Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1401: Phương Thức Hành Động Chính Xác Của Kẻ Địch Trọn Đời

Chương 1401: Phương Thức Hành Động Chính Xác Của Kẻ Địch Trọn Đời
Chuyện chữa trị nhiễm tà năng Cửu U này hắn chỉ làm lúc giả làm thần y ở thú giới. Chuyện lần đó đã giúp hắn gom đủ phần lớn tài liệu luyện chế pháp khí tổ hợp tam thập tam thú.
Cho nên, lúc người phụ nữ mặc váy dài hỏi việc này, Tống Thư Hàng lập tức đoán được thân phận của các cô là tu luyện giả thú giới.
Nhưng hiện tại hắn đang trong trạng thái ‘tiểu trong suốt’, thú giới cũng là một trong chư thiên vạn giới, e rằng người ở thú giới đã quên mất hắn rồi.
Tuy rằng mọi người không nhớ được dáng dấp của Bá Tống Huyền Thánh… có điều sự kiện thú giới bị lây nhiễm lượng lớn tà năng Cửu U lại là chuyện lớn cấp thế giới, người của thú giới đương nhiên sẽ không quên.
Trong sự kiện lớn cấp thế giới này, từng có một vị Huyền Thánh hành y ở bộ lạc Hắc Mã, chữa trị cho rất nhiều người bị lây nhiễm tà năng Cửu U.
Tiếp theo, dựa vào các manh mối để lại, cư dân thú giới đoán ra thân phận vị Huyền Thánh kia chính là nghìn năm đệ nhất thánh, Bá Tống Huyền Thánh.
Cứ như vậy, chuyện Bá Tống Huyền Thánh hành y ở thú giới, chữa được tà năng Cửu U đã truyền ra khắp thú giới.
“Bá Tống đạo hữu, chúng ta có thể đổi sang nơi khác để nói chuyện không?” Phu nhân mặc váy dài dùng truyền âm nhập mật hỏi.
Hiện giờ bọn họ đang đứng ở tiệm gà rán, mọi người xung quanh đều đang nhìn về phía họ, thật sự không phải nơi thích hợp để trò chuyện.
Tống Thư Hàng gật đầu: “Không thành vấn đề, các cô đi theo ta.”


Mấy phút sau.
Tống Thư Hàng dẫn bốn người Vũ Nhu Tử, người phụ nữ mặc váy dài, A Lăng, Yên tới số 67 đường Hoa Hổ kế bên bên.
Đây là một hiệu sách cho thuê.
Bởi vì việc đọc sách online phát triển mạnh, nên mấy năm gần đây nên việc cho thuê sách giấy bị ảnh hưởng rất lớn.
Hiệu sách lâu năm này là nơi mà Tống Thư Hàng thích đến từ khi còn nhỏ. Chủ hiệu sách đã về hưu, hơn nữa mặt bằng hiệu sách cho thuê cũng là nhà của chính ông, ông mở hiệu cho thuê sách này cũng chẳng quan tâm việc kiếm được ít hay nhiều, nên vẫn có thể tồn tại đến giờ.
Hiệu sách có diện tích không nhỏ, bên trong cũng có đủ loại sách.
Tống Thư Hàng dẫn bốn người đẹp với phong cách khác nhau đi vào hiệu sách cho thuê, tìm một góc trong cùng rồi quen thói ngồi xổm xuống, sau đó rút một quyển ra khỏi giá sách
Coi cọp thế này là thú vị nhất.
Tống Thư Hàng chỉ cần ngồi xuống bên cạnh giá sách là có thể xem cả buổi không biết chán.
Vũ Nhu Tử học theo Tống Thư Hàng, lục lọi đống truyện tranh mà cô thích, sau đó cô lại chen đến phía sau hắn, dùng thân hình Tống Thư Hàng che chắn cho mình.
Người phụ nữ mặc váy dài: “…”
Thiếu nữ A Lăng, Yên: “…”
Lối phản ứng của Bá Tống Huyền Thánh thật vi diệu, bình thường nếu muốn tìm chỗ nào nói chuyện thì không phải nên tìm một nơi yên tĩnh không người để trò chuyện với nhau ư?
Giờ cả đám người đến một góc hẻo lánh trong hiệu sách cho thuê ngồi xổm thế này, thiếu phụ váy dài thật sự hạn hán lời.
Nhưng các cô thật sự có việc muốn thỉnh giáo Bá Tống Huyền Thánh.
Cứ xem như là nhập gia tùy tục vậy.
Người phụ nữ mặc váy dài cũng rút một quyển sách, dùng tư thế tao nhã vén váy lên rồi ngồi xổm xuống bên cạnh Tống Thư Hàng.
A Lăng và thiếu nữ Yên thấy sư tổ đại nhân cũng ngồi xuống như thế, cả hai đành phải tìm một quyển sách rồi ngồi xổm kế bên Tống Thư Hàng.
Vũ Nhu Tử ngồi xổm phía sau hắn, sau đó là người phụ nữ mặc váy dài, A Lăng, thiếu nữ Yên bao quanh hắn sao vây quanh mặt trăng.
Tống Thư Hàng: “…” Ừm, hiện tại hắn có cảm giác biến thành quốc kỳ vậy.
Sau khi ngồi xuống, người phụ nữ mặc váy dài đột nhiên đần mặt ra: “Kỳ quái, tại sao tự nhiên ta lại chạy đến hiệu sách cho thuê rồi ngồi xổm trong xó thế nhỉ?”
Tống Thư Hàng: “…”
Ừm, công hiệu của phòng tối Thiên Đạo rốt cuộc cũng phát tác rồi.
Trái ngược với người bình thường, tính đề kháng của tu sĩ khá tốt. Người phụ nữ mặc váy dài không quên mất hắn khi vừa ngoảnh đi, lại còn theo hắn đến hiệu sách rồi ngồi xổm xuống, sau đó mới quên mất hắn.
Người phụ nữ mặc váy dài quay đầu nhìn chung quanh, cuối cùng nhìn thấy Tống Thư Hàng đang ngồi xổm bên cạnh.
“Bá Tống?” Cô gọi nhỏ một tiếng, trong giọng nói có phần phiền muộn, ngay sau đó mặt mày lại đỏ bừng.
Tống Thư Hàng: “…”
Vũ Nhu Tử ngẩng đầu lên, cười hì hì, truyền âm cho cô: “Nói ngắn gọn là thế này, trạng thái của ta và Tống tiền bối hơi quỷ dị, e rằng qua một lát nữa các cô sẽ quên mất bọn ta. Nên đừng lãng phí thời gian nữa. Các cô tìm Tống tiền bối là có chuyện cần thương lượng đúng không, thế thì nói thẳng vào vấn đề đi.”
Thiếu phụ váy dài gật đầu, sau khi suy tư một lát, cô dùng phương thức truyền âm nhập mật nhóm để trao đổi với Tống Thư Hàng: “Bá Tống đạo hữu, xin hỏi ngươi có kiến nghị gì về chuyện chữa trị người bị tà năng Cửu U lây nhiễm hay không?”
Thú giới bây giờ vẫn là khu vực bị tà năng Cửu U ô nhiễm nghiêm trọng, tuy rằng được các đại lão thú giới nhắc nhở nên thú tu, yêu tu, nhân tộc ở thú gới đã có đề phòng với chuyện [nhặt được thần binh lợi khí, mảnh vỡ pháp bảo, sau đó trở thành nhân vật chính].
Nhưng đạo cao một thước, ma cao một trượng.
Hiện nay, bên phía Cửu U lại phát minh ra rất nhiều hình thức ô nhiễm khác.
Chẳng hạn như hình thức cao nhân thần bí lưu lại truyền thừa để thu đồ đệ, hình thức bí cảnh viễn cổ, hình thức bí tịch công pháp thần kỳ, hình thức trúng độc khi song tu…
Thận chí ngay cả thị trường đan dược cũng xuất hiện nguy cơ.
Thỉnh thoảng tu luyện giả của thú giới lại sơ ý nuốt phải một viên đan dược sẽ bị tà năng Cửu U ô nhiễm, sau đó bị dụ dỗ đọa lạc thành tà ma.
Đúng là khiến người ta khó lòng phòng bị.
Sau khi Tống Thư Hàng rời khỏi thú giới, các đại năng Kiếp Tiên và đại lão khắp thú giới lập tức ra tay, bắt đầu nghiên cứu phương pháp nhằm vào người bị lây nhiễm tà năng Cửu U, cũng có được hiệu quả không tồi.
Đồng thời, thú giới vẫn đang tuyên truyền cảnh giác với ‘Tà năng Cửu U thừa dịp yếu ớt mà xông vào’.
Nhưng số lượng người bị tà năng Cửu U ô nhiễm chẳng những không giảm xuống mà cứ tăng lên đều đều.
“Ta nghĩ người thủ hộ thú giới chắc chắn biết nhiều về tà năng Cửu U hơn ta. Cho nên, ngoại trừ đề nghị cắt đứt ngọn nguồn ‘mầm mống tà năng Cửu U’ mà thế giới Cửu U đưa vào thú giới ra thì ta cũng không có đề nghị cao siêu gì khác.” Tống Thư Hàng trả lời.
Người phụ nữ mặc váy dài thở dài.
Những người thủ hộ của thú giới cũng đang tìm kiếm cách thế giới Cửu U đưa mầm mống tà năng Cửu U vào, cũng đã phong ấn không ít thông đạo nối liền từ Cửu U đến hiện thế, nhưng hiệu quả lại không cao.
“Vậy Bá Tống đạo hữu à, ngươi có khả năng chữa trị tà năng Cửu U với tốc độ cực nhanh, có thể gợi ý chút gì đó cho bọn ta không? Nếu như có thể sở hữu cách chữa trị tà năng Cửu U hữu hiệu nhất thì thú giới bọn ta tuyệt đối sẽ báo đáp đầy đủ.” Thiếu phụ váy dài truyền âm nói.
Theo thống kê về sau của thú giới, trong phân bộ Hắc Mã khi ấy, lúc Bá Tống Huyền Thánh ra tay chữa trị cho bệnh nhân thì toàn chữa theo tốp. Nếu như có được tốc độ chữa trị cỡ Bá Tống Huyền Thánh thì hẳn là có thể giảm bớt tai nạn nhiễm tà năng Cửu U ở thú giới.
“Đó là một loại năng lực thiên phú của ta, hơn nữa còn cần phải có ánh sáng công đức của ta phối hợp.” Tống Thư Hàng nói.
Sự tồn tại của thế giới hạch tâm là bài tẩy của hắn, hắn đương nhiên sẽ không tuyên truyền khắp nơi.
Sau khi người phụ nữ mặc váy dài nghe là năng lực thiên phú thì thầm thở dài một hơi.
Đây đúng là câu trả lời xấu nhất.
Thứ như năng lực thiên phú này căn bản không thể học được.
[Chờ chút đã, Thư Hàng. Ngươi cứ nói với cô ta là mình đang nghiên cứu một loại dược dịch có khả ‘trung hòa tà năng Cửu U’, chỉ cần phun một lượng lớn là sẽ có hiệu quả với người bị tà năng Cửu U ô nhiễm.] Lúc này giọng của Bạch tiền bối two đột nhiên vang lên trong đầu Tống Thư Hàng.
Bạch tiền bối two vốn đang nghiên cứu phi kiếm phá phòng tối dùng một l;ần bản 001, có điều lúc Tống Thư Hàng và người khác trò chuyện đã nhắc đến từ ‘tà năng Cửu U’ mấy lần.
Từ khóa này khiến Bạch tiền bối two bật ra ngoài.
[Ể? Bạch tiền bối ngươi đang nghiên cứu dược dịch này ư?] Tống Thư Hàng tò mò hỏi.
Bạch tiền bối two: [Khà khà khà khà, chỉ cần có thể tạo ra phiền toái cho kế hoạch của quả cầu béo phị thì ta đều thích cả. Trở về ta sẽ lập tức đi nghiên cứu loại dược dịch này, nửa phút là nghiên cứu ra được ấy mà. Đến lúc đó ngươi sang tay bán lại dược dịch cho thú giới, chúng ta có thể kiếm được một mớ đấy.]
Rõ ràng quả cầu kim loại thể lỏng đang có kế hoạch lớn ở thú giới, thân làm kẻ địch cả đời kiêm đối thủ vĩnh viễn của nó, nếu đã biết kế hoạch của quả cầu mập thì chẳng lý nào Bạch tiền bối two lại không phá được.
Ngược lại, nếu như Bạch tiền bối two có kế hoạch nào bị quả cầu mập biết được thì nó nhất định cũng sẽ nghĩ cách phá hoại.
[Hiểu rồi.] Tống Thư Hàng nói.
Ngay lúc người phụ nữ mặc váy dài đang suy tư xem có thể mời Bá Tống Huyền Thánh đến thú giới ở lại một đoạn thời gian hay không.
Thì Tống Thư Hàng đột nhiên nói: “Thật ra… Gần đây ta đang nghiên cứu một loại dược dịch. Loại dược dịch này có thể trung hòa tà năng Cửu U. Cách dùng cũng rất đơn giản, cứ phun lên là được. Chỉ cần tập trung người bị tà năng Cửu U ô nhiễm lại, sau đó phun dược dịch từ trên cao xuống là có thể chữa khỏi, giống như phun thuốc trừ sâu cho hoa màu ấy.”
Mắt người phụ nữ mặc váy dài lập tức sáng lên: “Bá Tống đạo hữu ngươi nghiên cứu thành công rồi ư?”
“Vẫn chưa, có điều chỉ thiếu chút nữa là sẽ thành công thôi.” Tống Thư Hàng lắc đầu.
“Nếu như Bá Tống đạo hữu nghiên cứu thành công thì có thể bán phương pháp luyện chế dược dịch cho bọn ta hay không? Giá cả bảo đảm có thể khiến Bá Tống đạo hữu thỏa mãn.” Người phụ nữ mặc váy dài nói.
“Đến lúc đó chúng ta sẽ thương lượng lại xem sẽ bán dược dịch hay cách luyện chế sau.” Tống Thư Hàng cười nói.
Người phụ nữ mặc váy dài gật đầu.
Nếu như có thể, cô mong có thể lấy được cách chế tạo dược dịch từ chỗ Bá Tống… Bởi vì người bị ô nhiễm ở thú giới rất nhiều, nếu như chỉ dựa vào một mình Bá Tống cung cấp dược dịch thì e là khó mà đáp ứng đủ nhu cầu cho toàn bộ thú giới.
“Chúc Bá Tống đạo hữu sớm ngày nghiên cứu ra được dược dịch.” Người phụ nữ mặc váy dài nói, dứt lời cô lấy một chiếc mâm tròn bằng kim loại ra đưa cho Tống Thư Hàng: “Chỉ cần dùng cái mâm tròn này là có thể liên lạc vượt giới với ta. Xin Bá Tống đạo hữu nhận lấy.”
Tống Thư Hàng gật đầu, nhận lấy cái mâm nọ.
Người phụ nữ mặc váy dài thở phào nhẹ nhõm, đồng thời lại đặt quyển sách trong tay lên giá sách, sau đó cô xoay người lại.
“Ơ? Tại sao ta lại ở đây nhỉ?” Cô nghi hoặc quay đầu lại nhìn về phía Tống Thư Hàng: “Bá Tống đạo hữu?”
Trên mặt cô lại xuất hiện vẻ ngại ngùng đỏ ửng.
Tống Thư Hàng: “…”
Vũ Nhu Tử ngẩng đầu lên: “Vị tỷ tỷ gì đó ơi, chúng ta đã trao đổi xong. Cô cũng giao cách liên lạc của bản thân cho Tống tiền bối rồi, đến lúc Tống tiền bối nghiên cứu ra được dược dịch thì sẽ thông báo cho cô.”
Người phụ nữ mặc váy dài nhìn thấy mâm tròn bằng kim loại trong tay Tống Thư Hàng, suy tư chốc lát rồi gật đầu: “Vậy thì làm phiền Bá Tống đạo hữu rồi.”
“Đúng rồi, Bá Tống đạo hữu, có phải ngươi cũng định tham gia Thực Tiên yến không?” Cô lại mở miệng hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận