Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2585: Sau khi không còn chức năng đọc lời thoại, ý nghĩa tồn tại của ta ở đâu?

Chương 2585: Sau khi không còn chức năng đọc lời thoại, ý nghĩa tồn tại của ta ở đâu?
Trước đó Tống Thư Hàng từng nghĩ phái một bộ phận tà ma Cửu U cường đại đi đến hiện thế đánh úp tà vọng, phá hoại tốc độ tiến triển kế hoạch của Vô Cực Ma Tông, gia tăng độ khó cho ‘kế hoạch Ma quốc’ của Ma Tông. Dù sao, không trải qua mưa gió sao có thể nhìn thấy cầu vồng? Độ khó khi thực hiện ‘kế hoạch Ma quốc’ của Vô Cực Ma Tông càng cao, bọn chúng mới sẽ không sinh nghi.
Nhưng mà, Tống Thư Hàng lại cố kỵ một điểm. Sau khi tà ma Cửu U rời khỏi thế giới Cửu U thì sẽ rời khỏi phạm vi quyền hạn quản lý của ‘chúa tể Cửu U lâm thời’ như hắn, vậy thì khó mà dùng quyền hạn để ràng buộc tà ma.
Đến lúc đó, sau khi tà ma Cửu U phụng mệnh đi làm thịt tà vọng, bản thân chúng nó lại thay tà vọng gây ra hỗn loạn trong hiện thế thì sẽ khiến người ta đau đầu hơn.
Dù sao tà vọng là tai nạn loại hình trạch nam, thông thường chúng nó đều có địa bàn cố định, có thể bị phong ấn và trông giữ. Nhưng tà ma Cửu U thì khác, chúng nó là một đám tai họa di động, đối phó càng phiền phức hơn.
Mà bây giờ, lúc nhìn thấy bảy tà ma Cửu U cấp Kiếp Tiên này, kế hoạch ‘đánh úp tà vọng’ trong đầu Tống Thư Hàng lại hiện lên lần nữa.
Bảy con tà ma cửu phẩm này mang đến cho hắn cảm giác như đám sủng vật kia của Bạch tiền bối two, mặc dù vẫn là tà ma Cửu U, nhưng trên bản chất đã thoát ly lạc thú ác ôn ‘giết chóc hoặc là bị giết’ của tà ma Cửu U bình thường.
Nếu như là chúng nó, có lẽ sẽ khả thi chăng?
“Rồng Đốm two tiền bối.” Tống Thư Hàng quay đầu nhìn về phía đại lão Rồng Đốm two nói: “Ta muốn hỏi xem…”
“Không thành vấn đề.” Không đợi Tống Thư Hàng nói xong, đại lão Rồng Đốm two đã trả lời trước một bước.
Tống Thư Hàng sửng sốt: “? ? ?”
Hắn vội vàng đưa tay sờ khuôn mặt lạnh lùng nghiêm nghị kia của Tống four. Chẳng lẽ ngay cả khuôn mặt lạnh lùng này của Tống four cũng không cách nào bảo vệ ý tưởng và bí mật nhỏ trong lòng hắn, đều bị các đại lão đọc mặt ư?
Nối tiếp số kiếp bị đoạt lời thoại, bây giờ ngay cả lời thoại cũng không cho ta nói hết đã trực tiếp ngắt ngang?
Sau khi không còn chức năng đọc lời thoại, ý nghĩa tồn tại của ta là gì đây.
“Không phải đọc mặt, là đọc tâm. Ngươi đừng quên vừa rồi ta phối hợp với ngươi, cùng ngươi tiến vào trạng thái đồng bộ ‘nhân long hợp nhất’, triệu hoán tà ma Cửu U. Hiện tại vẫn chưa rời khỏi loại trạng thái đồng bộ này, suy nghĩ trong lòng ngươi, ta rõ như lòng bàn tay. Trước mặt ta, ngươi của hiện tại không hề có chút riêng tư nào.” Đại lão Rồng Đốm two cười lạnh nói.
Tống Thư Hàng: “…”
Nói cách khác, suy nghĩ hiện lên trong lòng ta ngay nháy mắt vừa rồi đều bị đại lão Rồng Đốm two đọc hết rồi?
“Không sai, chẳng hạn như ý niệm khi ngươi nhìn thấy rồng nhiều chân bèn so sánh ta với rồng nhiều chân, thậm chí ác ý suy nghĩ dáng vẻ mọc đầy chân khắp toàn thân của ta; lại ví như ý niệm lúc ngươi nhìn thấy rồng cầu vồng, ngươi lại tưởng tượng việc thêm sắc cầu vồng vào thân thể lốm đốm của ta, ta không để sót một cái nào cả. Một nháy mắt gặp mặt ngắn ngủi, trong đầu ngươi không chỉ hiện lên ‘kế hoạch đánh úp tà vọng’, còn hiện lên nhiều hình ảnh và tình tiết ảo tưởng như vậy, đầu óc ngươi xoay chuyển cũng lợi hại đấy.” Đại lão Rồng Đốm two tiếp tục cười lạnh.
Tống Thư Hàng: “…”
Cho nên, thứ như thuật đọc tâm này là đáng ghét nhất. Cuối cùng có một ngày, hắn muốn phế bỏ thuật đọc tâm… còn có thuật đọc mặt tại chư thiên vạn giới. Hắn nhất định phải tạo ra một đại thời đại chú trọng quyền riêng tư.
“Đợi sau khi chuyện Ma Hải kết thúc, ta sẽ gắn thêm cho ngươi bốn cái chân, để ngươi trở thành người đàn ông sáu chân. Lại độ lên một tầng đường vân cầu vồng cho ngươi, để ngươi không giống người thường. Yên tâm đi, ta rành mấy trò này lắm.” Rồng Đốm two tiền bối dùng sợi râu vỗ nhẹ Tống Thư Hàng.
Sau đó, nó lui ra khỏi trạng thái ‘nhân long hợp nhất’. Thứ như thuật đọc tâm này, nó muốn sử dụng lúc nào chẳng được. Loại pháp thuật nhỏ này chỉ là phân phối cơ bản của đại lão đứng đầu.
Nhưng mà nó cũng không có hứng thú đọc nội tâm Tống Thư Hàng, có trời mới biết đường não của tên này kết nối như thế nào, tư duy nhảy vọt đặc biệt nhanh, ý niệm hay ho trong đầu hết cái này đến cái khác. Lúc nằm trong trạng thái đồng bộ với Tống Thư Hàng, chẳng khác gì mỗi thời mỗi khắc đều đang nhận tin rác, còn có một số hình ảnh đâm tim.
“Sáu cái chân, màu cầu vồng?” Sau khi Tống Thư Hàng trầm tư chốc lát thì đột nhiên vui vẻ nói: “Được đấy, cảm ơn tiền bối!”
Đại lão Rồng Đốm two sửng sốt: “? ? ?”
“Sáu cái chân sẽ tuyệt lắm.” Tống Thư Hàng nói. Sau khi có sáu cái chân, tương lai lúc hắn muốn cắt mình ra thành hai nửa thì có thể trước tiên cắt hai chân thành một nửa thân thể, lại cắt hai chân thành một nửa thân thể khác.
Chẳng khác nào tự dưng có thêm hai nửa thân thể nữa, kiếm bộn không lo lỗ.
“Chờ sau khi kết thúc chuyện Ma Hải, tiền bối ngươi lắp cho ta bốn cái chân nhé.” Tống Thư Hàng vui vẻ nói, hơn nữa nếu như đến lúc đó hắn nắm giữ thủ pháp lắp bốn chân của Rồng Đốm two tiền bối, nói không chừng có thể dựa theo thủ pháp này lần ngược ra nguyên lý, đến khi đó hắn có thể lắp ráp ra được một phân thân hoàn chỉnh!
Đại lão Rồng Đốm two: “…”
Giao lưu với cái tên này thật mệt mỏi, hơn nữa diện mạo cũng không đủ đẹp.
Cho nên nó quyết định ngậm miệng, không tiếp lời nói nhảm của Tống Thư Hàng nữa, mà chuyển dời lực chú ý của mình lên người tứ đại long vương hộ pháp.
Đại lão Rồng Đốm two vẫy tay.
Tứ đại tà ma long thú đồng loạt tiến lên trước một bước, chủ động bắt đầu giới thiệu bản thân với Tống Thư Hàng.
Cốt long kim cương trầm giọng nói: “Đông U Long Vương, Trình Toản.”
Cự long bọc thép ổn trọng nói: “Tây U Long Vương, Trình Cương.”
Quái long rết nhỏ giọng nói: “Nam U Long Vương, Trình Đa.”
Văn long cầu vồng nói tiếp: “Bắc U Long Vương, Trình Hồng.”
Tống Thư Hàng vừa lặng lẽ gật đầu, vừa nói với Rồng Đốm two tiền bối: “Ta phát hiện thiên phú đặt tên của tiền bối ngươi tệ quá… Chính vì đám người tùy tiện như các ngươi, cho nên tu chân giới mới xuất hiện mấy cái tên công pháp như ‘kim cương căn bản quyền pháp nhất’, ‘đà đao thuật’.”
So với cái tên đặt bừa của tứ đại Long Vương, Tống Thư Hàng đột nhiên phát hiện đạo hiệu ‘Trình Lâm Tiên Tử’ này lại đẹp và đầy ý thơ đến lạ.
Quả nhiên mọi thứ trên thế giới này đều cần so sánh và làm nền.
“Ta quyết định rồi, Trình Lâm.” Đại lão Rồng Đốm two đột nhiên cười dịu dàng, nó duỗi râu rồng ra vỗ nhẹ Tống Thư Hàng, nói: “Ta đổi đạo hiệu cho ngươi, từ hôm nay trở đi, đạo hiệu Trình Lâm của ngươi đổi thành… Trình Cẩu Đản!”
Dường như trong lời nói của đại lão Rồng Đốm two mang theo một loại lực lượng ‘định danh đổi mệnh’.
Trong cõi u minh, Tống Thư Hàng cảm thấy dường như đạo hiệu ‘Trình Lâm’ mà mình kế thừa từ ‘Chết đến không thể chết tiếp tiên tử’ đã bị đổi thành ‘Trình Cẩu Đản’?
Mơ hồ tới vậy à?
Ngay lúc Tống Thư Hàng suy tư, chức năng trò chuyện riêng trên mạng chat Tu Chân của hắn điên cuồng vang lên.
Trong nháy mắt đã vang mấy lần.
Ai đang gửi tin nhắn khẩn cấp vậy nhỉ?
Tống Thư Hàng chọn mở tin nhắn.
[Chết đến không thể chết tiếp tiên tử] Trình Cẩu Đản: “? ? ?”
Trình Cẩu Đản: “! ! !”
Trình Cẩu Đản: “Họ Tống ngươi đã làm gì? Nói ta biết rốt cuộc ngươi đã làm gì thế hả?”
Trình Cẩu Đản: “Ra đây cho ta, đừng giả chết. Ta chết cũng bị ngươi làm tức đến sống lại nhảy ra ngoài này, ngươi ra đây cho ta! Nói ta biết Trình Cẩu Đản là có ý gì đi?”
[Server *Trình Cẩu Đản* Chủ nhóm] Tống Thư Hàng: “…”
Hai Trình Cẩu Đản đối ứng lẫn nhau, hài hòa tự nhiên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận