Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1662: Ta Bị Dọa Giật Mình Tỉnh Cả Rượu

Chương 1662: Ta Bị Dọa Giật Mình Tỉnh Cả Rượu
Khoan đã, đôi mắt này không đúng.
Mặc dù Tống Thư Hàng đã say đến mức đầu óc mơ hồ, tư duy cũng sinh động đến mức bản thân không khống chế được, nhưng hắn vẫn nhớ rõ mắt của Côn Na nữ sĩ là một đôi mắt nhân loại rất bình thường. Sau khi cô ấy uống nhiều rượu, cũng chỉ là tinh thần lực phóng ra ngoài làm ánh mắt biến thành màu đỏ thẫm.
Thế nhưng bây giờ sao lại thế này? Đôi mắt của Côn Na nữ sĩ tự dưng biến thành màu vàng đậm, con ngươi bên trong lại dựng đứng, thế này thì gen thay đổi luôn rồi còn gì?
Lẽ nào Côn Na nữ sĩ cũng giống hắn, có thể móc mắt ra rồi lấp mắt khác vào bất cứ lúc nào? Nhưng cô ấy đâu có mỹ nhân rắn công đức và Tạo Hóa Tiên Tử chứ.
Hay là... hay là cái gì nhỉ?
Tống Thư Hàng vỗ đầu một cái, không ổn, nghĩ không ra.
Hắn cảm giác hình như mình đã thấy Côn Na tiên tử mang mắt màu vàng đậm con ngươi dựng đứng này ở đâu rồi, nhưng đột nhiên nghĩ không ra.
Trong lúc đang suy nghĩ, hắn nghe thấy bên cạnh vang lên một loạt tiếng nhai sột soạt~ sột soạt~, nghe rất giống tiếng tằm đang ăn lá dấu.
Tống Thư Hàng quay đầu lại thì thấy Tạo Hóa Tiên Tử nằm bò trên bàn, một tay cầm sen trắng, miệng cắn từng miếng nhỏ ăn ngon lành, nhìn giống như đang ăn lén.
Thấy Tống Thư Hàng nhìn qua, cô nháy mắt mấy cái, trên môi nở nụ cười ôn hòa tự nhiên đúng kiểu Nho gia.
Quả nhiên Tạo Hóa Tiên Tử không hề say, cô chỉ giả bộ say mà thôi.
“Sột soạt~ Sột soạt~”
Tống Thư Hàng lại nghe thấy ở sau lưng cũng truyền ra tiếng động tương tự, hắn quay đầu lại thì thấy mỹ nhân rắn công đức cũng đang cầm một đóa sen trắng, cắn từng miếng nhỏ như đang ăn kẹo bông gòn.
Tống Thư Hàng:
“...”
Được rồi, hai vị tiên tử vui là được.
Hắn lại nhìn về phía Côn Na nữ sĩ có mắt màu vàng đậm con ngươi dựng đứng.
Côn Na nữ sĩ cẩn thận bóc tất cả cánh hoa sen ra, sau đó tập hợp chúng lại tạo thành hình tròn dẹp, một ngụm ăn sạch.
Ăn xong Côn Na nữ sĩ ngẩng đầu lên nhìn chằm chằm vào Tống Thư Hàng.
Con ngươi màu vàng tỏa sáng lấp lánh hệt như đang nhìn một món ăn ngon.
Tống Thư Hàng vội thi triển năng lực thiên phú Thiệt Xán Liên Hoa, từng đóa hoa sen nhanh chóng ngưng tụ ra, đậu lên trên bàn ăn.
Côn Na nữ sĩ đứng dậy, cũng không thấy cô làm động tác gì, chớp mắt thân hình cô đã xuất hiện bên cạnh Tống Thư Hàng.
Sau đó cô đưa tay về phía Tống Thư Hàng, bàn tay xòe ra.
Tống Thư Hàng ngơ ngác nhìn cô.
Côn Na nữ sĩ muốn thứ gì đây?
Tống Thư Hàng thử lấy máy nạp ma lực ra đặt vào tay Côn Na nữ sĩ.
Côn Na nữ sĩ ngẩn người sững sờ, cô cầm lấy máy nạp ma lực, sau đó dùng ngón tay điểm nhẹ lên máy nạp, một phù văn phức tạp dung nhập vào trong máy nạp ma lực của Tống Thư Hàng.
Tiếp đó cô trả máy nạp ma lực lại cho Tống Thư Hàng, tiếp tục xòe bàn tay ra.
“Không phải máy nạp ma lực? Vậy cô ấy muốn cái gì?”
Tống Thư Hàng vận chuyển công pháp, cố gắng làm đầu óc tỉnh táo một chút.
Sau khi suy nghĩ hồi lâu, trong lòng Tống Thư Hàng chợt động.
Hắn mở vòng tay không gian, lấy ra một hạt giống.
Đây là hạt giống lấy được sau khi hắn cho cô gái tà linh kia một phát ánh nhìn mang thai + ánh nhìn phôi thai.
Thuật giám định cho biết bên trong hạt giống này có một luồng ý chí hỗn độn của Cổ U.
Bên trong hạt giống chính là bản thu nhỏ của cô gái tà linh, Tống Thư Hàng từng nghĩ nếu gieo nó xuống, không biết đến mùa thu có thu hoạch được thật nhiều cô gái tà linh hay không?
Sau khi nhận lấy hạt giống, Côn Na nữ sĩ mắt vàng hài lòng gật đầu.
Cô cẩn thận cất kỹ hạt giống, sau đó vươn tay vén áo của Tống Thư Hàng lên.
Lúc này Tống Thư Hàng đang mặc quần áo bình thường chứ không phải pháp bào. Côn Na nữ sĩ vừa kéo mạnh lên thì áo đã bị hủy.
Tống Thư Hàng:
“!!!”
Tiếp đó Côn Na nữ sĩ mang con ngươi dựng đứng màu vàng ngồi xổm xuống, lấy ra một bình rượu ngon đổ lên vết thương trên hông Tống Thư Hàng.
Khi rượu tiếp xúc với vết thương phát ra tiếng như khi đổ nước lạnh vào chảo dầu đang sôi, một luồng sương trắng bốc lên.
Vết thương này là do ý chí hỗn độn của Cổ U gây ra, không cách nào lành lại, lúc nào cũng gây đau đớn cho Tống Thư Hàng.
Bây giờ bị Côn Na nữ sĩ đổ rượu lên, Tống Thư Hàng đau đến mức suýt ngất đi.
Nhưng ngay sau đó theo chú văn mà Côn Na nữ sĩ niệm, vết thương không cách nào lành lại chậm rãi khép lại.
Đau đớn dần biến mất.
Hông ta lành rồi!
Tiếp đó Côn Na nữ sĩ lại dùng cách này chữa khỏi vết thương trên lưng Tống Thư Hàng.
Vết thương lành lại, ý thức của Tống Thư Hàng cũng tỉnh táo hơn rất nhiều.
Lúc trước Xích Tiêu kiếm tiền bối có nói trong vết thương này ẩn chứa pháp tắc mạnh mẽ, chỉ có tồn tại cùng cấp bậc mới có thể chữa thương cho Tống Thư Hàng.
Tống Thư Hàng vẫn đang chờ hai vị Bạch tiền bối trở về từ Cổ U, xem thử hai vị Bạch tiền bối có cách gì chữa thương cho hắn không.
Nếu suy đoán như vậy...
Tồn tại cùng cấp bậc với ý chí hỗn độn Cổ U...
“Lưới rồng... hay là nói ý chí của thế giới hắc long?”
Tống Thư Hàng nhìn vị Côn Na nữ sĩ mắt vàng trước mắt nói nhỏ.
Lúc trước giám định Côn Na nữ sĩ, kết quả trả về cũng rất kỳ lạ.
Trong đó hình như có ngầm nhắc đến một thông tin khi ở trạng thái say rượu, Côn Na nữ sĩ sẽ có biến hóa.
Bây giờ xem ra, lẽ nào sau khi Côn Na nữ sĩ say rượu có thể kéo lưới rồng hoặc ý chí của thế giới hắc long lên trên người mình ư?
Như vậy con ngươi dựng đứng màu vàng này... là mắt rồng?
“Không, là ta, quả cầu béo.”
Côn Na nữ sĩ bình tĩnh nói.
Tống Thư Hàng:
“!!!”
Một câu này dọa hắn giật mình tỉnh cả rượu.
Tống Thư Hàng bật dậy, men say tiêu tan không còn một mống. Hắn nhìn Côn Na nữ sĩ đầy cảnh giác, vươn tay ôm tiểu m Trúc kẹp vào bên hông.
“Xích Tiêu kiếm tiền bối!”
Tống Thư Hàng khẽ hô... Nhưng Xích Tiêu kiếm tiền bối lại không có ở đây, không biết đã chạy đi đâu rồi.
Ở phía đối diện, Côn Na nữ sĩ vẫn giữ vẻ mặt không cảm xúc.
Con ngươi màu vàng bình tĩnh nhìn Tống Thư Hàng:
“Ta không muốn làm hại ngươi, chúng ta là... đồng minh.”
Tống Thư Hàng:
“!!!”
Côn Na nữ sĩ lắc mình, lại lần nữa bỗng dưng xuất hiện bên cạnh Tống Thư Hàng, cô vươn tay ra đặt lên bàn tay Tống Thư Hàng:
“Ta cũng tặng ngươi một thứ.”
Tống Thư Hàng chỉ cảm thấy lòng bàn tay nóng lên.
Hắn cúi đầu nhìn lòng bàn tay, phát hiện có một dấu ấn hình giọt nước.
Hình thu nhỏ của đại lão quả cầu béo!
Giống như hình thái đại lão quả cầu béo co lại trong hạt giống của hắn lúc trước.
“Hy vọng ngươi thích món quà này.”
Côn Na nữ sĩ nhẹ giọng nói.
Tống Thư Hàng tiếp tục cúi đầu nhìn hình đạo lão quả cầu béo trong lòng bàn tay. Đây là vị đại lão đứng đầu trong lòng hắn tính đến thời điểm hiện tại, cũng là vị đại lão hắn không muốn gặp nhất.
Thân hình Côn Na nữ sĩ dịch chuyển, trở về chỗ ngồi của cô.
Cô lại cầm lấy một đóa hoa sen chậm rãi thưởng thức.
Sau khi nếm hai miếng, màu vàng trong mắt cô dần rút đi biến về lại màu đỏ thẫm, con ngươi dựng đứng cũng khôi phục lại thành con ngươi như người bình thường.
“A~ Tống~”
Lúc này, Lý m Trúc bị Tống Thư Hàng kẹp ở bên hông ngẩng đầu lên:
“Ta muốn thăng cấp, ta muốn trở thành Linh Hoàng ngũ phẩm, ta muốn trở thành tu sĩ kim đan giống như... cha.”
Hai gò má cô đỏ hồng, lúc nói chuyện trong miệng còn mang theo mùi rượu nhàn nhạt.
Tống Thư Hàng sững người trong giây lát, sau đó ôm lấy tiểu m Trúc vỗ về an ủi cô:
“Nhất định sẽ được, tiểu m Trúc sẽ thành công tấn thăng ngũ phẩm, ta bảo đảm đấy.”
Người ‘cha’ mà Lý m Trúc nói đến là... Lý Thiên Tố đạo trưởng.
“Không chỉ kim đan, tương lai còn tấn thăng Chân Quân, Tôn Giả, thậm chí là Huyền Thánh và Kiếp Tiên.”
Tống Thư Hàng dịu dàng nói.
Lúc còn sống khát vọng của Lý Thiên Tố đạo trưởng là muốn chữa khỏi hàn chứng cho Lý m Trúc, hôm nay đã tìm được cách chữa trị hàn chứng, coi như tâm nguyện của Lý Thiên Tố đạo trưởng đã được hoàn thành rồi.
Nhưng đây không phải kết thúc mà là một sự bắt đầu.
Ngũ phẩm chỉ là một mở đầu, con đường sau này còn rất dài, đại đạo của Lý m Trúc còn rất rộng.
“Ừ.”
Lý m Trúc khẽ đáp lại một tiếng, tựa lên bả vai Tống Thư Hàng ngủ.
Tấn thăng ngũ phẩm, ngưng tụ kim đan bảy long văn trở lên đã trở thành ý niệm sau cùng trước khi Lý m Trúc chìm vào giấc ngủ.
Tống Thư Hàng ôm Lý m Trúc tìm một chỗ ngồi xuống.
Men say lại dâng lên, hắn nhìn dấu ấn đại lão quả cầu béo trong lòng bàn tay, ngẩn người thất thần.
...
Ở một nơi khác, bên ngoài tầng khí quyển của thế giới hắc long.
Tà ma chuột hamster đang ngự kiếm phi hành.
Ở phía trước nó là một con tà thú có thân hình to lớn.
“Bí Kiếm - Thiên Ngoại Phi Ma!”
Tà ma chuột hamster xuất kiếm cực ngầu.
Kiếm tăm xỉa răng nho nhỏ chém ra kiếm ý hủy diệt, trong đó còn mang theo uy áp của tà ma Cửu U cao cấp.
Thân là ái sủng của chúa tể Cửu U, tà ma chuột hamster có địa vị khá cao trong thế giới Cửu U.
Không ngờ loại uy áp này lại có hiệu quả bất ngờ khi đối phó với tà thú.
Một kiếm chém ra, tà thú bị cắt nát, dần tan ra, để lại một viên linh thạch hắc long.
Tà ma chuột hamster bắt lấy linh thạch hắc long rồi bóp nát, chuyển hóa thành điểm ma lực.
“Sao chủ nhân vẫn chưa trở về thế này?”
Tà ma chuột hamster lẩm bẩm.
Nó cảm thấy bản thân sắp không áp chế cảnh giới được nữa.
Tà năng Cửu U trong cơ thể dường như có thể bạo phát bất cứ lúc nào, đẩy nó vào cảnh giới ngũ phẩm.
“Phải nhịn, cố nhịn thêm một thời gian nữa.”
Tà ma chuột hamster thì thầm với chính mình.
Chỉ còn một cách duy nhất đó là phải chuyển hóa xung động bùng nổ thành dục vọng chiến đấu, tiếp tục tàn sát tà thú, tiện thể kiếm chút lưu lượng ma lực trả nợ cho Bá Tống.
...
Ở hiện thế.
Sau khi lui ra khỏi mạng công đức, Cật Qua Thánh Quân hóa thành hình thái nhân loại, cũng điều chỉnh đến trạng thái tốt nhất.
Sau đó hắn bắt đầu trang bị từng món pháp khí, phù bảo, trận pháp bàn, đan dược, linh thạch, lò công đức.
“Ổn rồi, những thứ này đã chuẩn bị sẵn từ mấy nghìn năm trước, không ngờ còn có lúc hữu dụng.”
Cật Qua Thánh Quân mỉm cười nói.
Trước kia tuy hắn kẹt mãi ở cảnh giới bát phẩm không cách nào tấn cấp nhưng vẫn chuẩn bị những thứ có thể dùng đến khi tấn thăng cửu phẩm như pháp khí, phù bảo, trận pháp bàn độ kiếp.
Cuối cùng cũng đến lúc sử dụng chúng.
“Bây giờ... đến đây đi thiên kiếp.”
Cật Qua Thánh Quân bắt đầu vận chuyển Thế Gian Song Toàn Pháp Công Đức Thuật dẫn thiên kiếp xuống.
Lúc độ kiếp thất tấn bát, tu sĩ sẽ bị đưa vào trong không gian độ kiếp, bởi vì uy lực của thiên kiếp quá lớn, sẽ tạo thành thiệt hại không thể vãn hồi đối với hiện thế.
Lúc độ thiên kiếp bát tấn cửu cũng không ngoại lệ.
Ầm~~
Trong hư không có kiếp vân hiện ra nhưng không có kiếp lôi bổ xuống, mà là hình thành một không gian rồi kéo Cật Qua Thánh Quân vào.
Thiên kiếp Kiếp Tiên bát tấn cửu... bắt đầu!
Bạn cần đăng nhập để bình luận