Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1875: Ta thích bồi thêm một đao nhất đấy

Chương 1875: Ta thích bồi thêm một đao nhất đấy
“Kết thúc rồi ư? Ta còn tưởng là mình sắp tiêu rồi chứ.” Tống Thư Hàng hơi xoay đầu đi, cố nén xúc động sùi bọt mép… Hiện tại hắn đang ôm Tô Thị A Thập Lục trong ngực, lúc này nếu sùi bọt mép ra thì sẽ phun đầy người Tô Thị A Thập Lục mất thôi.
“Nhìn qua thì chắc là kết thúc rồi.” Xích Tiêu Kiếm tâm ma đen kịt nói, nó cảm thấy mình thiếu chút nữa là tan xác rồi, lúc nói chuyện giọng cũng run rẩy.
“Đáng sợ quá.” Tống Thư Hàng thấp giọng nói, sinh linh đầu lâu ác quỷ ngay cả [ánh nhìn mang thai] cũng có thể miễn dịch vậy mà lại ngã nhào thành tốp dưới tiếng ca của Tạo Hóa tiền bối, Thánh Nhân Nho gia không hổ là người đàn ông trấn áp đương thời, dù cho người đã không còn, hậu thủ hắn lưu lại cũng đủ để trấn áp đại địch.
Tạo Hóa Pháp Vương chấm dứt một khúc, hắn đưa tay trả tỳ bà lại cho Tạo Hóa Tiên Tử. Tiếp đó hai tay hắn giang ngang, cứ vậy mà ngã thẳng xuống đất.
Hắn gào thét nhiều quá nên cũng mệt mỏi.
Tiêu hao cho bài hát mới ‘Chết không hối tiếc’ này kỳ thật đã vượt qua cực hạn cảnh giới của bản thân hắn. Nếu không có Tạo Hóa Tiên Tử ở sau lưng lặng lẽ chống đỡ cho hắn, lúc hắn hát đến một nửa thì đã ngã xuống mất rồi.
Tạo Hóa Tiên Tử nhận lấy đàn tỳ bà, trên khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy vẻ xoắn xuýt. Hiện tại trên tỳ bà dính đầy nước bọt của Tạo Hóa Pháp Vương…
Sau khi Tạo Hóa Pháp Vương ngã xuống, thành viên nhóm Cửu Châu số 1 còn sống sót ở hiện trường cũng ngã tới tấp, giống như hiệu ứng domino vậy.
Tư thế ngã xuống của mọi người cũng nhiều kiểu nhiều loại.
Có người đặt mông ngồi xuống đất, có người ngã thẳng xuống như Tạo Hóa Pháp Vương, có người quỳ rạp xuống đất, có người ụp mặt thẳng xuống đất.
Có điều nhìn trên tổng thể thì số lượng những người còn sống sót khá nhiều.
Nếu như là buổi hòa nhạc bình thường của Tạo Hóa Pháp Vương, bất cứ thành viên nào từ bát phẩm trở xuống cũng đừng mong đứng thẳng đi ra ngoài. Có điều lần này, có Tạo Hóa Tiên Tử dẫn dắt, lực sát thương trong tiếng ca của Tạo Hóa Pháp Vương đều bị chuyển dời đến trên người ‘sinh linh đầu lâu ác quỷ’, độ khó của khảo nghiệm tiếng ca địa ngục giảm xuống, lực sát thương trong tiếng ca mà các đạo hữu trên mặt đất phải chịu giảm mạnh.
Cho nên số lượng người may mắn sống sót khá nhiều.
“Sống… sống sót rồi.”
“Tiếng cá heo đáng sợ cuối cùng kia khiến ta cảm thấy như bị kéo lên độ cao mười nghìn mét, lại bị phong ấn linh lực rồi cho rơi xuống với tốc độ cao vậy.”
“Ta không muốn nghe thêm bất kỳ tiếng cá heo nào nữa.”
“Meo meo meo ~~”
“Gâu gâu gâu ~~”
“Áu au ~~”
“Mấy người các ngươi nói tiếng người cho ta, cạp - cạp.”
“Vì sao mọi người đều đến đây vậy?”
“Ta muốn tới đây ngăn cản Tạo Hóa đạo hữu ca hát, nhưng còn chưa tới gần hắn thì đã nhũn ra rồi.”
“Ta nhìn thấy khói đen phủ đầy toàn bộ Điền Thiên đảo… cho nên tới xem sao.”
“Ta cũng thế.”
“Như trên.”
Toàn bộ nhóm Cửu Châu số 1 hầu như không có mấy người may mắn thoát khỏi.
Người có thể đứng lúc này cũng chỉ có Vũ Nhu Tử, Thông Nương không đầu cùng với Tống Thư Hàng. Hai cô gái là do có thể thưởng thức tiếng ca của Tạo Hóa Pháp Vương, người còn lại thì có năng lực chịu đựng đau đớn khá mạnh.
Tống Thư Hàng vất vả lắm mới đè nén xung động sùi bọt mép: “Thông Nương, ôm A Thập Lục giúp ta trước nhé.”
“Không thành vấn đề, nhưng ta không nhìn thấy gì cả.” Thông Nương không đầu duỗi hai tay ra nói.
Tống Thư Hàng quay người, cẩn thận giao Tô Thị A Thập Lục vào tay Thông Nương, tiếp đó hắn đi nhanh tới chỗ mà đám sinh linh đầu lâu ác quỷ rơi xuống kia.
“Tống tiền bối ngươi muốn làm gì thế?” Vũ Nhu Tử hỏi.
Tống Thư Hàng: “Ta đang xem xem đám sinh linh hình dạng đầu lâu ác quỷ này còn sống hay không.”
Nếu như còn sống thì đương nhiên là muốn thừa dịp trước khi chúng nó khôi phục lại, bồi thêm cho chúng nó một đao rồi.
Mặc khác, thoạt nhìn những kẻ này rất giống với ‘tâm ma’, không biết có thể thái mỏng ra làm ‘sashimi tâm ma’ không nhỉ? Trước đó hắn đã nghĩ tới rồi, phải dùng ‘Thiên kiếp tâm ma thịnh yến’ hoặc là ‘ma kiếp Cửu U xối mỡ’ để đi xin lỗi Bạch tiền bối two mới được.
Nếu như những thứ này có thể trở thành nguyên liệu nấu ăn, vậy vẫn có thể xem như một chuyện tốt.
“Muốn bồi thêm một đao ư? Ta thích bồi thêm một đao nhất đấy.” Vũ Nhu Tử vui vẻ đuổi theo.
Lúc sắp đến gần ‘sinh linh đầu lâu ác quỷ’, Tống Thư Hàng nhẹ nhàng duỗi tay ra, ý bảo Vũ Nhu Tử dừng bước trước đã.
Đồng thời, ý niệm hắn khẽ động, pháp khí phòng ngự trong ‘pháp khí tổ hợp tam thập tam thú’ chui ra từ linh hồ bản mệnh. Cầm thuẫn Vương Bá Chuyên Gia bằng tay trái, sau đó còn có mũ giáp, chiến giáp, hộ tâm kính, chiến giày trang bị cho hắn đến tận răng.
Cùng lúc đó, cờ xí Hắc Báo Thống Soái xuất hiện trong tay phải của hắn.
Tống Thư Hàng lấy cờ làm thương, cầm nó đâm về phía thân thể ‘sinh linh đầu lâu ác quỷ’.
Thân thể sinh linh đầu lâu ác quỷ không có phản ứng.
Có điều, ngay cả tu sĩ nhị phẩm bình thường cũng có rất nhiều thủ đoạn giả chết. Chỉ đâm một cái thì không thể kết luận được gì.
Tống Thư Hàng duỗi tay ra, bộ phận đầu ngón tay của găng tay Nghịch Kình Võ Sĩ trên tay phải hắn rút lại.
“Bí pháp giám định.” Ngón tay Tống Thư Hàng cầm lấy cờ xí Hắc Báo Thống Soái rồi chọt vào thân thể sinh linh đầu lâu ác quỷ lần nữa.
Pháp khí tổ hợp tam thập tam thú là pháp khí bản mệnh của hắn, trên lý thuyết, chỉ cần hắn bằng lòng, những pháp khí này đều có thể xem như thân thể hắn kéo dài ra.
Như vậy, dưới sự chủ động dẫn dắt từ ý niệm của hắn thì có thể trực tiếp thông qua ‘cờ xí Hắc Báo Thống Soái’ làm trung gian để đạt được hiệu quả ‘giám định’ hay không?
Đây cũng là lần đầu tiên Tống Thư Hàng thử nghiệm loại phương pháp này…
“Thành công.” Tống Thư Hàng nhẹ giọng nói.
Bí pháp giám định được kích hoạt thành công.
Cùng lúc đó, hắn nhanh chóng chuyển thân thể của mình thành ‘hình thức sương mù ngụy bất hủ’ để chống đỡ cái giá phải trả cho bí pháp giám định.
Phù văn màu vàng chui ra khỏi mắt hắn, dọc theo cờ xí Hắc Báo Thống Soái đi đến thân thể sinh linh đầu lâu ác quỷ. Một lát sau, kết quả giám định đã truyền lại đầu hắn.
Trên người Tống Thư Hàng vọt lên cơn đau cực lớn… cái giá để giám định đã đạt đến cực hạn thừa nhận của tâm linh và thân thể hắn lúc này.
[Xúc tu bị phá hủy của Bất Diệt Chi Chủ: Thời đại thái cổ, Bất Diệt Chi Chủ thử tiếp xúc với chân lý vượt qua hiểu biết của mình nên rơi vào giấc ngủ vĩnh hằng. Trong lúc Bất Diệt Chi Chủ ngủ say, ma niệm của hắn hóa thành xúc tu, hành động thay thế ý chí của hắn, thăm dò pháp tắc vĩnh hằng.]
Bời vì đau đớn kịch liệt nên sắc mặt Tống Thư Hàng trông có vẻ trắng bệch.
“Không bị che mất à?” Đồng thời, hắn có chút kinh ngạc đối với kết quả của bí pháp giám định lần này.
Trước đây lúc kết quả giám định có liên quan đến đại lão cấp bậc Trường Sinh Giả thậm chí là Kiếp Tiên đỉnh phong thì kết quả bí pháp giám định sẽ bị bóp méo, che đậy, không cách nào cho ra tin tức cụ thể.
Mà tin tức về Bất Diệt Chi Chủ giám định ra lần này lại hoàn hảo không tổn hao gì.
Chẳng lẽ là bởi vì bản thể của vị Bất Diệt Chi Chủ này đang rơi vào giấc ngủ vĩnh hằng?
Mặc khác.
Tống Thư Hàng nhìn đám sinh linh đầu lâu ác quỷ, những kẻ này… cũng chỉ là xúc tu ư? Hơn nữa chỉ là do một đám ma niệm biến thành trong lúc Bất Diệt Chi Chủ ngủ say.
[Khí tức bất hủ!]
[Phù văn bất tử!]
[Wein…]
Đột nhiên, có một âm thanh gào thét vang lên từ trên người đám ‘xúc tu Bất Diệt Chi Chủ’.
‘Trạng thái ngụy bất hủ’ của Tống Thư Hàng lúc này khiến đám xúc tu Bất Diệt Chi Chủ xuất hiện biến hóa.
Dù là trong trạng thái bị phá hủy, đám xúc tu này vẫn có phản ứng trung thực với ‘bất hủ’ như cũ.
Sau đó có một luồng ‘ý chí’ vượt qua không gian mà đến.
Ý chí bao phủ toàn bộ bãi cát.
Chỉ trong chốc lát, thời gian của tất cả sinh linh ở nơi ý chí bao phủ đều dừng lại.
Không ai có thể nhúc nhích được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận