Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1463: Lưỡi của thần

Chương 1463: Lưỡi của thần
Khi người chủ trì tuyên bố xác định Tống Thư Hàng giành được một ghế thì vị tiên tử có nước sông mẫu tử đã đứng phắt dậy rồi giơ tay rất hăng hái.
“Đến lượt ra lên sàn rồi. Bá Tống tiền bối, ta không phục, ta muốn khiêu chiến ngươi!” Thải Vân Tiên Tử hô lớn.
Tống Thư Hàng đan tay chống cằm, cố tạo ráng cho thật bình tĩnh rồi nói: “Tốt lắm, Thải Vân Tiên Tử, cô định khiêu chiến ta như thế nào đây?”
Dù sao cũng phải chấp nhận khiêu chiến, thế thì trước tiên phải tạo cho đối phương áp lực về mặt khí thế cái đã.
Mình càng bình tĩnh thì Thải Vân Tiên Tử sẽ càng bối rối.
Đặc biệt là trên đầu hắn còn có cái danh “Nghìn năm đệ nhất thánh” nữa chứ, chỉ riêng cái danh này thôi đã đáng mấy tấn áp lực rồi.
Nếu cần thì hắn có thể triệu hồi mỹ nhân rắn công đức và hư ảnh thánh viên để tăng cường khí thế.
“Xin hãy chờ một chút, Thải Vân Tiên Tử.” Lúc này, đệ tử Trường Sinh Kiếm Tông chủ trì hoạt động giành ghế vội vàng nói: “Theo quy trình thì chúng ta phải xác định đủ chủ nhân của cả tám ghế, sau đó mới triển khai hoạt động khiêu chiến được.”
Vì đệ tử Trường Sinh Kiếm Tông này làm việc nghiêm túc và công bằng nên mới được chọn làm người chủ trì. Nhưng vì làm việc quá nghiêm túc mà thi thoảng hắn hơi bị cứng nhắc.
“Tiểu đạo hữu chủ trì à, bảy ghế kia không vội! Bây giờ xác định rõ suất của Bá Tống Huyền Thánh mới là quan trọng nhất.” Thải Vân Tiên Tử lớn tiếng nói.
“Đúng đúng đúng, Thải Vân Tiên Tử nói đúng lắm. Bọn ta muốn nhìn thấy Bá Tống Huyền Thánh chấp nhận khiêu chiến giành ghế. Bảy ghế kia để sau rồi tính.” Các đạo hữu trong Thực Tiên yến nhao nhao đề nghị.
“Bây giờ chuyện quan trọng nhất chính là trận khiêu chiến của Thải Vân Tiên Tử với Bá Tống đạo hữu, những việc khác chỉ là thứ yếu thôi.”
Đây là nguyện vọng của tất cả mọi người.
“Vậy thì được thôi.” Người chủ trì thỏa hiệp.
Hắn cảm thấy nếu không thỏa hiệp thì e rằng hôm nay khó mà đứng thẳng để rời khỏi sảnh tiệc Thực Tiên yến này được. Ánh mắt của mọi người cứ như sắp sửa ăn tươi nuốt sống hắn vậy.
“Người chủ trì đồng ý rồi, Bá Tống tiền bối ta muốn khiêu chiến ngươi!” Thải Vân Tiên Tử lại hô lên.
Tống Thư Hàng vẫn duy trì tư thế hai tay chống cằm, bình thản nói: “Nếu cô đã muốn khiêu chiến thì tới đây đi. Cô định khiêu chiến ta bằng cách thức nào?”
Khả năng đấu chính diện rất thấp. Bởi vì hắn đeo hai cái phong hiệu là Bá Tống Huyền Thánh và Bá Nho Huyền Ma, cho nên ai muốn dùng vũ lực đánh chính diện với hắn đều phải suy nghĩ lại cho cẩn thận.
Dù trên thực tế thì hắn chỉ là một tu sĩ nho nhỏ vừa mới lên ngũ phẩm không lâu mà thôi.
“Ta đã chuẩn bị sẵn sàng phương thức khiêu chiến rồi!” Thải Vân Tiên Tử nói: “Bá Tống tiền bối, đây là Thực Tiên yến, vậy chúng ta sẽ lấy “Tiên trân” làm chủ đề để so tài có được không?”
Tống Thư Hàng mỉm cười, lắc đầu từ chối: “Thải Vân Tiên Tử, ta không phải là tiên trù, cho nên chúng ta không thể dùng tiên trân làm hạng mục so tài được đâu.”
“Ta biết, ta cũng không phải là tiên trù. Xin Bá Tống tiền bối hãy nghe ta nói cho hết đã. Chúng ta sẽ không so tài làm tiên trân, mà là thi thố phẩm tiên trân.” Thải Vân Tiên Tử nói: “Từ vòng hoạt động thứ hai đến giờ, Thực Tiên yến đã có thêm bốn món đồ ăn nữa. Chúng ta dùng bốn món tiên trân này làm hạng mục tranh tài đi. Chúng ta sẽ nếm từng món một rồi phân tích nguyên liệu trong món ăn, ai phân tích ra nhiều nguyên liệu hơn thì người đó thắng!”
Tống Thư Hàng: “…”
Ta đã được ăn mấy món tiên trân đâu, biết cái quái gì về nguyên liệu nấu ăn của tiên trân cơ chứ?
Song Tống Thư Hàng cũng rất tò mò. Thải Vân Tiên Tử cầm nước sông mẫu tử trong tay, không biết cô ấy định bắt mình uống như thế nào đây?
“So tài phẩm đồ ăn trong Thực Tiên yến, chủ đề hợp lắm.” Lệ Chi Tiên Tử cười nói.
“Nhưng nếu so bốn món ăn mà hòa nhau thì sao?” Tô Thị A Thập Lục hỏi.
“Nếu sau bốn món ăn mà kết quả là hai thắng hai thua thì ván quyết định sẽ là trận thứ năm. Đến lúc đó chúng ta sẽ dùng nước sông mẫu tử để quyết một trận thắng thua.” Thải Vân Tiên Tử đáp. Cô đang chờ chính thời khắc này đây.
Tống Thư Hàng: “…”
Xem ra Thải Vân Tiên Tử rất tin tưởng vào bản thân mình. Thậm chí cô ấy còn tự tin mình sẽ tạo ra được cục diện hai trận thắng, hai trận thua, để đưa cuộc đấu vào trận thứ năm?
“Nếu như trong bốn trận so tài trước đó, ta thắng ba trận thì sao?” Tống Thư Hàng tiếp tục duy trì tư thế hai tay chống cằm mà nói với giọng bình thản.
“Vậy thì để trừng phạt vì khiêu chiến thất bại, ta sẽ tặng một phần nước sông mẫu tử cho Bá Tống tiền bối, còn ta tự uống một phần ngay ở đây.” Thải Vân Tiên Tử đáp.
Thải Vân Tiên Tử không sợ mang thai ngay tại chỗ sao?
Cô ấy có bí quyết tất thắng, hay là có đan dược giải được hiệu lực của nước sông mẫu tử vậy?
Lúc này, Bạch tiền bối cầm số rút thăm của mình chạy lon ton về chỗ rồi nhẹ nhàng nhảy lên ghế ngồi.
“Nước sông mẫu tử à? Thứ này không tệ. Theo ta được biết, ngoại trừ việc uống xong sẽ mang thai và sinh ra một cục thịt vô dụng thì nó còn có hiệu quả khi thăng cấp từ cảnh giới lục phẩm lên thất phẩm đấy. Khi thăng cấp từ lục phẩm lên Tôn Giả thất phẩm, thể nội của tu sĩ sẽ mọc ra một đóa sen, từ đóa sen ấy sinh ra Nguyên Anh. Luyện chế nước sông mẫu tử thành đan dịch cho tu sĩ lục phẩm đỉnh phong uống vào sẽ giúp tăng cường tỉ lệ và cường độ ngưng tụ Nguyên Anh.” Bạch tiền bối nói tiếp: “Là một bảo vật không tồi.”
Tống Thư Hàng gật đầu, sau đó nói với Thải Vân Tiên Tử: “Không cần uống nước sông mẫu tử ngay ở đây đâu, nếu ta thắng thì cứ giao cả hai phần cho ta là được.”
Trước khi cuộc so tài bắt đầu, tốt hơn hết là nên tiếp tục tạo áp lực cho đối thủ.
“Được.” Thải Vân Tiên Tử quả quyết.
“Ta còn chưa nói xong đâu.” Tống Thư Hàng mỉm cười. Hắn còn phải tạo thêm áp lực cho Thải Vân Tiên Tử trước trận đấu chứ.
“Xin Bá Tống tiền bối cứ nói.” Thải Vân Tiên Tử nói.
Tống Thư Hàng bình thản nói tiếp: “Đổi hình phạt uống nước sông mẫu tử thành để ta nhìn một cái đi.”
Thải Vân Tiên Tử bất giác lùi một bước về phía sau, đè tay lên bụng mình, cả người run bắn lên.
“Sao thế? Dám uống nước sông mẫu tử tại chỗ mà không dám để ta nhìn một cái à?” Tống Thư Hàng chống tay lên cằm, cất giọng nhẹ nhàng, trong ánh mắt dường như có ánh sáng quỷ dị tỏa ra.
Tất cả mọi người đều tránh né ánh mắt của Bá Tống Huyền Thánh theo bản năng, không dám nhìn thẳng vào hai mắt hắn.
Vũ Nhu Tử ở bên cạnh nhỏ giọng nói: “Tống tiên bối bây giờ trông cứ như trùm phản diện ấy.”
“Được, một lời đã định!” Thải Vân Tiên Tử nghiến răng nói. Cô tuyệt đối sẽ không thua! Cô có lòng tin với chính bản thân mình.
“Vậy, cuộc so tài bắt đầu. Để tránh gian lận, xin Bạch tiền bối hãy ra tay ngăn chặn tất cả thuật truyền âm nhập mật. Mặt khác, sau khi chúng ta nếm xong một món ăn thì sẽ viết nguyên liệu nấu ăn mà mình phán đoán ra lên một tờ giấy.” Tống Thư Hàng nói.
Bạch tiền bối nhỏ gật đầu: “Không thành vấn đề, cứ giao cho ta.”
Trường Sinh Kiếm Tông chuẩn bị cho Tống Thư Hàng và Thải Vân Tiên Tử mỗi người một cái bàn và bốn phần tiên trân nhỏ.
“Bá Tống tiền bối, trước khi bắt đầu so tài, ta có chuyện này muốn nói cho ngươi biết.” Thải Vân Tiên Tử vươn đầu lưỡi ra, liếm môi tinh nghịch rồi nói: “Thực ra khi mở khẩu khiếu ở cảnh giới nhất phẩm, ta đã có được thiên phú Lưỡi Của Thần, có thể phân tích được toàn bộ món ngon mà ta được nếm, cụ hiện hóa mĩ vị của đồ ăn vào tâm trí ta và liệt kê thành phần của chúng. Trừ đạo hiệu Thải Vân ra, ta còn có một đạo hiệu khác là Mỹ Thực Nữ Vương. Cho nên Bá Tống tiền bối à, lần tranh tài này ngươi thua chắc rồi. Nhất định ta sẽ bắt ngươi uống cạn nước sông mẫu tử, để ngươi mang thai trước mặt tất cả mọi người!”
Tống Thư Hàng: “…”
“Thải Vân Tiên Tử, 666!”
“Lưỡi Của Thần, thần kĩ của mỹ thực gia, Thải Vân Tiên Tử xử đẹp Bá Tống tiền bối đi! Bá Tống tiền bối lọt hố rồi!”
“Thải Vân Tiên Tử cố lên, bắt Bá Tống tiền bối nếm thử mùi vị mang thai đi!”
“Bá Tống tiền bối mang thai nhất định vẫn rất đẹp trai!”
“Bá Tống tiền bối sinh con nhất định là càng đáng yêu hơn!”
Tống Thư Hàng bình tĩnh ngồi ở chỗ mình, nói: “Thì ra là thế, Lưỡi Của Thần chính là cội nguồn cho cô sự tự tin để khiêu chiến với ta sao?”
Trong tình huống bình thường, đối mặt với loại hack của mỹ thực gia như Lưỡi Của Thần thì Tống Thư Hàng hoàn toàn không có phần thắng.
Cho nên hắn chỉ có thể sử dụng thủ đoạn của chính mình thôi.
“Thực ra ta cũng có một kĩ năng tương tự.” Tống Thư Hàng lại đan tay chống dưới cằm: “Cho nên lần so tài này chính là thi xem Lưỡi Của Thần của cô lợi hại, hay là thủ đoạn của ta cao minh hơn.”
“Vậy thì chúng ta quyết thắng bại đi, Bá Tống tiền bối!” Thải Vân Tiên Tử giơ đũa lên, bắt đầu nếm thử món ăn đầu tiên.
Món ăn đầu tiên là tiên trân Ngư Thiện.
Sau khi nếm một miếng, Thải Vân Tiên Tử nhắm mắt lại, bắt đầu dùng Lưỡi Của Thần tỉ mỉ cảm nhận nguyên liệu và thành phần trong ngư thiện.
“Món cá này được kết hợp từ ba loại cá khác nhau, ba loại mùi vị riêng biệt được Biệt Tuyết Tiên Cơ dung hợp một cách hoàn hảo để tạo nên hiệu quả hương vị tăng gấp mấy lần. Nếu như ta không có Lưỡi Của Thần thì khó mà nếm ra được sự khác biệt cực nhỏ giữa ba loại cá ấy.” Thải Vân Tiên Tử thầm nghĩ trong lòng.
Sau đó cô lại uống một ngụm canh để phân tích nguyên liệu được sử dụng trong đó.
Lưỡi Của Thần có thể cụ hiện hóa hương vị của đồ ăn trong đầu óc cô và phân tích ra tất cả các loại nguyên liệu của nó.
Chỉ trong nháy mắt đã có hơn mười loại nguyên liệu và phương pháp luyện chế khác nhau hiện lên trong não hải của Thải Vân Tiên Tử.
Thải Vân Tiên Tử mỉm cười.
Chưa kết thúc đâu! Chỉ cần là mỹ thực gia của tiên giới thì đều có thể nếm ra được mười loại vật liệu và phương thức luyện chế này. Lưỡi Của Thần của Thải Vân Tiên Tử có thể tiến thêm một bước để phát hiện ra mùi vị ẩn giấu sâu hơn.
Trong lúc suy tư, Thải Vân Tiên Tử quay đầu nhìnBá Tống tiền bối ngồi đối diện với mình.
Sau đó cô thấy Tống Thư Hàng cho tỏm miếng tiên trân ngư thiện vào miệng, nhai nuốt, chẳng khác gì trâu gặm mẫu đơn.
Thải Vân Tiên Tử: “???”
Ăn như thế thì làm sao mà nếm ra mỹ vị và nguyên liệu ẩn chứa trong tiên trân của Biệt Tuyết Tiên Cơ được chứ?
Chẳng lẽ Bá Tống tiền bối đã chịu thua rồi sao?
Ở phía đối diện, Tống Thư Hàng sung sướng lau miệng: “Ngon ghê.”
Sau đó, hắn âm thầm vuốt ve tay phải của mình, thi triển một đạo Trì Dũ Thuật, chữa lành vết thương trên cánh tay.
Trước khi ăn, hắn đã dùng bí pháp giám định để giám định ra toàn bộ nguyên liệu và trình tự nấu ăn của món ngư thiện kia rồi.
Sau đó hắn nhấc bút lên, viết các nguyên liệu xuống nhanh như gió.
Bạn cần đăng nhập để bình luận