Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2913: Vì thế không thể đợi tiếp được nữa

Chương 2913: Vì thế không thể đợi tiếp được nữa
Hai tay A Thập Lục nâng đầu Tống Thư Hàng lên, cô nói:
“Thư Hàng, ngươi có muốn đoán tâm nguyện ban đầu của A Thập Lục không?”
“Tâm nguyện?”
Tống Thư Hàng nhìn cô, bắt đầu suy tư.
Bạch long tỷ tỷ bay lượn trên không trung mà không theo quy tắc nào, cho dù hai người các ngươi có ngọt ngào thế nào đi chăng nữa, trong mắt ta cảnh tượng này vẫn vô cùng kinh hãi.
Mặc dù là chính cô mang đầu của Tống Thư Hàng tới nhưng cô vẫn không nhịn được mà phải đâm chọc.
“Đoán được chưa?”
Ttl hỏi.
Tống Thư Hàng ngại ngùng hỏi:
“Lấy ta về à?”
Không phải hắn tự luyến đâu, đây là đáp án mà trước kia A Thập Lục từng chính miệng ám hiệu với hắn.
Khi đó Tống Thư Hàng còn chưa chứng đạo Huyền Thánh, vẫn là một tay mơ. Một hôm nào đó, Tô thị A Thập Lục đột nhiên bộc lộ khí thế, cứ muốn bàn luận mấy vấn đề ảo diệu như “tương lai, đạo lữ” với hắn.
Khi đó Tống Thư Hàng không chín chắn, cũng không có kinh nghiệm phong phú như bây giờ.
Đến giờ hắn vẫn còn nhớ A Thập Lục từng hỏi hắn có cân nhắc tới chuyện gả đi không. Thực ra là do lúc đó Tô thị A Thập Lục quá bá đạo, khiến hắn cả đời khó quên.
Hắn nghi ngờ nếu như lúc đó Tô thị A Thập Lục bá đạo hơn chút nữa, nói không chừng hắn sẽ kinh sợ mà gật đầu, đồng ý gả vào Thiên Hà Tô thị luôn rồi.
“Phụt ~”
Bạch long tỷ tỷ nghe thấy đáp án này, không nhịn đươc mà bật cười.
Nói gì đi nữa Bá Tống ngươi hôm nay cũng đã là tồn tại khiến trẻ con trong Chư Thiên Vạn Giới nín khóc, đáp án của ngươi... ngươi bị cướp đoạt chắc?
Sợi tóc ngố của Sở các chủ trên đỉnh đầu Tống Thư Hàng: “...”
Sở các chủ thấy hơi mất mặt, cô đang suy có nên rút tóc ngố về thế giới hạch tâm trước không.
“Sao ngươi vẫn còn nhớ chuyện này thế.”
Tô thị A Thập Lục hơi mất tự nhiên.
Nhưng không đợi Tống Thư Hàng trả lời, cô đã nói tiếp:
“Trước khi bước vào thí luyện cuối cùng của Thiên Hà Tô thị, A Thập Lục có tâm nguyện là muốn được tiếp tục sống để đến gặp ngươi.”
Một tâm nguyện vô cùng đơn giản rồi lại không đơn giản, lần đó Tô thị A Thập Lục chịu thiên kiếp, không chỉ bị thương ở nhục thân mà còn thương tổn đến hồn phách, rất khó giải quyết.
“Bây giờ, tâm nguyện đó của A Thập Lục đã thành hiện thực rồi.”
Tô thị A Thập Lục giơ đầu của Tống Thư Hàng lên cao, nói.
Cùng lúc đó, trái tim lưu ly trong ngực cô như “đạp chân ga”, bắt đầu đập nhanh lên.
Hình như cô hơi căng thẳng.
Sợi tóc ngố của Sở các chủ:
“Lấy Thư Hàng là sao vậy?”
“Đó là phiên bản thăng cấp tâm nguyện ban đầu của A Thập Lục.”
Tô thị A Thập Lục đáp.
Tống Thư Hàng trầm mặc: “...”
Lúc này hắn đã nhận ra, khi nói tới tâm nguyện, Tô thị A Thập Lục luôn dùng “A Thập Lục” để xưng hô bản thân mình.
Mặc dù như thế khá đáng yêu nhưng cô liên tục dùng “A Thập Lục” để tự xưng, khiến Tống Thư Hàng cảm thấy hơi kỳ lạ.
Hắn liếc bạch long tỷ tỷ một cái, phát hiện ra dường như bạch long tỷ tỷ cũng chau mày, như đang suy nghĩ gì đó.
Long mộ yên tĩnh lại, chỉ còn lại tiếng trái tim lưu ly đập.
Dường như Tô thị A Thập Lục đang căng thẳng... Tống Thư Hàng cũng căng thẳng theo.
Trong đầu hắn hiện lên vô số suy đoán.
Mà trong những suy đoán này có hơn phân nửa khiến người ta lo lắng.
Trái tim lưu ly vẫn đang đập nhanh lên.
Sau khi cảm giác được trái tim lưu ly đã đập với tốc độ gần như cực hạn, cuối cùng Tống Thư Hàng cũng chuẩn bị kháng xung kích cho bản thân xong.
Sau đó, hắn gắng hỏi:
“A Thập Lục two?”
Đây là nguyên nhân khiến Tống Thư Hàng căng thẳng.
Trong thí luyện Thiên Hà Tô thị cuối cùng của A Thập Lục, có hàng trăm Tiểu Thập Lục khác nhau được thu thập lại.
Mà Tô thị A Thập Lục trước mặt này vẫn là A Thập Lục ban đầu ư?
Có lẽ nào đã bị biến thành Tô thị A Thập Lục two rồi không?
Trước đây Tống Thư Hàng cũng từng lo lắng điều tương tự, lúc đó hắn đã lén dùng giám định bí pháp với A Thập Lục và xác thực với bạch long tỷ tỷ.
Đáp án lúc trước đều là “A Thập Lục vẫn là A Thập Lục”, cho dù có hóa thành rồng nhưng bản chất của cô chưa từng thay đổi.
Nhưng hôm nay Tống Thư Hàng không thể tiếp tục tin tưởng đáp án lúc trước nữa.
Bởi vì mỗi một lời nói hành động của Tô thị A Thập Lục trước mặt hắn đều lộ ra vẻ quỷ dị.
Nếu như nghĩ kỹ... thực ra kể từ lúc A Thập Lục “xuất quan” đã có một số thay đổi rồi.
Trước đây Tống Thư Hàng cho rằng do A Thập Lục trải qua phong ba cuộc đời, sinh tử luân hồi nên tính cách thay đổi.
Nhưng bây giờ nghĩ lại hắn thấy vô cùng hoảng sợ.
Tống Thư Hàng nhìn môi của Tô thị A Thập Lục, đợi câu trả lời của cô.
Hắn đã chuẩn bị nghênh đón kết quả xấu nhất.
Thế nhưng nếu như trước mặt hắn là A Thập Lục two, hắn có thể bình tĩnh đối mặt không?
Đến cả bạch long tỷ tỷ cũng nhìn chằm chằm A Thập Lục... Hình như cô cũng phát hiện ra có điều bất thường thì phải? Hoặc là khi bạch long tỷ tỷ phụ thân trên người A Thập Lục, người mà cô vẫn luôn tiếp xúc thực ra là A Thập Lục two?
Ở bên dưới, Tô thị A Thập Lục lắc đầu đáp:
“Không phải two.”
Tống Thư Hàng thở phào nhẹ nhõm.
“Vậy là three à?”
Sợi tóc ngố của Sở các chủ hỏi.
Ngụm khí Tống Thư Hàng vừa mới thở phào ra lại nghẹn ngay lồng ngực, lên không được mà xuống cũng chẳng xong.
Trong thế giới hạch tâm.
Trái tim vốn đã hơi bình ổn của Tống Thư Hàng lại lập tức đập nhanh lên.
Tiếng tim đập như đánh trống khiến cho các vị tiên tử Bạch Cốt Tiên Cơ, Phượng Nghi Cầm Chủ tò mò.
Rốt cuộc đầu của Tống Thư Hàng đã trải qua những gì ở chỗ bạch long tỷ tỷ vậy, sao tiếng tim đập lại cứ như đang diễn tấu “Tướng Quân Lệnh”, nhịp trống dồn dập thế.
“Đang chơi trò gì kích thích lắm à?”
Bạch tiền bối suy tư:
“Về ta phải hỏi Tống Thư Hàng xem hắn đang chơi gì, nếu như hay thì chúng ta cũng chơi luôn.”
“Ý kiến hay đó Bạch tiền bối.”
Vũ Nhu Tử tán thành.
Thứ có thể khiến tim Tống tiền bối đập nhanh như thế chắc chắn phải là một trò chơi rất thú vị nhỉ?

“Cũng không phải three luôn, không như các ngươi tưởng tượng đâu.”
Tô thị A Thập Lục nói:
“Thí luyện rất thuận lợi, sự tồn tại của A Thập Lục chưa từng bị thay thế.”
Tống Thư Hàng lại thở phào nhẹ nhõm lần nữa.
Đứng ở lập trường của hắn, hắn vẫn hy vọng thí luyện của A Thập Lục thành công thuận lợi, không xảy ra vấn đề gì, không xuất hiện mấy kiểu như two hay three gì đó.
Con người luôn ích kỷ, Tống Thư Hàng cũng không thể vô tư công bằng trong tất cả mọi chuyện được.
“Vậy thì A Thập Lục xuất hiện với trạng thái gì?”
Thân là khán giả, sợi tóc ngố của Sở các chủ nhìn rõ mọi chuyện nhất.
Tô thị A Thập Lục đáp:
“Ừm, nếu nói đến trạng thái… ta có thể coi như là Tô Thị A 16.1.”
Tống Thư Hàng: “???”
Bạch long tỷ tỷ: “…”
“Đây là cái giá phải trả của thí luyện Thiên Hà, nói cách khác, nó là một phần của thí luyện.”
Tô thị A Thập Lục giải thích.
“Nó gần như chế độ mô phỏng nhân cách ấy. Đây vừa là cái giá của thí luyện vừa là một đảm bảo để hoàn thành bước cuối cùng của thí luyện. Biến nhân cách thứ hai chủ động mô phỏng trở thành điểm trung chuyển chịu đựng tất cả thông tin của Tiểu Thập Lục thay cho bản thể. Như thế cũng đề phòng được chuyện sau khi hoàn thành thí luyện, nhân cách chính bị thông tin của các Tiểu Thập Lục tấn công, tách thành hàng trăm ý thức nhỏ.”
“Vậy nhân cách chính của A Thập Lục đâu?”
Tống Thư Hàng hỏi.
“Vẫn luôn ở đây, nhưng nó đang vận hành back-end. Ví dụ như hiện giờ này, nhân cách chính vẫn hoạt động đó… Nhưng để tránh xảy ra chuyện ngoài ý muốn, cần giữ trạng thái này thêm một thời gian nữa.”
Tô thị A Thập Lục nói:
“Vốn dĩ chúng ta nghĩ mình có đủ thời gian từ từ ở bên ngươi, bồi dưỡng cảm ngộ, nước chảy thành sông.”
Tốt nhất có thể chống đỡ được đến khi nhân cách chính trở về chế độ front-end.
Nhưng tốc độ thăng cấp của Tống Thư Hàng quá nhanh.
Nhanh đến nỗi dù Tô thị A Thập Lục không ngừng thay đổi tiết tấu của mình cũng không kịp.
Chẳng mấy chốc Thư Hàng đã triệt sản rồi.
“Vì thế không thể đợi thêm nữa.”
Tô thị A Thập Lục nhìn phía sau Tống Thư Hàng, nói:
“Linh quỷ tiên tử.”
Có một đôi tay vươn ra từ sau Tống Thư Hàng.
Linh quỷ tiên tử ôm cổ hắn, bay ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận