Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 247: Thiên thạch...bùm!

Chương 247: Thiên thạch...bùm!
Nhìn thấy vẻ mặt kinh ngạc của Tống Thư Hàng, ba Tống nghi hoặc hỏi:
“Không quay xong kịp trước tết à? Thế các con cần bao lâu? Đúng rồi, định quay kiểu gì thế? Là quay phim hài như kiểu chiếu trên mạng đấy à?”
“Khụ, không phải ạ.”
Tống Thư Hàng vỗ ngực nói:
“Ba cứ yên tâm đi, có thể làm xong trước tết, chắc chắn sẽ làm xong ạ!”
Mặc kệ thế nào, trước năm mới hắn nhất định phải làm xong bộ phim ngắn đó mới được!
Hơn nữa, hắn nhất định phải vào vai nhân vật nhà giàu kia mới được... kiểu giàu nứt đố đổ vách cho tiền boa cũng mấy trăm ngàn, siêu xe có mấy trăm chiếc ấy...
Đúng là con người thì không nên nói dối, mà đã lỡ nói dối rồi thì phải trả giá rất đắt.
Để về nhà hỏi xem trong nhóm Cửu Châu Số 1 vạn năng có bị tiền bối bào đầu tư sản xuất ngàng điện ảnh hay không.
Theo như những gì Tống Thư Hàng hiểu về các tiền bối trong nhóm, thì thế lực của các tiền bối đã vươn tới mọi ngành nghề trên thế giới này rồi, thậm chí còn có người đầu tư máy thăm dò sao Hỏa nữa mà.
Nói không chừng thật sự sẽ có vị tiền bối nào đó mở công ty điện ảnh, đến lúc đó hắn có thể mặt dày mày dạn xin tiền bối giúp hắn làm một bộ phim ngắn. Hắn có thể đóng vai thổ hào miễn phí không oán không hận, sai gì làm nấy, cũng không cần nhận lương.
...
Trên đường núi, Triệu Nhã Nhã dựa vào lan can. Chỗ cô đứng thuận chiều gió, nên vừa vặn có thể nghe rõ cuộc trò chuyện của bác Lã, ba Tống và Tống Thư Hàng.
“Đang nói dối à?”
Triệu Nhã Nhã lẩm bẩm, dù cách khá xa, nhưng chỉ cần cô nhìn những động tác thân thể cực nhỏ của Tống Thư Hàng, là có thể đoán ra ngay hắn đang nói dối.
Dù là giấy phép lái xe hay là bộ phim kia thì đều là nói dối.
...
Tống Thư Hàng chia ra hai lần đưa ba Tống và bác Lữ lên đường núi, lại xách vali của mình lên cùng.
Triệu Nhã Nhã giúp ba người kiểm tra thân thể sơ qua, ngoại trừ bác Lữ bị trật eo ra thì những người còn lại không thấy có tình trạng khác thường nào.
Sau đó, cô nói với ba Tống:
“Dượng, con và bạn đưa mọi người về nhà trước nhé... Nhưng chắc là phải đi hai lượt mới được.”
Ba người các cô chạy xe thể thao hai chỗ, một chuyến chỉ chở được ba người.
“Chị Nhã Nhã, các chị đưa ba em và bác Lữ về nhà trước đi, sau đó hãy quay lại đón em.”
Tống Thư Hàng cười nói:
“Đúng lúc em cũng phải báo tin cho bạn em cái đã, để anh ta giúp kéo chiếc máy kéo bên dưới lên đây.”
“Được, em chờ ở chỗ này, chị sẽ quay lại đón em ngay.”
Triệu Nhã Nhã gật đầu nói.
...
Ba người ba Tống lên xe của nhóm Triệu Nhã Nhã, chiếc vali to của Tống Thư Hàng cũng đưa cho Triệu Nhã Nhã mang về nhà trước...
Đợi sau khi nhóm Triệu Nhã Nhã đã đi xa, Tống Thư Hàng nhẹ nhàng thở ra một hơi.
Sau đó, hắn lại nhảy đến chỗ máy kéo.
Trên máy kéo còn dán phù văn trận pháp của Bạch Tôn Giả, ngoại trừ tờ giúp gia cố thân xe ra thì cứ xé những tờ còn lại xuống trước cho an toàn.
Ngoài ra sau thùng xe còn có một tảng thiên thạch lớn nữa.
Lần này không có người bên ngoài đứng nhìn, Tống Thư Hàng vận dụng thân pháp 'quân tử vạn lý hành', xuống hai cái đến chỗ máy kéo.
Tống Thư Hàng nghĩ thầm ‘Chuyển máy kéo đi trước đã.’
Tiện tay, hắn giơ tay cầm máy kéo.
“Hây!”
Hắn khẽ quát một tiếng, khí huyết chi lực ở trong tâm khiếu và nhãn khiếu bốc lên, công pháp phụ trợ ‘bất động kim cương thân’ tự động vận chuyển, khiến bên ngoài thân thể hắn hiện lên một tầng màu vàng nhạt.
Ngay sau đó, hai tay Tống Thư Hàng dùng sức, nhấc mạnh lên!
Ban đầu chiếc máy kéo bị lật ngửa như con rùa, nay dễ dàng bị lật lại như cũ —— đây cũng là vì trên thân chiếc máy kéo này có trận pháp giúp giảm bớt trọng lực của Bạch Tôn Giả giúp đỡ.
Sau đó, hắn dùng sức, âm thầm vận chuyển 'kim cương bản bản quyền pháp', dùng lực của khiếu huyệt. Chiếc máy kéo bị lật lại, lúc đặt xuống phát ra tiếng vang ầm ầm thật lớn.
Ngoại trừ việc bị chảy chút dầu ra thì chiếc xe kéo này không bị gì cả.
Nhưng khối thiên thạch trên mặt đất này, không biết có phải vì rơi từ trên cao xuống không, hay là vì sức nặng của thân xe máy kéo đè lên nó, mà vỏ ngoài của nó đột nhiên xuất hiện rất nhiều vết nứt.
Tống Thư Hàng tò mò ngồi xuống bên cạnh thiên thạch:
“Lạ thật, sao khối thiên thạch này lại yếu như thế nhỉ?”
Vì lúc lần đầu tiên thấy thì khối thiên thạch này đang đè theo Vân Vụ đạo trưởng của Không Không Đạo Môn, nện hắn rớt xuống từ trên không trung, sau cùng còn tạo ra một cái hố to trên mặt đất.
Nếu như khối thiên thạch này thật sự dễ vỡ như vậy... thì lúc trước khi nó đập Vân Vụ đạo trưởng rơi xuống đất thì đã sớm vỡ vụn luôn rồi mới đúng chứ?
Ngoài ra... Tống Thư Hàng nhớ rõ lúc đầu khi mình chuyển khối thiên thạch này, hình như hắn cảm nhận được khí tức của Bạch Tôn Giả từ trên thiên thạch thì phải. Rốt cuộc khối thiên thạch này có lai lịch thế nào đây?

Vì vậy Tống Thư Hàng đến gần khối thiên thạch này, cẩn thận đánh giá.
“Nếu nhìn kỹ... hai phía trên dưới của khối thiên thạch này khá bằng phẳng, giống như bị cắt ngang thì phải.”
Tống Thư Hàng nghĩ thầm.
Mặt dưới hình như còn có khí tức của Vân Vụ đạo trưởng. Xem ra lúc Vân Vụ đạo trường gặp phải khối thiên thạch này, đã cố gắng dùng kiếm chém vỡ thiên thạch, sau đó để lại một đường cắt trên thiên thạch.
Mà mặt bên trên, nếu cảm ứng cẩn thận thì có thể cảm giác được khí tức cuat Bạch Tôn Giả.
Nhưng tại sao trên thiên thạch lại có khí tức của Bạch tiền bối?
Tống Thư Hàng thầm nghĩ:
“Liệu có phải là do mấy thanh ‘phi kiếm dùng một lần’ do Bạch tiền bối bắn lên vũ trụ không nhỉ?”
Đặc biệt là gần đây, tiền bối đã bắn không ít ‘phi kiếm dùng một lần’ lên vũ trụ.
Nếu là những phi kiếm dùng một lần kia bắn trúng thiên thạch, chém vỡ nó thì đúng là sẽ lưu lại những vết chém như vậy.
Ngón tay của Tống Thư Hàng miết nhẹ lên vết nứt trên thiên thạch, dùng tinh thần lực cảm ứng khí tức ở bên trong.
“Hóa ra là thế!”
Bây giờ thì hắn đã hiểu.
Từ giữa vết nứt của thiên thạch, còn có thể cảm nhận được vết tích kiếm khí của Bạch tiền bối và kiếm khí của Vân Vụ đạo trưởng va chạm để lại.
Hai kiếm khí tiến hành giao phong qua vật trung gian là tảng thiên thạch này, nên đã phá hủy phần lớn cấu tạo bên trong thiên thạch.
Cho nên, lúc đó Tống Thư Hàng đưa thiên thạch lên xe mới cảm thấy thiên thạch ‘nhẹ’ đến lạ lùng.
Đó là vì khối thiên thạch này ‘bề ngoài tô son nạm ngọc, bên trong mục nát’, chỉ còn cái vỏ mà thôi.
Sau đó, lại trải qua sự kiện lật máy kéo, rốt cục khiến cho vết nứt bên trong lan ra bên ngoài!

“Lại nói, sau khi hai đạo kiếm khí kia giao nhau thì bên trong khối thiên thạch này sẽ thế nào nhỉ?”
Tống Thư Hàng đột nhiên cảm thấy vô cùng tò mò..
Dù sao thiên thạch cũng đã nứt ra mất rồi, hay là đánh vỡ nó ra nhìn thử xem sao nhỉ?
Muốn thì phải làm ngay!
Khí huyết trong tâm khiếu, nhãn khiếu của Tống Thư Hàng bộc phát, tụ lại ở trên nắm đấm.
“Quyền pháp căn bản một!”
Hắn quát khẽ, nắm đấm tay phải tương một cú thật mạnh vào thiên thạch!
Rắc rắc…
Lóp vỏ bên ngoài của thiên thạch nhanh chóng vỡ vụn, bong ra thành từng mảnh từng mảnh.
Lúc sắp nhìn thấy bộ dạng ở bên trong thiên thạch thì trong lòng Tống Thư Hàng đột nhiên dâng lên dự cảm bất thường.
Hắn nhanh chóng thọt vào túi áo, cầm tờ giáp phù cuối cùng để phòng hờ.
Oành…
Lúc này, vỏ ngoài vỡ vụn lộ ra khoảng một phần ba ở bên trong, nhưng đột nhiên, thiên thạch lại nổ tung.
Mẹ ơi, sao khi khổng khi không nó lại phát nổ thế này!
Bạn cần đăng nhập để bình luận