bị nghiên cứu, sau đó quan sát đống dụng cụ không ngừng thay đổi trong phòng nghiên cứu.
Trong phòng nghiên cứu không có khái niệm thời gian.
Cũng không biết qua bao lâu, phòng thí nghiệm nhìn vô cùng hiện đại này cũng có thay đổi.
Trên vách tường sạch bong mở thêm một cái cửa lớn.
Sau đó có một quả cầu lăn từ cửa vào.
Nó có cơ thể màu bạc, có cảm giác như kim loại. Nhìn giống như một quả cầu được đúc thành từ kim loại nhưng bề mặt lại chuyển động được, như là thể lỏng vậy.
Đại lão quả cầu kim loại thể lỏng!
Nhưng đại lão quả cầu kim loại thể lỏng này không giống vị ở Cửu U kia.
Vị ở Cửu U kia là quả cầu màu đen, còn vị ở trước mặt hắn bây giờ là màu bạc.
[Thiên Đạo]
Tống Thư Hàng lập tức hiểu ra.
Đây chính là đương kim Thiên Đạo.
Vào thời viễn cổ, nó đột nhiên xuất hiện, tranh giành vị trí Thiên Đạo với Thánh Nhân Nho Gia.
Đương kim Thiên Đạo vô cùng thần bí, không ai biết thông tin về nó.
Gốc gác, lai lịch, thuộc hệ tu luyện nào, có năng lực đặc biệt gì, tất cả mọi thứ về nó đều là một câu đố. Nó không phải là người, không phải quỷ, không phải thú, không phải yêu, không phải ma cũng chẳng phải thần, nó không giống với bất cứ sự tồn tại nào trên đời này. Không những là cơ thể, cả cách thức tấn công, hệ thống tu luyện đều hoàn toàn khác với tất cả các hệ tu luyện giả.
Thánh Nhân Nho Gia và nó đại chiến mười năm, cuối cùng vì tiêu hao quá nhiều năng lượng nên thất bại.
Ngoại trừ trận chiến với Thánh Nhân Nho Gia, trong chư thiên vạn giới không ai gặp lại nó.
Nó đột nhiên xuất hiện, đột nhiên trở thành Thiên Đạo rồi từ đó về sau không xuất hiện trước mặt mọi người nữa.
Tin tức duy nhất có liên quan đến nó là chuyện Nho gia biến mất.
Việc đó là do quả cầu kim loại thể lỏng sử dụng cơ hội vào hiện thế một lần duy nhất của chúa tể Cửu U, đánh tan Nho gia vốn đang phồn vinh năm đó.
Sau này, theo như suy đoán của các đại năng trong chư thiên vạn giới, đương kim Thiên Đạo đã bước vào giai đoạn lập trình hóa. Mà cách đây không lâu, Thiên Đạo có biến, rất có thể nó phải nhường lại vị trí của mình.
“Kiệt tác đến từ Thiên Đạo đời thứ ba, linh quỷ chân chính đầu tiên trong trời đất - Mảnh vỡ của Quỷ Thần.”
Thiên Đạo quả cầu kim loại thể lỏng đi đến bên u linh mà Tống Thư Hàng biến thành, nhẹ giọng nói.
Mảnh vỡ Quỷ Thần?
Kiệt tác của Thiên Đạo đời thứ ba á?
Đó chẳng phải là mảnh vỡ của Trình Lâm à! Trình Lâm là cách thoát thân mà Thiên Đạo thứ ba bồi dưỡng ra. Thiên Đạo thứ ba dùng cô để hồi sinh Rồng Đốm two, thoát khỏi hạn chế của chúa tể Cửu U.
Về sau Trình Lâm vỡ thành các mảnh nhỏ, tới nay vẫn chưa khôi phục hoàn toàn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận