Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2313: Là đúng hay sai?

Chương 2313: Là đúng hay sai?
Có thể do mị lực của những người tu luyện này không đủ, nên cầu di vật Thiên Đạo đang chậm rãi giáng lâm không hề vì họ mà dùng dằng bước chân. Nó vững vàng hạ xuống không nhanh không chậm theo đúng tiết tấu của mình.
Sự cố chấp đối với mục tiêu của cầu di vật Thiên Đạo khiến cho lòng người đau nhói. Dù đã mất giày chiến Bá Tống nhưng trong lòng nó vẫn chỉ thủy chung với một mình Tống Thư Hàng.
Đối mặt với quả cầu kim loại lỏng khổng lồ này, người tu luyện của Trái Đất hiện thế cũng không dám tiếp xúc quá gần.
Người tu luyện cảnh giới không đủ chỉ cần đến tiếp cận nó ở khoảng cách gần là sẽ thấy thân thể như muốn sụp đổ, tan rã, thể chất cường đại của tu sĩ bỗng chốc dễ bị phá nát như đồ sứ.
Nếu tới gần thêm chút nữa thì cả linh lực, thánh quang và vu lực trong thể nội đều sẽ bạo tẩu.
Mà đây còn là trong tình huống cầu di vật Thiên Đạo chịu ảnh hưởng của Thiên Đạo hiện thế và bị áp chế gắt gao.
Nếu sự áp chế của pháp tắc đang đè đầu cầu di vật Thiên Đạo mà biến mất thì nó chẳng cần làm gì cả, chỉ cần giáng lâm thôi, lấy nó làm trung tâm, thuộc tính “vạn vật sụp đổ” khuếch tán ra sẽ khiến cả thế giới diệt vong trong chớp mắt.
Dù thế giới có lớn thì nó cũng chỉ cần lăn mấy vòng trên hành tinh là xóa sổ xong.

“Nghĩ cách giảm tốc độ hạ xuống của nó đã, nếu có thể ngăn nó lại là tốt nhất.” Một vị Tôn Giả Phật môn giậm chân bước ra, trầm giọng nói.
Sau đó, lấy Tôn Giả Phật môn này làm trung tâm, đài sen khổng lồ xuất hiện.
Đó là năng lực của Tôn Giả thất phẩm – Thực Tại Ảo.
Đây là phương án tối ưu đầu tiên mà những người tu luyện ở Trái Đất hiện thế thảo luận ra.
Đối với người tu luyện mà nói, Thực Tại Ảo tồn tại y như một cái bug.
Tiền bối thiếu niên ba mắt từng nói với Tống Thư Hàng, trên lý thuyết thì Thực Tại Ảo không phải là quyền năng mà Tôn Giả thất phẩm có thể nắm giữ được.
Năng lực đó biến ảo ảnh thành hiện thực, tạo nên một thế giới ảo thuộc về Tôn Giả thất phẩm, lòng lớn bao nhiêu thì thế giới rộng bấy nhiêu.
Đó là thủ đoạn biến ảo thành thật!
Mà khi ở trong Thực Tại Ảo của Tôn Giả thất phẩm, dù cầu di vật Thiên Đạo có hạ xuống mấy cây số hay mấy chục cây số, thì khi pháp thuật bị giải trừ, có lẽ nó chỉ tiến được một, hai centimet mà thôi.
Tôn Giả Phật môn thi triển Thực Tại Ảo của mình – Liên Đài Phật Quốc, nuốt trọn cầu di vật Thiên Đạo.
Sau lưng hắn còn hai Tôn Giả nữa chuẩn bị sẵn sàng. Nếu Tôn Giả Phật môn không chống đỡ được Thực Tại Ảo thì hai vị này sẽ đứng ra thay ca.
Bên dưới họ một chút là một đám người tu luyện ngũ phẩm cầm trong tay những tấm thuẫn tỏa thánh quang.
Những tấm thuẫn này là pháp khí tổ hợp, song chỉ là pháp khí tổ hợp bình thường chứ không phải là pháp khí bản mệnh.
Pháp khí ấy tên là Thiên Đường Sơn. Sau khi tất cả thuẫn được kích hoạt thì sẽ có thể tạo ra hư ảnh Thiên Đường Sơn nhằm đối kháng và ngăn cản cầu di vật Thiên Đạo.
Tuy bộ pháp khí này thuộc hệ thánh quang, nhưng người tu luyện của cả Nho gia, Đạo môn và Phật tông đều có thể miễn cưỡng sử dụng được.
Bên cạnh pháp khí tổ hợp Thiên Đường Sơn là chiến hạm ma đạo phong cách ma huyễn phương Tây và thuyền tiên mang dáng vẻ tu chân xưa cũ.
Chiến hạm và thuyền tiên đều hướng thẳng nòng pháo về phía cầu di vật Thiên Đạo, sẵn sàng chi viện bất cứ lúc nào.
Phía sau là người tu luyện hệ vu thuật tăng cường các loại vu pháp cường hóa cho các thành viên phía trước.
Thủ đoạn của người tu luyện phong phú và đa dạng đến mức khiến người ta hoa cả mắt.
Bá Tống Huyền Thánh nhìn chiến trường qua con mắt của mỹ nhân rắn công đức chảy nước miếng vì ghen tị.
Sao mà nhiều pháp thuật thần thông, pháp khí thần binh thế? Bao giờ hắn mới đạt tới trình độ đó đây?
Nghĩ tới đây, hai tay của hắn và một đám cánh tay tóc ra sức thi triển pháp thuật lên trụ phong ấn với tốc độ còn nhanh hơn trước.

Khoảng bốn phút sau.
Soạt!
Thực Tại Ảo của Tôn Giả Phật môn vỡ vụn. Sắc mặt Tôn Giả tái nhợt, trán nổi đầy gân xanh.
Thực Tại Ảo đúng là một phương pháp tốt để níu chân cầu di vật Thiên Đạo.
Sau khi Thực Tại Ảo giải trừ, cầu di vật Thiên Đạo cơ hồ giậm chân tại chỗ, chỉ vẻn vẹn tiến thêm được một centimet.
Song tốc độ sụp đổ của Thực Tại Ảo của Tôn Giả Phật môn lại nhanh hơn nhiều so với tưởng tượng của mọi người.
“Quả cầu kim loại khổng lồ này có lực lượng làm sụp đổ thế giới. Dưới ảnh hưởng của lực lượng ấy, thế giới Thực Tại Ảo bị phá vỡ cực nhanh.” Tôn Giả Phật môn dùng Truyền m Nhập Mật nói.
Thêm nữa, sau khi thế giới Thực Tại Ảo sụp đổ, hắn không thể triệu hoán nó trở lại trong thời gian ngắn mà cần mất rất lâu mới khôi phục được.
“Để ta thay cho, Tây Xung Tôn Giả lùi xuống nghỉ ngơi đi.” Một vị Tôn Giả Đạo gia bên cạnh điềm tĩnh trả lời.
Tây Xung Tôn Giả của Phật Môn gật đầu, truyền âm đáp: “Trông cả vào ngươi, Phúc Hắc Tôn Giả.”
Tôn Giả đạo gia: “…”
Bụng nhà ông đen thì có! Đám Phật môn mấy người không chỉ đen bụng mà rốn cũng đen thui!
[*phúc hắc = bụng đen, nghĩa bóng là xấu bụng, ma lanh, lắm mưu nhiều mẹo]
Song bây giờ không phải là lúc lãng phí thời gian. Phúc Hắc Tôn Giả bước nhanh về phía trước, nối tiếp Tây Xung Tôn Giả, thi triển Thực Tại Ảo của mình, bao trọn lấy cầu di vật Thiên Đạo.
“Hi vọng Phúc Hắc Tôn Giả có thể cầm chân nó lâu một chút.” Tây Xung Tôn Giả uống đan dược, cảm thán.
Tôn Giả hệ Thánh quang gật đầu.
“Này, nếu quả cầu kim loại này cứ hạ xuống thì nó sẽ tiếp đất ở vị trí nào trên Trái Đất?” Tôn Giả hệ Thánh quang đột nhiên hỏi.
“Có lẽ là gần Hoa Hạ, nhưng chưa xác định được ở vị trí nào.” Tây Xung Tôn Giả nói. Hi vọng là đừng giáng lâm ở động phủ Thâm Xuyên của hắn.
“Hoa Hạ? Ta nhớ Bá Tống tiền bối đang ở khu Giang Nam của Hoa Hạ phải không? Bá Tống tiền bối còn chưa tới sao?” Tôn Giả hệ Thánh Quang truyền âm hỏi.
Căn bản là gần đây Bá Tống Huyền Thánh quá nổi danh. Hễ nhắc đến Hoa Hạ là người tu luyện của cả chư thiên vạn giới đều nhớ ngay tới Bá Tống Huyền Thánh.
Ngay đến Bạch Thánh Quân có mị lực vô song mà còn thua Bá Tống Huyền Thánh một chút về độ nổi tiếng. Người lên tivi nhiều thì được quần chúng biết đến rộng rãi như vậy đó.
Tây Xung Tôn Giả lắc đầu nói: “Bá Tống Huyền Thánh thần bí khó lường, lần trước còn hiện diện ở Mặt Trăng kia. Trong khoảng thời gian đó chẳng hiểu sao tất cả người của chư thiên vạn giới đều quên hắn, mấy hôm trước mới nhớ ra. Người có trình độ nắm giữ sức mạnh không gian như hắn thì đi đâu trên thế gian này chẳng được?”
“Tiếc quá, Đông Qua Thánh Quân nhà ta cứ nhắc hắn mãi.” Tôn Giả hệ Thánh quang nói.
“Đông Qua Thánh Quân tới rồi sao?” Hai mắt Tây Xung Tôn Giả sáng ngời lên.
Vì thời gian gấp gáp nên ba vị Tôn Giả này chính là lực lượng mạnh nhất vừa chạy đến vũ trụ, nếu có Thánh Quân tọa trấn thì sẽ an tâm hơn nhiều.
“Đông Qua Thánh Quân sẽ đến ngay.” Tôn Giả hệ Thánh quang trả lời.
Ầm!
Thời gian chống đỡ của Phúc Hắc Tôn Giả nhanh hơn Tây Xung Tôn Giả một lát.
Song cũng chỉ khoảng sáu phút sau thì Thực Tại Ảo của hắn đã bị phá vỡ.
“Ta lên!” Tôn Giả hệ Thánh quang xông lên, lập tức triển khai Thực Tại Ảo.
“Không ổn. Ta cảm thấy quả cầu kim loại này càng ngày càng linh hoạt.” Sau khi uống mấy viên đan dược, Phúc Hắc Tôn Giả trầm giọng nói.
Đặc biệt là khi cuốn quả cầu kim loại kia vào Thực Tại Ảo, hắn cảm thấy càng ngày nó càng linh hoạt hơn.
Phúc Hắc Tôn Giả có thể chống đỡ trong thời gian lâu như vậy không phải do hắn mạnh, mà dường như là quả cầu kia đang mượn thế giới Thực Tại Ảo của hắn để khôi phục trạng thái cho mình.
Có lẽ dùng Thực Tại Ảo để đối phó với nó cũng không phải là một lựa chọn tốt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận